Quyển 1 - Chương 84
Harry nắm chặt tay, dùng hết sức giữ trái bóng nhỏ đang muốn chạy trốn, Tia Chớp được Voldemort sử dụng thần chú đạt tốc độ chưa từng có lao đến bên cạnh Harry, Harry nhanh chóng bắt lấy, Tia Chớp cấp tốc bay lên, lại vừa vặn tạt qua Nimbus 1981. Bị hành động có vẻ không muốn sống của Harry làm kinh sợ trợn mắt há hốc mồm, James quên chính mình đang còn bay xuống, không tránh né, bị Tia Chớp tạt mạnh, James mất đi cân bằng rơi xuống từ không trung. ( amen..chúa phù hộ anh)
Sau khi Harry ngồi vững trên Tia Chớp, phản ứng đầu tiên là giơ tay phải lên, để tất cả khán giả chiêm ngưỡng trái Snitch. Học sinh nhà Slytherin mừng như điên, ra sức vẫy khăn quàng cổ xanh bạc trong tay. Snape và Lucius cũng muốn biểu thị một chút, nhưng sắc mặt âm u của Voldemort khiến bọn họ xóa bỏ chủ ý, chờ trở về phòng sinh hoạt chung thỏa thích vui vẻ là được rồi, tránh việc lửa giận của Voldemort lại tăng lên.
Harry cũng vui vẻ cười, phấn khích bay đến khu vực khán đài của Slytherin, nghe các học sinh reo hò, cho đến khi thấy sắc mặt đen không thể đen hơn của Voldemort, trong lòng lộp bộp một chút, nụ cười cứng lại trên môi, trong đầu chỉ có một suy nghĩ:
Xong đời!
” Harry Potter đáng ch.ết, mày là tên ch.ết tiệt! Mày cố ý!” Cho dù cách nửa sân bóng, cho dù tiếng hoan hô cùng tiếng cười của học sinh Slytherin đinh tai nhức óc, nhưng tiếng hô của Sirius cũng khiến cả khán đài sợ hãi, dọa Harry run run. Cậu vừa quay đầu, thấy mắt Sirius đỏ lên, cưỡi chổi bay hướng thẳng đến cậu, biểu tình hung tợn.
Mulciber và Avery cũng bay tới, một trái một phải kèm Sirius, Mulciber trêu chọc: ” Ha ha, đồng nghiệp, kỹ thuật không bằng người khác thì nhận thua đi, lúc Slytherin chúng ta thua cũng không mất phong độ như Gryffindor các ngươi.”
Sirius nổi gân xanh, ánh mắt oán độc nhìn Harry, quyết tâm phải xông lên phái trước cho Harry một đấm, nhưng Mulciber và Avery kèm hai bên, hắn không thể tránh thoát, ” Từ trước đến nay Gryffindor chúng ta không đánh lén Slytherin sau khi bắt được trái Snitch!”
Đánh lén? Harry mờ mịt, cậu đánh lén James? Sao lại nói thế? Cậu nhìn xuống mặt đất, lúc này mới phát hiện James đã nằm trên cáng cứu thương, cầu thủ của Gryffindor đưa hắn rời khỏi sân bóng.
Một cầu thủ Slytherin bay đến bên người Harry, nói nhỏ cho cậu mọi chuyện, Harry giật mình hiểu ra, ” Tớ không đánh lén, cái đó là ngoài ý muốn.” Harry tuyệt đối không cho phép người khác quy kết cậu vi phạm đạo đức trong thi đấu, biện hộ.
Mulciber đắc ý nói:” Harry không nói dối, cậu ấy nói ngoài ý muốn thì nhất định là ngoài ý muốn. Có trách thì trách James Potter, lúc ấy giống như một kẻ ngu ngốc, ngay cả tránh qua một bên cũng quên. Chả lẽ bị kích động đến mức ngu ngốc sao?” Nói xong, hắn cùng Avery ha ha cười to.
Sirius trừng mắt, hận không thể biến thành chó đen cắn hai người thành mảnh nhỏ, đương nhiên còn có kẻ đầu sỏ gây nên Harry Potter, đáng tiếc hắn thậm chí không thoát khỏi hai người to con này, đành phải mở miệng mắng to.
Lúc này, một cầu thủ Gryffindor thở hổn hển bay đến, biểu tình tức giận, còn có chút khinh thường, ” Sirius, James nói, là cậu ấy không cẩn thận thất thần, mới có thể ngã xuống chổi, không liên quan đến Harry Potter, cậu ấy mong rằng Gryffindor có thể cư xử bình tĩnh.” Nói đến Harry thì trong mắt hắn hiện lên sự khinh thường, các cầu thủ Slytherin ở đó đều bị chọc tức.
4 cầu thủ còn lại của Slytherin cũng bay tới, vây quanh hai cầu thủ Gryffindor, mắng to: ” Tên kia, mày đang nhìn với ánh mắt gì? Đội trưởng của bọn mày tự ngã xuống chẳng lẽ còn trách bọn tao?”
Cầu thủ Gryffindor cười lạnh, không nói được một lời.
Harry nghĩ nghĩ, ngăn lại cầu thủ của Slytherin, quay đầu nói với Sirius và bạn của hắn: ” James ngã xuống, tuyệt đối không phải tớ cố ý, đó là ngoài ý muốn. Đương nhiên, nguyên nguyên nhân xảy ra là do tớ, trở về tớ sẽ đến thăm cậu ấy.” Cậu nháy mắt với các cầu thủ Slytherin, muốn bọn họ thả người, lúc này là thời điểm tốt để ăn mừng, đừng vì chuyện này mà cắt ngang sự vui vẻ của toàn bộ học sinh nhà mình, ” Tất cả mọi người trở về đi, các học sinh còn chờ ăn mừng.”
Nghe được từ ăn mừng, trên mặt sáu cầu thủ Slytherin nở nụ cười, bọn họ đã chờ 5 năm, không thể vì hành động nóng nảy xấc xược của Gryffindor mà ảnh hưởng tới tâm trạng. Hai nhà ầm ĩ, không hay ho chính là Gryffindor. Vì vậy Mulciber và Avery thả tay, theo Harry trở về. Sirius và bạn học trừng mắt nhìn bóng dáng Harry, căm tức không ngớt.