Chương 24: Đánh chiếm kho lương

Hôm sau, khi đã tập hợp đội hình và chuẩn bị lương thực. Hai cánh quân do Nguyễn Nhạc và Phan Văn Lân khởi hành lên đường tiến đến hai kho lương. Nhạc công chiếm kho lương Nước Ngọt, còn Lân công chiếm kho lương Càng Rang.


Từ thành Quy Nhơn đến kho Càng Rang hành quân độ một ngày đường, theo như thám tử hồi báo thì người đang trấn giữ kho lương là Khâm Sai Lượng, hắn ta nghe tin thành Quy Nhơn bị hạ nên đang khẩn trương triệu tập quân tạm ở trong vùng và cho xây rào chắn kiên cố hơn, đội quân ở kho lương lúc này đã hơn 3000 người.


Nhận được tin báo thì Lân khá bất ngờ, vì theo như Lân được biết, quân ở kho lương không nhiều khoảng hơn 1000 quân chỉ đủ để trấn áp những người dân trong vùng không chịu nộp thuế hoặc bảo vệ kho khi có đạo tặc muốn cướp.


Quân của Lân chỉ có 3000 quân nếu như đánh chính diện thì không ngại gì, nhưng binh lính sẽ thương vong nhiều. Những binh lính này theo mình đã lâu, cùng nhau vào sinh ra tử, không thể để bị thương vong nhiều được.


Tối ấy sau khi hạ trại cách kho lương mười dặm, Lân tập hợp các đội trưởng lại bắt đầu phân phó:
""Đội quân du kích của Nguyễn Văn Hòa chấp chưởng tối nay sẽ làm nhiệm vụ đi quấy nhiễu quân địch, các ngươi chia nhỏ theo nhóm, mỗi nhóm 2 người luân phiên nhau dùng súng bắn.


Cơ trưởng Nguyễn Văn Điểm sẽ xuất lãnh bộ binh đi vòng sang cánh tả của kho lương, hành động cẩn trọng, ẩn núp không cho quân trong kho phát giác. Khi có hiệu lệnh thì đánh qua hội quân với ta, làm rối đội hình bên cánh tả của địch


available on google playdownload on app store


Sáng tinh sương ngày mai đội trưởng Trịnh Nhất sẽ giả trang làm cướp tiến đến khiêu khích quân giữ kho, giả vờ thua chạy ""
(Trong quân được phân chia theo biên chế:
Đội: từ 60 -100 quân, Cơ: 300-500 quân, Đạo: 1500- 2500 quân, Doanh: từ 15000 quân trở lên)


Sau khi bố trí xong Lân cho tiến hành ngay, sau đó nghỉ ngơi một lát dưỡng sức.
Tối hôm ấy quân của Đội trưởng Hòa luân phiên nhau quấy nhiễu lính canh của kho lương. Đội du kích này được huấn luyện đặc biệt, tất cả đều có khinh công rất tốt. Tính cơ động của mỗi người đều rất cao.


Lính canh của kho lương hết người này đến người khác ngã xuống, tiếng súng lúc thì bên Đông, lúc bên Tây thoắt ẩn thoát hiện vô cùng quỷ dị, khi có đội trưởng trong kho xuất lãnh người ra thì lại không tìm được kẻ định, nhưng một lúc sau khi lơ là thì có người lại bị trúng đạn.


Trong thời gian này các tướng lĩnh cũng như binh lính giữ kho đều nghe đến việc quân Tây Sơn công chiếm thành Quy Nhơn nên ai nấy cũng đều rất hoang mang lo sợ. Hôm nay lại chạm mặt kẻ địch như ma quỷ làm cho người trong kho lương càng thêm bất an. Đến rạng sáng thì toàn bộ binh lính ở kho lương đều mệt mỏi vì cả đêm mất ngủ, sợ hãi.


Lúc này đội của Nhất hò hét kéo đến khiêu khích, đội trưởng nhìn thấy đám thổ phỉ chỉ có hơn trăm người nên bỏ xuống sự cảnh giác, hắn ta đùng đùng nổi giận xuất lãnh binh lính chạy ra giao chiến, đánh một lúc thì Nhất hét to:
""Anh em chạy mau, rút mau"".


Đội trưởng của kho thấy thế thì cho quân truy đuổi.
Lúc này đội quân của Lân đang ẩn nấp hai bên tả hữu của đường chính, khi quân địch đuổi theo quân Nhất vừa lọt qua thì Lân phất cờ cho quân xuông ra chặn ở giữa.


Bị tập kích bất ngờ làm cho quân của viên đội trưởng kia liền rối loạn. Nhất cho quân quay đầu giết trở lại. Quân địch bị chia cắt không ứng cứu được với nhau liền nhanh chóng rơi vào thế hạ phong.


Khâm Sai Lượng nghe tin báo, viên đội trưởng bị mắc bẫy địch, quân đang sắp bị tiêu diệt thì dậm chân mà thét lớn:
""Một lũ ngu, tức ch.ết ta mà, aaaaa
Quân đâu theo ta ra ngoài giết bọn giặc cướp"".
Khi ra quân của khâm sai Lượng chạy tiến ra thì chia làm ba:


Trung quân là quân chính quy với khoảng 800 quân, tả quân, hữu quân là quân tạm khoảng 2000 quân nhưng trang bị thô sơ, sức chiến đấu có vẻ yếu.


Lúc này quân của tên đội trưởng kia đã bị tiêu diệt gần hết, chỉ một số ít là chạy thoát được. Lân gõ chiên phất cờ ra hiệu cho Cơ trưởng Nguyễn Văn Điềm xuất quân đánh xộc qua từng cánh tả. Quân tạm lập tức rối loạn đội hình, mặc cho các đội trưởng, khâm sai Lượng hò hét vẫn không chấn chỉnh được.


Lân cho quân mình lập thành trận Bát Quái Bao Hàm, Lân ở giữa đánh một tiếng chiêng ba tiếng trống, bày trận ngũ hành, một hành làm một trận, mỗi đội 100 người, lại đánh một tiếng chiêng, đội Địa bên tả cách Lân 30 bước; đội Thiên bên hữu cách Lân 30 bước.


Xong rồi Lân lại đánh một tiếng chiêng, Bên hữu, ngoài đội Thiên là đội Nguyệt nối theo, ngoài đội Nguyệt là đội Âm nốỉ theo, ngoài đội Âm là đội Vân nối theo, ngoài đội Vân là đội Điểu nối theo, ngoài đội Điểu là đội Long nối theo, Phối hợp cánh quân Cơ trưởng Điềm ngoài đội Địa bên tả là đội Nhật nối theo, ngoài đội Nhật là đội Dương nối theo, ngoài đội Dương là đội Phong nối theo, ngoài đội Phong là đội Xà nối theo, ngoài đội Xà là đội Phượng nối theo, Thành hình chữ nhất. Tiến hành giáp công


Bên tả lấy đội Phượng làm chính, đội Xà làm kỳ, đội Phong tiếp chiến, đội Dương ứng cứu, đội Nhật làm chi bên tả, đội Địa làm cánh bên tả, để cùng giúp nhau.


Bên hữu lấy đội Long làm chính, đội Điểu làm kỳ, đội Vân tiếp chiến, đội Âm cứu ứng, đội Nguyệt làm chi bên hữu, đội Thiên làm cánh bên hữu. Nói ra thì chậm nhưng diễn ra thì rất nhanh, vì những thế trận này Lân cho quân lính đã rèn luyện rất thuần thục.


Khâm sai lượng thấy đội trận của Lân phối hợp nhịp nhàng, bên mình chỉ có trung quân là có thể chiến đấu, còn lũ quân tạm thì đánh không được còn làm rối loạn thêm. Hắn ta chỉ huy cho 2 cánh quân tạm thu dạt vào bảo vệ trung quân, xem như dùng quân tạm làm tốt thí tiêu hao quân lực của Lân.


Lân lại đánh một tiếng chiêng, thổi ba tiếng còi, hai đội Thiên Địa di chuyển cách nhau 80 bước. Bên tả, ngoài đội Địa thì đội Nhật đứng nối ngang theo để làm dáy trận. Bên hữu ngoài đội Thiên thì đội Nguyệt cũng đứng nối ngang để làm đáy trận. Lân lại đánh một tiếng chiêng thì bên tả đội Dương đi chéo lên đứng vào bên ngoài đội Nhật, ngoài đội Dương, đội Phong cũng đi chéo lên đứng nối theo, ngoài đội Phong, đội Xà cũng đi chéo lên nối theo, ngoài đội Xá, đội Phương cũng đi chéo lên đứng nối theo, ngoài đội Xà, đội Phượng cũng đi chéo lên đứng nối theo.


Bên hữu đội Âm di chéo lên đứng bên ngoài đội Nguyệt, ngoài đội Âm, đội Vân cũng đi chéo lên đứng nối theo, ngoài đội Vân, đội Điểu cũng đi chéo lên đứng nối theo, ngoài đội Điểu, đội Long cũng đi chéo lên đứng nối theo. Phép tiên lui đánh đâm cũng giống trận trước. Thế trận biến làm Thái tố tam tài.


Sau một lúc chiến đấu thì quân tạm hoàn toàn mất ý chí chiến đấu, có kẻ đã bắt đầu tìm đường tháo chạy, buộc trung quân phải tiến lên giáp công, mất đi vòng ngoài bảo vệ trung quân dần bị tiêu hao phải co cụm lại.


Lân quan sát trận thấy thế thì biến trận bao vây. Lân đánh một tiếng chiêng, thổi ba tiếng còi, đội Địa ở bên tả tiến nhanh thẳng lên mà đứng ở trước trận, đội Thiên ở bên hữu lui xuống đứng ở sau trận.


Đội Nhật bên tả tiến chéo lên đứng ở bên tả đội Thiên, đội Nguyệt bên hữu cũng tiến chéo lên đứng ở bên hữu đội Thiên, để làm mặt sau trận. Xong rồi Lân lại đánh một tiếng chiêng thì đội Dương bên tả tiến nhanh lên đứng ở bên ngoài đội Nhật, đội Âm bên hữu cùng đi nhanh lên đứng ở bên ngoài đội Nguyệt, để làm ruột trận. Đội Phong bên tả tiến chéo lên đứng ở bên tả đội Địa, đội Vân bên hữu cũng đi chéo lên đứng ở bên hữu đội Địa, để làm mặt trước trận.


Xong rồi Lân lại đánh một tiếng chiêng thì đội Xà bên tả đi ngang ra nối vào bên trên đội Phong, đội Phượng cũng đi ngang ra nối vào bên dưới đội Nhật, đội Điểu bên hữu cũng đi ngang ra nối vào bên dưới đội Nguyệt, đội Long cũng đi ngang ra nối vào bên trên đội Vân, để làm du binh ứng tiếp. Hình thành nên thế bao vây quân của khâm sai Lượng. Đây là thế trận Thái thuỷ hồn nguyên.


Khâm sai Lượng ở giữa trung quân, lúc này cũng đã hoảng loạn, nhưng hắn biết không thể đầu hàng, nếu hàng thì triều đình không những xử tội hắn mà còn cả gia quyến nên hắn quyết chống trả tới cùng. Hắn ta cùng 200 quân cận vệ mở đường máu xông qua giữa đội Nguyệt và đội Điểu, Lân chỉ chờ có thế liền thúc ngựa lao qua đón đầu.


Lân cười dữ tợn hét lớn:
""Chạy đi đâu""


Rồi Lân dùng giáo dài đâm tới, con ngựa của Lượng dựng đứng hai chân trước lên thay chủ đỡ một giáo của Lân, mũi giáo cắm phặp vào cổ ngựa, máu tuôn ra như suối. Lượng ngã nhào xuống đất. Lân rút giáo chuyển thế đập xuống người của Lượng với một kình lực vô cùng hùng hậu, Lượng bị đập trúng ngực, xương lồng ngực gãy nát, hắn ta hộc máu ch.ết tươi. Những binh lính khác thấy khâm sai đã ch.ết thì vứt hết vũ khí giơ tay đầu hàng.


Sau khi tiến vào mở kho lương thì Lân vô cùng kinh ngạc, ngoài kia dân chúng đói khổ khắp vùng, nhiều người phải ăn cỏ để sống, ấy vậy mà trong kho lương thì chất đầy rẫy lúa gạo, các loại nông sản, còn phòng chưa tiền vàng thì nhiều vô số, nhìn hoa cả mắt.


Trong số các loại vàng, ngọc, đồ trang sức thì có một cây trâm bằng vàng nhìn rất đẹp. Trâm cài tóc này được làm rất khéo, trạm trổ đường nét rất tỉ mỉ. Lân nhẹ cầm lên xem, rồi khẽ mỉm cười cất đi.


Lân cho mang một phần lương thực ra phân phát cho những hộ gia đình nghèo ở trong vùng, đủ cho họ ăn trong 2 tháng. Người dân nghèo trong vùng được phát gạo thì vô cùng vui mừng dập đầu tạ ơn, ca ngợi Lân hết lời. Hơn 200 người xin được gia nhập nghĩa quân, sau khi Lân thăm hỏi hoàn cảnh, tình hình trong nhà rồi mới quyết định cho gia nhập hay không, Lân tuyển mộ được hơn 100 người, còn số còn lại không phù hợp hoặc gia cảnh cần người ở lại thì lân phân phát cho một phần lương thực, ít tiền rồi cho về nhà.


Sau khi cho quân lính nghỉ ngơi, ăn uống lấy sức thì Lân tiến hành cho quân vận chuyển lương thực cùng tài bảo tiến về kho Nước Ngọt để hội quân với Đại trại chủ Nguyễn Nhạc.






Truyện liên quan