Chương 41: Lấy chết làm sống

Nhưng tất cả đã muộn, sau tiếng pháo hiệu là dòng nước cuồng cuộn chảy xuống, sóng nước ầm ầm đập vào các chiến thuyền, làm cho các thuyền va vào nhau chao đảo kịch liệt. Những chiến thuyền của quân tiên phong bị đắm quá nửa. Dật cho quân từ hai bên bờ đổ xô ra đánh gấp, đội hình của quân Tây Sơn hoàn toàn rối loạn, binh lính tử thương vô số.


Nhạc phải cho nổi trống rút quân tháo chạy. Sau khi lui chiến thuyền hơn mười dặm thì cho quân lên bờ, bỏ thuyền mà rút lui.


Trước khi quân Tây Sơn tấn công, Dật đã cho quân lính lấy bao đựng cát ngăn nước sông lại, sau đó cho quân nghênh chiến rồi giả vờ thua chạy, đợi khi quân Tây Sơn vượt qua khỏi thì vớt bao cát lên, làm nước ào ào chảy xuống nhấn chìm thuyền.


Trận này quân của Nhạc mắc mưu nên thua tan tác, phải tháo chạy suốt đêm.
Đến gần sáng khi đã rời xa quân triều đình hơn tám mươi dặm thì Nhạc mới cho quân hạ trại nghỉ ngơi. Tất cả mọi người ai nấy đều căng thẳng và mệt mỏi.
Lân cùng các tướng lĩnh ngồi quây quần lại với nhau
Nhạc nói:


""Tên tướng triều đình này quả thực là kẻ lắm mưu nhiều kế, ta đã hai lần chịu thiệt về tay hắn. Theo các vị thì tiếp theo ta nên làm gì, có ai đưa ra được kế sách nào hay để phá được lũy của hắn ta không""
Tú lên tiếng:


""Đồn Phú Hòa có sông sâu làm hiểm cứ, nếu như tiếp tục dùng thủy chiến thì e là không dễ, còn nếu như dùng cầu phao hay đắp cát ngăn sông cũng không khả thi vì binh lực trong đồn không hề thua kém chúng ta, chỉ có thể thắng bằng cách xuất kỳ bất ý hoặc dùng kế lạ"".
Tập Đình cất giọng ồm ồm:


available on google playdownload on app store


""Chúng ta thua lần này là do bị trúng kế bọn chúng, lần sau ta đến cứ tiến dọc theo bờ sông, đến nơi thì dùng trọng pháo mà bắn phá, đến khi chúng kéo ra nghênh chiến thì mặc sức chém giết, có gì phải sợ""


Lân chỉ nhẹ mỉm cười [đúng là tên đầu đất, có dũng mà không có mưu, bị đánh cho chạy té cả c…mức, mà bây giờ còn to mồm]
Lý Tài ngăn Tập Đình lại:


""Đệ đừng nói thêm, lần này chúng ta đã chuẩn bị kỹ càng tập kích bất ngờ còn bị đại bại, nói chi việc đường đường mà giao tranh, nếu hắn lại có kế lạ khác thì sao""
Tập Đình nhăn nhó:
""Thiệt là nhức đầu với cái tên tướng chó má kia""
Bây giờ Huy Đống mới lên tiếng:


""Nếu như không đánh được quận công, tại sao ta lại không đánh thống binh""
Lý Tài nói:


""Lần trước quân ta đã có một trận giao chiến với hắn, binh lực của hắn rất mạnh và kỷ luật, lại có thêm nhiều trọng pháo, trọng binh, nay quân ta vừa mới bại trận, lòng quân vẫn còn đang xáo động thì làm sao có thể đối chọi lại được đạo quân mạnh như thế""
Huy Đống giải thích:


""Quân ta vừa mới bại trận thì khả năng thắng lại càng cao"
Nhạc nhìn Huy Đống khó hiểu:
""Lời ấy của tham tán nên hiểu như thế nào""
Huy Đống đáp:


""Tin quân ta vừa bại trận ắt hẳn nay mai sẽ truyền sang Mỹ Thị, ta lại phao tin rút quân, làm ra động tĩnh như tháo chạy về Bến Ván, nhưng kỳ thực là vòng trở lại tập kích quân của Thống Binh Huy. Quân ta đánh bất ngờ làm chúng không kịp phòng bị thì khả năng thắng sẽ cao hơn. Nhưng hiện tại trước mắt là cho binh sĩ nghỉ ngơi lấy lại sức trước""


Nhạc gật gù:
""Kế sách này cũng có thể thực hiện được, hắn ta sẽ không thể lường được quân ta vừa bại trận, tổn hao binh lực lại dám quay sang tấn công chúng""
Chỉ có Lân từ lúc đầu tới giờ vẫn giữ im lặng không lên tiếng
Thấy vậy Nhạc quay sang nhìn Lân hỏi:


""Còn đô đốc thì nghĩ như thế nào"
Lân nhẹ giọng:
""Bẩm trại chủ, lời của Tham tán quả thực có thể thực hiện được, mạc tướng chưa nghĩ ra được kế sách gì hay hơn"
Nhạc gật đầu:


""Đã vậy thì chúng ta sẽ theo kế sách của tham tán mà làm, mọi người cũng đã mệt mỏi nhiều rồi, hãy đi nghỉ ngơi lấy lại sức""
Tối hôm ấy, khi mọi người đã ngủ say
""Đại ca, liệu làm như vậy có ổn không, đệ lo quá, việc này quá nguy hiểm""


""Cứ làm theo lời ta, không sao đâu. Khi nào ta ra hiệu thì đồng loạt ra tay, nhớ là phải làm nhanh gọn lẹ, không được để lộ ra sơ xuất""
""Tất cả theo ta xuất phát""
Một nhóm người mặc áo đen với khinh công trác tuyệt tiến đến kho lương
Một lúc sau, lửa từ các kho chứa lương thực bùng cháy dữ dội


Có người phát hiện ra kho lương bị cháy, vội hét to:
""Cháy rồi, quân lương bị cháy rồi, mau dập lửa, có kẻ phóng hỏa""
""Mau dập lửa, người đâu, mau dập lửa""


Tiếng chiên vang lên dồn dập, binh lính hốt hoảng thức dậy nhanh chóng chạy đi dập lửa, nhưng thế lửa quá mạnh không tài nào cứu được, chỉ có nhóm của Lân là cứu được một khu, còn lại bị cháy sạch.
Nhạc tức giận hét:


""Là kẻ nào phóng hỏa, có bắt được không, là đội nào canh gác mau tới gặp taaaa""
Lân đi tới nói:
""Bẩm trại chủ là một nhóm người có võ công cao cường, mạc tướng truy đuổi nhưng không bắt được, là quân của mạc tướng thất trách, xin trại chủ trị tội""
Nhạc đùng đùng nổi giận:


""Lương thực là thứ quan trọng nhất của chúng ta lúc này, vậy mà đô đốc lại để kẻ gian dễ dàng đốt phá, tội này không thể tha, quân đâu lôi đô đốc ra chém""
Khi Nhạc vừa nói xong câu này thì tất cả các tướng lĩnh cùng binh sĩ dưới trướng của Lân đều quỳ xuống


""Xin trại chủ tha tội cho đô đốc, nếu như chém ngài ấy thì chúng thuộc hạ nguyện cùng ch.ết theo""
Nhạc càng tức:
""Là các ngươi muốn làm phản à""
Lúc này Huy Đống mới lên tiếng:


""Bẩm trại chủ, sự việc cũng đã xảy ra, có chém thì cũng không cứu vãn được tình thế, xin trại chủ hãy cho đô đốc được lấy công chuộc tội""
Nhạc vẫn còn chưa nguôi giận quát:
""Lấy công chuộc tội như thế nào""
Huy Đống đáp:


""Hiện tại quân lương chúng ta vẫn còn đủ cho 3 ngày ăn, nếu như có thể chiếm được Mỹ Thị thì chúng ta có thể sống được, theo như tình báo đưa về, ở Mỹ Thị vừa tiếp nhận một lượng lớn lương thực tiếp tế từ triều đình""
Nhạc quay sang Tập Đình và Lý Tài:
""Các ngươi thấy thế nào""


Hai người họ nhìn nhau, Lý Tài đáp:
""Lân đô đốc là người đã lập nhiều chiến công, lần này xin Nhạc trại chủ cho huynh ấy cơ hội lập công chuộc tội, nếu như xử chém ngay lúc này e là lòng quân tan rã, chỉ hại mà không được lợi gì""
Nhạc nói to:


""Niệm tình ngươi đã lập nhiều chiến công, lại được mọi người xin giúp, ta sẽ cho ngươi một cơ hội lấy công chuộc tội, nếu như bại trận thì xử theo quân pháp""
Lân chắp tay thưa:
""Mạc tướng nguyện làm quân tiên phong, công chiếm Mỹ Thị, nếu thất bại sẽ dâng đầu tạ tội""
Sáng hôm sau


Lân nổi 3 hồi trống trống lớn tập hợp binh sĩ
Khi hàng ngũ đã chỉnh tề, Lân nói:


""Quân lương của chúng ta đã bị địch nhân đốt cháy, bây giờ chỉ còn lại đủ ăn cho ba ngày. Chúng ta muốn sống chỉ còn một con đường, đó là đánh chiếm Mỹ Thị, cướp lấy kho lương của bọn chúng. Trận này chúng ta chỉ được thắng không được bại. Canh 1 tối nay sẽ xuất quân, một đầu quân triều đình mang đến cho ta sẽ được thưởng một quan tiền""


Lân giơ cao ngọn giáo trong tay vận nội công hét lớn
""Thề ch.ết không luiiii""
Tiếng hét vang dội núi rừng. Cánh quân của Lân lập tức hưởng ứng hô to
""Thề ch.ết không luiii""
"Thề ch.ết không lui""
Đám binh sĩ còn lại cũng bị cuốn theo khí thế ấy đồng thanh hét to
""Thề ch.ết không luiiii""….


Canh 1 đêm ấy quân Tây Sơn theo đường núi tiến đến Mỹ Thị.






Truyện liên quan