Chương 53: Cơ hội
Hôm sau Lân đến tìm Nhạc, sau khi thông báo cho lính thân vệ, được một lúc thì Nhạc tự mình ra đón Lân
"Huynh tìm đệ có việc gì gấp sao"
"Bẩm trại chủ, việc hôm trước mạc tướng bàn với ngài đã thực hiện xong bước đầu, bây giờ chúng ta tiến hành xuất quân thôi"
Nhạc cười to:
"Hay lắm, nếu đã ổn thoả bước đầu thì chúng ta tiến hành theo kế hoạch thôi"
Nhạc cho triệu tập các tướng lĩnh thông báo về việc tiến quân cướp phá Hội An. Các tướng lĩnh trước đó đề xuất ý kiến này thì mừng ra mặt, lần này được một phen cướp phá thoải mái thì mặc sức mà vơ vét tài vật về cho nghĩa quân.
Công tác chuẩn bị mất hai ngày, tới ngày thứ ba thì Nhạc cho 7 nghìn quân mang theo đầy đủ lương thực, binh khí, hoả khí, rầm rộ xuất quân. Đề đốc Võ Đình Tú sẽ ở lại trấn thủ thành lũy.
Đạo quân xuất thành được nửa ngày thì ở ngoại thành hơn 5 dặm có người ngồi ở gốc cây chờ đợi. Một lúc sau có người tiến đến hỏi:
"Có động tĩnh lớn gì sao"
"Ngươi về báo lại cho quận công, trại chủ và đô đốc Lân dẫn 7 nghìn quân xuất thành, ta nghe được phong phanh là đi đến Hội An"
"Được, ta sẽ về báo lại ngay, quận công có nói nếu như việc thành, ngươi sẽ là cánh tay trái của ngài ấy"
Người kia nhanh chóng rời đi.
"Bẩm quận công, có tin báo từ Mỹ Thị"
Dật nóng lòng:
"Có việc gì mau nói"
"Bẩm, gián điệp về báo, trại chủ và đô đốc của quân Tây Sơn đã xuất lãnh 7 nghìn quân tiến về phía Hội An"
Dật vui mừng ra mặt:
"hahaha bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau"
Một vị quân sư đứng bên cạnh khuyên
"Quận công chớ vội, tuy rằng đây là thời cơ nhưng chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn. Bây giờ cần phải xác thực thông tin, ta cho quân do thám thực hư thế nào trước rồi mới tiến quân cũng không muộn"
Dật bình tĩnh lại gật gù:
"Suýt nữa thì ta vì quá vui mừng mà quên đề phòng, phải cho người thăm dò thực hư chính xác mới được, tuy rằng kẻ kia rất đáng tin nhưng thận trọng thì vẫn không thể thiếu. Việc này cần làm gấp, nếu bỏ lỡ thời cơ e là khó tìm được lại"
Kẻ kia chắp tay:
"Bây giờ thuộc hạ sẽ cho người đi thăm dò ngay"
Một mặt Dật cho quân đi thám thính, còn một mặt Dật lệnh cho các tướng lĩnh tập hợp binh mã, chuẩn bị sẵn sàng xuất quân.
Rất nhanh quân thám báo đã gửi bồ câu đưa thư về, trong thư ghi ngắn gọn
""Quân Tây Sơn đã đi cách xa thành Mỹ Thị hơn 50 dặm, đang trên đường tiến tới Hội An""
Nhận được tin này, Dật liền tập hợp các tướng lĩnh nghị sự:
""Nay quân Tây Sơn đã mang đi gần một nửa binh lực tiến đến Hội An, đây là thời cơ cho chúng ta để công chiếm lấy thành Mỹ Thị, khi trại chủ của bọn chúng cướp phá ở Hội An xong thì thành đã bị hạ. Trong thành hiện giờ chỉ có một mình tên đề đốc trấn giữ, ta đã cho gián điệp nội ứng ngoại hợp với quân ta, chỉ cần pháo hiệu bắn lên thì lập tức kẻ kia sẽ đốt phá kho lương của bọn giặc gây nên hỗn loạn. Trận này phải đánh nhanh thắng nhanh, không cho chúng kịp trở tay""
""Tất cả nghe lệnh, canh 1 đêm nay chúng ta sẽ tấn công thành Mỹ Thị""
Dật chia quân làm năm cánh, âm thầm tiến tới thành Mỹ Thị
Thời gian vừa điểm canh 1, Dật liền cho quân nổi chiên trống lên ồ ạt tiến công. Pháo hiệu bắn lên trời, đại bác dẫn đầu liên tục nã vào thành ầm ầm.
Một lúc sau thì nghe tiếng hò hét chữa cháy trong thành, ngọn lửa bùng lên sáng rực. Dật ngồi trên lưng ngựa chỉ huy nở một nụ cười đắc chí.
Sau khi đại bác bắn tan tành hàng rào gỗ bên ngoài thành thì hiện ra hàng loạt các khối đá vuông vắng (lô cốt) tiếng súng từ trong các lô cốt đùng đùng bắn ra. Dật liền cho đại bác bắn vào các lô cốt, quân mang súng hỏa mai chia làm 3 lớp thay phiên nhau nhồi thuốc, nạp đạn mà bắn. Khi khói bụi do súng đạn, đại bác tan đi thì Dật há hốc kinh ngạc, tất cả lô cốt không hề bị gì, đạn từ trong các lỗ bắn ra đùng đùng, tên nỏ cũng theo đó bắn ra như mưa. Quân của Dật không tài nào tiến lên được. Đội hỏa binh tiên phong bị ch.ết quá nửa.
Lúc này trong thành quân lính hàng hàng lớp lớp tiến ra chỉnh tề, không hề có chút nào rối loạn.
Dật ứng biến rất nhanh, vội hét lớn cho người đánh trống thu quân
""Trúng kế rồi, nhanh thu quân""
Lân cùng Tú xuất quân xông trận với sự yểm trợ của các lô cốt. Quân của Dật vừa đánh vừa lui quân. Khi lui được độ chừng hơn 5 dặm thì bất ngờ một cánh quân phục kích xông ra đánh, người cầm đầu cánh quân phục kích này chính là Nguyễn Nhạc. Lân cùng Tú phối hợp bố thành trận trường xà đảo quyền, Nhạc bố thành trận trường xà liên châu
Khởi đầu bốn phương bốn góc cùng trung quân du binh, đều là số 8, ngoài có tám trận là Thiên, Địa, Phong, Vân, Long, Hổ, Xà, Điểu, mỗi trận có 6 đội. Trong có tả hiệu, hữu hiệu và hai hiệu nội tả, nội hữu, mỗi hiệu 4 đội là số 16. Cộng 8 trận 4 hiệu là số 64 đội để tượng 64 quẻ. Lại du binh 3 x 8 = 24 đội để tượng 24 khí của trời đất. Mỗi đội 50 người, cả 8 trận cùng hiệu và du binh ngoài cộng 4.400 người để tượng số Tiểu chu thiên.
Phép trận: Dinh Tiền 6 đội cộng 300 người, gọi là trận Phong, dinh Hữu Tiền 6 đội, cộng 300 người, gọi là trận Địa, dinh Tả 6 đội, cộng 300 người gọi là trận Long, dinh Hữu 6 đội, cộng 300 người, gọi là trận Vân, dinh Hữu Hậu 6 đội, cộng 300 người, gọi là trận Xà, Dinh Trung hiệu Nội tả, hiệu Nội hữu 8 đội cộng 400 người, nguyên thuộc đại tướng. Dinh Trung hai hiệu tả hữu cũng 8 đội, cộng 400 người để hộ vệ đại tướng.
Biến làm trận Tiểu Chu thiên đệ cửu biến, Trường xà đảo quyển. Lân ở giữa, đánh một tiếng chiêng ba tiếng trống, thì bốn trận Xà Vân Long Phong đảo lên bên tả, bày chếch như thế rắn vung, bốn trận Thiên Hổ Địa Điểu, đảo lên bên hữu, bày chếch như hình rắn vung, để hộ vệ Lân, du binh hai bên tả hữu cũng tùy thế mà bày ở ngoài. Nếu hai trận Điểu Phong gặp giặc, thì Lân đánh bốn tiêng chiêng, ba tiếng trống, trận Long trận Địa ra đánh, mà các trận Vân Hổ giáp đánh, các trận Xà Thiên tiếp ứng.
Còn nhạc biến trận Tiểu Chu thiên đệ thập biến: Trường xà liên châu.
Du binh gồm kị binh và bộ binh nhẹ, nối đuôi ngoằn nghèo mà chạy, kị binh nặng chạy trước làm đầu, kị binh nhẹ theo sau làm thân, bộ binh nhẹ chạy cuối làm đuôi. Trường Xà lấy tốc độ làm lợi, rất là linh hoạt, gặp khó thì cuộn tròn chống đỡ, dễ thì xuyên phá, bao vây nuốt địch. Đánh vào đuôi thì đầu, thân quay lại đánh, nếu không cứu được thì bỏ đuôi chạy hoặc đánh vào chỗ trọng yếu của địch, làm thế vây Ngụy cứu Triệu.
Quân của Dật trước sau bị vây công, quân lính liền hỗn loạn, bị quân Tây Sơn đánh cho tan tác. Lần này Lân cùng Nhạc quyết giăng thiên la địa võng mà vây lấy quân triều đình. Hai cánh quân tả hữu mấy lần phá vây đều bị đánh bật trở lại. Dật phải xuất lãnh trung quân liều ch.ết mở đường máu mà chạy.
Nhạc ghi hận tên quận công này đã lâu, nay có dịp trả thù nên đốc quân truy đuổi tới cùng, Lân cùng Tú lo lắng cho Nhạc nên cũng bám sát theo. Truy đuổi hơn trăm dặm, đánh cho tàn quân của Dật tan rã Nhạc mới chịu thu quân trở về.
Ba quân hò reo vang dội, Nhạc cũng cười vang:
""Hai lần trúng kế tên hồ ly kia, nay lại có thể báo được thù cũ, thật là sảng khoái, sảngg khoáiiiiii hahahaha""
""Kế phản gián của đô đốc thật là tinh diệu, hahaha""
Tú đi bên cạnh Lân nhẹ giọng hỏi:
""Còn tên nội gián kia đại ca xử trí thế nào""
Lân ngước nhìn trời thở dài rồi nói:
""Tội ch.ết khó tha, nhưng ta còn vài điều cần hỏi hắn ta""
Các đội trưởng cũng tiến lên hỏi dồn:
""Đại ca quả là người liệu sự như thần, chúng đệ đây ai muốn nghe qua sự tình, mong đại ca nói rõ""
Lân mỉm cười:
""Thu xếp xong việc quân ta sẽ nói cho các đệ rõ""