Chương 19
- Mới sáng sớm làm gì mà láo loạn lên thế_ Cậu và nó bước vào, [đồng thanh tập 1, nhìn nhau]
- Năm nay nghỉ đông sớm hơn mọi năm đó_ Nói xong bọn con trai tiếp tục quẩy, quăng hết sách vở đi
- Thì sao? Có nhất thiết phải phá lớp ra không?_ Nó và cậu nói [đồng thanh tập 2, nhìn nhau]
- Sáng sớm bọn mình thấy 2 cậu mới có vấn đề thì đúng hơn_ Tên con trai liếc mắt cười gian
- Thôi ngay kiểu đó đi cho tôi_ Nó và cậu tỏ thái độ khó chịu [đồng thanh tập 3, nhìn nhau]
- Lần 3 rồi đó_ Tên đó cười
- Muốn ch.ết hả?_ Nó và cậu lườm tên đó, giơ tay lên định đánh [đồng thanh tập 4, nhìn nhau]
- Không nói nữa_ [Đồng thanh tập 5, nhìn nhau cười]
- Haizzz, hai cái con người này sự có vấn đề rồi_ Tên đó lắc đầu bỏ đi
Tiếng chuông báo hiệu vào lớp vang lên. Học sinh ổn định chỗ ngồi. Cô giáo bước vào lớp, cầm một chồng giấy dày cộp
- Vì lý do năm nay nghỉ đông sớm hơn mọi năm và độ lười của các em nên nhà trường quyết định tăng gấp đôi bài tập so với năm ngoái_ Cô thông báo "" Sau kì nghỉ, ai không làm hết bài thì dọn vệ sinh quanh trường 1 năm""
- Nữa hả cô. Nghỉ đông phải cho chúng em chơi chứ_ Cả lũ nói giọng ngán ngẩm
- Vậy các em muốn dọn vệ sinh hết kì nghỉ đông hay làm bài tập_ Cô gằn giọng
- LÀM TẬP Ạ!!!!!!
- Tốt, phát giấy xong rồi thì về đi nha_ Cô nói
- Chưa hết giờ học mà cô_ Một bạn đứng dậy hỏi
- Bây giờ về nghỉ đông_ Cô cười
Một số đứa đang uống nước, sau khi nghe cô nói xong đã xảy ra 2 trường hợp:
+ Sặc nước (ho sặc sụa), đau tim
+ Phun nước vào đứa ngồi trước ( oánh nhau)
- Cả lớp ơi, về thôi, nghỉ đông rồi, chúng nó hét lao ra cửa lớp bỏ lại cô giáo đơ toàn tập cùng nó và cậu trong tình trạng mặt liệt thần công
- Hôm nay tan sớm, đi chơi không? Tôi mời_ Nó nói
- Ăn gà rán, cơ mà sao hôm nay tốt với tôi thế_Cậu nói
- Tại vì tôi phải trả nợ hiểu chưa? Mắc nợ người khác khó chịu lắm_ Nó cười
Hai đứa chúng nó bước ra khỏi cửa lớp. Một cơn gió lạnh thổi ngang trước mặt cô giáo. "Rốt cuộc thì mấy đứa đi chơi không rủ cô sao?""Nội tâm cô giáo gào thét
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tiệm gà rán, hương thơm của thức ăn bay lên, nồng nặc
- Ngon không?_ Nó hỏi "Tất nhiên là ngon rồi đúng không? Khỏi cần cậu trả lời tôi cũng biết cậu nghĩ gì"
- Cậu đang độc thoại đấy à?_ Cậu ngước lên nhìn cái bộ dạng ngốc nghếch của nó
- Đâu có, cơ mà tôi thấy các Thiên Chỉ Hạc hay nói cậu rất cool, rất cao lãnh, học bá, đẹp trai, nhưng hình như không phải
- Hả, không đúng á, sai chỗ nào?_Cậu quay sang hỏi nó
- Thì cậu hơi ngốc, nói nhiều, cao lãnh cái gì chứ suốt ngày chỉ bận manh, đẹp trai á, liệt thần công mới đúng_ Nó gãi đầu suy nghĩ
- Đã nói tôi không mặt liệt thần công rồi mà. Đúng rồi, tôi thấy cậu hình như chỉ có 4 bộ quần áo (chưa kể đồng phục) thì phải_ Cậu đánh trống lảng
- Quần áo hả? Tôi có nhiều lắm, ba mẹ tôi mua nhiều, cả một tủ to đùng luôn, cơ mà toàn váy thôi, tôi không thích nên toàn bỏ xó ấy mà_ Nó cười
- Đi mua áo không?_ Cậu hỏi
- Tùy, nếu cậu thích_ Nó trả lời
- Vậy ta đi_ Cậu cười vui vẻ. Nội tâm sung sướng""Yeahhh, đánh trống lảng thành công" nhưng nó lại khóc ngay lập tức" Lại tốn tiền rồi huhuhu"
Đến cửa hàng quần áo. Đồ đẹp không thiếu căn bản là chả kiểu nào nó ưng. Cuối cùng thì đập vào mắt cả 2 người là bộ áo len sọc caro rất đẹp, nhìn rất ấm mà giá cũng vừa phải nữa.
- Mua đồ đôi không?_ Nó và cậu đồng thanh nói
- HAHAHA, cậu hiểu ý tôi quá, tôi thấy cái áo kia đẹp kìa_ Nó vừa cười vừa chỉ cái áo len đó
- Ờ, tôi cũng định thế_ Cậu cười lại
Mua xong đồ, nó về kí túc xá, cậu về nhà, nhưng cậu vẫn tiễn nó đến tận kí túc xá
- Mai cậu có bận không?_ Nó hỏi
- Có gì không?
- Qua nhà tôi học nhóm nha, chị Băng về Việt rồi, buồn lắm_ Nó phụng phịu
- OK
- Cậu là số 1 a~~, bye bye, cậu về đi