Chương 62: Tu Luyện Thần Tốc, Phá Kỷ Lục Của Công Chúa
Ninh Tông Ngô nói: "Hiện tại Lý Văn Hủy chính ra roi thúc ngựa vào kinh nghĩ cách cứu viện Vương Hoài Tú, ta lại tính kế nghĩa tử của hắn như vậy, có phải là không tốt hay không a?"
Lão bộc nói: "Ngài đối với Lý Văn Hủy có chút ơn nghĩa, hắn nên báo đáp ngài. Hơn nữa ngài đã từng cũng có nhiệt huyết, chỉ bất quá hiện thực lần này đến lần khác để cho ngài thất vọng."
"Đúng vậy, máu của ta đã nguội." Ninh Tông Ngô nói: "Chỉ muốn dứt bỏ hết chuyện này, đi được càng xa càng tốt."
Tiếp tục, Ninh Tông Ngô cầm bầu rượu lên uống một hớp, đau khổ sa sút tinh thần nói: "Vương triều Đại Ninh của ta đã bệnh nguy kịch, tối đa còn có mấy thập niên, sớm muộn cũng kết thúc."
. . .
Trên một căn lầu phía trong chùa Liên Hoa.
Một cô gái tuyệt mỹ vô song, ưu tú trời sinh, tinh tuý của tạo hoá đang ngồi trong bồn tắm.
Qua thời gian, thực sự sẽ cho người khác vô cùng kinh ngạc, một cô gái lại có thể xinh đẹp đến nước này. Lúc vừa nhìn thấy, thật có hoài nghi khả năng thu nhận của thị giác, nhưng khi nàng xoay người thì thậm chí không cách nào ghi nhớ trong đầu gương mặt của nàng.
Bởi vì mức độ gương mặt xinh đẹp này đã vượt lên trước phạm trù tưởng tượng của ngươi mất rồi.
Nàng, đương nhiên được ca ngợi là minh châu đế quốc công chúa Ninh Tuyết.
Bồn tắm thả đầy hoa tươi, hơi nước lượn lờ, lộ ra hương thơm mê người. Nước nóng không chỉ dùng để tắm, bên trong còn có sơ sơ hơn mười loại thuốc.
Thị nữ hồn nhiên nói: "Điện hạ, đại tông sư để cho Đỗ Biến luyện 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 ạ."
"Ừ." Ninh tuyết vẫn thờ ơ như cũ.
"Ai, đại tông sư vừa đang khi dễ người, hắn hoàn toàn là đang gạt Đỗ Biến a, ngài thiên phú tuyệt đỉnh cũng ước chừng dùng mười chín ngày nắm giữ 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》, người bình thường một tháng có thể hoàn thành cũng đã rất giỏi. Ta vừa rồi đi hỏi, đại tông sư để cho Đỗ Biến năm ngày thì phải hoàn thành, đây không phải là đùa giỡn lừa gạt kẻ ngu si à?" Thị nữ hồn nhiên tiếp tục thao thao bất tuyệt.
Không sai, 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 kỷ lục tối đa chính là kết quả của nàng công chúa Ninh Tuyết, mất mười chín ngày.
Ninh Tông Ngô đại tông sư nói qua, hắn đã dạy rất nhiều người, võ đạo thiên phú không ai qua được Ninh Tuyết.
Đôi mắt nàng nhìn về từng tầng hơi nước lượn lờ phía trước, mở đôi môi, nhẹ nhàng hút một cái, đem hơi nước nóng hút đến trong miệng, sau đó nhẹ nhàng vừa thở ra.
Cả phòng thơm ngát!
"Rầm!" Tấm ván gỗ hơn mười thước trên vách tường bị khí thơm của nàng bắn một cái lỗ như mũi tên.
"Oa, điện hạ thật là lợi hại a." Thị nữ hồn nhiên nói: "Ngài là cô gái võ công cao nhất ta từng thấy, lần này bệ hạ nhất định đáp ứng cho ngài thành lập một nhánh quân đội, đến lúc đó ngài mang theo thị nữ đi nam chinh bắc chiến, nhất định vô cùng uy phong."
"Hy vọng được như thế." Cô gái nói: "Ta xem như con gái phụ hoàng, từ tám tuổi bắt đầu tập võ, chỉ vì muốn đẫm máu sa trường vì đế quốc cống hiến, vì phụ hoàng cống hiến. Hy vọng phụ hoàng cùng đám quan văn tập đoàn võ tướng tập đoàn tham lam kia đã làm tốt giao dịch, nguyện ý cho ta một nhánh quân đội. Ta tình nguyện ch.ết trận sa trường, cũng không muốn biến thành công cụ lôi kéo thế lực hào môn, làm bình hoa cho những con em quyền quý kia khoe khoang."
Thị nữ hồn nhiên nói: "Bệ hạ lúc nào mới có ý chỉ lại đây, thật sự ta cũng chán cái nơi khỉ ho cò gáy này lắm rồi, chúng ta mau hồi kinh đi."
Cô gái nói: "Người ta giết là con trai đại hãn Mông Cổ, bị lưu vong ba năm đã là trừng phạt nhẹ nhàng lắm rồi."
Thị nữ hồn nhiên nói: "Gã con trai của Mông Cổ đại hãn ở kinh thành gian ɖâʍ bắt người cướp của giết người vô tội lung tung, rõ ràng là công bình quyết đấu, bọn họ mười mấy có một mình ngài kết quả còn bị ngài giết, còn có mặt mũi cáo trạng? Bệ hạ cũng thật là, rõ ràng là ngài chủ trì chính nghĩa vẫn còn muốn nghiêm phạt ngài."
Cô gái nói: "Ngõa Đan Hãn (Vadan Khan) lúc đó đang chuẩn bị với chúng ta kết minh cùng đối phó Kiến Lỗ, kết quả con hắn ch.ết ở trong tay của ta, kết minh cũng hỏng bét. Phụ hoàng đương nhiên muốn nghiêm phạt ta. Lúc đó biết rất rõ ràng làm như vậy không đúng, nhưng vẫn là không quản được tính tình, hạ tử thủ đem người giết sạch rồi."
"Vì tên Mông Cổ vương tử ấy ch.ết tiệt, mấy cô gái bị hắn hại ch.ết thật đáng thương, đơn giản là không bằng cầm thú." Thị nữ hồn nhiên nói: "Hắn đáng bị ngài giết ch.ết, phải chi bằm thây vạn đoạn. Ngài đường đường Thiên Triêu thượng quốc công chúa lại cũng bị lưu đày tới rừng núi hoang vắng này, thật sự là khiến người ta muốn tức ch.ết rồi."
"Quốc nạn vào đầu, nào có cách gì?" Công chúa Ninh Tuyết nói: "Ta biết dựa vào một mình ta cũng một cây chẳng chống vững nhà, thậm chí hơn nữa Lý Văn Hủy công công, Trấn Nam công tước, các chí sĩ trung thành đó cũng khó mà ngăn cơn sóng dữ. Nhưng miễn máu của chúng ta không lạnh, cũng không thể cái gì cũng không làm được."
Thị nữ hồn nhiên bị công chúa nói nặng khiến lòng khó chịu, cúi đầu không nói.
Công chúa nói: "Có chút thời điểm thực sự tưởng tượng có một anh hùng tuyệt thế từ trên trời giáng xuống, có thể vãn thế cục nghiêng ngả của vương triều Đại Ninh."
Thị nữ hồn nhiên nói: "Như vậy công chúa phải gả cho hắn."
Ninh Tuyết nói: "Kia cũng không phải là không thể."
Tiếp tục Ninh Tuyết thở dài nói: "Đáng tiếc, không có một người như vậy, có thể ai cũng cứu không được xu hướng suy tàn của vương triều Đại Ninh chúng ta."
. . .
Đỗ Biến lấy dầu Thai Báo thoa lên người, bôi lên vết thương rồi tiến vào chăn, rất nhanh liền đi vào mộng cảnh.
Quả nhiên, ở trong giấc mộng hắn bắt đầu tu luyện《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 .
Trong giấc mộng của hắn, não vực khai phá vượt qua thực tế gấp mười lần, cho nên cho phép rõ ràng cảm thụ được bản thân mỗi một tấc gân mạch, mỗi một chỗ lực đạo, tu luyện công pháp 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 hiệu suất quả thực tăng lên mười mấy lần hoặc hơn, hơn nữa ở trong giấc mộng dù cho gân mạch bị hao tổn cũng rất nhanh có thể khôi phục nguyên trạng.
Cho nên ở trong hiện thực hắn bốn canh giờ cũng không có có thể hoàn thành 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 chiêu thứ nhất, ở trong giấc mộng vừa vặn một giờ, cũng đã tất cả học tập xong, hơn nữa triệt để nắm giữ.
Kế tiếp, Đỗ Biến bắt đầu học chiêu thứ hai.
Chiêu thứ hai này so với chiêu thứ nhất, càng thêm gian nan, đối với khí tức lưu chuyển yêu cầu càng thêm hà khắc, dù cho sai một chút đều không được.
Lúc này Đỗ Biến cảm ngộ đến, bộ này 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 tuy rằng rất ngưu bức, nhưng không thích hợp hắn luyện tập, có thể giải thích bộ công pháp này căn bản không thích hợp cho người mười lăm tuổi trở lên luyện tập, huống chi Đỗ Biến đã mười tám tuổi, gân mạch cùng xương cốt gần như gần định hình.
Tuổi tác này tu luyện《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 hiệu suất chậm không nói đến, hơn nữa dễ tổn thương gân mạch.
Đỗ Biến hiểu, vị Ninh Tông Ngô đại tông sư này một lòng chỉ đuổi hắn đi, căn bản cũng không muốn thu hắn làm học trò, thậm chí hắn không muốn bắt bất luận kẻ nào làm đồ đệ, vì bất đắc dĩ mới bị giam cầm ở nơi này.
Bất quá hắn cũng có thể cảm nhận được, vị đại tông sư này không là người xấu, chỉ là phi thường lười nhác, bởi vì hắn đã sớm tâm ý nguội lạnh.
"Muốn thoát khỏi ta? Không dễ dàng như vậy." Đỗ Biến cười lạnh nói: "Ngươi đã lợi hại như vậy, cũng đừng trách ta ép lấy công pháp tuyệt diệu của ngươi để ngươi khỏi bỏ trốn, ha ha ha. . ."
Ở trong giấc mộng, ước chừng tốn hai ngày, mới hoàn thành 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 chiêu thứ hai.
Chiêu thứ ba, hắn chỉ dùng ba ngày.
Bởi vì bộ công pháp này càng đi về phía sau thì càng gian nan, nhưng cũng kỳ diệu không gì sánh được.
Đỗ Biến có thể cảm giác, bộ công pháp này không chỉ có có thể tăng lên nhanh nhẹn, vẫn có thể tăng lên lực lượng cùng độ sự mềm dẻo gân mạch, nếu như đem bộ công pháp này luyện đến mức tận cùng, thậm chí cho phép nắm giữ cường đại khinh công, Súc Cốt Công.
Nói chung, bộ 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》này nhìn như giản đơn, kì thực đặc biệt lợi hại.
Lý Văn Hủy nói không sai, vị Ninh Tông Ngô đại tông sư này quả là một nhân vật lợi hại, trăm phương nghìn kế cũng phải quấn lấy hắn.
Trong giấc mộng Đỗ Biến càng thêm tập trung học bộ công pháp trâu bò 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》này.
Chỉ bất quá, càng đi về phía sau chiêu thức thật sự là thật quá khó khăn, số liệu cần phải nắm giữ càng ngày càng nhiều, đối với chuyển động hô hấp càng ngày càng khó khăn.
Chiêu thứ tư, Đỗ Biến ước chừng tốn năm ngày, trong giấc mộng năm ngày cũng đặc biệt kinh người.
Bởi vì tuổi của Đỗ Biến thực sự quá lớn, nếu như ở trước mấy năm, độ mềm dẻo của gân mạch cùng thân thể tốt hơn rất nhiều, hoàn thành 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 thời gian cũng rút ngắn không ít.
Sau cùng, đến khi tỉnh lại khi kết thúc Đỗ Biến mộng cảnh, cũng vừa vặn hoàn thành chiêu thứ năm của《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 .
Chiêu thứ năm này ở trong giấc mộng ước chừng mất hắn tám ngày, thế nhưng ở trong hiện thực thời gian cũng chỉ có từ sáng đến tối.
Đây đã là thần tốc, thậm chí hoàn toàn phá vỡ kỷ lục của công chúa Ninh Tuyết tạo ra.
Năm đó công chúa Ninh Tuyết học xong năm chiêu này, tổng cộng mất năm ngày.
. . .
Sau khi tỉnh lại, Đỗ Biến khẩn cấp bắt đầu nghiệm chứng thành quả《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 mình đã học.
Không kịp rửa mặt, cầm mộc kiếm, hít một hơi thật sâu, nhắm ngay tờ giấy trên vách tường chợt đâm ra.
"Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt. . ."
Trong một giây, Đỗ Biến đâm ra bảy kiếm.
Tiến bộ này quả thực thần tốc a, hôm qua Đỗ Biến một giây đồng hồ vẫn chỉ có thể đâm ra ba kiếm mà thôi. Qua cả đêm ở mộng cảnh học 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》, mặc dù chỉ học xong năm chiêu, nhưng độ nhanh nhẹn tăng lên dĩ nhiên to lớn như thế.
Một giây đồng hồ ba kiếm đề thăng tới một giây đồng hồ bảy kiếm, sơ sơ nhiều gấp đôi a, khoảng cách Ninh Tông Ngô yêu cầu cũng chỉ có ba kiếm.
Bộ này 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 quả nhiên lợi hại a. Không chỉ có như vậy, Đỗ Biến cảm giác được bước chân bản thân nhẹ nhàng rất nhiều, bất kể là co kéo bắp chân, hoặc là bắp đùi, đã tràn đầy lực đàn hồi đặc thù.
Ninh Tông Ngô yêu cầu là trong vòng năm ngày hoàn thành, hiện tại chỉ mới từ sáng đến tối, vẫn có chừng bốn ngày.
Nhưng mà chỉ còn có tối đa hai ngày Đỗ Biến là có thể hoàn toàn nắm giữ 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》, so với yêu cầu năm ngày của Ninh Tông Ngô yêu cầu còn muốn ngắn hai ngày, có thể đem kỷ lục mười chín ngày của công chúa Ninh Tuyết tạo nên triệt để phá tan, biến thành ba ngày ngắn ngủi.
Nhưng mà, Đỗ Biến muốn không chỉ như vậy, hắn phải cho Ninh Tông Ngô một chấn động trước nay chưa từng có.