Chương 44
Không biết người mà mình tâm tâm niệm niệm muốn cùng đi đại chiến lại không thèm quan tâm đến mình, Mộc Thiên Trạch sẽ có cảm tưởng thế nào đây?
Mặc kệ Mộc Thiên Trạch cảm thấy thế nào, dù sao Tống Tu Văn cũng đặc biệt sảng khoái, Kiếm Chỉ Thiên Hạ quăng bơ tốt lắm, cho mi cái like!
Như đã từng nói, Kiếm Chỉ Thiên Hạ có phải vì không muốn bị Mộc Thiên Trạch quấn lấy nên mới cố ý đưa tài khoản cho cậu dùng đúng không? Đại chiến đánh xong, Tống Tu Văn càng bị cái suy nghĩ này giày vò — Kiếm Chỉ Thiên Hạ là sư tổ Mộc Thiên Trạch, Mộc Thiên Trạch luôn mật hắn, hắn thấy phiền mà không tiện nhốt cô ta vào sổ đen, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ, để người khác vào tài khoản hắn.
Tống Tu văn cảm thấy mình tìm được chân tướng rồi.
… Cậu có cần trả lời một câu “không phải chính chủ” không?
Thế nhưng đầu cậu bị nhúng nước mới đi làm vậy, “Kiếm Chỉ Thiên Hạ” không quan tâm tới Mộc Thiên Trạch, cô ta lại càng khó chịu, cô ta mà khó chịu, cậu liền vui vẻ. Dù sao chính chủ Kiếm Chỉ Thiên hạ cũng không kêu cậu trả lời, cậu lên acc giúp, tất nhiên cũng không cần tự ý trả lời có phải không?
Bất quả vẫn thật là muốn đem cô ta quăng vào sổ điên, thật ồn ào, quá phiền!
—- Con trai mà muốn chơi xấu thì con gái cứ việc đứng qua một bên nhé.
Treo máy cũng chả có gì, dù sao đốt là đốt giờ chơi của Kiếm Chỉ Thiên Hạ, chính chủ không tiếc, cậu tiếc cái gì?
Tống Tu Văn nghĩ thật đơn giản, thế nhưng trong lúc vô tình ngước lên nhìn vào màn hình vẫn cảm thấy phiền, Mộc Thiên Trạch đặc biệt phiền, hầu như cứ cách năm phút lại gửi cho cậu một cái tin mật, nếu không gọi đi đại chiến, thì là gọi đi chiến trường, nếu không nữa liền hỏi cậu có đó không.
Lần thứ hai xác nhận “chân tướng” Tống Tu Văn không nói hai lời liền thoát tài khoản Kiếm Chỉ Thiên Hạ, thay tài khoản mình, cậu treo máy thì treo máy, chứ vẫn nhịn không được mà liếc mắt nhìn, kết quả liếc nhìn một phát thì có N cái tin nhắn, phiền đủ chuyện.
Mới lên mạng, Kiếm Chỉ Thiên Hạ liền tổ đội cậu, vẫn còn dùng tài khoản Độc tỷ.
[Đoàn][Kính Nhiêu Nguyệt]: Sao lại off…
[Đoàn][Kính Nhiêu Nguyệt]: … Nói nha
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Tài khoản của anh thật phiền
[Đoàn][Kính Nhiêu Nguyệt]: Ta cũng không muốn…
Tống Tu Văn: “….”
[Đoàn][Kính Nhiêu Nguyệt]: Người đâu, chạy đi đâu rồi…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Tuyệt thì tuyệt
Đưa tay sờ sờ lỗ tai, nóng lên rồi…
Ta gia thế trong sạch, thao tác sắc bén, trong túi có tiền, còn là người đứng đầu một bang, theo ta cậu có thể ăn sung mặc sướng, bị người bắt nạt yên tâm có ta bảo vệ, còn có thể đấu huyền tinh cho cậu rồi gì gì đó.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:….
Da mặt dày hơn tường thành rồi nha?
[Đoàn][Kính Nhiêu Nguyệt]: À đúng rồi, ta còn rất đẹp trai #haha
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: …
cậu đừng có chấm chấm chấm mãi thế, rất qua loa!
Tống Tu Văn rất muốn phun một ngụm máu, ngoại trừ chấm chấm chấm cậu còn biết nói cái gì? Mợ nó cái tên Kiếm Chỉ Thiên Hạ đứng đắn trước kia đã chạy đi đâu, hiện tại vừa mở miệng, điềm ngôn mật ngữ cái vẹo gì cũng có thể phun, có phải bị cái gì ám rồi không?
Kiếm Chỉ Thiên Hạ tác phong nhà ngươi sai rồi kìa!
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Chưa uống thuốc đừng có chơi game
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Nguy hiểm lắm
Người im lặng đến phiên Kiếm Chỉ Thiên Hạ, hắn nhìn chằm chằm vào hai dòng chữ đơn giản trên màn hình mang bộ dạng thâm cừu đại hận, cái này là từ chối? Là từ chối phỏng, đúng là từ chối đi? Phải từ chối không?
Trừ khi gõ từ chối, không có chân chính nói hai chữ “từ chối”, thì vẫn không phải là từ chối, không có rời đội chửi một câu biến thái thì không phải là từ chối đâu!
Kiếm Chỉ Thiên Hạ nhanh chóng rời tài khoản Ngũ Độc, Tống Tu Văn nhìn cái biểu tượng của người nào đó tối thui thì sửng sốt một chút… Tên này, không phải là đau lòng rơi lệ bỏ chạy rồi chứ?
Tống Tu Văn còn chưa nghĩ xong, biểu tượng của Kiếm Chỉ Thiên Hạ sáng.
Vừa lên mạng, Kiếm Chỉ Thiên hạ liền thấy hai dòng mật ngữ màu tím chạy ngang qua, một chút đã bị kênh chiêu mộ đoàn đội trên thế giới đẩy đi lên, tốc độ nhanh đến nỗi không thể nhìn rõ. Bất quá hắn cũng chả muốn nhìn.
Tống Tu Văn ở Thành Đô, Kiếm Chỉ Thiên hạ cũng ở Thành Đô, Tống Tu Văn đang theo người cắm cờ, đối thủ của cậu máu đã tụt phân nửa, Kiếm Chỉ Thiên Hạ vội vàng cưỡi ngựa chạy tới, xuống ngựa đợi Tống Tu Văn mời đối thủ uống một tách trà, ném Trái Tim Thổ Hào — Chưa mở khóa.
Lúc đang mở khóa, có người đem một cây cờ lớn đến trước mặt hắn, kết quả vừa bấm Enter liền biến thành đồng ý cắm cờ, Kiếm Chỉ Thiên Hạ tay nhấn xác nhận mở khóa, Trái Tim Chân Thành…
Giang hồ khoái mã phi báo! Hiệp sĩ “Kiếm Chỉ Thiên Hạ” tại Thành Đô đối với nữ hiệp “Vân Hoàng” sử dụng [Trái Tim Chân Thành] trong truyền thuyết! Cũng hướng thiên hạ tuyên cáo “Kiếm Chỉ Thiên Hạ” đối “Vân Hoàng” yêu mến, xin nhật nguyệt làm minh, mời thiên địa làm giám, có sơn hà làm chúng, kính quỷ thần làm bằng. Từ nay về sau núi cao không ngăn nhung nhớ, suối sâu chẳng ngăn được đường, thời gian chẳng phai kỳ ý, phong sương chẳng lấp kỳ tình. Cho dù đường phía trước chông gai, cũng giữ trường kiếm thản nhiên chẳng sợ mà đi. Đời này kiếp này, không rời không bỏ, trọn cả một đời! Các vị hiệp sĩ nhanh chóng đến Thành Đô cùng nhau chứng kiến hiệp sĩ “Kiếm Chỉ Thiên Hạ” lời tỏ tình kinh thiên động địa này!
[Cận][Vân Hoàng]: ….
[Cận][Vân Hoàng]: Ta chỉ là cắm cây cờ…
[Cận][Vân Hoàng]: Đạo trưởng anh không cần khách sáo như vậy #so
Độc loli gõ xong hai câu liền chạy, chạy ra phạm vi cắm cờ, hệ thống tự động phán định Kiếm Chỉ Thiên Hạ thắng.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:….
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: …
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Có như thế… ngốc sao
Còn không phải là ngu ngốc sao? Không ngốc sẽ đem Trái Tim Chân Thành bắn cho người lạ sao?
Kiếm Chỉ Thiên Hạ cũng không phản bác, im lặng sám hối.
Khóe miệng Tống Tu Văn giản ra thành một độ cong không thể che giấu, gì chứ, cậu sẽ vì Kiếm Chỉ Thiên Hạ bắn Trái Tim Chân Thành cho một loli mà mà tức giận? Đừng có nghĩ nhiều, một Trái Tim Chân Thành mà thôi, cậu có gì phải ghen chứ?
Mặc dù Kiếm Chỉ Thiên Hạ là tình duyên trên danh nghĩa của cậu, cậu cũng không có nhỏ nhen đến độ vì hắn làm sai mà tính toán… Kỳ quái, sao cậu lại có cái suy nghĩ Kiếm Chỉ Thiên Hạ là tình duyên mình chứ?
Một Trái Tim Chân Thành sai lầm này của Kiếm Chỉ Thiên Hạ đã đem một cô gái vô tội đẩy lên đầu sóng ngọn gió khẩu chiến, liên tục N ngày bị không ít người ngoài cuộc công kích, đáng tiếc những chuyện này đương sự Kiếm Chỉ Thiên Hạ chẳng hay biết gì.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ta cũng không phải con gái, không ăn cái này
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Vậy cậu ăn cái gì?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ta ăn KFC
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:…
Gặp một tên không biết có phải ăn hàng không như thế, Kiếm Chỉ Thiên Hạ sẽ làm ra cái biểu cảm gì?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đi chiến trường, anh có đi không
Tống Tu Văn không chỉ hỏi Kiếm Chỉ Thiên Hạ, còn mật cho Tống muội, kêu nhỏ cùng đi đánh chiến trường.
Tống muội vào đội, tiếp đó là Lục Phi Tình cũng vào đội.
Bang chủ cũng ở à
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ừ
Làm gì đây
Chiến Trường
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ta có nên trực tiếp đem người tổ vào không
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ngoại công đội thêm một Minh Tôn?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ý kiến hay
[Đoàn][Lục Phi Tình]: Ta không chuyển Minh Tôn
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đá
[Đoàn][Kính Nhiêu Tuyết]: …
Bang chủ thật hung tàn.
Cuối cùng ngoại công đội chính thức hình thành, Lục Phi Tình Lục nam thần vẫn là ngoan ngoãn chuyển T, chiến trường mười người Vân Hồ hai Kiếm Thuần bốn Tàng Kiếm một Thiên Sách một Cái Bang hai buff Tú.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Anh đây vui lòng
Vân Hồ Thiên Trì là một chiến trường đơn giản thô bạo nhất, lên đài, giết người hoặc bị giết, mở cờ. Bình thường có một Khí Thuần thì an toàn chút, dù sao mở cờ cần thời gian, nếu không muốn bị ngắt, chỉ có vô địch của Khí Thuần.
Tất nhiên nếu đối phương có Khí Thuần, đoàn bọn họ hai Kiếm Thuần sẽ làm Khí Thuần đo đất.
Cũng không biết hôm nay là vận khí cực không tốt, Kiếm Chỉ Thiên Hạ xếp hàng đi vào bất chợt phát hiện đối phương là mười Ngũ Độc báo xã.
(Báo xã = Báo thù xã hội)
Nếu nói là Ngũ Độc báo xã… Còn không phải là toàn bộ đều do Ngũ Độc tạo thành sao? Mười tên Ngũ Độc, mười con pet, đối diện có hai mươi tên đỏ. Gặp phải loại báo xã này các đội bình thường đều phải quỳ.
Nhất là, nội công đánh gà vàng không có nội phòng, quăng một cái liền phải kêu chiếp chiếp.
Tống muôi mật cho Tống Tu Văn nói nhỏ tay run chân cũng run, Độc Kinh đối với ngoại công sát thương cao, đối nội công khống chế nhiều, nếu như thay nhau đến, buff liền bị khống thành tượng rồi.
Không đánh mà thua, đây không phải tác phong đội bọn họ, hướng chi, mười Ngũ Độc cũng không phải không đánh được!
Một đoàn đều có trong YY, nếu như là liếc mắt đội thì sẽ không dễ khống chế, YY đội khác với liếc mắt đội là có thể chỉ huy trên YY, đồng đội phối hợp mới phát huy thật tốt năng lực.
Kiếm Chỉ Thiên Hạ chính là muốn nói cho đối phương biết, mười Ngũ Độc cũng không phải là vô địch, nếu như là tổ hợp Ngũ Độc thêm Thiên La, hiệu quả tuyệt đối mạnh hơn mười Ngũ Độc. Đáng tiếc mặc kệ đối phương là mười Ngũ Độc hay là Ngũ Độc kèm Thiên La, hắn đều chỉ có một mục tiêu —- làm thịt.
Ngoại công đội thì ra sao, gà vàng không có nội phòng thì thế nào, ba buff, hai Kiếm Thuần mỗi người một cái, Cái bang dồn một, đánh không ch.ết ngươi ta phiền ch.ết ngươi; muốn chạy, Sinh Thái Cực Thôn Nhật Nguyệt không cần cảm ơn; cuồng bạo miễn khống mở xong, Cực Lạc Dẫn Triều Thánh Ngôn Phong Lai Ngô Sơn không cần cảm ơn; Xin lỗi, đằng xa còn có một tên Thiên Sách rãnh rỗi bổ đao kia kìa.
Báo xã Ngũ Độc: ┭┮﹏┭┮
Không khóc chạy không đủ để biểu đạt tâm trạng của bọn họ, báo xã xưng bá đã lâu, tư vị tận diệt đó thật không thoái mái chút nào.
Chiến trường kết thúc, Hạo Khí Ác Nhân điểm số 100:0 toàn thắng.
Truyền tống khỏi chiến trường, bầu trời còn xanh như thế, hoa kia vẫn đỏ như vậy…
Khung đối thoại của Tống Tu Văn bỗng nhảy ra một hàng chữ tím nho nhỏ —-
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đã nghĩ xong có làʍ ȶìиɦ duyên của ta hay chưa?