Quyển 2 - Chương 4: Lại bức thư thách đấu
Phải,đằng trước Nam là một vụ án mạng,mọi người đang xúm lại,xôn xao,ồn ào bàn tán.Phải mất một lá thì Nam mới lên vào được hiện trường.Vụ án xảy ra gần sát với Bảo tháp Hoà Bình,đúng là một lời thách thức có hứng thú
"Kìa ra kia và giải quyết vụ án như thường ngày đi" Một người nói khi đang ở trong xe ô tô
"Đây không phải là địa bàn của chúng ta,mà cũng chẳng cần nhúng tay vào thì cũng có người đến giải quyết.Nhìn xem ai kia" Một người ở trong xe nói,hướng mắt về phía Nam
"Ta sẽ đứng đây để xem thực lực của tay thám tử Miền Bắc như thế nào,nghiên cứu kĩ đối phương trước khi chiến đấu luôn là phương pháp hiệu quả" Hắn ta đột dưng nói sau một lúc ngừng nghỉ
Quay trở lại với vụ án,đó là một vụ nổ bom,xác người thì bị cháy đen thui,ô tô bị nổ tung,bộ phận xe bị văng toé tứ phương.Tổng cộng có bốn người ngồi trên xe và cả bốn người đều chết
"Nhìn qua hiện trường mình cũng đoán sơ qua được tình hình vụ án" Nam thì thầm với Phương Yến "Đây là bốn tên cướp ngân hàng và bị đồng bọn thủ tiêu vì một lí do nào đó.Hẳn là có nội chiến đây.Hiện trường không có gì để điều tra.Phần còn lại để cảnh sát" Cậu ta nói rồi bước vào trong xe
"Chỗ chú thế nào rồi?" Nam hỏi nhưng chợt thấy đầu dây bên kia không trả lời.Chỉ nghe tiếng "Phụt" ở đầu dây bên kia.Một cảm giác chẳng lành.Chắc chắn chú Thiên Minh đã xảy ra chuyện gì rồi.
Cậu ta phóng xe đến Cầu Đò Quan trong khi Phương Yến vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.Đến nơi thì đang thấy Thiên Minh đầu chảy nhiều máu.Chết tiệt! Chú ấy bất tỉnh do mất nhiều máu,mạch vẫn đập nhưng yếu ớt.Nam gọi ngay xe cấp cứu.Chợt có một tờ giấy được đặt dưới một hòn đá để gió khỏi thổi bay.Trong đó có ghi dòng chữ "Nếu muốm biết ta là ai thì lúc 9h sáng mai hãy lên chuyến tàu Thiên Hương,ta sẽ cho ngươi nhiều điều bất ngờ,chàng trai thám tử à!"
"Một lời thách đấu dễ thương đó" Nam cười nhạt một tiếng
Sau khi được cấp cứu kịp thời thì chú Thiên Minh đã qua cơn nguy kịch nhưng vẫn đang trong cơn hôn mê."Vấn đề quan tâm là bức thư thách thức,hẳn hắn ta có liên quan đến tên bình luận ở Blog của Phương Yến.Hiếm có tên tội phạm lại dám đánh người trong tổ chức CSTC đó,hắn ta chắc cũng là tên có tài năng đây.Hắn ta đang muốn dụ mình vào bẫy đây.Nhưng càng nhiều bẫy thì mình càng thích.9h sáng mai ư?Được thôi ta sẽ chờ ngươi.Sẽ rất thú vị đây
"Con lại đi chơi với tên thám tử đó à?" Mẹ Phương Yến quát,có vẻ bà không hài lòng với việc con gái mình đi chơi với người khách giới mà về khuya thế vậy.Bà là một ca sỹ có tiếng tên Hồng Lan.Một người phụ nữ 30 tuổi nhưng mang vẻ đẹp kiêu sa đài cát khiến ai cũng mê
"Thôi mà em,trẻ con mà,ham chơi quên thời gian là chuyện bình thường" Ông bố ngăn chặn "Núi lửa có thể phun trào".Ông là một cảnh sát cấp cao tên Hoàng.Một người to cao vạm vỡ,có giọng nói ồm ồm nghe thật vui tai
"Anh cứ bênh con thì con sẽ càng hư chứ sao" Bà Hồng Lan nói rồi quay sang phía Phương Yến "Để mẹ gọi điện cho bố mẹ tên thám tử để phạt cho nó một trận"
Ca sĩ không bao giờ nói xong rồi để đấy vì thế nên bà ấy đã gọi điện cho mẹ Nam
"Alo,xin lỗi nhưng bà có phải là mẹ của Nam không?"
"Phải có chuyện gì vậy thưa quý bà,nghe giọng bà không được vui vẻ là mấy"
"Tại con bà làm tôi tức điên đi được"
"Con tôi làm sao vậy thưa quý bà?"
"Con tôi ư?Nó làm cái gì vậy?"
"Nó rủ con tôi đi chơi đến giờ này mới về"
"Được rồi,tôi sẽ gọi điện cho nó sau,tại bây giờ tôi đang đi du lịch ở Pháp.Nhưng bà cũng không nên đánh chửi gì con bé Phương Yến nha.Nó không có tội"
Nói xong mẹ Nam tắt máy và một cuộc gọi lập tức đến Nam
"Con là gì mà khiến cho mẹ Phương Yến tức giận thế?"
"Có làm gì đâu,chỉ đưa bạn ấy về muộn thôi mà"
"Con có ý định gì với cô bé đó.Mẹ biết rồi nha con thích cô bé đó"
"Dẹp chuyện đó sang một bên đi,có điều thú vị hơn là con nhận được một lời thách đấu của tên tội phạm"
"Làm gì thì làm nhưng đừng biến đây trở thành cuộc trò chuyện của hai mẹ con ta"
"Điều đó mẹ khỏi lo" Nam nói rồi tắt máy đi.