Chương 41: Cuộn giấy thay đổi số phận Anh hùng
Sang ngày hôm sau, nhiệm vụ của Đại Phi là lau dọn toàn bộ quán rượu, sau đó xịt nước hoa nhiều lần để tẩy đi mùi rượu. Hẳn là để đón tiếp nữ cướp biển đây!
Tóm lại, khi các vị anh hùng, nghệ sĩ violin ổn định đâu vào đấy, thì Katarina bắt đầu bước vào.
Hôm nay Đại Phi có tiền rồi. Hắn mỉm cười. “Để cảm ơn quý cô đã nói hộ vài câu, hôm nay tôi xin được mời cô một ly.”
Katarina cầm lấy ly rượu, nhẹ nhàng lắc lắc một chút, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú vào đáy ly, sau đó dùng giọng nghiêm túc hỏi Đại Phi.
- Nghe nói anh biết rất rõ về Ẩn nấp đội thuyền hả?
Đại Phi vui mừng! Vốn ca còn muốn hỏi cưng đó, không ngờ cưng lại chủ động hỏi trước, tốt rồi! Ca không có lí do gì dấu diếm cả, vừa cải thiện được mối quan hệ, vừa biết thêm được tin tức về kỹ năng cấp thần.
- Biết chút chút!
- Đám cướp biển bọn ta có một hệ thống tình báo không hề kém, vậy mà chưa từng có ai nghe được tin tức gì về việc Ẩn nấp đội tàu bị phá giải đấy.
Đại Phi lập tức tỉnh ngộ, xem ra lũ cướp biển cũng rất hứng thú về kỹ năng này. Có lẽ nếu như tuyệt kỹ này bị phá giải, thì vua cướp biển sẽ khó mà giữ ngôi “vua” được hả? Ha ha, nếu như vậy, thì không phải là ca đang cầu người, mà là…
- Hờ hờ! Có những chuyện không phải muốn biết là có thể biết!
- Hôm qua anh nói kỹ năng đó bị nhà hàng hải Renoir phá giải, vậy anh biết Renoir sao?
- Nói một cách nào đó, thì tôi là học trò của ông ta.
- À ha! Vậy thì anh dùng cái gì để chứng minh anh là học trò của Renoir?
Vãi nồi? Còn muốn chứng minh? Đại Phi trợn tròn mắt, đây là bốc phét quá đà nên bắn ngược hả? Mà cũng có lý, người ta là NPC, cần là bằng chứng xác thực, không phải là mấy câu ba hoa của người chơi. Không sao, ca có bằng chứng!
Đại Phi lập tức móc ra cuốn sách kỹ năng kì quái của Renoir.
- Đây! Đây là cuốn sách thầy truyền lại cho ta, nhìn đi, sách kỹ năng thuật hàng hải của Renoir đó!
- Tôi không biết chữ!
Khặc! Đại Phi phun máu tươi tung tóe, đây là bằng chứng duy nhất thể hiện mối quan hệ giữa ca với Renoir đấy.
Làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ phải tìm một kẻ biết chữ? Gã kéo đàn violin kia trông có vẻ tri thức đấy, thử xem thế nào.
Lần này Katarina không ném trả sách lại ngay lập tức. Cô nàng bắt đầu ngắm ngía vuốt ve gáy sách, đồng thời hỏi.
- Vậy thì anh hiểu bao nhiêu về Ẩn nấp đội tàu?
Hế, không đòi bằng chứng nữa hả? Tốt!
- Tôi biết cũng không nhiều nhặn gì, chỉ biết rằng kỹ năng này có khả năng là tổ hợp của thuật trinh sát, thuật hàng hải, phép thuật v…v, thậm chí còn liên quan tới cả chất liệu của thuyền. Nói chung đây là một kỹ năng tổ hợp, một người tuyệt đối không thể thi triển! Hừ hừ, đây chính là lời của đội trưởng Juan đấy.
- À ha! Chỉ có vậy thôi sao?
- Đúng vậy, cho nên tôi muốn biết các thế lực cướp biển khác tìm hiểu đến mức nào rồi?
- Nghe Barak nói lúc bắt được anh, thì anh đã giết ch.ết một con cá mập trắng lớn hả? Katarina lắc đầu, hỏi sang vấn đề khác.
Hé hé, mặc dù ca không hiểu tại sao nàng ta lại hỏi chuyện này, nhưng cái này giống như gái đang hỏi “Anh đã đánh bại Heracles hả?” Tất nhiên, đã là đàn ông, thì không thể bỏ phí cơ hội chứng tỏ bản lĩnh trước mặt gái rồi.
- Chỉ cần tìm đúng phương pháp, thì bắt được cá mập trắng lớn cũng không khó như tưởng tượng đâu!
Katarina cười giòn tan, sau đó lẳng lặng tại chỗ, lật qua lật lại cuốn sách kia. Lại nói, lúc ca tặng ống nhòm, nàng ta cũng mân mê một lúc, thế nhưng lúc đó chỉ như một đứa bé thấy món đồ lạ mà thôi. Hiện giờ thì cô ta giống như một người vợ nuối tiếc tuổi xuân, đang vuốt ve món đồ kỷ niệm của người tình.
Đại Phi giật mình, chẳng lẽ cô nàng bị sự mạnh mẽ và thông thái của ca chinh phục rồi hả? Chắc là vậy… Đừng có mơ, tuyệt đối hư cấu, người ta là anh hùng truyền thuyết đó!
Sau một lúc im lặng, cuối cùng Katarina cũng mở miệng
- Anh đã quyết định chưa?
- Điều gì?
- Đương nhiên là có gia nhập cướp biển hay không rồi, chẳng lẽ anh định rửa chén cả đời sao? Thời gian không chờ một ai cả, khi anh đang rửa chén ở đây, thì người khác đã bỏ xa anh cả ngàn bước rồi.
Aizz, quả nhiên là thưởng thức tài năng của ca! Có điều ca là siêu thiên tài, tuy trước mắt có anh hùng truyền thuyết quyến rũ, nhưng ca sẽ không động lòng đâu.
- Không bao giờ!
Hừ? Vượt qua ca? Ca không tin, trừ phi ở đây cả đời không gặp bão tố, vĩnh viễn không cho ca cơ hội chạy trốn! Chỉ cần ca chạy thoát, cho dù không có thuyền, bằng vào một nhiệm vụ sử thi cũng có thể làm giàu được.
- Anh coi thường cướp biển đến như vậy sao?
- Không phải coi thường, mà thật sự là tương lai của các cô quá u ám!
- Đó chính là coi thường!
Rầm! Nàng đập mạnh quyển sách xuống bàn, làm méo luôn cả gáy sách!
Đại Phi sợ hãi! Ối thần linh ơi, ca đắc tội phú bà rồi hả!
Sau đó một sự kiện khác làm Đại Phi càng thêm sợ hãi – nàng ta tiếp tục xé soạt một tiếng, giật tung bìa sách lóng lánh ánh vàng ra!
Oắt đờ hợi! Có thể xé sách kỹ năng hả? Ê ê, đây là đồ của ca, cưng không thể làm vậy!
Đúng lúc này, một trương lóe ra kim quang trang giấy theo kéo xuống phong bì tường kép trong phiêu xuống dưới —— có hàng! Đại phi cả kinh con mắt co rụt lại, cái này kim quang là thần khí chỉ có hào quang ah!
Đúng lúc này, một tờ giấy lấp lánh sắc vàng bỗng rơi ra từ quyển sách – có hàng! Đại Phi co rụt con ngươi lại, chỉ có thần khí mới có ánh sáng này!
Katarina mỉm cười cầm lấy trang giấy, giơ ra trước mặt Đại Phi.
- Tôi không biết chữ, phiền anh đọc hộ được không?
Nhìn qua trang giấy, Đại Phi cả kinh há hốc mồm! Không phải bản đồ kho báu, không phải chi phiếu! Mà là…
- Cuộn giấy trí tuệ của nhà hàng hải: Có thể biến năng khiếu bẩm sinh của anh hùng thành đặc trưng nghề nghiệp!
Lời nhắn của Renoir:
- Ta đã thấy rất nhiều thủy thủ ưu tú, bọn họ có những năng khiếu bẩm sinh vô cùng kỳ dị và mạnh mẽ, nhưng thật đáng tiếc, hiện tại hệ thống nghề nghiệp của chúng ta vẫn còn quá lạc hậu, không thể hỗ trợ bọn họ phát triển. Có một số năng khiếu không được nghề nghiệp hỗ trợ, không thể phát triển chỉ bằng cách rèn luyện, cuối cùng đã bị mai một. Nếu như năng khiếu kì dị là món quà của thần linh, vậy thì hãy để thần linh rèn luyện bọn họ!
- Gửi tặng người tìm được cuộn giấy này: Đầu tiên, cậu phải là một nhà hàng hải! Sau đó, cậu có thể phát hiện được cuộn giấy này chứng tỏ cậu có đủ phẩm chất cần thiết của một nhà hàng hải, đó là một con mắt sáng suốt nhìn thấu mọi sự! Như vậy, cậu sẽ có tư cách sử dụng cuộn giấy ghi chép tâm đắc cả đời này của ta, cuộn giấy trí tuệ thần thánh.
…
Đại Phi lúc này mới hiểu ra, hóa ra “Bí mật thường ẩn nấp ở những nơi tưởng chừng quen thuộc” ám chỉ cái trang giấy này hả? Hóa ra là học theo Ỷ Thiên Đồ Long ký! Ca cầm bao lâu mà không tìm được bất kỳ đầu mối, nhắc nhở nào, vậy mà nàng mới nhìn đã nhận ra bí mật, đây chính là sự khác biệt giữa nhân vật truyền thuyết với người mới đấy!
Đây là một đồ vật có thể thay đổi số phận của Anh hùng!
Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là ca có thể đổi thiên phú Vượt qua gió bão thành đặc trưng nghề nghiệp, như vậy ca sẽ không có thiên phú! Tức là ca lại có thể chọn một năng khiếu khác! Đây chính là dùng cố gắng để cải thiện thiên phú trong truyền thuyết đó!
Không, ca còn bá đạo hơn, ca thậm chí còn có hai năng khiếu! Theo như lẽ thường, có lẽ thật lâu về sau ca mới phát hiện ra bí mật này, nhưng hiện tại có anh hùng truyền thuyết giúp ca rồi, ca chuẩn bị một bước đổi đời!
Katarina nhìn qua ánh mắt khiếp sợ của Đại Phi, chợt cười nói.
- Rốt cuộc là cái gì? Đọc thử xem nào?
Xí! Đây là một đồ vật cực phẩm có khả năng thay đổi vận mệnh đó! Nàng ta là cướp biển, nếu như nó rơi vào tay nàng ta sẽ gây ra hậu quả gì? Liệu nàng ta có chịu trả lại cho ca không?
- Khụ khụ, là thư!
- Ồ vậy sao! Rốt cuộc là thư gì mà cần phải dùng tài liệu cao cấp như vậy để viết?
Đại Phi kinh hoàng! Làm gì bây giờ? Làm gì bây giờ? Nói thật, hay tiếp tục lừa cô ta? Cô ta là cướp biển, là nữ cướp đó! Theo như hệ thống thiết lập, thì cô ta có quyền cướp đoạt đồ vật của người chơi đấy! Trang giấy này ca không đủ trình tìm ra, nàng tìm ra được, vậy thì đương nhiên nàng ta càng có lí do để cầm về rồi. Tiếp tục lừa dối? Dù sao nàng cũng không biết chữ! Có điều một khi lộ ra thì ca chắc sẽ ch.ết thảm lắm nhỉ?
Không sao, đàn bà gặp tiền thì tinh, nhưng gặp tình thì đần thối, xem ca múa mép đây!
- Khụ khụ, là thư gửi tặng người yêu đơn phương?
- Tình đơn phương? Đọc thử xem nào?
- Gửi người tình của ta, ta nhớ tới hôm chúng ta gặp nhau, nhớ tới đêm hôm đó… bạch bạch bạch. Ta nhớ mái tóc đỏ xinh đẹp, nhớ cặp môi đỏ mọng ngọt ngào gợi cảm, nhớ bộ ngực căng tròn đầy sức sống, nhớ bờ eo thon nhỏ mạnh mẽ, nhớ cặp đùi ngăm nắng của nàng. Ta sẽ mãi mãi không bao giờ quên. Ta yêu nàng, hãy đi theo ta, ta sẽ cố gắng kiếm tiền, ta sẽ sửa chữa thuyền lớn thành một chiếc du thuyền hoàng gia vô cùng xa hoa. Ta sẽ cho nàng tận hưởng niềm vui của một người vợ, không, của một hoàng hậu. Chúng ta sẽ lái thuyền đi khắp thế giới, chúng ta sẽ chở một con thuyền trĩu nặng vàng đi bán, chúng ta sẽ mua một hòn đảo, tự thành lập một vương quốc riêng của hai ta! Đại Phi vừa bốc phét vừa nhìn toàn thân Katarina để chém gió.
Nếu như nàng ta bị lừa, thì ca sẽ có cơ hội lấy lại trang giấy. Nếu như nàng vạch trần ca, không sao cả, ca sẽ nhân cơ hội đó tỏ tình luôn, hoàn toàn không có ý lừa gạt nàng. Đây chính là một hòn đá ném hai chim, chiến thuật vừa công vừa thủ trong truyền thuyết!
- Chỉ thế thôi sao?
- Ừ ừ, vậy nên, cái này…
- Hì hì, bạch bạch bạch là gì?
- Đó là tiếng sóng tình vỗ vào mạn thuyền! Đại Phi nhìn xa xăm nói.
- Ha ha, tôi thích bức thư này rồi đấy! Giống như đang viết tặng cho chính tôi vậy!
Sau đó cô nàng nhét cuộn giấy này vào giữa hai khe ngực!
Hự! Đại Phi phun một ngụm máu tươi…