Chương 57
Trần Tố rất nhanh thay xong quần áo thoải mái cùng Vương Tuấn nhanh nhẹn phân công bưng ra bữa cơm tinh mỹ, mở rượu, vừa uống, vừa hàn huyên, Trần Tố cùng nghe cùng cười, Tống Uy mang đến một tin tức quan trọng, chính là ngày mốt Tống Uy kết hôn!
“Ngày mốt?!” Bọn họ còn đang ồn ào bị Tống Uy ném một câu nhảy dựng, vậy cũng nhanh quá rồi! Đầu năm nay chuẩn bị một hôn lễ phải tiêu tốn không ít thời gian, Tống Uy mới về Bắc Kinh hai ngày thôi nha!
“Không có gì phải chuẩn bị.” Tống Uy đối với chuyện này thái độ bình tĩnh, kết hôn là việc riêng của hai người, chỉ cần cảm tình tốt là được, không cần phải kinh thiên động địa khoe khoang khắp nơi, nhìn Trần Tố và Vương Tuấn y cũng ý thức được xa xỉ quá nhiều mà không có cảm tình chống đỡ thì chỉ là người xa lạ.
Hôn sự của Tống Uy so với việc y sắp thăng chức càng khiến người khác kinh hỉ, gần bốn năm dùng phương thức yêu xa mộc mạc nhất khiến hai người vẫn luôn sống trong cuộc sống đô thị phồn hoa đều có cảm giác phản phác quy chân
(trở lại bản chất thật)
, tình yêu nếu như không có tham vọng tiền tài và vật chất, như vậy cuộc hôn nhân này đáng giá được chúc phúc, tương lai như thế nào, ai cũng không thể kết luận, nhưng hôn nhân và cuộc sống là cần hai người cùng nhau chung tay.
Không chọn tổ chức hôn lễ vào Lễ 1/5, cũng bỏ qua quá trình thông lệ bình thường, nghe đâu chỉ bày gia yến đơn giản ở khu dân cư quân khu hai nhà mời thân bằng quyến thuộc là được! Hai nhà đối với quyết định của hai người đều tương đối ngoài ý muốn, nhưng cặp vợ chồng mới tự quyết định rồi, Tống gia và Lộ gia không có quá nhiều ý kiến.
Mọi người cũng vì Tống Uy cạn ly! Vì tình yêu cạn ly!!
Trần Tố phụng bồi uống hai ly lớn mơ mơ màng màng gục, Vương Tuấn ôm Trần Tố vào phòng cho cậu ngủ trước.
Trần Tố vừa gục, bên ngoài bắt đầu xử lý bàn cơm.
Tống Uy đặc biệt muốn chơi mạt chược, trong quân khu ai có cơ hội chơi nha, một khi bị tóm thì chính là bị nhốt lại! Y đã nhiều năm không có thống thống khoái khoái chơi rồi, lần này vừa tới Vương Tuấn liền ép Lưu Trấn Đông chạy ra siêu thị mua một bộ về, quyết định không chơi tới mai quyết không dừng tay. Cao Viễn cũng đã lâu không rờ vào, rất nóng lòng muốn tỷ thí, sau khi lên làm quan toà, Cao Viễn bề ngoài tận lực thể hiện bản lĩnh, khó có được cơ hội phá lệ đương nhiên không buông tha.
Bọn Tống Uy bày bàn kiếm cái chăn phủ lên bàn để giảm tạp âm, thấy Vương Tuấn đóng cửa phòng ngủ đi ra, Tống Uy vừa đẩy mạt chược vừa hỏi: “Ngủ rồi?”
Cởi áo, ngậm thuốc, hình tượng lưu manh của Cao Viễn nhất định sẽ khiến Trần Tố bò dậy xem, Vương Tuấn cũng ngồi xuống: “Đang ngủ.”
Tống Uy ngậm thuốc lá tay vội vàng sắp bài gạt móng vuốt Lưu Trấn Đông muốn làm bừa giương mắt hỏi: “Đây là có chuyện gì? Cậu ta thế nào lại làm ở đơn vị loại này? Cậu ta làm sao qua được thẩm tr.a chính trị?”
Lưu Trấn Đông và Cao Viễn đều nhìn Vương Tuấn, Vương Tuấn lắc lắc đầu nói: “Không biết!”
Đối với đơn vị công tác của Trần Tố, Vương Tuấn vẫn duy trì tâm tính đợi mưa bão! Từ khi Trần Tố thăng chức lên chủ nhiệm, Vương Tuấn càng chuẩn bị hàng loạt biện pháp đối phó, thế nhưng rất không thích hợp, Trần Tố thần kinh thô lại không hiểu tác phong chính trị đều vạn sự thành công, ăn ngon, ngủ đủ chuyện khác không nghĩ tới, cũng không có ý thức đi suy nghĩ. Nhưng, Vương Tuấn không cho là như vậy!
Làm nhân viên công vụ cho chính phủ trừ việc phải có công trạng ra, thăng chức còn phải có một hạng mục quan trọng chính là vào Đảng!! Mà vào Đảng, lấy đơn vị đặc thù như Trần Tố mà nói tất nhiên sẽ phải trải qua thẩm tr.a chính trị nghiêm ngặt, dòng họ trực hệ và người nhà đều phải thẩm tr.a hết. Hơn nữa, ngành của Trần Tố nói là XXX quốc gia
(Nhà nước)
, nhưng thật ra chỉ là ngành lạnh lẽo
(冷部门 theo tui hiểu có lẽ là ngành mà không ai thèm để ý tới?)
hẻo lánh mà thôi, bên trong toàn nhân vật trên căn bản là thông thái rởm vừa hồng vừa chuyên, nếu như bọn họ thực sự điều tr.a Trần Tố, không thể không săm soi can thiệp. Ai sẽ bỏ qua chuyện như vậy nha!
(tui không hiểu về chính trị này nọ đâu, chỉ cần hiểu Trần Tố được thăng chức thì nhất định phải bị điều tra)
Lần này ba mẹ Trần Tố đột ngột đánh tới, suy nghĩ đầu tiên của Vương Tuấn là cho rằng thẩm tr.a chính trị bắt đầu động thủ tới Trần gia, nhưng, không có! Không phải nguyên nhân đó, vậy, vì sao?
Họ đều hiểu Trần Tố không qua được cái cửa thẩm tr.a chính trị này, điều tr.a tất cả hồ sơ cơ bản của Trần Tố là có thể thấy được quá nhiều vấn đề, vấn đề hộ khẩu chính là vấn đề rất lớn! Trên hồ sơ Trần Tố có quá trình học dang dở ở trường nghề không thể xóa bỏ, còn có vấn đề bất động sản dưới tên Trần Tố, từ bất động sản không khó tr.a ra Vương Tuấn, không cần nói người sáng suốt vừa nhìn là biết có vấn đề, cho dù người mù cũng có thể ngửi ra mùi vị không đúng, thế nhưng cư nhiên đến bây giờ còn chưa có ai đi điều tr.a Trần Tố? Hay là sớm đã tr.a xong nhưng không nói?
Vấn đề này vẫn quấy nhiễu trong lòng Vương Tuấn từ rất lâu, Lưu Trấn Đông không quá để ý chi tiết, nhưng Cao Viễn sớm đã suy nghĩ cũng có đồng cảm, hôm nay Tống Uy lập tức nêu ra, cách nghĩ của mỗi người đều được nêu ra.
May mà đồng hồ Vương Tuấn mua cho Trần Tố, thêm điện thoại, cả túi xách đều là hàng hiệu bằng tiền lương ba bốn tháng của Trần Tố hiện tại, hai năm qua Vương Tuấn cũng tận lực để Trần Tố độc lập xử lý các khoản từ thiện, quản lý và xử trí, Vương Tuấn cũng chuẩn bị xong cái ôm ấm áp cho Trần Tố dựa vào, thế nào mà tới giờ còn chưa gặp chuyện bất trắc?
Vương Tuấn ngược lại không đem chuyện này để ở trong lòng, Trần Tố muốn đi làm, Vương Tuấn liền cho Trần Tố nghiêm nghiêm túc túc nỗ lực làm những chuyện cậu thành kính muốn làm, nếu như bị cái đơn vị kia lấy lý do ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng một cước đá ra, Vương Tuấn trên cơ bản đã làm xong một đơn vị theo hình thức Quỹ đặc biệt dành cho học sinh nghèo cho Trần Tố tiếp tục làm chuyện cậu thích, lấy thân phận người tự do làm việc cũng không tồi, Trần Tố vốn không có nhu cầu quá lớn, cũng không có dã tâm và tham vọng với quyền lực, nếu như đơn vị kia vì chuyện như vậy mà đá Trần Tố đi đó là bọn họ tự tổn hại mình.
Cái gì cũng xem vào trong mắt, Trần Tố dùng phương thức vụng về của mình yêu quốc gia này, cố gắng nghĩ cách vì quốc gia này trát thêm một cục gạch lót thêm một viên ngói, Vương Tuấn không làm được cũng không muốn làm, nhưng Vương Tuấn không phản đối phương thức sống như thế của Trần Tố, nhưng nếu vì chuyện này mà Trần Tố bị thương tổn, Vương Tuấn sẽ không thể tha thứ, chính là… Rất kỳ quái, thế nào đến bây giờ còn gió êm sóng lặng?!
Đẩy bài, Vương Tuấn không có thái độ lo lắng, bọn họ không nói nhiều nữa. Ban đầu đều là những chuyện phải giải quyết trong dự tính của họ, từ khi Trần Tố tiến vào đơn vị như vậy liền biết nhất định sẽ phải đối mặt các vấn đề, dù sao không phải chạy là có thể trốn được!
Bốn người chuyển đề tài, vừa đẩy bài vừa nói thời sự chính trị gần đây, chỉ cần là người sống ở Bắc Kinh, chủ đề không có khả năng không nhắc tới chính trị, gần đây ban hành dự luật bảo hộ tài sản riêng và quyền người giám hộ mỗi người đều có ý kiến lý giải riêng gây nên tranh cãi ầm ĩ không ngớt!
Suốt đêm chơi mạt chượt, trước khi hừng đông tới Cao Viễn gục trước, Lưu Trấn Đông thua không ít hưng phấn còn thừa chạy lên lầu tha một vị khách từ trong chăn xuống tiếp tục, người nọ buồn ngủ bị Tống Uy Vương Tuấn liên thủ thắng được cả sảnh màu, tiền cay mua nhà tháng sau của Trần Tố không cần tự mình móc tiền túi nữa!
Trời đã sáng, Cao Viễn về trước, y còn phải đi làm. Lấy được tiền của vị khách trọ hiện tại mới tỉnh kia, Tống Uy cũng hài lòng ngồi xe Cao Viễn thuận đường về nhà Lưu Trấn Đông vẫn không thể xoay ngược tình thế, hôm nay phải do Vương Tuấn mời khách ra ngoài ăn nhà hàng. Khách trọ lầu trên xui xẻo nhất, người ta thật vất vả tỉnh táo lại thua sạch chưa có cơ hội trở mình đã tàn tiệc, túi tiền trống không cũng chỉ có thể về nhà ngủ bù.
Trần Tố hiếm khi ra ngoài ăn sáng, cậu cẩn thận cầm xấp tiền dày cộm Vương Tuấn cho đóng tiền vay tháng này, Vương Tuấn lấy đâu ra? Tiền trong nhà cậu đều biết, hôm nay Vương Tuấn còn chưa đi làm mà, kệ, có tiền là tốt rồi! Nhân viên phục vụ bưng bữa sáng lên, Trần Tố thoáng cái bị sủi cảo gói thành hình hoa tinh xảo hấp dẫn.
Ngày cưới của Tống Uy hai ngày tới, Trần Tố và Vương Tuấn thương lượng tối nay sau khi tan làm cùng nhau đi dạo thương xá xem tặng quà cưới gì, lần trước phá lễ đính hôn nhà người ta, Trần Tố có bao nhiêu áy náy, tuy rằng vật chất không đại biểu tất cả, nhưng bản thân vật chất không phải là không tốt.
Vương Tuấn muốn tặng cái gì tối qua đã quyết định rồi, lúc xếp bài, Tống Uy đã ra dấu cho ba người họ rồi, hiện tại Tống Uy không có thu nhập từ tiền lương phúc lợi, Vương Tuấn đại gia tặng y nguyên bộ thiết bị điện trong nhà, trong đó máy giặt phải tốt nhất! Coi như là hỗ trợ quốc phòng kiến thiết! (gì vậy trời =)))
Hoàn toàn khác với lần đính hôn sa hoa trước, hôn lễ của Tống Uy rất giản dị, không có xe hoa đón dâu truyền thống mấy nghi thức rườm rà vân vân, thân bằng hai nhà ngay trong khu dân cư quân khu Tống gia làm tiệc cưới, đúng mực lại náo nhiệt, vây xem đều là hàng xóm và một đống lớn quân nhân mặc quân trang, không có châu bảo
(trang sức)
lóe sáng và quần dài phiêu dật, Lộ tiểu thư và Tống Uy đều mặc quân trang, cô như trước lộ ra mỹ lệ hào phóng! Lộ tiểu thư học tiến sĩ từ nước ngoài về cũng dấn thân vào quốc phòng, Trần Tố mới biết được cô học khoa thông tin giống Tống Uy, là nhân tài nha, Trần Tố thật sự ngại đối mặt cô.
Tống gia và Lộ gia đều rất khách khí với Trần Tố, bởi vì bà ngoại phương Nam của Tống gia thích nghe Việt kịch*, nghe giới thiệu biết được Trần Tố là người phía Nam, thoáng cái liền cùng Trần Tố đàm luận, còn bài hoa lão nhân phương Nam thường chơi mời Trần Tố chơi cùng, đầu năm nay cũng không nhiều người biết chơi, Trần Tố khi còn bé học từ bà ngoại lúc đó chưa qua đời, vậy mà chưa quên! Cuộc hôn lễ này càng giống như hoạt động xã khu náo nhiệt.
(một loại ca kịch phổ biến ở Chiết Giang)
Mang theo tâm tình khoái trá, Lưu Trấn Đông cũng đang suy nghĩ tới việc kết hôn, nhưng chân tình thật sự khó kiếm, đặc biệt đối với hắn càng không dễ dàng, quá có tiền cũng là một chướng ngại không xem được chân tình giả ý, tin tưởng vào mình có tác dụng gì? Đầu năm nay con gái thật lợi hại, Lưu Trấn Đông tuổi không lớn lắm, mắt thế nhưng nhìn rất rõ ràng!
Lưu Trấn Đông có tiền lại có bối cảnh làm sao có thể không có phụ nữ theo đuổi? Còn không phải truy đuổi quá đáng sợ khiến Lưu Trấn Đông chạy đi ôm đùi Vương Tuấn cầu xin Vương Tuấn mua công ty hưng hưng thịnh thịnh của hắn sao! Thở dài a, bé trai hào hoa sắp biến thành người đàn ông bông cải vàng rồi, nghe xong lời này cho dù là Vương Tuấn mặt lạnh tâm lạnh cũng không khỏi bật cười.
Tuần trăng mật của hai vợ chồng không có thực hiện, Tống Uy trực tiếp phải báo cáo đi học, trường học kia kỉ luật với quân nhân rất nghiêm! Cô còn thời gian nghỉ kết hôn, hiện tại trên cơ bản cùng Tống gia gắn kết tình cảm thân thiết nhất, ước chừng là sau khi học tập ngắn hạn của Tống Uy kết thúc sẽ giống như Tống Uy cùng vào sở nghiên cứu đi làm.
Nhân sinh bình thường mới là cuộc sống không bình thường, mỗi người đều đang tìm trang phục và phương thức lên sân khấu không tầm thường của mình, nhưng khi mỗi người đều phải tự mình hiện lộ không tầm thường, như vậy toàn bộ quần thể đều nằm trong cùng một đường đua ngược lại đều bình thường cả, chẳng qua nổi bật chính là mấy minh tinh bị truyền thông phô thiên cái địa bao phủ mà thôi! Vô luận muốn tầm thường hay là kiệt xuất, một khi đi vào cuộc sống đều phải trở về bình thường, đối mặt đều là củi gạo dầu muối tương dấm trà! Người có tiền, người không có tiền, ai cũng không cách nào thoát được bảy cái đó, Vương Tuấn hiểu, Trần Tố tỉnh tỉnh mê mê thế nhưng ngay từ đầu liền sống như thế, cuộc sống cho dù bình thản trải qua mỗi ngày bên cạnh mình!! Không hối hận, không oán giận, cuộc sống không có quá nhiều khúc chiết, bởi vì quốc gia của chúng ta chính là yên ổn như vậy! Không yên bình chỉ có tâm chính mình thôi!