Chương 5

Trận chiến đầu tiên giành thắng lợi, cả người Ansorge mang theo sự phấn khỏi với mùi máu tanh tìm đến Liddell, y vội vã muốn vui sướng làʍ ȶìиɦ một lúc, đến mức còn không muốn bỏ ra một ít thời gian để rửa đi vết máu trên người.


“Ngài đây là bộ dạng gì?” Liddell túm eo của Ansorge, đem ngón trỏ đâm vào thịt động chặt chẽ, “Vậy mà lại trần truồng giống như gái điếm ngồi trên đùi của nam nhân, hay nên nói là huyệt ɖâʍ phóng túng của ngài đã không chịu được từ lúc cởi quần áo rồi?”


Lúc này cả người Ansorge đều trần trụi, chỉ có một giày ống cao bao bọc lấy bắp chân nhỏ hoàn mỹ, hai chân tách ra thật lớn cưỡi ở trên người Liddell, nhếch mông lên gắt gao ngậm lấy ngón tay của đối phương. “Trẫm ngay cả thời gian dừng lại ở trên đường cũng không muốn.” Ansorge vuốt ve lung tung trên eo Liddell, cả thân thể và hô hấp của y đều nóng rực.


“Rời khỏi chiến trường trẫm liền nhớ tới dương v*t của ngươi…… Ngứa quá…… Liddell…… Tới khen thưởng trẫm……. Nhanh lên……. Đến thao trẫm……”


“Ngài ra trận là vì quốc gia và chính dục vọng của chính bản thân ngài, bệ hạ.” Liddell dựa vào đầu giường, không nhanh không chậm động ngón tay, “Ta cũng không cảm thấy ta cần phải thưởng cho ngài, ngài đây lại chỉ vì một trận đánh đã như chó đực động dục.”


“Trẫm sẽ cho người đưa tế phẩm* đến cho Thần điện.” Ansorge dán sát lồng ngực trần trụi lên người Liddell, dùng núm ɖú dựng đứng cọ xát cầu hoan, “Một tên tù binh tốt nhất, hắn chính là cống phẩm tốt nhất cho Hoan Yến thần giáo, vì thế hãy tới thao trẫm đi….. Liddell….. Để cho trẫm vì ngươi mà chiến đấu…..”


available on google playdownload on app store


*Tế phẩm: Đồ cúng tế.
“Ngài nuôi dưỡng quá nhiều tế phẩm.” Liddell đột nhiên rút mạnh ngón tay ra, hung tợn túm lấy mái tóc vàng dính vết máu mà cắn vào yết hầu của y, “Ngài đã từng làʍ ȶìиɦ với bọn họ, không chỉ một lần. Ta không nhìn thấy thành ý của ngài.”


“Ngươi ghen sao, Liddell?” Ansorge ôm chặt lấy đầu Liddell, dùng dương v*t đã cương lúc lên lúc xuống mà chọc vào bụng dưới của hắn, giọng điệu đắc ý mà ɖâʍ loạn nói: “Cắn ta…… Để cho ta thấy máu……. Liddell…… Khiến ta đau…… Trói trẫm lại……. Để lại dấu vết của ngươi trên người trẫm…… Để trẫm làm tù binh của một mình ngươi…….. A a……. Liddell…… Thật sảng khoái…… Chỉ ngươi mới có thể thao trẫm…..”


Nghe Ansorge hèn hạ thỉnh cầu, trong đôi mắt đen thâm trầm của Liddell dục hỏa cuồn cuộn, hắn nắm chặt mái tóc vàng của Ansorge, cường ngạnh đè nén giọng nói mà lãnh đạm nói: “Nhớ kỹ, đây là chính ngài yêu cầu. Bây giờ cút xuống giường! Ngoài việc hầu hạ, tiện nô không có tư cách được ở trên giường!”


Đem Ansorge kéo xuống thảm trải sàn, Liddell cho y đeo vòng cho chó, dây xích bên kia buộc ở trên chân bàn, khiến cho y chỉ có thể nằm úp sấp trên mặt đất. “Đung đưa cái mông của ngươi đi, tiện nô! Để ta thấy cái chỗ bẩn thỉu kia của ngươi!” Liddell đá vào đùi Ansorge, không hề ôn nhu hạ lệnh.


“Không! Ta không phải là nô lệ của bất cứ người nào!” Ansorge phối hợp trả lời, chìm đắm trong trò chơi điên cuồng này.
“Được, rất tốt.” Liddell lấy roi ngựa ra, đó là thứ vốn thuộc về Ansorge, “Ta sẽ cho ngươi biết thân phận của mình là gì, sẽ rất nhanh thôi.”


Tiếng roi ngựa bén nhọn rít lên, ‘bốp’ một tiếng đánh vào mông Ansorge, da thịt màu mật ong chỉ trong chốc lát đã sưng lên lằn vết roi đỏ ửng. “Không…..!” Ansorge vì bị đau mà kêu lên, nỗ lực cuộn tròn thân thể trần trụi để trốn tránh.


“Tiện nô! Ngươi trốn không được đâu.” Chân Liddell dẫm lên cổ chân Ansorge, chiếc roi không lưu tình chút nào mà quất lên sống lưng, mông và đùi y như vũ bão khiến cho Ansorge chỉ có thể liên tục phát ra tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng rên rỉ cao vút.


“Không….. Đau quá…… Đừng như vậy……. A a a…… Dừng lại…… Cầu ngài…….. Dừng lại……. A…… Ta muốn ch.ết….. Đừng…..”


Ansorge ra sức giãy giụa, trên cơ thể hoàn mỹ hỗn độn vết roi trông đặc biệt ɖâʍ mị mà hấp dẫn, “Đừng….Đừng tiếp tục nữa….. Van cầu ngài….. Ta sẽ nghe lời ngài….. Xin ngài……. Tha thứ cho ta…..A …… Không không….. Ta là tù binh của ngài…… Chỉ cần ngài dừng lại….. Thần….. Ô….. Cầu ngài…..”


“Gọi ta là chủ nhân, tiện nô!” Liddell trở tay đánh một cái lên khe mông của Ansorge làm y gầm nhẹ một tiếng, cơ thể đột nhiên cong lên, mồ hôi to như hạt đậu ở trên xương cụt chảy xuống, nếu không phải vì còn nhớ rõ đây là một trò chơi đóng giả bị ép buộc thì chỉ sợ rằng y đã tự chủ động tách ra nhục huyệt cầu xin Liddell cắm vào rồi.


“Vâng….. Chủ nhân….. Xin hãy bỏ qua cho ta….. Ta là nô lệ của ngài….. Đừng đánh nữa….. Cầu xin ngài…..” Ansorge trầm khàn hít thở, thân thể ẩm ướt mồ hôi nằm sấp trên mặt đất, tư thế thuần phục hiện ra hoàn toàn.


Nhấc bàn chân vẫn giẫm lên cổ chân của Ansorge ra, Liddell dùng roi hơi chọc vào chỗ giữa hai mông của y: “Lật người lại, để ta xem xem cái dương v*t thấp hèn kia của ngươi.”


Ansorge ngoan ngoãn nằm ngửa lại trên mặt đất, gập đầu gối lại rồi dạng ra thật rộng, kia là một cái dương v*t thô to đã cứng rắn, lệ dịch chảy ra làm ướt hết cả côn th*t và lông mao xung quanh.


“Chẳng qua chỉ chịu mấy roi thôi mà cũng có thể cứng rồi! Ngươi quả nhiên là một nô lệ ti tiện.” Liddell cầm roi ngựa chọc chọc vào tính khí và tinh hoàn của Ansorge, vật tượng trưng cho sự nam tính bị người chơi đùa khiến Ansorge cảm thấy nhục nhã, đồng thời cũng càng lúc càng kích động dục vọng ɖâʍ loạn trong người y. “Vâng…. Ta là một nô lệ ti tiện…… A…… Chủ nhân…… Xin ngài hãy đánh ta đi…… Trừng phạt ta…… ” Y giãy dụa làm dương v*t bỗng chốc bị lay động.


“Nơi này không đến lượt ngươi được nói chuyện.” Liddell đá y, “Đứng lên, tiện nô! Làm rộng cái nhục động vô dụng của ngươi đi, bây giờ chủ nhân ta muốn làm ngươi.”


“Nhưng mà…… Ta không biết….. Chủ nhân….. A……. Không…..” Ansorge chưa giải thích xong đã lại trúng một roi, núm ɖú bị đánh đến sưng lên, ứ máu mà dựng đứng trên lồng ngực. Vì vậy y chỉ có thể đỡ cái bàn run run đứng lên, Bởi vì dây xích không dài lắm, phần thân trên của Ansorge cong lên nằm sấp trên bàn, khiến người ta liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy cặp mông vểnh cao của y. “Ta bắt đầu đây, chủ nhân.” Ansorge mềm mại trả lời, vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ướt ngón tay của chính mình.


“Vậy mà tự xưng là nô lệ, ngu xuẩn!” Liddell dùng roi dạy bảo y, đau đớn kịch liệt bùng lên ở trên mông, Ansorge đau đến run lên nhưng tính khí lại vì quá kích thích mà chảy nước: “A……. Đúng vậy……. Đúng vậy…… Chủ nhân….. Tiện nô nhớ kỹ……. Đừng đánh nữa…… Tiện nô sắp ch.ết rồi……”


“Đừng lề mề, nếu người không tự mình chuẩn bị làm cho nó lỏng ra được thì ta sẽ dùng gậy đâm nát cái huyệt ɖâʍ của ngươi!” Liddell cưỡng ép khiến cho Ansorge phấn khích, y khẩn cấp đem hai ngón tay nhét vào hậu huyệt đói khát, bắt chước động tác làʍ ȶìиɦ mà đâm rút vào mông giống như chó đực kích thích trước sau, miệng phát ra tiếng rên rỉ ướt át: “Chặt quá…… Chủ nhân….. Tiện nô ở đây tự đâm chọc chính mình….. Ngài xem…….” Ansorge thêm vào ngón tay thứ ba, “Đâm vào rồi….. A a…… Mông căng đầy rồi…… Thích quá…… Chủ nhân…… Ừm…… Chảy nước rồi……”


Liddell từ đằng sau dán lên người Ansorge, cầm dương v*t nóng rực của mình chống trên mông y đồng thời cũng bóp cặp mông của y: “Nô lệ ɖâʍ đãng, có muốn lớn hơn nữa không? Có muốn ta đâm vào sâu trong cùng huyệt ɖâʍ của ngươi, thao ngươi đến cả trước lẫn sau đều chảy nước không?”


“Vâng….. Chủ nhân….. Tiện nô muốn…..” Một tay Ansorge chống đỡ cơ thể, một tay tách mông ra: “Mời ngài tiến vào, Chủ nhân….. Hậu huyệt của tiện nô đã giãn ra rồi……. Cầu ngài làm nô lệ……. A…….. ɖâʍ huyệt rất ngứa……. Cầu xin ngài giúp ta…… ”


“Thế này mới đúng là một nô lệ thông minh.” Liddell đặt quy đầu vào nhục huyệt ẩm ướt chảy ra d*m thủy, sau đó từ từ mà cắm vào, Ansorge có thể cảm giác được cái đồ chơi cứng rắn kia từng chút một mở ra đang run rẩy, nghiền qua niêm mạc sưng tấy, sau đó nhanh chóng trở lại đè ép dương tâm. Ansorge say sưa rên rỉ, cái mông rắn chắc không ngừng đung đưa nghênh hợp mỗi lần cắm vào rút ra, cái bàn bởi vì hai người đè lên mãnh liệt va chạm phát ra tiếng kháng nghị kẽo kẹt….. kẽo kẹt……


“Chủ nhân….. Chủ nhân….. A….. Ngài thật mạnh mẽ……. dương v*t thật lớn…… Oa…… ɖâʍ huyệt sắp hỏng……. Bị nứt rồi….. Ngài làm tiện nô thật sướng…… Aha…… Thao ch.ết tiện nô…… Sâu quá……” Ansorge thỏa thích rên rỉ, tự nhiên không thèm để ý quân đội ở ngoài không cách âm phải chăng đang có vô số đôi tai đang nghe trận diễn trò ɖâʍ loạn này.


“Tiện nô ngươi kẹp thật chặt.” Liddell túm chặt hông Ansorge hung mãnh mà đâm vào nhục động của y, mỗi lần đều giống như muốn chọc thủng ruột của y vậy, “Tiện nô, có thích dương v*t của ta không? Có thích ta làm ngươi hung ác như vậy không? Tao huyệt của ngươi nóng muốn ch.ết, kẹp chặt dương v*t của ta đến mức không muốn buông ra. Vặn vẹo cũng thật kịch liệt! Để ta xem ngươi rốt cuộc thiếu thao đến mức nào!”


“Thích….. Chủ nhân…… Tiện nô yêu ch.ết đại dương v*t của ngài rồi….. Chủ nhân thật lợi hại…… Đâm thật sâu…… ɖâʍ huyệt bị ngài thao hỏng rồi….. Cả đời này ta đều là tiện nô của ngài….. Cả đời này chỉ muốn được ngài thao lỗ nhỏ….. Ưm….. Yêu nhất dương v*t của ngài…… Vĩnh viễn thao nô lệ của ngài đi……” Ansorge vừa phóng đãng kêu vừa đưa tay lần mò chỗ hai người giao hợp, ngón tay vuốt ve dương v*t và tinh hoàn của Liddell, tiếp đó đưa d*m thủy của hai người dính trên tay đưa vào trong miệng, “Mùi vị dương v*t và hậu huyệt….. Ưm…… Ngon quá…… Chủ nhân…… Tiện nô đang ăn dịch của ngài……”


“Đồ ɖâʍ đãng đê tiện!” Một tay Liddell nâng đùi Ansorge lên khiến cho nhục động đem chính mình ăn được càng thêm sâu, một tay kia lại ấn bờ vai của y, phần hông hung hăng va chạm, mông Ansorge bị đập đến đỏ lên, “Mới lúc nãy là ai nói sẽ không làm nô lệ của bất cứ kẻ nào? Hửm? Ngươi là đồ tiện nô nghĩ một đằng nói một nẻo!”


“dương v*t của ngài thao khiến tiện nô phải phục tùng, chủ nhân……” Nửa thân trên Ansorge bị đè ở trên bàn, núm ɖú sưng tấy bị mặt bàn lạnh lẽo ép đến phát đau, nhưng loại đau đớn này lại càng khiến y càng thêm sảng khoái, “Ta là tù binh của đại dương v*t ngài…… Tiện nô nguyện ý thần phục duới dương v*t của ngài…… Ưm……. Quá lớn…… Muốn đâm thủng tiện nô rồi…… Chủ nhân mới thực sự là nam nhân chân chính…… Tiện nô là chó đực của ngài….. A a….. Thao ta đi…… Thao ta a…… Bắn ở trong huyệt ɖâʍ này……. Tiện nô yêu dương v*t của ngài…….”


“Yên tâm, sẽ bắn tinh dịch cho ngươi, đồ lẳng lơ.” Liddell dứt khoát đem một chân Ansorge chống lên bàn, thân thể vùi sâu vào giữa hai chân mở to tách cặp mông của y ra để cho dương v*t cắm vào chỗ sâu nhất, hận không thể đem cả hai tinh hoàn cùng nhét vào trong cái lỗ không biết thoả mãn kia. Ansorge chỉ có thể kiễng chân đứng trên mặt đất, cơ thể theo mỗi một lần bị đâm mà lao về phía trước, dây xích xiết chặt vào cổ, hít thở không thông như vậy cũng là một loại khoái cảm khiến cho hậu huyệt Ansorge nhanh chóng co chặt lại, mỗi lần Liddell rút ra cắm vào đều phát ra tiếng da thịt va chạm.


“A a……. Chủ nhân…… Chủ nhân…….” Ansorge cúi đầu kêu, giọng nói khàn khàn, “Tiện nô không được…… Đau…… Tiện nô muốn bắn…….. Muốn bị thao bắn……”


“Ta chưa cho phép ngươi bắn, nô lệ ɖâʍ đãng.” Liddell nắm chặt dương v*t Ansorge, ngón cái gắt gao ngăn chặn lỗ nhỏ trên đỉnh, dịch trong suốt không khống chế được chảy xuống dưới theo khe hở, nhưng lại không thể vui sướng mà bắn ra. Khóe mắt Ansorge đã phiếm hồng, cái mông lại càng ɖâʍ đãng vặn vẹo nhanh hơn mà lấy lòng Liddell: “Chủ nhân…… Để cho tiện nô bắn đi……. Van cầu ngài……. Xin thương xót……. dương v*t đau quá……. Thao tiện nô bắn đi…….”


“Nô lệ sao có thể bắn trước chủ nhân.” Liddell răn dạy y, chẳng những không có buông ngón tay ra, ngược lại còn dùng nó xoa nắn quy đầu cùng với bao quy đầu của Ansorge, cảm giác vừa đau lại vừa sướng khiến Ansorge điên cuồng, hậu huyệt giống như bị ép nước mà gắt gao cắn chặt dương v*t của Liddell, muốn hắn nhanh chóng bắn ra.


“Ngươi có một cái dương v*t thật lớn.” Liddell không định dễ dàng buông tha Ansorge, hắn dùng bàn tay vỗ về tính khí nổi đầy gân xanh, “Thứ đồ chơi lớn như vậy đã từng thao người khác chưa? Thao người ta sướng hay là bị người ta thao sướng hơn? Nói, tiện nô!”


“Đã từng thao người khác….. A a…… Nhẹ chút…… Chủ nhân…… Muốn ch.ết……. Sướng ch.ết rồi……” Ansorge cố gắng phun ra nuốt vào dương v*t, hậu huyệt giống như cái miệng tham ăn mà không ngừng khép mở, “Bị thao sướng…… Bị người thao là sướng nhất…… Tiện nô bị ngài thao là sướng nhất……. Cầu ngài bắn đi…… Bắn cho tiện nô…… Bắn đầy tiện nô….. Đầy đến phía trước của tiện nô cũng phun ra…… Van cầu ngài…..”


“Được, bắn cho ngươi rồi, tiện nô!” Liddell rốt cục bị Ansorge trêu chọc đến nhịn không được, buông ngón tay ra, dùng sức động thân đem dương v*t cắm vào đến tận gốc, toàn bộ tinh dịch đều bắn vào sâu trong ruột Ansorge, cùng lúc đó Ansorge cũng triệt để cũng bị thao bắn, chất lỏng trắng đục bắn lên trên bàn và trên thảm trải sàn một vùng bừa bãi.


Cao trào qua đi, Ansorge gục xuống bàn cảm nhận sự vui thích của lần giao hợp vừa rồi, nhưng Liddell cũng không cho y thời gian nghỉ ngơi mà đánh vào lưng y mắng: “Đừng có giả ch.ết, ngươi đồ tiện nô này, kẹp chặt tinh dịch chủ nhân ban cho ngươi, sau đó vì chủ nhân phục vụ!”


“Vâng…… Thật có lỗi, chủ nhân……” Ansorge cảm nhận được tính khí bên trong cơ thể đã mềm xuống đang chậm rãi rời khỏi, vì thế khẩn trương kẹp chặt lỗ nhỏ bị làm đến sưng tấy không dám để rỉ ra một giọt tinh dịch, sau đó y xoay người, cứ như vậy mà đeo vòng chó cùng với đôi giày ống cao trần truồng quỳ gối dưới háng Liddell, thành kính mà dùng hai tay nâng lên tính khí sau khi bắn tinh lại vẫn như cũ to lớn cứng rắn, đầu lưỡi kính cẩn thuận theo mà ɭϊếʍƈ từ đỉnh đến tận gốc, đem tinh dịch và dịch ruột non ở bên trong mông mình dính ở trên đó nuốt hết sạch, sau đó ngậm cả cái kia bị mình ɭϊếʍƈ đến hơi ngẩng đầu vào trong miệng, trước sau đung đưa đầu chủ động để cho nó thao miệng mình, cho đến khi nó hoàn toàn khôi phục lại, dữ tợn vận sức chờ phát động.


Không nhả dương v*t trong miệng ra, Ansorge chỉ ngước mắt lên nhìn Liddell chờ đợi ra mệnh lệnh, toàn thân trên dưới đều để lộ ra sự khao khát bị làm nhục.


“Được rồi, đừng có ngậm mãi thế.” Liddell đá đá chân y, ý bảo y nhả ra, “Một lát nữa lại cho ngươi ăn tiếp, dùng cái miệng ɖâʍ đãng phía dưới của ngươi.” Đầu lưỡi Ansorge nhẹ nhàng phun dương v*t của Liddell ra khỏi miệng, sau đó quỳ trên mặt đất nhìn Liddell cởi xích chó buộc ở dưới chân bàn, dắt y đi lên giường. Tay chân Ansorge đều chạm đất, đi theo sau lưng Liddell. Tiếp đó Liddell nằm ngửa ở trên giường khiến cho hung khí cứng rắn dính đầy nước miếng kia dựng thẳng lên. “Qua đây, tiện nô, bây giờ hẳn là đến lúc ngươi tới hầu hạ thứ đồ chơi này rồi.” Liddell chỉ vào dưới háng mình, dứt khoát hạ lệnh.


Cái miệng nhỏ của Ansorge nuốt nước miếng, trong miệng của y toàn là mùi vị của dương v*t và ɖâʍ huyệt, chỉ vì cái hương vị này lại khiến cho y lại cương. Sau đó Ansorge đứng lên đi đến bên người Liddell, tiểu huyệt gắt gao kẹp chặt, toàn bộ tinh dịch đều ở trong ruột y.


“Ngồi lên đây, tiện nô.” Liddell dùng giọng điệu cao cao tại thượng (chỉ tay năm ngón), “Chủ động đong đưa mông của ngươi, để chủ nhân xem ngươi tự thao chính mình như thế nào.”


“A……. Vâng……. Tuân mệnh……… Chủ nhân……..” Toàn thân Ansorge nóng như lửa, nôn nóng khó nhịn mà bò lên giường, quay lưng về phía Liddell tách chân sang hai bên để ở trên tính khí, đỉnh đầu bừng bừng phấn chấn thẳng tắp hướng đến cửa động khép chặt. “Chủ nhân…… Mời ngài xem hậu huyệt của tiện nô……” Ansorge dùng ngón trỏ tách nhục động sưng đỏ ra, tinh dịch vẫn ở bên trong bắt đầu chảy xuống từng giọt từng giọt, rơi lên tính khí màu tím đỏ, “Mời ngài nhìn xem tiện nô dùng tiểu huyệt ăn dương v*t của ngài như thế nào…… Chủ nhân……. Cầu ngài xem…… Tiện nô sẽ ngậm chặt quy đầu của ngài……. Nó thật lớn…… Nhìn xem….. Tiện nô muốn dương v*t của ngài……”


Ansorge từng chút một nuốt vào dương v*t Liddell, nhục động mấp máy giống như một sinh vật sống đang thỏa mãn mà lấp đầy chính mình. Tiếp đó, Ansorge không ngừng lại chút nào mà cố gắng lên xuống cái mông để cho dương v*t đi vào càng sâu thêm mà thao chính mình, dáng vẻ thật xinh đẹp khi vừa tự mình xoay lắc đâm đến chỗ gồ lên trong vách tường lại vừa thở dốc phun ra những từ ngữ ɖâʍ đãng: “Ngài đâm vào thật sâu…… Chủ nhân……. Đâm vào điểm G của tiện nô……. A…….. dương v*t lớn……. Chủ nhân……. Tiện nô hầu hạ ngài có hài lòng không?……. A……. Lại to hơn rồi…… A…. A…. Căng đầy rồi…… Thật trướng…… dương v*t của chủ nhân lớn quá…… Tao huyệt sắp rách rồi……. Thao rách…… A a…… Chủ nhân…… Chủ nhân……”


“ɖâʍ đãng hơn nữa đi, tiện nô!” Liddell xoay eo để cho dương v*t quay tròn trong cơ thể Ansorge, “Chủ nhân thích nô lệ ɖâʍ đãng, kêu lớn tiếng lên, ta sẽ khiến cho ngươi sướng hơn.”


“Vâng…. Vâng….. Tiện nô là nô lệ ɖâʍ đãng nhất……” Ansorge ngẩng cổ lên, hai tay vân vê cơ ngực buộc chặt, núm ɖú bị nhéo sưng lên giống như trái anh đào, cái mông ɖâʍ đãng đong đưa hai bên, d*m thủy theo chỗ hai người giao hợp rút ra cắm vào mà phun tung toé ra xung quanh, “Tiện nô có hai cái núm ɖú ɖâʍ đãng, còn có lỗ nhỏ phát ɖâʍ……. Ngài xem xem…… Ta là tiện nô ɖâʍ đãng nhất trên đời này…..”


“Thực sự đủ tiện.” Dục vọng mãnh liệt thiêu đốt, Liddell hung hăng bắt lấy mông Ansorge nhào nặn, đau đớn cường liệt từ dấu tay mới xen lẫn với chỗ vết roi cũ khiến cho Ansorge sướng đến chân lập tức mềm nhũn, tiểu huyệt bị dương v*t đâm đến chỗ sâu nhất, kích thích trước đó chưa từng khiến Ansorge sung sướng mãnh liệt đến mức căng chặt cơ thể, dương v*t giống như ống thoát nước mà tí tách chảy ra ɖâʍ dịch trong suốt.


Khoái cảm qua đi, Ansorge vô lực mà nằm sấp trên đùi Liddell, chỉ có mông vẫn còn đang theo bản năng mà lay động. Liddell đánh mấy phát vào nó, mỗi một phát đều khiến cho hậu huyệt run run thắt chặt lấy dương v*t. “Nhanh như vậy đã chịu không nổi, ngươi cái đồ nô lệ vô dụng!” Liddell vừa đánh vừa mắng: “Ngồi dậy nhanh lên, nếu không ta sẽ cắt cái đồ chơi của ngươi nhét vào trong cái lỗ nhỏ không thể khép lại kia.”


“Ngài thật sự quá cường hãn, chủ nhân……” Ansorge phát ra thanh âm lấy lòng ngọt ngào, gắng gượng vịn lấy đùi Liddell ngồi dậy, hơi nằm sấp mà cao thấp đung đưa mông, “Không một nam nhân nào có thể so sánh với ngài……. dương v*t của ngài là tốt nhất…… Tiện nô quả thực muốn ch.ết ở trên dương v*t của ngài rồi……”


“Vậy chủ nhân ta bây giờ sẽ làm ch.ết ngươi!” Liddell lại một lần nữa nâng mông Ansorge lên rồi buông ra, mỗi lần như vậy nhục động lại giống như bị dương v*t đâm thủng, Ansorge thét chói tai, nước miếng theo khóe miệng chảy ra, dương v*t phun ra chất lỏng trong suốt, sau đó lại một lần nữa bị Liddell thao bắn. Trong lúc Ansorge đang cao trào, Liddell cũng bởi vì hậu huyệt siết chặt lại mà sảng khoái bắn tinh, quá nhiều tinh dịch theo chỗ giao hợp bị ép ra chảy xuống, ướt át mà dính ở trên thân hai người.


Nghỉ ngơi chốc lát, Liddell xoa nhẹ sống lưng Ansorge mong muốn lại làm thêm một lần, thế nhưng Ansorge ngăn lại rồi ra hiệu hắn cởi dây xích trên cổ mình xuống.


“Ta tưởng là ngài thích cái này chứ, bệ hạ.” Liddell tháo dây xích ra, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lên da thịt bị siết đến đỏ hồng. “Quả thực là trẫm thích cái này.” Ansorge cúi đầu cắn nhẹ lỗ tai Liddell, “Nhưng mà một lúc nữa trẫm có hội nghị quân sự, buổi tối chúng ta sẽ lại tiếp tục chơi cái này, chủ nhân của ta…….”






Truyện liên quan