Chương 7
“… Xin thần linh ban ơn cho chúng con, chúng con nhất định sẽ đem vinh quang dâng hiến lên người. Xin thần linh hãy để ánh hào quang rực rỡ trải đầy những nẻo đường chúng con đi, để chúng con không vì ngu muội mà dao động, chúng con chắc chắn sẽ đưa vinh qua của người đến khắp thế gian với tất cả từ tâm cùng nhân ái. Xin ngàn lần ca tụng thánh thần của chúng con.”
Dưới tượng thần cao ngất ở bên trong thần điện Hoan Yến, Liddell đang quỳ gối trước mọi người đọc văn tự cúng tế, bên trong thần điện tất cả đại tế ti đều thấp giọng đáp lời, vì đội quân thẳng trận trở về sau trận đầu mà hiến tế. Khi văn tự cầu khẩn được đọc xong, Liddell chính tay dâng lên đồ cúng để hiến tế, cũng dẫn dắt đại tế ti ở trước thần cùng đồ cúng giao cấu mà cầu sự yêu thích hưởng lạc của thần giáo Hoan Yến. Nhưng mà Liddell lại đứng trước đồ cúng, ra lệnh cho mọi người rời khỏi đại điện.
Cửa lớn lại một lần nữa đóng lại, đồ cúng tế cởi bỏ khăn che đầu, lộ ra mái tóc màu vàng óng, con mắt xanh biếc cùng với thân thể khỏe đẹp trần truồng, lộ ra một nụ cười khiêu khích. “Tại sao lại tức giận như vậy ngài đại giáo chủ?” Y dán sát người vào Liddell, hai tay cường tráng ôm lấy cổ của đối phương, “Lẽ nào ngươi nghi ngờ trẫm chưa đủ để đảm nhiệm việc hiến dâng đồ cúng tế cho thần linh?”
“Ngài ɖâʍ loạn như vậy đến thần linh của chúng ta cũng phải kinh ngạc.” Liddell thanh âm lạnh lùng, tay phải vân vê một bên núm ɖú đang đứng thẳng, không chút thương tình kéo mạnh một cái, “Nếu như ngài chán ghét việc ngồi ở trên vương tọa được vạn người quỳ lạy đến thế, vậy thì hãy quỳ gối trước cửa thần điện mà dang rộng hai chân, lộ huyệt ɖâʍ không biết thão mãn kia ra? Ta đảm bảo sẽ có vô số tín đồ sẽ cung cấp dương v*t của bọn họ để ngài có thể hưởng thụ khoái cảm khi bị từng cái thao, làm đến khi hậu môn của ngài không khép lại được, một khắc cũng không ngừng mà chảy ra tinh dịch.”
“Cho dù bọn họ có thao trẫm đi nữa thì cũng không thể khiến trẫm cảm thấy thoải mái.” Phần hông Ansorge thân thiết cạ Liddell, dương v*t sung huyết ở trên áo bào giáo chủ lạnh lẽo chuyển động, “Trẫm chỉ cần dương v*t của ngài, chỉ cần ngươi thao, trẫm muốn ngươi thao đến khi bắn ra nước tiểu. Mau tới đi, đại giáo chủ, ở trước mặt thần linh mà thao trẫm, thao con chó đực của ngài.”
Ansorge hơi thở hổn hển nóng rực, tay y không thể chờ đợi thêm nữa luồn vào bên trong áo bào giáo chủ, cách qυầи ɭót xoa nắn hai quả cầu nặng trịch. Lúc Ansorge như kỹ nữ không biết liêm sỉ lả lơi đưa tình Liddell sớm đã cứng rồi, bây giờ Ansorge cầm nó, thật giống như đang cầm một thứ thiêng liêng, thành kính mà kiên nhẫn vuốt nhiều lần, xoa nắn quy đầu, chuyển động dịch hoàn. “dương v*t đúng là to quá.” Ansorge thở dài, khát khao ɭϊếʍƈ láp đôi môi, “Đồ tốt, để ta liêm ɭϊếʍƈ nó. Van xin ngài, ngài Đại Giáo Chủ tôn quý.”
“Ngươi còn không có tư cách nó, chó đực!” Liddell lãnh khốc răn dạy, như đang dạy dỗ một con chó đực bởi vì động dục mà mất kiểm soát, “Ở trước tượng thần linh quỳ cho đàng hoàng, nhớ kỹ thân phận của chính mình, ngươi chẳng qua chỉ là thứ để cho người ta phát tiết bắn tinh dịch và nước tiểu bên trong ngươi, câm cái miệng của ngươi lại, cho ta nhìn một chút cái huyệt ti tiện phía sau kia của ngươi.”
Giọng điệu kinh bỉ khiến Ansorge phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp sung sướng, y nghe theo quỳ xuống, nhấc cái mông lên thật cao, lộ ra nhục động màu nâu sớm đã ướt đẫm.
“Chó ngoan.” Liddell giọng nói lạnh lùng khen một câu, “Đến đây đi, uống nước thánh của thần ban cho.” Chất lỏng trong suốt trút hết xuống nền đá cẩm thạch trên mặt đất, Ansorge thật sự như con chó cứ lè lưỡi ɭϊếʍƈ láp nước thánh. Rất nhanh, cả người Ansorge nóng như lửa, y ngẩng đầu lên mơ mơ màng màng nhìn chăm chú Liddell, đầu lưỡi đỏ tươi chuyển động, khao khát thứ có thể lấp kín bản thân.
“Có thể làm người kiên trinh không thay đổi cũng trở thành tín đồ của tà thần, bởi vì ngươi thấp hèn mà ban tặng nước thánh cho ngươi.” Một ngón tay Liddell đút vào trong miệng Aansorge, Ansorge gần như không thể chờ đợi được nữa liền ngậm lấy nó, ʍút̼ vào, ɭϊếʍƈ cắn, dùng đầu lưỡi nhiều lần quấn lấy ngón tay, nước bọt theo khóe miệng nhỏ giọt chảy xuống dưới cằm cùng trên ngực, lưu lại vệt nước ướt át.
“Làm rất tốt.” Liddell rút ngón tay ra, dùng dương v*t to cứng đánh vào gò má Ansorge, “Vặn vẹo cái mông của ngươi, chó đực thì nên làm như vậy.”
“Tuân mệnh….. A… A… Nha….. dương v*t…….Quá lớn rồi…..” Ansorge há miệng thở dốc, cật lực lắc lắc cái mông cường tráng làm cho cái áo lay động đầy ɖâʍ ô.
Liddell ngồi ở trên cao nhìn xuống y, giống như đang ban ơn mở miệng: “Rất tốt, lại đây, đến hầu hạ phần thưởng của mình đi.” dương v*t bừng bừng khí thế đột nhiên cắm vào trong miệng Ansorge, đầu lưỡi ấm áp mà ướt át chăm chú ɭϊếʍƈ lấy nó, Ansorge như người khát khô cầu nước uống hút nó thật chặt, phát ra thanh âm xì xì bỉ ổi, y chuyển động đầu, để cho dương v*t ra vào mọi ngóc ngách trong miệng y, cắm vào sâu trong cuống họng y, tiện để cho tinh dịch vào hết trong miệng của y, giống như rất nhiều lần trước y được rót đầy hậu môn vậy.
“Rất tuyệt…… Ư….. Miệng của ngươi so với gái điếm cũng thật biết cách lấy lòng dương v*t….” Liddell chăm chú đem đầu Ansorge đặt tại dưới khố, mùi nam tính cùng mùi cây hương trầm cây mạt dược tràn ngập xoang mũi, “Khát cầu đi, thần linh đang chăm chú nhìn tên ɖâʍ đãng nhà ngươi đấy.”
“Thần linh….. Mời xem ta…. ” Ansorge phát ra thanh âm mơ hồ, bên trong đôi môi ngậm chặt dương v*t lộ ra thanh âm đứt quãng, “Nhìn ngài đi tín đồ hèn mọn….. Đồ cúng tế ɖâʍ loạn……. Aha…………… Thỉnh cầu ngài ban tặng………… Tới thao ta………. Thỏa mãn ta…… Gãi ngứa nhục huyệt…..”
“Thành tâm thỉnh cầu, thần nhất định sẽ ban thưởng.” Liddell đặt tay phải trước ngực khẩn cầu, ánh sáng bạc thần thánh hiện lên sau đó một vật thể mềm mại bò lên thân thể trần truồng của Ansorge.
“A……” Ansorge khó chịu vặn vẹo lại bị Liddell chú ý kéo lại, Liddell hung ác cắm vào trong miệng Ansorge nói: “Đáp ứng thỉnh cầu của ngươi, thần linh ban tặng cho ngươi dây leo, nâng cái mông của ngươi lên, đồ cúng đê tiện nên dùng tư thế ti tiện tiếp nhận ân huệ của thần linh.”
Ansorge nức nở nhấc mông lên, tách hai bên mông ra để lộ huyệt ɖâʍ đang nhỏ nước chờ được yêu thương, nhưng dây leo không có lập tức tiến vào, vô số gai nhỏ gãi cửa huyệt non mềm, ở cửa vào khiêu khích nhục động đang khát cầu, Ansorge ngậm lấy dương v*t phát ra thanh âm vô lực kêu rên, khó có thể nhẫn nại mà đem ngón trỏ tay phải cắm vào trong hậu huyệt, phối hợp với dây leo quấy đảo niêm mạc mẫn cảm, thậm chí còn cầm lấy dây leo nỗ lực đem nó nhét vào hậu môn.
“Đừng có mà nóng ruột như vậy, con chó đực này.” Liddell dùng tay ra hiệu, một cái dây leo nhỏ đột nhiên đâm vào trong dương v*t Ansorge, Ansorge hô khẽ một tiếng, một ít tinh dịch trắng đục thuận theo khe hở chảy tràn ra ngoài. “Thoải mái sao? Ngươi yêu thích đau đớn sao đồ đê tiện.” Liddell một bên hỏi một bên thay đổi động tác tay ra lệnh, để dây leo ở trên dương v*t Ansorge cùng bên trong hậu huyệt tùy ý chuyển động, “Ngươi yêu thích bị dương v*t làm có đúng hay không? Ba cái động đồng thời bị thao cảm giác như thế nào? Cái mông của ngươi đung đưa như vậy, xem ra độ lớn dây leo còn chưa đủ nhét vào động ɖâʍ. Đến đây, mau khẩn cầu đi, đút cái đồ vật to lớn vào huyệt ɖâʍ của ngươi.”
“Sảng khoái….. Thích quá……. ” Ansorge vô thức ngửa mặt nhìn Liddell, dường như đang nhìn một vị thần linh nào đó, “Càng to lớn hơn………… Để ta đau……… Mạnh thật……. Ta khẩn cầu……. Nhồi đầy toàn bộ huyệt ɖâʍ……. XXX ta……. Thao bắn ta…… Cho ta tinh dịch….. Sâu hơn chút nữa…….. A a……. Thô bạo thao nơi sâu nhất…….. Đâm nát huyệt ɖâʍ…. Cầu xin ngài…..”
“Bộ dạng của ngài phóng túng quá rồi.” dương v*t Liddell lại một lần nữa mạnh mẽ đút vào trong miệng Aansorge, dây leo cuộn thành một thứ thô to điên cuồng ra vào bên trong hậu môn, nước miếng cùng dịch ruột non từ trong hai cái miệng của Ansorge bị đè ép tràn ra ngoài, y chăm chú ngậm lấy hai cái đồ chơi này, chúng nó đâm được sâu như vậy, dường như muốn xuyên thủng hai cái miệng của y. Ansorge khó mà tự kiềm chế lắc lắc cái mông, hai mắt mê ly hưởng thụ khoái cảm bị hung ác chà đạp, hình như bị dây leo đâm vào dương v*t làm hư, cách quãng lại phun ra tinh dịch.
Dây leo dưới sự khống chế của Liddell, cẩn thận chơi đùa mỗi một tấc cua bộ phận nhạy cảm của Ansorge ── lá cây nhiều lông mơn trớn qua lại vùng đáy chậu và hai hòn bi, chơi đến khi nào Ansorge run rẩy hai bắp đùi, cơ thể run rẩy làm hậu huyệt nuốt càng sâu dây leo, sau đó hai cái rễ mang theo giác hút ʍút̼ chặt hai nhũ hoa cương lên trước ngực Ansorge, múp mạnh đến nỗi như kiểu muốn ép sữa ra, thậm chí còn vươn dây mây con mềm mại quấn quanh khẽ kéo nhũ hoa. Ansorge bị dây leo chơi đùa đến toàn thân nhũn ra, Ansorge phải ôm chặt bắp đùi Liddell mới có thể vểnh mông cho dây mây thao, dương v*t trong miệng đã quên phun ra nuốt vào, chỉ có thể há to miệng tùy ý để dương v*t Liddell đâm vào cổ họng hết lần này đến lần khác.
Dây leo lại một lần nữa hung ác ma sát vào dương tâm, dây leo quấn quanh dương v*t đột nhiên rút ra, một lượng lớn tinh dịch bắn ra, Ansorge trầm tiếng rít gào, dương v*t trong miệng trượt ra một nửa, lập tức lại bị Liddell ấn đầu lại nhét vào nơi sâu nhất, chất lỏng tanh nồng từng giọt từng giọt bắn vào bên trong cổ họng của y.
“Thần linh đã chứng nhận lòng thành kính dâng hiến của ngươi.” Liddell rút dương v*t vừa mới phát tiết ra, đem quy đầu còn đọng lại tinh dịch bôi lên trên khuôn mặt anh tuấn của Ansorge, “Phía dưới là thứ mà thần ban ơn cho ngươi, nằm trên mặt đất, dùng tư thế thấp hèn tiếp nhận nó.”
Ansorge thất thần thở dốc, sau đó từng chút từng chút nuốt chất lỏng trong miệng xuống, một lúc sau y mới lộ ra một nụ cười say mê, trả lời: “Đây là của ngài đại giáo chủ tôn quý.” Y quỳ rạp dưới đất, cái trán dính sát vào đá cẩm thạch lạnh lẽo, khóe miệng là tinh dịch của bản thân y mới bắn ra. Liddell đánh vào cái mông vểnh cao của y, ngón tay đâm vào hậu huyệt mới bị dây leo làm đến không thể khép chặt lại, bên trong u huyệt dính đầy chất nhầy dây leo tiết ra, những chất nhầy kia cùng dịch ruột non không ngừng từ hậu huyệt mở lớn mà tự động chảy ra âm mao, lông mao bị ướt nhẹp rủ xuống, trông vừa ɖâʍ loạn lại vừa nhếch nhác không thôi.
“Dây leo thao cũng khiến ngươi thoải mái vậy hả, đồ ɖâʍ đãng?” Ba ngón tay không chút lưu tình mở rộng huyệt sau, khiến Liddell có thể nhìn rõ thành ruột bị thao đỏ, “Thật muốn cho ngươi nhìn hậu môn bản thân bị thao sẽ có hình dạng gì. Một cái dây leo thôi mà cũng có thể làm ngươi đạt cao trào, đúng là thấp hèn đi.”
“Phải….. Ta là thứ thấp hèn vậy đó…..” Ansorge rên rỉ lên tiếng trả lời, chất lỏng bạch trọc thấm ướt đôi môi khi hắn mở miệng, “Xin ngài nghiêm phạt mà chà đạp ta – cái đồ đê tiện này đi….. A a…… Đâm đến nơi sâu nhất….. Thoải mái quá…. Cầu xin ngài tiếp tục…..”
Liddell làm một tư thế cầu khẩn, sau đó hai tay đỡ lấy mông Aansorge, nói: “Thần linh nói, ngài sẽ ban thưởng cho ngươi.” dương v*t cứng rắn lập tức đâm vào đến nơi sâu nhất, thậm chí so với dây leo còn sâu hơn, Ansorge run lên một cái, tính khí dưới khố lại cứng rắn, bắt đầu phun ra chất lỏng trong suốt: “Đâm vào thật sướng……” Y trầm mê thở dốc rên rỉ, bên trong thân thể một mực truy đuổi được thứ cứng rắn đó va chạm thêm nhiều khoái cảm, “Mạnh thật…. dương v*t lớn quá đi…… Nóng quá……. Hung ác mà thao…….. Thao ch.ết con chó đực này đi….”
“Rên rỉ tiếp đi.” Liddell một mặt hung ác mà làm mặt khác lại đánh vào mông Aansorge, đánh cho hai bên mông đỏ ửng, “Để ta nhìn xem dáng vẻ cuồng ɖâʍ của ngươi một lát, thần linh cũng muốn nhìn kỹ xem dục vọng thấp hèn của ngươi.”
Bởi vì cái mông bị đánh đau nên Ansorge càng cắn chặt dương v*t của Liddell hơn, mỗi một lần ra vào đều khiến y thoải mái đến phát run cao giọng mà rên rỉ: “Nhanh hơn chút nữa………… Nhanh hơn chút nữa đi mà………… dương v*t mạnh thật………. Tiếp tục đi……….. Thao ch.ết ta đi………..A A……….. Ta yêu dương v*t của ngài đến ch.ết mất……. Đừng có ngừng………. Van cầu ngài…………. XXX ta……. Một mực làm ta……….”
“Ta biết ngươi thích như vậy mà.” Liddell càng đánh càng mạnh tay, mông đỏ ngầu sưng tấy cả lên, nhưng dường như đau đớn càng khiến cho dương v*t Ansorge thêm cứng, y không biết mệt mỏi vặn vẹo eo rồi lắc lư cái mông, phối hợp với nhịp điệu ra vào của Liddell, gò má của y áp sát vào trên mặt đất, tinh dịch d*m thủy và nướt bọt chảy trên khuôn mặt tuấn lãng, thế nhưng y không có chút cảm giác nào khoái cảm hay trầm mê khi bị thao, dường như thứ đang xỏ xuyên qua hậu môn chính là tất cả của y.
“Không…………… Không xong rồi……….” Ansorge tay ở trên mặt đất siết chặt, bởi vì khoái cảm nhiều quá khiến cả người căng thẳng run rẩy, “Phải rồi………… Đến…………. Để ta bắn……….”
“Vẫn chưa tới lúc đâu, chó hoang……..” Liddell một phát bắt được dương v*t Aansorge, “Cứ thử bắn trước xem, ta sẽ trừng phạt ngươi.”
Nhiều lần muốn bắn nhưng lại một mực bị ngắn cản, Ansorge gần như cũng bị khoái cảm đau đớn bức đến điên rồi: “Không, không không……………….. Cầu xin ngài…………………. Ta muốn bắn……………… Van cầu ngài…………… Bắn nhanh đi…………… Bắn ở sâu bên trong ta………..”
“Kiên nhẫn thêm chút nữa.” Một cánh tay khác của Liddell hung ác tóm lấy cái mông đỏ chót bị đánh có chút nóng, “Bắn ngay lập tức cho ngươi đây.” Cấp tốc đẩy phần eo, rốt cục Liddell cũng bắn vào bên trong cái mông Aansorge. Dương tâm Ansorge bị tinh dịch phun bên trong thân thể kích thích đồng thời Liddell cũng thả lòng tay ra, chất lỏng màu trắng lập tức cũng từ dương v*t Ansorge phun ra ngoài, không sai lệch bắn ở trên mặt mình.
Hai lần cao trào qua đi, cuối cùng lễ cúng tế cũng kết thúc. Ansorge nằm trên mặt đất, như là được hoan ái rút khô tinh lực. Liddell vỗ nhẹ sống lưng y, mãi đến khi y hồi phục hô hấp mới ngẩng đầu lên khẽ mỉm cười.
“Ngươi cho ta ăn thứ kia thật là sảng khoái.” Ansorge lau chất lỏng đọng trên mặt rồi đưa vào miệng ɭϊếʍƈ ʍút̼, “Hương vị không tồi.” Liddell kéo tay y xuống, hôn sâu y, trao đổi nước bọt cho nhau. “Quả thật không tệ.” Liddell ɭϊếʍƈ giọt mồ hôi trên chóp mũi Aansorge, “Đây là nước thánh cung phụng trước thần linh, đồ cúng thể hiện tốt để tham dự nghi lễ. Tuy nhiên ta cảm thấy, ngài cũng không cần nước thánh ngài cũng đã đủ phóng đãng rồi.”
Ansorge đắc ý mỉm cười, thờ ơ vén lọn tóc vàng che trán, Liddell nhìn y, ở trên trán của y hôn một cái, sau đó ôm lấy y: “Có thể ngài cần nghỉ ngơi một chút.” Liddell ôm Ansorge đi vào gian phòng nghỉ ngơi, bế y lên trên chiếc giường mềm mại, không chút tiếc rẻ nào dùng ống tay áo bào của giáo chủ đắt tiền lau chất lỏng trên mặt y.
“Không, ngài đại giáo chủ.” Ansorge cầm lấy ống tay áo lộ ra của Liddell không hề để ý sáng lạn nở nụ cười, “Lại làm một lần nữa, thế nào? Trẫm chỉ cần tinh dịch của ngươi tới đút no trẫm.”
Lại một nụ hôn hạ xuống môi Aansorge, Liddell hơi nở nụ cười: “Nếu vậy, như ngài mong muốn.”