Chương 32: Dạ Oanh Than Khóc Lệ Nhòa Máu Tươi 3

Thế nhưng lần này, tờ giấy rơi trúng xuống đống tro tàn đang chất đầy dưới sân, trong đó còn có những tia lửa chưa tắt hoàn toàn mà mọi người không chú ý đến.
Nó vửa mới rơi xuống, lửa lập tức bén lên.
Morren nhanh tay nhanh mắt lấy ra nhưng tờ giấy cũng chỉ còn lại một nửa.


Cậu đạp lên những tia lửa nhỏ đang bùng lại kia, lấy tay vỗ dọc theo trang giấy bị lửa cháy tới, thầm thấy hối hận trong lòng vì mình hơi căng thẳng cho nên mẩu chuyện chỉ còn lại một nửa.


Khi nhìn thấy tựa đề "Dạ Oanh uống máu", cậu đã liên tưởng đến thi thể của ông Griffin và con Dạ Oanh vừa mới gặp trong nhà bọn họ.
Sao có thể trùng hợp đến vậy? Chẳng lẽ người ch.ết là do bị Dạ Oanh hút máu hay sao?


Cậu kìm chế sự hồi hộp trong lòng, nghĩ lại mà sợ, thổi một vài bụi đen trên giấy xuống rồi bắt đầu đọc.


Giống như cái tên 《 Chuyện lạ hiếm thấy 》của cuốn sách, nội dung bên trong đều tường thuật lại một số ít những câu chuyện kỳ lạ, hiếm có khó tin, phần lớn đều được lưu truyền bằng miệng, sau đó được nhà văn chấp bút, sửa sang và trau chuốt lại ngôn từ rồi gộp thành một quyển sách.


Có rất ít người tin những câu chuyện được kể bên trong sách là sự thật, bởi vì những câu chuyện đó không xảy ra với bọn họ, ai biết có phải hư cấu hay không?


available on google playdownload on app store


Lúc Morren còn nhỏ đã nghe thần tử kể lại một ít, đều là mấy câu chuyện nhẹ nhàng đại loại như "Hồ ly sẽ báo ơn" hay "Thỏ trắng biết nói chuyện."
Hiển nhiên là câu chuyện "Dạ Oanh uống máu" này hoàn toàn khác biệt với chúng.


Có thể nhìn ra từ tựa đề, nó không phù hợp với trẻ em, nội dung có thể sẽ thiên về máu me và kinh dị.
Morren đọc lướt qua vài câu mở đầu, biết được nội dung câu chuyện này đại khái đang kể về một người làm vườn phát hiện ra một thi thể ch.ết khô trong vườn hoa tím.


Người làm vườn vì muốn hái những đóa hoa tươi mơn mởn còn đọng sương sớm, một buổi sáng sớm nọ bèn mang theo kéo đi đến, trời còn chưa sáng đã tới nơi.
Không ngờ, ông mới vừa bước vào thì đã thấy một người đang nằm đèn lên những khóm hoa mà ông cực khổ nuôi trồng..


Thợ làm vườn giận dữ, chỉ cho rằng người đàn ông lang thang này say rượu rồi ngủ luôn ở đây, tiến lên muốn gọi người dậy rồi bắt đền.
Vừa mới đụng vào thân thể kia, ông đã bị xúc cảm trên tay dọa phát sợ.


Nhìn thấy một bộ quần áo trống rỗng, ông tức giận ấn một cái, sau đó chỉ sờ tới được một làn da khô đét bọc xương.
Ông ta lấy tay, run rẩy lật người lại thì có một con Dạ Oanh lông vàng sậm chợt bay vọt ra từ bên dưới người kia, mà mỏ của nó vẫn còn dính một vết máu đỏ tươi.


Dạ Oanh quay đầu lại nhìn, trong mắt hiện lên ánh sáng màu đỏ lập lòe, ngay sau đó vỗ cánh bay đi.
Người thợ làm vườn phát hiện ra, cái thứ đang nằm ở giữa khóm hoa đã không còn được gọi là con người.
Toàn thân người kia đã bị hút sạch máu, vô cùng kinh khủng.


Morren càng đọc càng thấy hãi.
Thi thể khô quắt được miêu tả bên trong câu chuyện giống cái xác của ông Griffin như đúc.
Cậu còn muốn đọc tiếp, xem xem vụ án này sẽ được phá giải như thế nào.
Thế nhưng đoạn bên dưới đã bị lửa đốt sạch rồi.


Câu chuyện phát hiện xác người trong vườn hoa này được viết vào khoảng hai mươi năm trước, suy đoán thêm một chút về thời gian ra đời của cuốn sách, thì có khi thi thể đầu tiên ch.ết vì mất máu được xuất hiện lần đầu tiên vào hơn bốn mươi năm trước.


Hóa ra sự việc vô cùng kinh hãi này đã sớm xảy ra.
Vì bản thân cũng đã tự trải qua, cho nên Morren luôn cảm thấy đây chính là một câu chuyện tả thực.
Nhưng tại sao Dạ Oanh lại lấy máu người làm thức ăn, nó sao có thể có loại năng lực tà ma như thế này được cơ chứ?


Trừ khi, nó vốn dĩ không phải một con Dạ Oanh bình thường, mà là ma quỷ...
Trong đầu Morren ngay lập tức hiện lên hình dáng điên cuồng của con Dạ Oanh ban nãy và chủ nhân của nó.
Cậu rùng mình, hoang mang cảm thấy hung thủ thật sự có thể là Dạ Oanh.
Thế giới này thật sự tồn tại ma quỷ hay sao?


Loài người được thần linh che chờ, sao mà biết được mình lại đang sống chung với yêu ma dưới cùng một bầu trời?
Morren vừa phủ nhận bản thân, vừa không khống chế được mà thấy lo lắng: Cậu là người cuối cùng ở cùng một chỗ với cậu chủ nhà Griffin và con Dạ Oanh kia, có khi nào...


Cậu không dám ở lại đây lâu, dù chỉ là một suy đoán không hợp lý thì cũng không thể khinh thường nguy hiểm đang ẩn giấu sau lưng.


Cậu nhặt lên tờ giấy bị cháy mất một nửa, không để ý phép tắc mà chạy vào nhà thờ, vội vã báo cáo một tiếng, sau đó không chờ đợi tiếng đáp lại mà đã lỗ mãng xông vào.


"Linh mục, con phát hiện một câu chuyện xảy ra nhiều năm về trước, nội dung bên trong miêu tả người ch.ết rất giống với trường hợp của ông Griffin..."
Cậu còn chưa dứt lời thì đã thấy Parsi đang quỳ lạy linh mục, nghẹn ngào rơi nước mắt.
Những lời cậu vốn muốn nói ra khỏi miệng đều bị chặn lại ở bên trong.


Morren hoảng hốt xin lỗi, chú ý đến lòng tự ái của Parsi mà nghĩ nên đi ra ngoài trước.
Nhưng cậu lại cảm thấy chuyện mà mình phát hiện quá khẩn cấp, liên quan đến sinh mạng người khác, phải nhanh chóng báo cho linh mục biết để ngài phái quân lính đi điều tra.


Đa số thần tử và thần nữ đều không có thân hình cường tráng, có những nhiệm vụ có tính nguy hiểm cao hay yêu cầu thể lực là chủ yếu thì đều sẽ được phân phó cho người làm việc bên trong nội bộ nhà thờ, hay còn gọi là quân lính.


May mắn là linh mục không để cậu do dự quá lâu, nghiêm túc nói với cậu: "Morren, con tới thật đúng lúc."
Morren không rõ, cho nên sau khi biết mình không cần phải đi ra ngoài bèn vội vàng nộp trang giấy lên: "Linh mục, cái ch.ết của ông Griffin dường như có liên quan đến con Dạ Oanh kỳ quái mà con đang nhắc lúc trước..."


Không đợi cậu nói xong, linh mục giơ tay lên, dừng lại ở giữa không trung tỏ ý muốn cậu dừng lại, sau đó chậm rãi mở lời: "Chuyện con muốn nói, Parsi đã kể rõ cho ta rồi.
Đứa trẻ ngoan, không cần lo lắng, ta đã giao chuyện này cho binh sĩ.


Bây giờ, con nên chấp nhận lời xin lỗi của nó." - Ánh mắt của ông chuyển từ Morren lên người của Parsi đang quỳ dưới đất.


Linh mục vừa dứt lời, Parsi đã lập tức khịt mũi, nói với Morren: "Thần Ymirga chân lý ở trên cao, tôi vốn phụ trách việc này, nhưng bởi vì mẩu chuyện kia mà thấy sợ hãi, giả bệnh thoái thác công việc, đây là sự yếu đuối.


Không chỉ như vậy, tôi còn không truyền lại sự hiểm nguy mà mình đã trải qua, để mặc cộng sự thay mặt mình mạo hiểm, đây là chuyện bạc nghĩa.
Tôi có tội, xin ngài hãy tha thứ cho lỗi lần của tôi, cho tôi cơ hội được hối cải."
"Chuyện này, ừm...!không có tội." - Morren có chút lúng túng.


Cậu không quá thân thuộc với Parsi.
Cậu là "dân bản địa" ở nhà thờ Paddinglitan, còn đối phương, năm ngoái cậu ta mới được điều động tới đây, không có tình cảm gắn bó từ lúc còn nhỏ.
Hai người cũng bận bịu với nhiệm vụ mỗi ngày, rất ít khi giao tiếp với nhau.


Đồng thời, cậu nghe cậu ta nói còn thấy hơi lơ mơ, không kiềm chế được mà siết chặt tay vào trang giấy, thật lâu sau mới chậm rãi phân tích được.
Parsi đã đọc "Dạ Oanh uống máu" từ trước, sau khi nghe nói tình trạng thi thể của ông Griffin thì không dám thi hành nhiệm vụ, lựa chọn giả bệnh để thoái thác.


Nhưng cậu ta biết nguy hiểm cũng không nói cho Morren - người thay cậu ta hoàn thành.
Sau khi thấy sắc mặt tái nhợt của Morren khi quay trở về mới sinh ra lòng hổ thẹn, tâm trạng không yên ổn, vô tình gây ra cháy lớn, dưới sự chất vấn của linh mục mới khai ra toàn bộ sự việc.


"Đứa trẻ ngoan, con không cần hao phí tinh thần và sức lực vào chuyện này.
Đi về đi." - Linh mục đợi Parsi nói xong, ôn hòa đưa ra lệnh "đuổi người" với Morren, dường như là còn muốn nói chuyện riêng với Parsi.
Morren nuốt nước miếng, gật đầu đi ra ngoài.


Mãi cho đến khi quay về phòng mình, cậu vẫn cảm thấy hoảng hốt vô cùng.
Hóa ra Parsi cũng có suy đoán giống cậu.
Vốn dĩ Morren đã tưởng rằng suy đoán đó của mình cực kỳ vô lý.


Dù sao, người bình thường rất khó tin rằng một con Dạ Oanh nhỏ bé có thể hút khô được một chủng loại lớn hơn nó gấp mấy chục lần.
Hơn nữa, không ngờ rằng linh mục cũng dễ dàng tiếp thu ý nghĩ này của bọn họ.
Cậu tưởng rằng mình phải thuyết phục mất một lúc lâu mới được.


Morren yên tâm trong chốc lát, lại hơi thấy thấp thỏm: Lời mà cậu muốn nói đã bị ngắt, trang giấy phải nộp lên cũng không bị tịch thu, làm sao có thể chắc chắn rằng linh mục tin suy đoán của cậu và Parsi cơ chứ?
Vừa rồi ngài chỉ nói đã phái binh sĩ đi điều tr.a mà thôi.


Nhưng mà như thế cũng đủ rồi, ít nhất là chuyện này đang có người xử lí.
Morren nghĩ tới nghĩ lui, ho nhẹ lên.
"Chiêm chiếp."
Tiểu Hắc bay tới trước mặt cậu.
Lúc này Morren mới nhớ ra mình mới băng bó cho chú chim này được một nửa.


Cậu vội vàng tiếp tục đưa tay ra xử lý vết thương cho nó, chẳng qua là tâm trạng luôn luôn nghĩ về gia đình Griffin..
Cuối cùng, cậu thay một tấm băng gạc mới trên đùi của chim nhỏ.


Morren buộc lại một cái thắt nút xinh đẹp, sờ cái đầu nhỏ của nó, lẩm bẩm: "Cậu biết gì không? Con chim cậu vừa mới tấn công, khả năng là tèo rồi.
Nếu đúng như những gì tôi nghĩ, thì cậu chính là anh hùng đã đánh bại ma quỷ đó."


Tiểu Hắc lẳng lặng nhìn cậu chăm chú, chờ khi Morren đưa tay ra thì bay lên trên bả vai cậu, sau đó dùng cái đầu lông của mình cọ lên vành tai, giống như đang trấn an vậy.
Morren thấy hơi nhột.
Cậu nghiêng đầu, che lỗ tai, gương mặt cuối cùng cũng xuất hiện nụ cười.


Chú chim "chiếp chiếp" hai tiếng, rúc vào hõm vai cậu, khung cảnh ấm áp biết bao.
Morren hưởng thụ khoảnh khắc đặc biệt quý giá này sau cả một ngày rối loạn, dùng đầu ngón tay chấm lên vài hạt cơm rồi đút cho Tiểu Hắc.
Đến khi xế chiều, các thần nữ đi công tác ở bệnh viện cũng đã trở lại.


Morren đứng ở cửa sổ ngó ra ngoài sân, chăm chú nhìn vào một bóng người đi cuối hàng, im lặng suy nghĩ.
Người có dung mạo nghiêm nghị không chút cẩu thả, vẻ mặt lạnh lùng kia chính là thần nữ Đại Tô.
Đó là người đã kể chuyện "Nhân gian không chỉ có một vị thần linh" với bọn nhỏ.


Morren đã muốn gặp cô từ sớm, nhưng nhìn thấy dáng vẻ đầy mệt mỏi của đối phương thì lại thấy nên đợi thêm một khoảng thời gian nữa đi đã.
Dù sao thì Đại Tô cũng là một vị thần nữ ưu tú, chưa bao giờ phạm phải lỗi lầm gì.


Nếu như cô thật sự bất kính với thần linh Ymirga thì tại sao vẫn luôn dốc lòng tận tụy với nhà thờ cơ chứ? Thế nhưng nếu như cô vẫn sùng bái thần, thì tại sao phải nói ra những lời như vậy?


Nếu để cho người khác biết được hành động của cô, e rằng không chỉ khó giữ được chức vụ thần nữ, mà có khi phải đánh đổi bằng cả tính mạng.
Morren day ấn đường, không nhìn nữa.


Cậu chuẩn bị mở sách học về thần linh, đợi sau giờ cơm tối sẽ thăm hỏi thái độ của Đại Tô một chút.
Nhưng cửa phòng bỗng nhiên lại bị một người gõ đến kịch liệt.
"Thần tử Morren, nhanh chóng ra đây."
Giọng điệu này thật sự có hơi lãnh đạm.


Mí mắt Morren hơi run lên, im lặng không nói tiếng nào mà đứng dậy mở cửa.
Cậu chỉ thấy một vị binh sĩ đứng bên ngoài, mặc dù đang cung kính khom người với cậu, nhưng vẻ mặt lại lạnh nhạt khác thường, không nhìn ra vẻ kính trọng một chút nào.


"Có chút tình huống cần phải hỏi rõ ngài, làm phiền ngài đến thánh đường, linh mục đang chờ ngài ở đó."
Đây là vị binh sĩ đã trở lại sau khi tiếp nhận nhiệm vụ điều tr.a cái ch.ết của ông Griffin.
Morren rất tự nhiên phối hợp, cậu rất chú ý chuyện này.


Nhưng lúc đến thánh đường, sau khi Morren nhìn người đang được đặt lên trên bậc thang, lập tức sững sờ, đứng ngây tại chỗ.
Sở dĩ cậu nói "đặt" mà không phải "nằm" là bởi, đó là người đã ch.ết.


Người kia là cậu chủ nhỏ nhà Griffin mà lúc Morren còn đang thi hành nhiệm vụ cảm thấy sợ hãi vô cùng.
Trên ngực của cậu ta còn có một con chim Dạ Oanh đã ch.ết cứng.
Thi thể của bọn họ được mang thẳng về nhà thờ.
Nhưng mà, sao lại ch.ết rồi...
Con Dạ Oanh bị Tiểu Hắc tấn công thì không nói.


Còn người kia, mặc dù trước khi cậu đi, cậu ta nằm vật trên đất, tinh thần thất thường mà kêu rên.
Thế nhưng, thân thể cậu ta vẫn yên ổn, không bị thương chút nào.
Tình trạng thi thể khác biệt với ông Griffin, không phải vì bị hút máu mà ch.ết, có lẽ cũng không phải do Dạ Oanh làm.


Chẳng lẽ có người khác lẻn vào sau khi mình rời đi?
"Morren, hãy báo cáo đúng sự thật tình huống trước khi con đi cho chúng ta biết!" - Linh mục cau mày, nghiêm nghị nói - "Tình trạng kì dị như vậy, con không được phép giấu diếm bất cứ thứ gì!"


Vị binh sĩ đứng bên cạnh tiến lên, rất bình tĩnh bóp lấy gò má tái nhợt của cậu chủ nhỏ, khiến cậu ta há mồm ra.
"Tình trạng kỳ dị" ngay lập tức hiện ra trước mắt Morren.


Trong miệng của người ch.ết đang ngậm một búi lông chim, liên tục trào ra ngoài không ngừng, dường như là bị nhét đầy vào trong lục phủ ngũ tạng của người này.
Morren run sợ che miệng, không khống chế được mà phát ra một tiếng nôn mửa.
_____________________________________.






Truyện liên quan

Tận Thế! Đa Tử Đa Phúc! Ta Chế Tạo Thần Linh Gia Tộc

Tận Thế! Đa Tử Đa Phúc! Ta Chế Tạo Thần Linh Gia Tộc

Đông Quang Nhân213 chươngTạm ngưng

10.7 k lượt xem

Bắt Đầu Cùng Nữ Thần Lĩnh Chứng: Kích Hoạt Bảo Rương Hệ Thống!

Bắt Đầu Cùng Nữ Thần Lĩnh Chứng: Kích Hoạt Bảo Rương Hệ Thống!

Nhất Chích Vi Bàn Bì Bì Hà435 chươngTạm ngưng

39.2 k lượt xem

Nhật Ký Thần Linh

Nhật Ký Thần Linh

Loạn Thế Giai Nhân176 chươngDrop

462 lượt xem

Khuynh Thành Tuyệt Thế Thần Linh Sư

Khuynh Thành Tuyệt Thế Thần Linh Sư

Lan San Lưu Túy13 chươngDrop

477 lượt xem

Khuynh Thành Tuyệt Thế Thần Linh Sư Convert

Khuynh Thành Tuyệt Thế Thần Linh Sư Convert

Lan San Lưu Túy508 chươngFull

12.3 k lượt xem

Toàn Cầu Thần Linh Chi Bắt Đầu Đi Săn Tinh Linh Nữ Vương

Toàn Cầu Thần Linh Chi Bắt Đầu Đi Săn Tinh Linh Nữ Vương

Thiên Tàm Thiên Đậu316 chươngDrop

3.1 k lượt xem

Toàn Cầu Thần Linh Thời Đại: Từ Bán Thần Đến Tinh Bích Hệ Chúa Tể Convert

Toàn Cầu Thần Linh Thời Đại: Từ Bán Thần Đến Tinh Bích Hệ Chúa Tể Convert

Cư Cư Nhị Hào304 chươngTạm ngưng

9.5 k lượt xem

Thần Linh Thời đại: Bắt đầu Một đám Kỳ Hoa Tín đồ Convert

Thần Linh Thời đại: Bắt đầu Một đám Kỳ Hoa Tín đồ Convert

Quỷ Bí Ngu Nhân678 chươngDrop

25.3 k lượt xem

Toàn Dân Thần Linh Thời đại: Gấp Trăm Lần Tăng Phúc Convert

Toàn Dân Thần Linh Thời đại: Gấp Trăm Lần Tăng Phúc Convert

Đông Thiên Diệp Tử2,026 chươngFull

88.5 k lượt xem

Toàn Cầu Thần Linh: Bắt Đầu ức Vạn Lần Tăng Phúc, Trở Thành Chat Group Chủ Nhóm Convert

Toàn Cầu Thần Linh: Bắt Đầu ức Vạn Lần Tăng Phúc, Trở Thành Chat Group Chủ Nhóm Convert

Toàn Dân Huyền Huyễn407 chươngDrop

52.8 k lượt xem

Toàn Cầu Thần Linh Thời Đại: Tín Đồ Của Ta Quá Kinh Khủng Convert

Toàn Cầu Thần Linh Thời Đại: Tín Đồ Của Ta Quá Kinh Khủng Convert

Đại Tần Miêu404 chươngDrop

21.6 k lượt xem

Vừa Trở Thành Thần Linh Liền Bị Kéo Vào Chat Group Convert

Vừa Trở Thành Thần Linh Liền Bị Kéo Vào Chat Group Convert

Lương Tam Thủy602 chươngDrop

23 k lượt xem