Chương 57: Đấu Giá Trường Kim Bằng
Trong lòng Vương phi Tây Mộc cũng có vài phần kinh ngạc, kết quả này thật sự vượt ra ngoài dự đoán của nàng.
- Vừa rồi tuy rằng Trình Lâm không có sử dụng toàn lực, thế nhưng ít nhất cũng dùng năm thành tu vi, đủ để quét ngang tất cả Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất! Không ngờ Ninh Tiểu Xuyên có thể đánh bại hắn, xem ra là có được năng lực vượt cấp thủ thắng. Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung quả nhiên rất lợi hại!
Vương phi Tây Mộc liếc mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên cùng Ngự Thiến Thiến phía dưới, khóe miệng lộ ra một tia tiếu ý, sau đó cũng xoay người rời đi.
Hôm nay Ngự Thiến Thiến mặc la sam nguyệt bạch sắc tương đối mộc mạc, lưng đeo ngọc bội, lông mi nhỏ dài, đôi môi đỏ mọng trong suốt, ánh mắt sáng ngời mà trong vắt, dáng người tinh tế giống như một vầng trăng đêm.
Vẻ mặt nàng có chút xin lỗi hướng về Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Thật sự là xin lỗi! Ta nhất định phân phó xuống, nói cho bọn họ biết, Ninh Tiểu Xuyên ngươi chính là bằng hữu của ta. Về sau bọn họ sẽ không dám động thủ với ngươi nữa!
- Này! Ta nói hộ vệ Đại Kim Bằng Vương Phủ các ngươi đều là bệnh thần kinh cả à? Hai lời không nói liền động thủ đánh người! Quá kiêu ngạo rồi! Thật sự quá kiêu ngạo rồi! Lần sau ngươi nhớ nói rõ cho bọn họ, Mộ Dung Vô Song ta cũng là bằng hữu của ngươi, nói bọn hắn tôn trọng tiểu gia một chút a!
Mộ Dung Vô Song lau khô vết máu trên khóe miệng, vừa oán giận, vừa hướng về phía Trình Lâm xa xa nhe răng nhếch miệng một trận.
- Ngươi là bằng hữu của Tiểu Xuyên, tự nhiên cũng là bằng hữu của ta! Ta nhất định sẽ nói cho bọn họ biết, lần sau đừng động thủ đánh ngươi nữa!
Ngự Thiến Thiến ôn nhu cười, quả thật nụ cười khuynh thành, đẹp như Tiên nữ.
Mộ Dung Vô Song nhìn thấy một màn này, trong lỗ mũi chảy xuống hai dòng máu tươi!
Ngự Thiến Thiến sớm đã đem tin tức Đấu giá trường Kim Bằng sắp sửa sẽ bán đấu giá Huyết Thiềm Đan truyền ra ngoài, hiện tại có rất nhiều Võ giả trẻ tuổi đồng lứa đều biết đến loại Trung Cấp Đan này, khiến cho rất nhiều người đều điên cuồng cùng chờ mong.
Gần như mỗi ngày đều có người canh giữ ở bên ngoài Đấu giá trường, sợ bỏ lỡ mất đấu giá hội Huyết Thiềm Đan.
Sau khi Ngự Thiến Thiến biết được đêm nay Ninh Tiểu Xuyên sẽ tiến hành bán đấu giá Huyết Thiềm Đan, liền lập tức phái ra hơn ba mươi hạ nhân, ngựa không ngừng vó đem thiệp mời bán đấu giá phân phát ra ngoài.
Ngự Thiến Thiến cười nói:
- Nhu cầu Huyết Thiềm Đan, so với trong tưởng tượng của ngươi còn lớn hơn nhiều. Mấy ngày trước, ta vừa mới đem tin tức thả ra, lập tức có không hề ít lão nhân của các Vương Hầu phủ đến cầu ta, bảo ta nhất định phải đúng lúc thông tri cho bọn họ! Giống như Tề Thiên Hầu Phủ, Thiên Tượng Hầu Phủ, Lục Huyền Vũ Phủ, Kiếm Hỏa Tông,… Vì muốn đưa đám thiên tài trẻ tuổi đồng lứa đưa vào Thiên Đế Học Cung, mấy lão gia hỏa của các thế lực lớn này chỉ sợ đều muốn xuất vốn gốc rồi. Đúng rồi! Ngươi tổng cộng luyện chế ra bao nhiêu viên Huyết Thiềm Đan?
- Tổng cộng luyện ra bốn mươi tám viên! Chẳng qua chỉ có thể xuất ra bán đấu giá bốn mươi viên. Còn lại tám viên, ta đã đưa cho Cẩu Thặng một viên, còn lại bảy viên, ta muốn lưu trữ để cho bản thân sử dụng!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Huyết Thiềm Đan đối với Võ giả tu luyện ra Kim Cương Thần Thể là có tác dụng lớn nhất, có thể trực tiếp tăng lên một cảnh giới nhỏ.
Thế nhưng, Huyết Thiềm Đan cũng có hiệu quả hồi phục huyết khí rất nhanh, nếu như tương lai Ninh Tiểu Xuyên bị thương, hoàn toàn có thể dùng Huyết Thiềm Đan để khôi phục huyết khí. Cho nên, lưu lại bảy viên Huyết Thiềm Đan chính là quyết định rất sáng suốt.
Ngự Thiến Thiến gắt gao nắm chặt hai nắm tay.
- Thật đáng giận! Ngắn ngủn hơn mười ngày đã luyện thành bốn mươi tám viên Trung Cấp Đan! Người này quả nhiên là đan dược đại lượng chế tạo sư mà! Chuyện này nói ra sẽ khiến cho các Dưỡng Tâm Sư khác tức ch.ết mất!
Hai người rất nhanh đi tới bên ngoài Đấu giá trường Kim Bằng. Ở nơi này đã tụ tập rất nhiều Võ giả, luận trình độ phồn hoa, hoàn toàn vượt qua Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng gấp chục lần.
Dù sao, Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng cũng chỉ có thể xem như một cái Thánh địa cho những Dưỡng Tâm Sư tụ tập mà thôi, người đi vào trong đó mua Huyền dược cũng không nhiều lắm.
Mà Đấu giá trường Kim Bằng, đây mới chân chính là phiên chợ lớn mua bán đủ các chủng loại vật phẩm.
Trong này không chỉ đơn giản vẻn vẹn là một tòa lầu các bán đấu giá như vậy, ngược lại giống như là một tòa trang viên khổng lồ vậy. Bên trong có bố trí một Phòng đấu giá Đại hình, bốn Phòng đấu giá Trung hình, mười bảy Phòng đấu giá Tiểu hình.
Mười bảy Phòng đấu giá Tiểu hình đều là Phòng đấu giá lộ thiên, mỗi một Phòng đều có một cái quảng trường nhỏ tương ứng, hiện tại toàn bộ đều đã kín người. Đủ các chủng loại người, Võ giả lưng đeo đại kiếm, cường giả trong quân mặc áo giáp, thiên chi kiêu nữ Đại Gia tộc thướt tha nhiều vẻ,… những người này cũng đều tụ tập trong các Phòng đấu giá, không ngừng trò chuyện với nhau.
Ở trên đường cái bên ngoài Đấu giá trường Kim Bằng cũng có đầy những quán xá khác nhau, có quán bán Huyền dược, có quán bán vũ khí, có quán bán Huyền Thú… có quán thậm chí còn đem từng tên từng tên nô lệ xích lõa nhốt bên trong các lồng sắt tiến hành buôn bán nữa.
Mộ Dung Vô Song và Ninh Tiểu Xuyên cũng đều là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống náo nhiệt bậc này.
- Ông trời ơi! Một Đấu giá trường lớn như vậy, một ngày kiếm được bao nhiêu tiền a? Quận chúa Điện hạ, nhà các ngươi cũng quá giàu có rồi!
Mộ Dung Vô Song giống hệt như kẻ nhà quê vừa mới vào thành, nhìn thấy thứ gì cũng đều cảm thán, đặc biệt khi nhìn thấy bên đường có người đang buôn bán nữ nô lệ, hắn liền ngồi xổm bên cạnh lồng sắt quan sát nữ nô lệ kia thật lâu.
Trên người nữ nô lệ kia không một mảnh vải che thân, làn da có chút trắng nõn, bộ dạng coi như có vài phần tư sắc.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Ngươi nhìn cái gì đó?
Mộ Dung Vô Song say sưa ngắm nhìn nữ nô lệ đang sợ hãi run rẩy kia, không ngừng gật đầu. Đột nhiên hắn từ trên mặt đất nhảy thẳng lên, bắt lấy bả vai Ninh Tiểu Xuyên dùng sức lay, mừng rỡ nói:
- Xuyên ca, ta phát hiện một cái hiện tượng vĩ đại! Bộ dạng nàng cùng chúng ta có chút không giống nhau a! Trước ngực nàng giống như mọc ra hai quả dưa hấu! Lợi hại! Lợi hại! Có phải là mỗi một nữ nhân đều lớn như vậy không?
Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp sửng sốt ngây người.
Ngự Thiến Thiến đang ngồi bên trong cổ xe hoa lệ bên cạnh, nghe thấy Mộ Dung Vô Song nói như vậy, trên trán lập tức nhảy ra hai đạo hắc tuyến.
Mộ Dung Vô Song kích động tựa như vừa mới phát hiện ra tân đại lục vậy, nói lớn:
- Trước kia có người nào từng phát hiện ra vấn đề này không? Đúng rồi! Quận chúa Điện hạ cũng là nữ tử, có phải trước ngực nàng cũng mọc ra hai quả… uy… ô ô… a…
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng đem miệng Mộ Dung Vô Song bụm lại, sợ những gì hắn nói bị Ngự Thiến Thiến nghe được. Nếu như chọc giận vị Quận chúa Thiến Thiến này, nói không chừng ra lệnh một tiếng có thể khiến cho Mộ Dung Vô Song đầu người rơi xuống đất!
Mộ Dung Vô Song kích động tựa như vừa mới phát hiện ra tân đại lục vậy, nói lớn:
- Trước kia có người nào từng phát hiện ra vấn đề này không? Đúng rồi! Quận chúa Điện hạ cũng là nữ tử, có phải trước ngực nàng cũng mọc ra hai quả… uy… ô ô… a…
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng đem miệng Mộ Dung Vô Song bụm lại, sợ những gì hắn nói bị Ngự Thiến Thiến nghe được. Nếu như chọc giận vị Quận chúa Thiến Thiến này, nói không chừng ra lệnh một tiếng có thể khiến cho Mộ Dung Vô Song đầu người rơi xuống đất!
Ngự Thiến Thiến ngồi bên trong cổ xe bên cạnh, tự nhiên vẫn nghe được những gì hắn nói, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, trên mặt đỏ bừng một mảnh, ngón tay không ngừng day day góc áo.
Nếu không phải bởi vì Mộ Dung Vô Song là bằng hữu của Ninh Tiểu Xuyên, nói không chừng hiện tại nàng thật sự đã khiến cho kẻ này đầu người rơi xuống đất rồi.
Mộ Dung Vô Song nói:
- Hắc hắc… Trước kia ta cũng đã phát hiện trước ngực nữ nhân luôn phình to lên một cục! Ban đầu ta tưởng rằng các nàng là đem tiền giấu ở trong ngực. Có một lần ta đi sờ thử ngực của các nàng, kết quả vừa mới sờ vào một cái, liền đã bị các nàng mắng thành lưu manh!
- Vậy có phải là ngươi sờ vào ngực của nàng nào phình to nhất hay không?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
- Đó là đương nhiên! Muốn trộm thì phải trộm tiền của người có nhiều nhất! Cái này chính là nguyên tắc của ta!
Mộ Dung Vô Song đắc ý, nói:
- Lúc ấy ta vẫn luôn buồn bực không hiểu nổi, vì cái gì trước kia mỗi khi trộm tiền bị bắt được, các nàng đều kêu là bắt kẻ trộm, lần này lại biến thành bắt lưu manh! Ngày hôm nay ta rốt cuộc đã hiểu được!
Ninh Tiểu Xuyên thở dài một tiếng, nói:
- Một khi đã hiểu được, lần sau cũng không nên đi sờ loạn nữa a!
Mộ Dung Vô Song thận trọng khẽ gật đầu, nói:
- Quả thật! Phỏng chừng là ta sờ loạn như vậy, các nàng khẳng định sẽ rất đau! Người ta luôn không ngừng học tập mà tiến bộ, ngày hôm nay ta lại hiểu thêm được một ít nhân sinh nghi hoặc.
….
Đấu giá trường Kim Bằng tụ tập rất nhiều tu luyện giả Võ Đạo, trong đó tuyệt đại đa số đều là Võ giả thế hệ trẻ, tự nhiên cũng không thiếu cường giả trẻ tuổi kinh tài tuyệt diễm.
Tuyệt đại đa số bọn họ đều là bởi vì Thiên Đế Học Cung mới tụ tập đến Hoàng thành, mỗi người đều là thiên chi kiêu tử, muốn ở trong Hoàng thành xây dựng tên tuổi.
- Ồ?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy một đám người phía trước, đột nhiên dừng bước chân.
Mộ Dung Vô Song hướng theo ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên mà nhìn qua, liền nhìn thấy hơn mười vị nam nữ mặc cẩm y hoa bào, độ tuổi đại khái cũng khoảng chừng mười bốn tuổi đến hai mươi tuổi. Trong đó, có mấy gã thiếu niên bộ dạng mi thanh mục tú, dáng vẻ tuấn lãng. Còn có mấy nữ tử khác cũng đều là xinh đẹp vô song, trên người đều mang theo vài phần linh tính đặc hữu.
Đặc biệt trong đó một nữ tử dáng người lả lướt, lưng đeo một thanh cổ kiếm thanh sắc, quả thật xinh đẹp động lòng người, tuyệt lệ thánh khiết.
- Bọn họ là ai vậy? Ngươi quen biết à?
Mộ Dung Vô Song hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:
- Tự nhiên quen biết! Bọn họ chính là thiên chi kiêu tử cùng thiên chi kiêu nữ của Kiếm Các Hầu Phủ!
Ba tháng lịch lãm tại biên hoang sơn lĩnh của đệ tử thiên tài Kiếm Các Hầu Phủ đã chấm dứt, phản hồi Hoàng thành. Hơn mười người trong đó đi vào Đấu giá trường Kim Bằng, chuẩn bị đấu giá vài viên Huyết Thiềm Đan, tiến hành lần gia tăng thực lực cuối cùng.
Ninh Hành Thanh, kẻ từng bị Ninh Tiểu Xuyên mắng cho hộc máu, cũng là ở trong đó, tu vi đã đạt tới Huyền Khí tầng thứ chín. Hắn đi ở trong đám người, trên người tản mát ra một cỗ khí chất ngạo nghễ giống như hạc giữa bầy gà.
Còn có thiên chi kiêu nữ bài danh đệ nhị Kiếm Các Hầu Phủ là Ninh Mỹ Nhi cũng ở trong đó. Thiên phú của nàng gần bằng với Ninh Hinh Nhi, trước khi tham gia lịch lãm, tu vi nàng cũng đã đạt tới Huyền Khí tầng thứ chín, hiện tại tu vi lại càng tiến thêm một bước, cách đột phá Thần Thể cảnh cũng không xa!
Trên thân thể của nàng tản mát ra một cỗ khí chất cao ngạo, nghiễm nhiên trở thành người mạnh nhất trong đám thiếu niên kia. Mọi người ai ai cũng đều lấy lòng nàng, khiến cho nàng có được cảm giác ưu việt mạnh mẽ.
Thời điểm khi Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy bọn họ, cũng có người thấy được Ninh Tiểu Xuyên.
- Hắc hắc… Đám các ngươi nhìn xem, đó không phải Ninh bệnh lao hay sao? Không ngờ ở nơi này cũng có thể nhìn thấy hắn!
Một gã thiên tài Kiếm Các Hầu Phủ tu vi đạt tới Huyền Khí tầng thứ tám cười nói.
- Hắn không phải đã bị Hầu gia đuổi đến Hải Đường trang viên rồi sao? Như thế nào lại chạy trở về Hoàng thành rồi?
Ninh Mỹ Nhi nhàn nhạt liếc mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nói:
- Hắn chỉ là một tên phế vật không thể tu luyện Huyền Khí mà thôi, mà hiện tại chúng ta lại đều có khả năng trở thành đệ tử thiên tài của Thiên Đế Học Cung! Thân phận địa vị của chúng ta và hắn nhất định là một cái trên trời, một cái dưới mặt đất. Cùng người như thế nói nhiều thêm một câu, cũng là lãng phí thời gian!
Ninh Mỹ Nhi vẫn luôn xem thường loại phế vật như Ninh Tiểu Xuyên này. Lần này nàng tới Đấu giá trường Kim Bằng là muốn mua Huyết Thiềm Đan, trùng kích Thần Thể cảnh. Một khi đạt tới Thần Thể cảnh, nàng sẽ không còn bị Ninh Hinh Nhi đè ép nữa, hoàn toàn trở thành thiên tư kiêu nữ được mọi người chú mục duy nhất của Kiếm Các Hầu Phủ.
Ninh Hành Thanh từng bị Ninh Tiểu Xuyên mắng cho hộc máu, trong lòng có hận ý rất sâu đối với Ninh Tiểu Xuyên, đi đến trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, giọng mỉa mai cười nói:
- Ninh bệnh lao, thật đúng là ngươi! Chúng ta thật sự là oan gia ngõ hẹp mà.
Lúc trước Ninh Hành Thanh là bởi vì vũ nhục Ninh Tiểu Xuyên trước, mới bị Ninh Tiểu Xuyên mắng hắn cho hộc máu.
Trên thực tế, hai người bọn họ cũng không có huyết hải thâm cừu gì, cũng chỉ là tranh chấp miệng lưỡi mà thôi. Theo như Ninh Tiểu Xuyên nghĩ, đây chỉ là việc nhỏ, không nhất thiết phải giữ mãi trong lòng, cho nên mới rộng lượng nói:
- Ninh Hành Thanh, ta đã tha thứ cho ngươi! Oan gia nên giải không nên kết! Nếu không, chúng ta bắt tay giảng hòa, ân oán trước kia xem như xóa bỏ?
- Ngươi tha thứ cho ta?
Ninh Hành Thanh thốt nhiên giận dữ, hai nắm tay bóp chặt phát ra thanh âm rắc rắc, chợt lại cười rộ lên:
- Muốn bắt tay giảng hòa, loại ti tiện như ngươi cũng xứng sao?
Ninh Tiểu Xuyên vốn đã vươn tay ra, định cùng Ninh Hành Thanh bắt tay giảng hòa, thế nhưng nghe hắn nói lại, lại thu tay trở về.
Ninh Hành Thanh mỉa mai cười nói:
- Trải qua lần lịch lãm này, ta hiện tại chính là cường giả Huyền Khí tầng thứ chín, trở thành đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của Hầu phủ, tương lai sẽ tiến vào Thiên Đế Học Cung, trở thành cường giả được vô số người tôn kính! Mà ngươi… hắc hắc… ở trước mặt của ta, ngay cả nô lệ cũng không bằng!