Chương 32: Ngân nguyệt thành.
- Các vị chúng ta hạ xuống đây đi!!
Khi đám người Đông Phương Trường Minh đến gần sào huyệt của đám đạo tặc thì chỉ nghe A Tắc Á nhẹ giọng nói.
Cả đám người cùng lúc gật đầu một cái sau đó cùng hạ xuống một đảo nhỏ cách đó không xa tuy nói là đảo nhưng phạm vi của nó thật sự quá nhỏ chỉ có chu vi vài dặm chính xác mà nói thì phải gọi nó là một mỏm đá lớn thì đúng hơn.
- Các vị trước khi bắt đầu hành động thì tiểu nữ xin được nói sơ qua một lần về bố cục bên trong cho các vị nghe! Theo thám tử của chúng ta báo về thì hòn đảo này được gọi là Ám Nguyệt Đảo bên trên đó có một tòa thành cổ được gọi là Ám Nguyệt Thành chủ nhân của tòa thành này là một cường giả có thực lực phi thường đáng sợ. Bên dưới hắn có một tên quản gia hai mươi tên chấp sự cùng với hơn trăm tên kim y vệ. Đám kim y vệ mạnh nhất cũng chỉ có thực lực Thất Giai đỉnh phong mọi người có thể trực tiếp bỏ qua chúng nhưng tuyệt đối phải cẩn thận mỗi tên bọn chúng đều là Thần Vương cấp cường giả cha của tiểu nữ cũng chính là bị bọn chúng vây công mà ch.ết!!
Khi tất cả đã đáp xuống hòn đảo chỉ nghe A Tắc Á nhìn mọi người nói.
- Ta đã nói xong. Mọi người nếu có thắc mắc gì xin cứ hỏi!
Hơi dừng lại một chút A Tắc Á lại lên tiếng.
- A Tắc Á tiểu thư ta xin được mạn phép được hỏi thực lực cụ thể của thành chủ có được không?
Sau khi nàng nói xong thì lập tức có một tiếng nói vang lên, người đưa ra câu hỏi đó chính là Đông Phương Trường Minh.
Quần hùng xung quanh nghe vậy cũng lập tức im lặng nhìn về phía A Tắc Á hiển nhiên tất cả mọi người cũng có cùng thắc mắc với Đông Phương Trường Minh.
- Đông Phương huynh xin thứ lỗi câu hỏi này của huynh tiểu muội không thể trả lời bởi vì trước đây thám tử của chúng ta đột nhập vào bên trong thám thính nhiều lần cũng chỉ có thể nhìn thấy được các chấp sự và quản gia mà thôi căn bản không phát hiện ra được tung tích của thành chủ.
A Tắc Á nhìn thấy ánh mắt của Đông Phương Trường Minh và quần hùng nhìn mình thì lộ ra một nụ cuời xấu hổ nói.
Nghe xong lời của nàng ta nói từ trong đám người không khỏi truyền ra một trận xôn xao mọi người đều bàn luận với nhau trong đó không ít người nghĩ đến chuyện rút lui dù sao phải đối phó với một cường giả không biết tuyệt đối là chuyện đáng sợ nhất.
Nhưng bàn luận đến cuối cùng cũng không có ai thật sự rút lui vì trước khi đến đây mỗi người bọn họ ít nhiều cũng đã nhận được không ít chỗ tốt từ phía Bạch Phong Thương Hội rồi nếu bây giờ lâm trận rút lui thì không những sẽ bị đồng đạo chê cười mà còn có thể đắc tội với Bạch Phong Thương Hội. Cái giá phải trả khi đắc tội với một trong Tứ Đại Thương Minh là cái gì bọn họ tuyệt đối không muốn biết cho nên dù trong lòng có lo âu nhưng tất cả mọi người cũng chỉ có thể nhịn xuống ở lại trên mỏm đá nghỉ ngơi dưỡng sức chuẩn bị cho trận chiến ngày thứ hai.
....
Một đêm bình yên cứ như vậy mà trôi đi.
Ngày thứ hai mới sáng sớm quần hùng đã lặng yên không tiếng động đi đến bên trên Ngân Nguyệt Đảo.
- Chiến đấu ở bên trong đảo không có lợi cho chúng ta. Lạc Y Tư tiên sinh làm phiền ngươi giúp ta phá tan lớp hắc vụ này cho ta!!
A Tắc Á quan sát lớp hắc vụ dày đặc trước mắt một chút rồi nhìn sang một tráng hán đứng gần đó nói.
- Được!
Tráng hán nghe vậy gật mạnh đầu một cái sau đó rút một thanh đại đao từ bên hông ra nhắm vào hắc vụ chém mạnh một cái.
- Ầm!
Trong chớp mắt đao cương cực lớn trực tiếp bổ xuống lớp hắc vụ bên dưới, nơi đao ảnh lướt qua không gian đều sinh ra những gợn sóng mãnh liệt. Mặt biển xung quanh Ngân Nguyệt Đảo bị tác động bỗng dưng phát ra âm thanh rào rào tiếp đó cả một khối nước xung quanh đều biến mất không thấy tăm hơi có thể thấy được uy lực của một đao này cường đại đến dường nào.
- Đùng!
Nhưng khi đao cương chạm đến lớp hắc vụ thì chỉ thấy từ bên trong đó đột nhiên bên trong lại sáng lên các loại ma văn huyền ảo liên kết với nhau tạo thành một ma pháp trận cứng rắn ngăn cản đao cương.
- Chủ nhân tòa thành này thật ra là ai? Lại có thể bố trí được Ma Pháp Trận lợi hại như vậy?
Đông Phương Trường Minh thấy vậy biến sắc cả kinh kêu lên hắn có thể rõ ràng cảm nhận được uy lực của Ma Pháp Trận này còn lớn hơn Ma Pháp Trận bảo hộ Quang Minh Giáo Hội ở Nhân Gian Giới rất nhiều rất nhiều lần thật ra là tên thành chủ đó làm sao bố trí ra được?
Nếu là mời trận pháp đại sư tới bố trí như vậy thì còn dễ nói bởi vì vậy chỉ có thể chứng minh là chủ nhân tòa thành này phi thường giàu có mà thôi.
Còn nếu là chủ nhân của tòa thành này tự mình bố trí vậy thì có thể khẳng định không tầm thường không chừng nguy cơ ở đây còn nguy hiểm hơn những gì hắn đã tính.
- Ha ha ha... Đông Phương huynh ngươi cần gì suy nghĩ nhiều dù có phải hắn bố trí thì đã sao? Dù sao hắn cũng chỉ là một tên sắp ch.ết mà thôi!!
Lúc này bên tai Đông Phương Trường Minh đột nhiên vang lên một tiếng nói người lên tiếng chính là một nam tử tóc vàng.
Người nam nhân này vừa nói xong xung quanh lập tức vang lên vô số tiếng nói tán đồng, trải qua một đêm cẩn thận suy nghĩ áp lực tâm lý của quần hùng đã giảm bớt rất nhiều hiện tại. Tất cả đều nghĩ cho dù tên Thành chủ đó có thật sự là Thần Hoàng cấp cường giả thì đã sao bọn họ có tới mấy chục Thần Vương cường giả còn lo lắng không diệt được hắn hay sao
Đông Phương Trường Minh nghe vậy thì nhíu mày lại một cái nhưng cũng không tranh cãi với bọn họ mà quay đầu lại nhìn tráng hán.
- Grao!
Sau một đao thất bại chỉ nghe tráng hán trầm mã bộ xuống toàn thân xuất hiện gân xanh gầm to lên một tiếng chém ra một đao cương lớn hơn mười lần lúc nãy.
- Ầm!
Một đao toàn lực của Thần Vương cấp cường giả quả nhiên có tác dụng khi đao cương khổng lồ chém xuống chỉ thấy trên Ma Pháp Trận từ từ xuất hiện những vết rạn tiếp đó chỉ thấy chỉ nghe một tiếng nổ to vang cả tòa Ma Pháp Trận ầm ầm nổ tung.
- Có địch nhân!
- Có địch nhân xâm phạm!!
....
Ma Pháp Trận vừa bị phá vỡ lập tức kinh động đến người trên đảo mấy tiếng hét to liên tục vang lên tiếp đó gần trăm tên kim y vệ từ bên trong bay ra nghênh đón bọn họ.
- Giết!!
A Tắc Á hét vang lên một tiếng, Lạc Cơ đứng bên cạnh nghe vậy lập tức vung tay lên phát ra mấy đạo phong nhận đội hình của đối phương lập tức bị chia năm xẻ bảy.
Những người khác cũng không chút khách khí trực tiếp ra tay nhất thời trên bầu trời từng đợt hào quang bắn ra. Tiếng kêu bén nhọn không ngừng vang lên chiến hỏa nhanh chóng lan ra khắp từng ngóc ngách trên đảo.
- Các ngươi là ai? Sao lại dám tấn công Ngân Nguyệt Thành Bảo
Một lúc sau bỗng nhiên trong hư không đột nhiên vang lên một tiếng quát lạnh tiếp theo chỉ thấy một lão giả tóc trắng dẫn theo mười hắc y nhân từ phía trung tâm đảo phóng tới. Không cần hỏi cũng biết bọn họ chính là quản gia và mười tên chấp sự của Ngân Nguyệt Thành Bảo.
- Các ngươi còn dám hỏi? Hôm nay A Tắc Á Bạch Phong nhất định phải giết sạch các ngươi báo thù cho phụ thân của ta!!
A Tắc Á nghe thấy tiếng nói của lão giả thì tức giận quát lên một tiếng.
- Ồ! Ta còn tưởng là ai thì ra là con gái của lão quỷ Bạch Phong kia đến báo thù! Cũng tốt lần trước không thể một mẻ bắt gọn các ngươi làm hại ta bị Thành chủ mắng một trận. Hôm nay ta nhất định phải giết sạch các ngươi! Lên cho ta!!
Lão quản gia nghe thấy lời của A Tắc Á thì ra vẻ kinh ngạc một chút rồi sau đó lại cười lạnh một tiếng quát lên.
- Vù!
Sau hiệu lệnh của lão quản gia mười tên chấp sự lập tức bắn ra bốn phía trong đó có một tên chấp sự đầu trọc trực tiếp lao thẳng về phía Đông Phương Trường Minh xuất ra một quyền.
- Tới đây đi!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy vui mừng không sợ hét lớn một tiếng rồi cũng xuất ra một quyền.
- Ầm!
Song quyền va chạm vào nhau lập tức vang lên một tiếng nổ to sau đó chỉ thấy tên chấp sự đầu trọc phun ra một ngụm máu tươi loạng choạng lui lại phía sau. Chỉ trong một chiêu mạnh yếu đã được phân định quá rõ.
- Grao!!
Nhưng lúc Đông Phương Trường Minh đang muốn bồi thêm một kích thì dị biến đột nhiên nảy sinh chỉ thấy hán tử đầu trọc ngẩng đầu lên trời hét lớn một tiếng sau đó thân thể của hắn đột nhiên cứng rắn cao lên ba mét trên đầu mọc ra hai cái sừng cong cong, phía sau kéo theo một cái đuôi dài đầy vẩy cứng rắn càng đáng sợ hơn là khuôn mặt của hắn bị chia ra làm bốn phần ở giữa là một cái miệng to như chậu máu từng cái răng nanh từ trong đó lú ra ngoài xung quanh là những cái xúc tua ngọ ngọe như vòi bạch tuộc kết hợp với đôi mắt đỏ rực như máu làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ.
- Đây là..... Thật ra là ai đã tạo ra đám quái vật này? Là tên Thành chủ kia sao
Đông Phương Trường Minh thấy vậy hai mắt co rụt lại không nhịn được liếc nhìn xung quanh phát hiện ra đám chấp sự xung quanh cũng đã hóa thân thành quái vật giống như hán tử đầu trọc trước mặt mình thì không nhịn được hoảng sợ kêu lên.
- Grao!!
Nhưng không để cho hắn có thời gian suy nghĩ nhiều con quái vật kia vừa biến thân xong lập tức hung mãnh gầm lớn một tiếng sau đó lập tức bắn thẳng về phía Đông Phương Trường Minh.