Chương 92: Thức tỉnh (1)!
Hơn một tháng sau đoàn người của Đông Phương Lăng Thiên, Đông Phương Lăng Vân cùng với Đông Phương Trường Minh cùng với một số hộ vệ bên trong Đông Phương Hầu Phủ đã đi đến phía ngoài Bạt Phong Thỏ Nguyên cách Lâm Nguyên Thành khoảng hơn một trăm dặm.
- A a a....
Tiểu Trường Minh từ nhỏ lớn lên bên trong Đông Phương Hầu Phủ chưa từng ra bên ngoài hôm nay được nhìn thấy đại thảo nguyên bao la bát ngát như trước mắt trong lòng lập tức không nhịn được kích động hét to một tiếng cưỡi ngựa phóng tới phía trước.
- Đứa nhỏ này thật đúng là hiếu động mà!!
Đông Phương Lăng Vân thấy vậy trầm giọng.
- Ha ha ha... Cái này không phải là do con từ nhỏ đã nhốt nó trong nhà sao? Bây giờ còn trách ai
Đông Phương Lăng Thiên nghe vậy cười nói một câu sau đó phóng ngựa dẫn theo đoàn người đuổi theo Tiểu Trường Minh.
Đúng lúc này ở phía trước bọn họ đột nhiên xuất một đám hắc y nhân khoảng hơn một trăm người, mỗi người đều dùng khăn đen phủ kín mặt mày tay cầm loan đao kiểu người Hồ.
Ở ngay phía trước đám hắc y nhân đó là bảy tên thủ lĩnh. Cầm đầu một đại hán cao lớn như một con gấu tay lăm lăm thanh trảm mã đao to lớn đưa ánh mắt âm u lạnh lẽo như rắn độc nhìn về phía đoàn người Đông Phương Lăng Thiên.
- Các ngươi là ai sao dám chặn đường bọn ta
Đông Phương Lăng Thiên thấy vậy cao giọng quát lên một tiếng muốn thăm dò hư thực của đối phương.
- Giết cho ta!!
Ai ngờ đại hán cầm trảm mã đao căn bản không quan tâm của hắn trực tiếp quát lên một tiếng.
- Ken két...
Đám hắc y nhân phía sau lập tức rút loan đao bên hông ra hung mãnh xông về phía đoàn người Đông Phương Lăng Thiên.
- Hừ! Một tổ chống cùng chúng ta chống địch một tổ bảo vệ Tiểu Trường Minh!!
Đông Phương Lăng Thiên và Đông Phương Lăng Vân nhìn thấy đối phương không nói tiếng nào mà đã động thủ trong lòng tuy là rất kinh ngạc nhưng hai người đều là đại tướng quen thuộc chinh chiến nhiều năm rất nhanh đã bình tĩnh lại liên tục ra mấy đạo mệnh lệnh.
- Rõ!
Đội hộ vệ của Đông Phương Hầu Phủ lập tức hành động.
- Giết!
- Giết a!
- Tất cả xông lên!!
- Bảo vệ thiếu gia!
.....
Trong chớp mắt chỉ nghe những tiếng kêu la chém giết vang lên tận trời, máu tươi điên cuồng bắn ra, bùn đá văng khắp nơi tuy số hộ vệ của Đông Phương Hầu Phủ đều là tinh anh do Đông Phương Lăng Thiên tuyển chọn ra bất quá đám hắc y nhân cũng không phải là tầm thường mỗi một người đều là hảo thủ được tuyển chọn cẩn thận lại chiếm ưu thế về nhân số cho nên chỉ một lát sau các hộ vệ đã tử thương hơn một nửa hàng loạt thi thể ngổn ngang nằm xuống mặt đất.
- Giết!
Tiểu Trường Minh chỉ là một thiếu niên mới lớn nhìn thấy cảnh máu chảy đầu rơi không khỏi sinh lòng sợ hãi theo bản năng muốn bỏ chạy nhưng mà nghĩ đến cha và gia gia đang chiến đấu thì hắn lại lấy hết can đảm rút trường kiếm bên hông ra hét lớn một tiếng sau đó vận dụng Chiến Long Bộ gia truyền lao vào bên trong chiến trường.
Hắn như là một bóng ma bước đi trên chiến trường mỗi một lần bóng ma lóe lên thì lại có một hắc y nhân nằm xuống ở đó.
Chỉ trong một thời gian ngắn thanh trường kiếm và bộ bạch bào trên người Tiểu Trường Minh đã bị máu tươi nhuộm đỏ số hắc y nhân ngã xuống trong tay hắn cũng đã có mười mấy người việc này phần nào cũng giúp giảm được một chút áp lực cho hộ vệ của Đông Phương Hầu Phủ.
- Tiểu quỷ ngươi đi ch.ết đi!!
Nhưng mà chuyện tốt không kéo dài được lâu chỉ trong chốc lát sau chiến tích của Tiểu Trường Minh đã làm kinh động đến một trong bảy tên thủ lĩnh của hắc y nhân chỉ nghe hắn gầm lên một tiếng ầm ầm xuất ra một quyền đánh ra một quyền về phía Tiểu Trường Minh.
- Ầm!
Tiểu Trường Minh đang chém giết hăng say làm sao có thể tránh được một quyền này trong chớp mắt đã đánh trúng người.
Nhưng mà lúc này một chuyện quỷ dị lại xảy ra không ngờ khi một quyền của hắc y nhân đánh lên trên người Tiểu Trường Minh lại như đánh lên trên một bịch bông vậy căn bản không tạo ra được một chút sát thương nào.
- Sao lại như vậy?
Hắc y nhân thấy vậy kinh hãi kêu lên một tiếng hắn tuyệt đối không thể tin được là một chiêu Hổ Bôn Sát có thể đánh tan một tảng đá lớn của mình lại không gây được chút tổn thương nào cho Tiểu Trường Minh.
- Đông Phương Thần Võ Quyết - Tuyệt Kiếm Khấp Linh Trảm!!
Mà Tiểu Trường Minh đương nhiên cũng sẽ không giải thích cho hắc y nhân biết là do mình đang mặc Kim Thiên Nhuyễn Giáp nên mới có thể hóa giải được một quyền đoạt mạng của hắn. Nhân lúc đối phương còn đang phân tâm hắn lập tức vung kiếm phát ra một chiêu đoạt mạng.
Chỉ bất quá hắc y nhân dù sao cũng là một tên Tứ Giai cao thủ làm sao có thể bị một tên Nhị Giai như Tiểu Trường Minh giết ch.ết được chỉ thấy hắn lách mình một cái đã dễ dàng hóa giải sát chiêu.
- Long Hổ Song Sát - Tỏa Hầu Phá!
Sau đó Hắc y nhân quát lên một tiếng hai tay cong lại thành trảo đánh thẳng vào yết hầu của Tiểu Trường Minh.
- Ầm!
Trong chớp mắt chỉ nghe một tiếng một tiếng nổ trầm đục vang lên rồi chỉ thấy thân hình của Tiểu Trường Minh trở nên mềm oặt từ từ ngã xuống trên mặt cứ như vậy mà ch.ết đi!!
- Minh nhi a!!
Đông Phương Lăng Thiên đang ác chiến với bốn tên Hắc y nhân thấy cháu trai mình chiến tử thì ánh mắt trừng lớn như muốn nứt ra tức giận gầm lên một tiếng trường kiếm trong tay xoay tít không ngừng phát ra từng đạo tiên thiên kiếm khí không ngừng bắn ra bốn phía. Lúc này ông ta chỉ muốn giết hết tất cả mọi người ở nơi này báo thù cho cháu trai. Chỉ đáng tiếc bốn tên Hắc y nhân đang bao vây ông ta cũng là Tứ Giai cao thủ hơn nữa còn am hiểu thuật hợp kích cho nên có thể dễ dàng hóa giải những đòn công kích đó hơn nữa còn thừa cơ phản công khiến Đông Phương Lăng Thiên dần dần lâm vào thế yếu.
Đông Phương Lăng Vân ở gần đó cũng không khá hơn bao nhiêu ông ta bị hai tên Hắc y nhân cùng với một đám sát thủ bao vây tấn công toàn thân là máu tuy dựa vào ý chí phẫn nộ có được cái ch.ết của Đông Phương Trường Minh liều ch.ết phản công nhưng dựa vào sức một người cũng không thể thay đổi được cục diện nguy cấp dần dần bị ép vào thế yếu.
- Ầm! Ầm!
Nửa ngày sau cuối cùng hai người Đông Phương Lăng Thiên, Đông Phương Lăng Vân cũng không thể chống cự được sự vây công của đám sát thủ ầm ầm ngã xuống đất mất đi tính mạng.
- Lão đại Tổ tôn tam đại Đông Phương Hầu quả thật không hổ danh là cường giả danh chấn Đại Sở. Lại có thể làm cho chúng ta tổn thất hơn một nửa số huynh đệ cùng hành động lần này. Thật là lợi hại a!!
Sau khi giải quyết xong chiến trường một tên Hắc y nhân không nhịn được cảm thán nói.
- Hừ! Dù bọn chúng có lợi hại thì sao không phải cuối cùng cũng bị chúng ta giải quyết đó sao?
Một tên khác không phục nói.
- Tất cả đừng tranh luận nữa ta vừa nhận được tin báo viện quân Đại Sở có thể sắp tới rồi chúng ta nên mau chóng rời đi thôi. Nếu để bại lộ hành tung thì không tốt!!
Đại hán dẫn đầu không tỏ vẻ gì nhắm mắt cẩn thận cảm nhận xung quanh một chút rồi lạnh lùng nói.
- Vâng Lão đại!
Đám hắc y nhân nghe thấy thủ lĩnh ra lệnh thì cung kính kêu lên một tiếng sau đó vội vàng rời khỏi hiện trường.
- Phì phò...
Nhưng đúng lúc này bên tai bọn chúng nghe thấy một tiếng thở dốc nặng nề khi tất cả quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy Đông Phương Trường Minh đáng ra sớm đã ch.ết đi giờ phút này lại giống như là cương thi từ dưới mặt đất đứng dậy đưa ánh mắt tràn đầy hung quang nhìn thẳng về đám sát thủ.