Chương 13: RP trận chiến giữa các ngụy thần quan
Edit: bé Na
Ngày 23/ . Thực tế đây cũng không phải là một ngày bình thường.
Ánh Sáng Chi Đường có hai hội viên, sinh nhật đều là ngày 23/ .
Bọn họ là…… ‘Thằng nhóc không tự nhiên’ Tiểu Hàn, cùng ‘Kẻ dở hơi nhất công hội’ Đu Đủ.
Thường thường hai người vừa thấy mặt liền bắt đầu tranh luận, sinh nhật hàng năm đều trong trò chơi cãi nhau mà đi qua.
Đương nhiên, sinh nhật của hai người họ cùng một ngày, đối với các thành viên trong công hội mà nói sự kiện lớn, nhưng đối với Tiểu Hàn cùng Đu Đủ mà nói, chuyện này không đáng để vui vẻ.
Cùng một ngày sinh nhật với đối thủ một mất một còn, đồng thời còn phải chia sẻ lời chúc phúc của các bằng hữu trong công hội……
Nghĩ như thế nào, cũng không thích.[ giận ]
Sinh nhật năm nay, diễn ra trong hoàn cảnh quốc chiến đang bước vào giai đoạn khẩn trương kịch liệt, chính là…… Tình trạng hiện giờ so sánh với dĩ vãng, vẫn không có gì thay đổi.
‘Ông chú già’Cá ch.ết cũng đã nói:“Mấy đứa nhóc quả nhiên vĩnh viễn không phiền não …… Thật tốt nha~”.
Buổi tối, hai người không phiền não tổ chức sinh nhật, bắt đầu gặt hái.
Sau khi tiếp nhận lời chúc phúc từ những hội viên đang đăng nhập, Đu Đủ được Mèo Lười hỏi “Cậu muốn quà sinh nhật gì?”.
Đu Đủ mắt trợn trắng nói:“Quà sinh nhật không phải các cậu trước tiên nên chuẩn bị tốt, sau đó hôm nay mới làm cho tớ bất ngờ sao?”
“Hả…… Chả lẽ cậu nghĩ tớ và mấy người kia sẽ đưa cậu Thần Vô Chi Nguyệt hoặc Không Linh Chi Giới sao?” Mèo Lười chậm rãi lắc đầu,“Muốn gì thì tự mình nói đi, chỉ cần không quá phận, chúng tớ đều sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của cậu.”
“Các cậu đang muốn làm thần đèn hả……”
“Cậu rốt cuộc muốn hay không? Nói nhiều lời vô nghĩa vậy làm gì……”
“Tớ đương nhiên muốn.” Đu Đủ cười hì hì gật đầu,“Bất quá yêu cầu này phải có cả Lão đại cùng Phó hội cùng thực hiện.”
“Hả?” Thanh Dạ có chút tò mò hỏi,“Cậu nghĩ muốn gì?”
Đu Đủ vô cùng thành kính nói, kém nữa là thành thắp hương bái Phật:
“Hai vị đại nhân…… Làm ơn đem sư huynh Tiểu Hàn đến Ngũ khu Lãng Mạn Đường điều tr.a tình hình quân địch đi.”
“……”
“Đu Đủ! Tôi với cậu có cừu oán gì không!?”
Tiểu Hàn rống giận.
“Không phải trước giờ vẫn có sao……” Đu Đủ một bộ dáng ủy khuất, lên án nói,“Phó hội, bạn học Tiểu Hàn từ Tam Sinh Thạch trở về, vẫn chưa một ngày có tâm tình vui vẻ mà trò chuyện với em…… Thật sự là làm em khó có thể chấp nhận mà.”
“Cút!” Tiểu Hàn cũng nổi giận đùng đùng kêu:“Phó hội, nguyện vọng sinh nhật của em là đem Đu Đủ sung quân ra biên quan!”
“……” Chu Luật cười khổ, chẳng lẽ chính mình mới là Thần đèn Aladin chân chính?
“Các cậu trật tự trước đã, hai thằng nhóc ngu ngốc.” Cá ch.ết đứng một bên dội nước lã,“Lần này Lão đại không cần phái người đi Lãng Mạn Đường. Nhân Tâm Phúc Quán rất nổi tiéng, tư liệu có thể tìm dễ dàng, thậm chí ngay cả sáu trận trận đấu trước đây đều đã tìm ra rồi.”
“……”
“Được rồi……”
Tiểu Hàn gật gật đầu, rất nhanh chóng trấn chỉnh lại tinh thần.
Tâm tình khôi phục rồi, ý nghĩ xấu xa trong đầu bắt đầu muốn chui ra ngoài.
“Như vậy, em muốn đổi nguyện vọng sinh nhật.”
Đu Đủ đang ngồi nghe bỗng nhiên có…… dự cảm thập phần không tốt.
Chỉ thấy Tiểu Hàn bình tĩnh nói:
“Hôm nay em bỗng nhiên muốn đi săn boss, hay là mọi người cùng đi tới đầm lầy Đồ Long đi.”
“Hô……”
Đu Đủ nhất thời nhẹ nhàng thở ra. Đồng ý nói:“Đương nhiên là có thể……”
“Nhưng mà, em muốn chỉ đích danh bạn học Đu Đủ sử dụng nhân vật thần quan tham dự.” Tiểu Hàn cười lạnh,“Đây là nguyện vọng sinh nhật của em.”
“……”
“Cậu cậu cậu……” Đu Đủ kinh sợ lùi sau ba bước, run run nói,“Tiểu Hàn cậu thực đáng xấu hổ mà à à!”
“Aha…… hình như hôm nay cũng là sinh nhật của Đu Đủ, cho nên cậu cũng có thể chỉ định chức nghiệp của tớ.” Tiểu Hàn mỉm cười nói,“Nào, bắt đầu đi.”
“Cậu cậu cậu……”
Đu Đủ biết, Tiểu Hàn cũng không có cái gọi là chức nghiệp nhược điểm, nhiều nhất chỉ khác nhau ở chỗ rất quen thuộc cùng không quen thuộc thôi…… Cùng mình là một tên chơi thần quan siêu siêu siêu cấp dở tệ, quả thực là một trời một vực.
Xem ra lần này…… Chắc chắn bị mất mặt hoàn toàn rồi.
“Tiểu Hàn…… Cậu ti bỉ! Vô sỉ! Hạ lưu!”
“Aha ha ha……” Ý xấu được thực hiện làm người nào đó khoái chí ngửa mặt lên trời cười dài.
“Hừ…… Một khi đã như vậy, tớ đồng ý thực hiện ý nguyện của cậu.” Đu Đủ đơn giản, dự định trong đầu đã quyết, không sợ ch.ết nói,“Hôm nay cũng là sinh nhật của em đúng không? Như vậy em muốn–”
“Ừ?”
“Em muốn Lão đại cũng dùng nhân vật Thần quan ra tiếp khách–!”
“……”
Công hội nhất thời lặng ngắt như tờ.
Vừa rồi Thanh Dạ còn đang bận chế giễu, khóe miệng nhất thời run rẩy một chút.
Sau một lát.
“Đu Đủ! Lá gan lớn đó……” Thanh Dạ vặn vẹo cười nói,“Rốt cuộc còn dám nghĩ động đến cả anh!?”
“Lão đại, anh phải hiểu nỗi khổ của em chứ……”
Đu Đủ trong lòng đang thầm nghĩ nếu đem Hội trưởng cũng dở tệ kĩ năng phụ trợ giống mình cùng nhau tha xuống nước, có khả năng không bị mất mặt quá, cậu đã lo lắng chu toàn rồi.
“Đu Đủ.” Thanh Dạ tiếp tục cười,“Tự giác đưa đầu lại đây, để tôi chém nào.”
“Phó hội a…… Lão đại có khả năng…… Muốn giết em……” Đu Đủ chậm rãi di động đến bên cạnh Chu Luật, đáng thương hề hề hỏi,“Không thể được…… anh phải bảo vệ em đó nha……?”
“Cậu……” Chu Luật đã không biết nên nói gì mới tốt,“Các cậu có biết, còn tiếp tục như vậy tôi sớm muộn sẽ ch.ết vì cười……”
“Phó hội……”
“Được rồi được rồi……” Chu Luật nhịn cười, xoay người khuyên Thanh Dạ,“Thanh Dạ, hôm nay là sinh nhật của Đu Đủ và Tiểu Hàn, cả năm mới có một lần, chúng ta đồng ý với đề nghị của họ được không?”
“Luật, ôi chao……”
“Như vậy, em đưa nhân vật Thần quan của em cho anh dùng.” Cái này không tính là an ủi.
Đứng phía sau, người đang ôm bụng cười, Khả Nhạc đề nghị:“Để làm bạn cùng Đu Đủ và Thanh Dạ, không bằng mọi người cùng nhau đổi nhân vật đi……?”
“Đổi nhân vật sao……” Cá ch.ết sờ sờ cằm,“Hình như rất thú vị.”
Cái gọi là đổi nhân vật, là chỉ mọi người cùng đổi nhân vật cho nhau.
“Bề ngoài ngăn nắp thực tế lại là tổ săn Boss loạn thât bát tao sao? Sau này nghĩ lại liền cảm thấy buồn cười……”
“Được rồi, đổi nhân vật.” Lão đại uy vọng đứng trước mắt lên tiếng,“Nhớ kỹ, mọi người không được dùng chức nghiệp quen thuộc với mình, nếu không lập tức tha ra ngoài, chém!.”
Từ đó có thể nghe ra…… Tâm lý người này vẫn đang trong trại thái đầy bất bình.
Vài người sau khi trải qua ép buộc, xuất hiện tình trạng như sau:
Thanh Dạ dùng nhân vật thần quan Luật, Luật dùng nhân vật quyền sư Đu Đủ, Đu Đủ dùng nhân vật thần quan Tiểu Hàn, Tiểu Hàn dùng nhân vật pháp sư Cá ch.ết, Cá ch.ết dùng nhân vật cung thủ Khả Nhạc, Khả Nhạc dùng nhân vật kỵ sĩ Thanh Dạ. Thiên Lý cùng Mèo Lười trao đổi.
Khả Nhạc bất đắc dĩ phải dùng nhân vật hắc y kỵ sĩ của Thanh Dạ, thứ nhất là sợ sử dụng nhân vật của hội trưởng sẽ phải giảm thọ…… Thứ hai kỵ sĩ là chức nghiệp quan trọng nhất khi săn Boss.
Vì thế……
Hai thần quan…… Thanh Dạ, Đu Đủ……
Hai pháp sư…… Tiểu Hàn, Thiên Lý……
Quyền Sư Luật……
Kỵ sĩ Khả Nhạc……
Cung thủ Cá ch.ết……
Thích khách Mèo Lười……
“Sao mình lại cảm thấy…… cứ như vậy ra cửa cả đoàn nhất định sẽ bị diệt……?”
Thiên Lý bất an nói ra suy nghĩ trong lòng.
“Làm gì có khả năng như vậy, Thiên Lý cậu lo lắng nhiều rồi.” Đu Đủ có vài phần chột dạ khoe khoang,“Không phải có tớ là thần quan, người thông minh nhìn qua cũng sẽ thấy rất khá.”
“Đúng vậy, nhóc Thiên Lý.” Thanh Dạ cười đến thực quỷ dị,“Có Lão đại tôi ở đây, hết thảy cũng không có vấn đề gì. Đừng lo lắng đừng lo lắng ~”
“Lão đại anh là đang nói dóc……”
“Cậu mới đang nói dóc.”
“……”[ giận ]
Thanh Dạ cùng Đu Đủ, hai người tựa hồ đều muốn đối phương trở thành tiêu chuẩn thấp nhất. Vì thế rất tự nhiên, cũng không muốn bại bởi đối phương.
Nếu không, chẳng phải thật sự rất mất mặt……?
“Chúng ta hiện tại không tất yếu phải đi săn Boss……” Khả Nhạc mặt toát mồ hôi nói,“Dù sao thời gian còn sớm. Không bằng cứ luyện tập trước một chút, sau khi quen thuộc chức nghiệp đang dùng rồi mới đi được không?”
“Ok~ cũng rất lâu không luyện tập theo nhóm rồi.” Mèo Lười cười hì hì dùng biểu tượng bị kích thích,“Cùng nhau đến tầng bốn nhé?”
“……”
Đi qua bốn tầng Địa cung mọi người đều biết, nơi đó là một con yêu quái cao cấp trong lốt trẻ con, mà tầng năm chính là sào huyệt của boss Khả Lỗ Bối Lạc Tư.
Tuy rằng, hình như, thật sự, có khả năng cả đoàn sẽ bị diệt.
Nhưng là, có người, xác thực, rất quan trọng mặt mũi.
“Tớ đồng ý!” Đu Đủ lập tức đáp lại,“Đi thì đi, ai sợ ai?”
“Ha ha……” Tiểu Hàn âm hiểm cười, bắt đầu đi,“Người anh em Đu Đủ thân ái, tôi thật sự vô cùng hâm~ mộ~ biểu hiện của cậu mà~”
“Gì…… cùng lắm thì, không phải còn có thần quan sao.”
Đu Đủ khinh bỉ bạn học Tiểu Hàn, quay đầu lại thật cẩn thận hỏi:
“Lão đại…… Anh có thể đi không?”
“Thần quan, bổ huyết với thêm trạng thái thôi.”
Thanh Dạ thuận miệng nói một câu, liền đi theo mọi người tới điểm truyền tống.
Nhưng mà……
Bổ huyết, thêm trạng thái.
Những lời này lại từ nay về sau khắc~ sâu~ tô ~ đậm vào lòng Đu Đủ.
Bổ huyết, thêm trạng thái, ý thức nhất định phải mạnh, đây chính là yếu quyết lớn nhất của Thần Quan đi……?
Đu Đủ âm thầm nghĩ.