Chương 47: Người nhận kỳ tích

Edit: bé Na
[Thông cáo toàn server] Người chơi ‘Luyện kim thuật sĩ siêu cấp Mã Lệ’ dẫn đầu tới đỉnh tháp!
Tin tức vừa ra, người chơi đang nhiệt tình chiến đấu tại hai địa khu kia…… Trong phút chốc đều lâm vào yên tĩnh.


Người trong Khu rừng Máu chỉ biết đứng đần mặt ra, cho đến khi từng đàn quái vật đưa bọn họ về điểm hồi sinh.
Người trong khu Huyễn cảnh nhanh chóng chạy như điên về phía tháp, muốn tự mình xác minh tính chân thật của chuyện này.


“Nhanh như vậy đã có người chiến thắng……”– đây là suy nghĩ đầu tiên.
“Kẻ chiến thắng sao lại có thể là là tên biến thái kia a a a a!!”– đây là suy nghĩ thứ hai.


“Không…… Không có đạo lý! Vì cái gì một kẻ không hề có sức chiến đấu cũng có thể đứng nhất!?”– đây là suy nghĩ thứ ba.
“Ông đây muốn đem Mã Lệ thiên đao vạn quả –!!”– đây là phản ứng tâm lý đặc thù giống với Đu Đủ.


“Hắn cư nhiên dám gọi người đánh lén tôi! Quả thực chính là kẻ hèn hạ, vô sỉ, hạ lưu đứng đầu thiên hạ……!”
Đu Đủ ở kênh công hội la to, những người khác không nghĩ lại kích thích cậu ta, phần lớn đều tự đáy lòng yên lặng mà tỏ vẻ đồng tình.


“Kỳ thật GM cũng không quy định không thể sử dụng thủ đoạn đùa giỡn mà……”
Duy chỉ có Cá ch.ết, vẫn bảo trì kiểu nói chuyện đặc thù của mình—việc này chẳng liên quan gì tới mình, vui sướng khi người khác gặp họa.


available on google playdownload on app store


“Đây là vấn đề đạo đức cơ bản đó! Hắn rốt cuộc hiểu hay không cái gì gọi là đạo đức! Đạo đức đó!!”
Đu Đủ hổn hển.


“Vậy cậu đến hỏi cậu ta đi, đừng ở kênh IS rống lên như thế, làm tôi đau cả tai.” Cá ch.ết tiếp tục nói mát,“Mã Lệ của người ta là nhà tư bản. Ken đứng ở nơi đó, cậu còn nằm mơ muốn thắng? Cậu ta có núi đề dựa vào, cậu có gì? Bí đao? Dưa hấu? Hay là Bí đỏ?”


“Cậu……”
Đu Đủ thiếu chút nữa thở không ra hơi.
“Cá ch.ết! Cậu rốt cuộc là người nhà ai!?”
“Tôi tất nhiên là người của Ánh Sáng. Thật có lỗi nha, không phải thành viên của ‘Họ Bí’ nhà cậu.”
“……”
Đu Đủ chính thức tuyên bố bỏ mình.


“Đừng tức giận, Đu Đủ.” Thanh Dạ cười khổ khuyên nhủ,“Cậu ngẫm lại vận khí của anh với Tuyết Phong, tâm lý tự nhiên liền cân bằng.”
“Đúng vậy.” Chu Luật cũng cười nói,“Lão đại nhà cậu lại vừa bị NPC ban cho trạng thái ‘Bất ngờ tử vong’.”


“…… Phốc.” Có người muốn phát biểu ý kiến,“Em có thể cười không?”
“Thật ra em cũng không tức giận đến nỗi muốn giết người……” Đu Đủ bất đắc dĩ thở dài,“Nhưng mà em thật sự rất muốn nhận lễ vật từ GM, mang lại cho Ánh Sáng chút mặt mũi.”


“Mặt mũi, vinh quang mấy thứ đó, không cần phải quá xem trọng.” Tuyết Phong vận phí bi thảm đến cực điểm cũng khuyên nhủ,“Vốn chỉ là một trò chơi nhỏ mà thôi, mọi người thoải mái cùng nhau chơi là được rồi. Người tham gia nhiều như vậy,‘Người nhận kì tích’ lại chỉ có một, có nhận được hay không thật ra đều không sao cả.”


“Em cũng biết……”
Đu Đủ nhìn Mã Lệ tâm tình khoái trá, vẫn là có chút ai oán.


Hơn mười một giờ, những người chơi đang đi được nửa đường phần lớn đều đến đông đủ. Trong đó cũng có một số người tận mắt thấy không còn cơ hội đoạt giải quán quân, đã sớm buông tha cho đính tháp. Nhưng càng nhiều hơn trong số đó, vẫn là hy vọng có thể chính mắt thấy cảnh tượng Kỳ tích ánh sáng từ Tháp thánh tích chiếu lên lục địa.


Mọi người ngồi vây quanh đỉnh tháp tùy ý nói chuyện phiếm, cùng đợi tới mười hai giờ.
“Cũng được tính là một thời khắc lịch sử……” Thanh Dạ cười.
“Vâng.”
“Thật có lỗi, thân ái, hôm nay cho em thêm phiền toái rồi.”


“Cũng không có gì.” Chu Luật mỉm cười nhìn anh,“Thôi thì mình cùng cầu nguyện cho cảnh tượng sắp tới!”
Mã Lệ làm “Người nhận kỳ tích”, đứng ở trung tâm tòa tháp, thực chờ mong GM phát phần thưởng.
“—Ánh sáng đầu tiên, chiếu sáng cho toàn bộ thế giới.


Chúng dân bị vây trong bóng đêm hỗn độn, một lần nữa được nhận chúc phúc của Nữ thần Hain.”
Đúng mười hai giờ, thông cáo toàn server lại một lần nữa xuất hiện ở trên màn hình.
“Các con dân thành tín nhất của Nữ Thần Hain, chúng ta cùng nhau tới đón nhận ánh sáng nào……”


“A a! Sáng! Sáng……!”
Trong kênh IS, truyền ra thanh âm kinh hỉ đến cực điểm.
“Sáng……”
Ở những địa phương khác, những người khác trong hội cũng bắt đầu thấy cảnh tượng này.


Từ trên đỉnh Tháp thánh tích xuất hiện một chùm tia sáng, trong nháy mắt phát tán khắp mọi nơi, chiếu tới từng ngóc ngách trong Thần Vô.
Trước mắt, sáng rực.
Bầu trời, không bao giờ còn là một mảnh xám xịt.


Mà hình ảnh những người khác bên cạnh, cũng trở nên càng thêm tươi tắn động lòng người.
Ánh sáng chiếu vào đôi đồng tử trong mắt, vô cùng rõ ràng.
Khi kỳ tích ánh sáng hôn lên khuôn mặt của ngươi, khi Nữ thần quang minh chúc phúc, ngươi muốn nhắn nhủ điều gì tới người trong mộng?


Thanh Dạ cùng Chu Luật nhìn nhau cười. Trong kênh Công hội, nhất thời cũng cùng vang lên tiếng hi hi ha ha.
“Hôm nay cuối cùng cũng viên mãn ha……” Mèo Lười cảm khái.
“Nhưng phần thưởng…… Rốt cuộc là cái gì nhỉ?”
Cá ch.ết nghĩ, đây không thể nghi ngờ là trì hoãn cuối cùng.


“Hiện tại, sẽ trao cho ‘Người nhận kỳ tích’– Luyện kim thuật sĩ Mã Lệ phần thưởng của người thắng cuộc.”
Lời của GM, xuất hiện đúng lúc.
Đu Đủ oán hận trừng mắt Mã Lệ đang khoa trương trên màn hình. Người này hiện đang vui vẻ tiếp nhận phần thưởng trong tay GM.


Một khắc khi lên tới đỉnh, Mã Lệ thật ra cũng đã từ NPC chỗ dàn chỗ lĩnh tới ba trăm vạn tiền thưởng.


Ba trăm vạn đối với Mã Lệ mà nói không được coi nhiều, nhưng trong mắt người chơi bình thường vẫn là một khoản hào phóng dị thường, làm cho Mã Lệ không khỏi bắt đầu tưởng tượng, đại lễ GM đưa sẽ còn bất ngờ thế nào.
Mã Lệ nhận được một hộp lễ vật.


“Xin vui lòng nhận lấy món quà duy nhất trên đời này.”GM nói,
Duy nhất trên đời?
Duy nhất trên đời là loại khái niệm gì?
Cho dù là món bí bảo mới mở ra, Ám Dạ Chi Khế, hình như cũng không thể dùng bốn chữ này để hình dung……
Chẳng lẽ nói……


Lễ vật này so với món bí bảo mọi người đoán trước đó, còn muốn làm người ta ngạc nhiên hơn?
Nghĩ đến chỗ hưng phấn, tay Mã Lệ không khỏi có điểm run run.
Xem ra, tham gia hoạt động quả nhiên rất tốt. Lôi kéo ông anh nhà mình cùng tham gia, lại là lựa chọn sáng suốt tới cực điểm.


Món đồ này có thể bán bao nhiêu tiền? Có thể nhận được bao nhiêu ánh mắt hâm mộ?
Mặc dù có điểm thực xin lỗi Đu Đủ, nhưng là…… hình như cũng chả có gì quan trọng?[ lương tâm bị cắn rứt hết rồi]


Hộp lễ vật GM gửi tặng, có màu vàng. Tinh xảo, xinh đẹp, giống như thứ đồ đựng trong đó cũng là hàng thượng bảo.
Vì thế Mã Lệ kích động không thôi …… Bắt đầu mở chiếc hộp.
Một chùm sáng……
Một chùm sáng thản nhiên từ trong hộp bay ra, bao quanh toàn thân cậu.


Thật là kỳ quái nha……
Một lòng nhìn chằm chằm tin hệ thống thông báo cho Mã Lệ, lại mãi vẫn không thấy thuyết minh “Bạn đạt được vật phẩm xx”.
Đồ đâu rồi…… Đồ của mình đâu rồi?


Mã Lệ khẩn cấp mở túi đồ và trang bị nhân vật, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải nhìn một lần…… Vẫn không phát hiện ra món đồ gì mới trong đó.
Không thấy nhận được lễ vật, chẳng lẽ là lỗi hệ thống?
“Này……!”


Mã Lệ đập bàn một cái, tính tìm GM tính toán sổ sách.
“Cáp…… Ha ha ha ha cáp…… Ha ha ha ha ha ha……”
Sau khi Mã Lệ tắt đi cửa sổ túi đồ đang ngăn cản tầm mắt, bỗng nhiên nhận ra một hiện tượng cực kì không bình thường.
“Oa ha ha ha ha ha ha……”
Có người đang cười.


Hơn nữa, cười đến rất lợi hại……
Đồng thời, trên màn hình…… mình hình như có điểm không thích hợp.
“……!?”
Vàng…… Màu vàng ……
Toàn thân cao thấp…… sao lại bao phủ toàn màu vàng ……?


Nhanh chóng nhìn những người chung quanh, phát giác quần áo mọi người vẫn như bình thường. Sao lại…… sao mình lại đột nhiên biến thành màu vàng!?!?
Chẳng lẽ……
Hay là……
“GM!!!” Không nhận được lễ vật như dự đoán Mã Lệ rít gào nói,“Lễ vật của tôi đâu!?”


“Đã nhận rồi đó thôi.” thái độ của GM ôn hòa làm cho người khác muốn hung hăng đá cho mấy phát,“‘Lễ vật đặc thù của ‘Người nhận kỳ tích’, chính là lần duy nhất có thể nhuộn màu trong trò chơi. Sử dụng vật này người chơi sẽ được hệ thống tự động tô màu, trong toàn server đều được bảo trì vẻ ngoài hoàng kim độc nhất vô nhị……”


“……”
“……”
“……”
“Chẳng lẽ vốn không có đại lễ  gì!?” Mã Lệ vẫn không cam lòng gầm rú.
“Lúc trước NPC đưa bạn ba trăm vạn, coi như là lễ vật thứ nhất đi.”GM trả lời.


“Đó……” Mã Lệ choáng váng một trận,“Đó thì tính là gì! Để nhét kẽ răng hả!?”
“Oa ha ha ha ha cáp!!!”
Người sung sướng nhất khi thấy kẻ khác gặp họa, chính là Đu Đủ bị đạo tặc cướp đi ngôi vị quán quân, tiến lên chúc tụng.


“Vẻ ngoài Hoàng kim thật phù hợp với cậu! Quả thực là đại lễ trân quý duy nhất trên đời Aha ha ha……”
Đu Đủ cười đến nỗi ngồi phịch xuống đất, đồng thời cũng âm thầm may mắn người nhận được lễ vật không phải là mình.


Nếu không, còn không biết vẻ ngoài hoàng kim kiểu này sẽ bị Cá ch.ết cười nhạo đến thế nào……
“Người nhận kỳ tích ” kim quang lòe lòe, đi đến đâu cũng bị vô số người chú ý. Chỉ vì ánh sáng lòe lòe màu vàng, thật sự khiến người khác có cảm giác…thất phu…


“Mã Lệ, tên ch.ết tiệt cậu mười phần đã trở thành nhà giàu mới nổi ……” Đu Đủ tiếp tục đá xoáy,“Tôi khuyên cậu nên đổi nhân vật mà chơi, đừng ra ngoài, mất mặt lắm oa ha ha ha……”


Mã Lệ đã là Mã Lệ, đương nhiên không quan tâm tới việc dùng vẻ ngoài hoàng kim đi lắc lư khắp nơi. Nhưng, lần này hệ thống rõ ràng có tinh thần ‘Giải trí quá độ’, thật là làm cho cậubuồn bực vạn phần.
Lễ vật của mình……
Bí bảo của mình……


Cực phẩm vũ khí của mình a a a……!!!
GM là một lũ khốn nạn!!
“……”
Ken không biết phải an ủi em trai mình thế nào, chỉ đành mỉm cười thở dài.
Người xung quanh cười đến run rẩy, cũng đã phát hiện ra một điều vô cùng quan trọng.
— hệ thống của Thần Vô…… Là một đám ma quỷ.


Trò chơi mang tính chất chỉnh người khác rõ ràng, cùng phần thường càng thêm chỉnh người…… Cơ hồ làm cho mọi người nghĩ đến hôm nay là ngày cá tháng tư.
“Sau khi trở về phải phát bố cáo tới toàn công hội. Lần sau…… không được tham gia hoạt động hệ thống thông cáo viết không minh bạch.”


Thanh Dạ vẻ mặt nghiêm túc nói với người yêu.
“Đồng ý……”
Chu Luật nở nụ cười thật lâu mới dừng lại.






Truyện liên quan