Chương 31

Mạnh Như Tuyết trong lòng âm thầm đắc ý, hồn nhiên không biết mình đang uống phải chén trà do chính tay mình hạ độc.


Mạnh phất ảnh khóe môi khẽ nhếch lên một tia trào phúng, Mạnh Như Tuyết rốt cuộc hạ loại độc gì đây ? Có lẽ chỉ ít phút nữa thôi là có thể ở trên người Mạnh Như Tuyết tìm ra được đáp án đi .


” Hảo, hảo, tỷ muội tình thâm như thế, thật khiến cho người khác hâm mộ nha.” Thanh âm say lòng người của Nhu phi lại vang lên.
Khi hai mắt nhìn về phía Mạnh Như Tuyết lại càng lộ ra vài phần vừa lòng cùng cưng chiều. .


Diệp nhi của nàng nhiều năm qua chỉ cho phép Tuyết Nhi ở bên người nó, chính vì vậy trong lòng nàng đã sớm nhận định Mạnh Như Tuyết sẽ là con dâu của nàng .


Mạnh Phất Ảnh đột nhiên cảm giác có ánh mắt bắn thẳng đến thân thể nàng, hơi hơi ngước mắt lên nhìn liền đối diện với ánh nhìn lạnh băng khiến huyết không thể lưu thông của Hiên Viên Diệp .Trong lòng Mạnh Phất Ảnh không khỏi rơi vào kinh hãi, chẳng lẽ, động tác vừa rồi của nàng lại bị hắn phát hiện?


Hừ, phát hiện thì đã làm sao, nàng cần gì phải sợ hắn?
Nếu hắn có thể phát hiện ra động tác của nàng, hẳn là cũng có thể phát hiện ra hành động không đẹp của của Mạnh Như Tuyết đi.Cho dù hắn muốn che chở cho người trong lòng hắn thì cũng không thể nói ra để vu hãm nàng đâu nha.


available on google playdownload on app store


Kế tiếp là màn tỷ thí tài nghệ , không có ai kêu Mạnh Phất Ảnh lên đài biểu diễn thế nên Mạnh Phất Ảnh cũng lơ đi, dù sao chuyện tuyển phi khỉ gió này cũng không mắc mớ tới nàng.
Cuối cùng, là màn biểu diễn múa đơn của Mạnh Như Tuyết .


Mạnh Như Tuyết một thân nhẹ nhàng tiêu sái lên đài, âm nhạc vang lên ,nàng ta cũng nhẹ nhàng nhảy múa, không thể phủ nhận rằng Mạnh Như Tuyết múa rất hoàn hảo, toàn bộ đại điện tĩnh lặng như tờ, tất cả con ngươi đều thẳng tắp nhìn theo từng động tác nhảy múa của Mạnh Như Tuyết.


Có kinh diễm, có hâm mộ, cũng có đố kỵ.
Thế nhưng khi bài múa vẫn còn một nửa nữa thì vũ bộ của Mạnh Như Tuyết đột nhiên bị rối loạn, hơi thở rõ ràng cũng trở nên dồn dập, không còn trong sự khống chế.
Chỉ có nhấc bước chân lên thôi mà thiếu chút nữa còn bị ngã sấp xuống.


Mọi người ào ào sửng sốt, kỳ quái nhìn Mạnh Như Tuyết , không hiểu tại sao một người luôn luôn thiện múa như nàng ta đột nhiên lại như thế ?


Mạnh Phất Ảnh nhanh chóng hiểu ra , nhất định là do dược kia đã phát tác, chắc là bởi vì khi Mạnh Như Tuyết múa thì phải vận động nhiều hơn, thế nên đã độc tính phát tác càng nhanh hơn.


Mạnh Phất Ảnh đưa mắt mắt lạnh lùng quan sát bộ dáng Mạnh Như Tuyết sau khi độc tính phát tác, chất độc này vốn là do Mạnh Như Tuyết tự tay rắc vào hại nàng. Cần phải quan sát kĩ lưỡng nha


~Khi thấy ánh nhìn của mọi người lộ vẻ kỳ quái , soi mói , bước chân của Mạnh Như Tuyết càng ngày càng nhốn nháo lộn xộn hơn , căn bản không thể gọi đây là vũ bộ được, mà phải gọi là nhảy loạn.


Thế nhưng điều khiến ọi người càng kinh ngạc hơn chính là, nàng ta đột nhiên xé bỏ y phục của mình, hung hăng dùng sức xé tan ra.


Một nút thắt trên y phục bỗng nhiên bị kéo, cổ áo mở ra, tuy rằng vẫn còn chưa lộ ra da thịt, nhưng ở trong trường hợp như thế này thì động tác này rõ ràng có chút khó coi .Mà Mạnh Như Tuyết lại tựa hồ vẫn hồn nhiên không phát hiện ra điều bất thường, nàng ta vẫn dùng sức xé y phục, ngay sau đó mấy nút thắt liền bị kéo ra để lộ cả mảng da thịt lõa lồ sau gáy trước mặt mọi người.


Mạnh Phất Ảnh con ngươi đột nhiên lạnh thêm vài phần, hóa ra loại dược do Mạnh Như Tuyết hạ có tác dụng khiến cho người uống rơi vào vòng mê loạn .


Mạnh Như Tuyết muốn nàng phải chịu xấu mặt ở nơi này sao? Mà Mạnh Phất Ảnh nàng trước kia luôn bị coi như con ngốc, nếu ở nơi đây đột nhiên làm ra một vài hành động khác người thì mọi người cũng sẽ cho rằng, nàng chỉ là đang bệnh cũ tái phát, sẽ không có ai hoài nghi hết.


Mạnh Như Tuyết này, thật sự là quá độc ác.Cho dù có như thế nào thì thân thể này chính là muội muội của nàng ta, vậy mà nàng ta cũng hãm hại được.Hừ, chỉ sợ Mạnh Như Tuyết trăm nghĩ ngàn tính cũng đều không thể ngờ được, độc kia lại do chính nàng ta uống.Thế nên người bị xấu mặt không phải là Mạnh Phất Ảnh mà chính là Mạnh Như Tuyết. Thật không biết sau khi thanh tỉnh, biết mình làm ra chuyện cười hay ho như thế này thì Mạnh Như Tuyết sẽ có phản ứng như thế nào đây ?


Trời xanh gây nghiệt,con người xoay xở vẫn còn thoát được, nhân gây họa cho người khác, kiểu gì cũng bị báo ứng không thể sống nổi. Đây là ví dụ sống sờ sờ nha


~Trên đài cao, Mạnh Như Tuyết vẫn hồn nhiên kéo xé y phục của mình, những nút thắt ở áo ngoài đều đã bị kéo ra , nàng ta bắt đầu muốn cởi bỏ hoàn toàn áo ngoài.


“Chuyện gì đang xảy ra thế này ? Thái y, đến xem xem nàng ta đang gặp phải chuyện gì , nhanh lên “ Hoàng thượng sắc mặt đột nhiên âm trầm, lớn tiếng hô.


Thái y nghe vậy liền vội vàng chạy lên đài , muốn giúp Mạnh Như Tuyết kiểm tr.a thân thể, nhưng Mạnh Như Tuyết lại đột nhiên vươn cánh tay, muốn ôm lấy thái y kia , vị thái y kia lập tức hoảng sợ, ngã ngồi ở trên đài, thiếu chút nữa là lăn xuống dưới.


Mà Mạnh Như Tuyết vẫn đang ngồi xổm xuống , một đôi tay vươn về phía vị thái y kia , miệng mở rộng, còn cười hì hì.
Thái y theo bản năng lui về sau vài bước, cuối cùng cũng an toàn nhảy xuống dưới đài .


Trong khi đó, các vị tiểu thư quyền quý nào đã thấy qua cảnh tượng xấu hổ như thế này bao giờ đâu nên đều xấu hổ đỏ mặt, ào ào che mặt, ngượng ngùng nhìn, nhưng rồi nhịn không được lại vụng trộm xem từ giữa kẽ tay .


Bạch Dật Thần trong con ngươi hiện lên vài tia do dự, có vẻ như muốn tiến lên, nhưng cuối cùng lại ngồi im, không đứng dậy.
Hoàng hậu cũng kinh ngạc trố mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, gương mặt hiện lên tia khó hiểu , không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra .


Nhu phi cũng kinh sợ không kém hoàng hậu, thân mình cũng nhịn không được khẽ run.
Hiên Viên Diệp thủy chung vẫn không lên tiếng, chỉ là sắc mặt của hắn cũng càng ngày càng âm lãnh.
“Thị vệ, bắt nàng ta ngừng lại.” Hoàng Thượng cũng nhìn không được nữa , quay mặt lại nhìn thị vệ phía sau, trầm giọng quát.


Thị vệ cấp tốc bay lên trên đài, trực tiếp đánh ngất xỉu Mạnh Như Tuyết, sau đó để cho người ta dẫn Mạnh Như Tuyết đi xuống.
Bạch Dật Thần đưa mắt nhìn phương hướng Mạnh Như Tuyết bị đưa đi , trong con ngươi sâu thẳm ẩn hiện sự tức giận, cũng ẩn chứa vài phần thất vọng, không cam lòng.


Mạnh Như Tuyết khi liếc mắt qua liền thu được hết cảm xúc trong con ngươi của Bạch Dật Thần khiến nàng ta âm thầm giật mình. Hắn ta phẫn nộ? Thất vọng? Không cam lòng?
Bạch Dật Thần thất vọng cùng không cam lòng?


Mạnh Phất Ảnh hiển nhiên cũng nhìn thấu màn trao đổi ánh mắt của hai kẻ kia, hàng lông mày nàng khẽ nhíu lại, nàng lâm vào trầm tư.
Chuyện này, Bạch Dật Thần cũng liên quan vào việc này sao ?


Mạnh Phất Ảnh giờ phút này đột nhiên hiểu được kế hoạch của bọn họ, Mạnh Như tuyết muốn ngấm ngầm hạ độc nàng để khiến cho nàng loạn tính, sau đó vào thời điểm đó, Bạch Dật Thần sẽ tới gần nàng, mất đi bản tính nàng sẽ hành động giống như Mạnh Như Tuyết vừa làm với vị thái y kia …


Mạnh Như Tuyết nếu như không phải lên đài biểu diễn vũ nghệ thì chẳng phải độc tính sẽ phát tác sau buổi yến hội ? Khi đó mọi người hẳn là đã ra khỏi đại điện, còn nàng ta vì trúng độc thì sẽ vẫn phải ở lại trong hoàng cung.


Mà Bạch Dật Thần hẳn là sẽ ‘biết thời biết thế’ ở trong hoàng cung hủy đi tất cả sự trong sạch của nàng ta.
Độc, thật sự là đủ độc. Một đôi ác nam ngoan độc nữ.
Chỉ tiếc, nàng đã khám phá ra kế hoạch của bọn họ.


Mạnh Như Tuyết đã gieo gió gặt bão, mà Bạch Dật Thần, nàng cũng tuyệt đối sẽ không khinh địch ,buông tha cho hắn như vậy.


“Hoang đường, thật sự là quá hoang đường.” Sau khi Mạnh Như Tuyết rời đi, hoàng thượng lại giận dữ, gầm nhẹ, sau đó đem những bài thơ của các vị tiểu thư quyền quý ném xuống mặt bàn, đưa mắt nhìn Hiên Viên Diệp :“Diệp nhi, chính ngươi tự chọn một người đi?”


Trong thanh âm của hoàng thượng rõ ràng hàm chứa lửa giận ngùn ngụt.
Thái giám đem những trang giấy trên bàn sửa sang lại một chút, sau đó trình lên trước mặt Hiên Viên Diệp .


Hiên Viên Diệp xem cũng không thèm xem một cái, chỉ đưa một bàn tay ra tùy ý lật chuyển sau đó tùy tiện từ bên trong rút một bài thơ, môi khẽ nhúc nhích, “Là người này đi.”


Mà từ đầu đến cuối, Hiên Viên Diệp đều không có nhìn trang giấy, càng không nói đến việc tên người viết bài thơ.Mà trong thanh âm nhàn nhạt của hắn không có nửa điểm cảm xúc.


Điều này khiến các vị tiểu thư ở đây vô cùng hưng phấn ,chờ mong, dù sao Mạnh Như Tuyết vì chuyện vừa nãy nên đã bị dẫn đi , mà Thất điện hạ lại nhìn một cái cũng không nhìn, cứ như vậy rút bừa một tờ giấy, nói không chừng bản thân mình có vận khí tốt, rút ngẫu nhiên như thế lại chọn đúng bài thơ của mình thì sao.


Mạnh Phất Ảnh giật giật khóe môi mấy cái, Hiên Viên Diệp sao có thể dùng phương pháp như thế để chọn lựa một người sẽ chung sống với hắn cả đời như thế chứ. Không phải là đã quá tùy tiện, không có chút trách nhiệm nào sao?


Không biết là cái người nào xui xui xẻo xẻo bị hắn ngẫu nhiên bốc chúng đây.
Bất quá, nàng sao phải quản việc người hắn lấy à ai? Dù sao cũng chả liên quan đến nàng . Như lời phụ thân nói qua rồi đấy, nàng chỉ là đến góp mặt cho vui thôi .


Mạnh Phất Ảnh cầm lấy một khối điểm tâm trước mặt , từ từ thưởng thức, trong bụng vẫn còn nghĩ thầm điểm tâm trong hoàng cung quả thật rất ngon nha.






Truyện liên quan