Chương 78: Chứng Parker Trương tổng hợp
- Tiểu Trương, ngại quá, ngày mai ông ấy phải bay đi Mỹ, cho nên mới vội nhờ cậu đi một chuyến!
Trên xe, Ngô Hữu Đạo có chút áy náy nói với Trương Dương.
Ông vốn định tìm buổi tối hoặc buổi chiều nào đó sẽ đi, hôm nay vừa gọi điện thì được biết, ông bạn của ông tạm thời phải đi Mỹ một tháng, ông đành phải nhờ Trương Dương đi sớm một chút.
Người bạn kia của ông, đi Mỹ cũng là vì căn bệnh này, ở Mỹ có một bác sĩ đang nghiên cứu căn bệnh của ông ta, lần này nghe nói có tiến triển khá tốt, bảo ông qua thử, tiện trị liệu chỉnh thể một lần luôn.
- Ông khách sáo quá, hôm nay tôi cũng rảnh mà!
Trương Dương nhẹ giọng nói, quả thực hôm nay hắn cũng chẳng có việc gì làm, Mễ Tuyết đang ở trong phòng bệnh phê duyệt tài liệu Cố Thành đem đến, đơn thuần đều là mấy phòng ban nộp đơn xin tiền, cũng có vài hoạt động thực sự, nhưng mấy hoạt động mang ý nghĩa thực sự không nhiều, cô và Cố Thành muốn tìm những hoạt động thực sự có ý nghĩa để giúp đỡ.
Giúp đỡ những hoạt động này, mới thể hiện được tác dụng của Hội sinh viên, cũng coi như sử dụng tiền có tác dụng.
- Đây là bệnh án của ông ấy, cậu xem trước đi!
Ngô Hữu Đạo lấy một bản bệnh án, đây là chiếc Benz, Ngô Hữu Đạo cố ý bảo bạn mình đưa tới để đón Trương Dương, dù sao cũng phải thể hiện sự coi trọng một chút chứ.
Đáng tiếc đây là chiếc Mercedes-Benz kiểu cũ, căn bản không hấp dẫn sự chú ý của Trương Dương.
Kiếp trước, hắn còn có nhiều xe đẹp hơn chiếc này nhiều, Trương Dương kiếp trước là một người rất biết hưởng thụ, cho nên mới thường xuyên đến khám bệnh tại nhà cho vài phú hào.
Ai cũng biết, chi phí khám bệnh của hắn rất cao.
- Được!
Bệnh án rất mỏng, đây là tài liệu sau khi Ngô Hữu Đạo chỉnh lý mới đưa cho Trương Dương xem, những thứ không cần thiết thì chẳng cần đưa vào, chỉ biết lãng phí thời gian.
Nội dung không nhiều lắm, tuy nhiên viết cũng rất tỉ mỉ, Trương Dương vừa mới xem qua đã mỉm cười, xem một lúc, chân mày nhíu lại, trên mặt còn lộ vẻ kinh ngạc.
- Tiểu Trương, cậu làm sao vậy?
Bộ dạng của Trương Dương làm cho Ngô Hữu Đạo sốt ruột, bệnh của bạn ông quả thực rất phiền toái, điểm đặc trưng của bệnh thay đổi rất nhiều, hơn nữa lại phản ứng mẫn cảm với rất nhiều loại thuốc, trị liệu càng thêm khó khăn.
- Không, không có gì, tôi đang nghĩ, chứng hen suyển phức tạp như vậy rất hiếm gặp!
Trương Dương vội vàng lắc đầu, cười ha hả nói, Ngô Hữu Đạo lập tức gật đầu, ông không hoài nghi lời nói của Trương Dương, bệnh của bạn ông quả rất phức tạp, làm ông cũng rất đau đầu.
Đáng tiếc ông không biết, lúc này trong lòng Trương Dương vô cùng kinh ngạc.
Chứng Parker Trương tổng hợp, bệnh của bạn Ngô Hữu Đạo, hoàn toàn trùng khớp với đặc điểm của chứng Parker Trương tổng hợp, chứng Parker Trương tổng hợp là chứng bệnh năm 2010 hắn cùng bác sĩ nổi tiếng người Đức Parker cùng nhau kết hợp hóa giải vấn đề.
Vì công lao của hai người bọn họ, nên loại bệnh hen suyễn hiếm thấy này, được tổ chức y tế thế giới đã đặt tên là Parker Trương tổng hợp, để kỷ niệm những cống hiến của hai người.
Cũng vì thành quả này, hai người họ đã được đề cử Nobel y học, tuy cuối cùng không đoạt giải, nhưng cũng có thể thấy được tầm quan trọng của thành quả bọn họ làm ra.
Đương nhiên, bây giờ vẫn chưa có tên này, hiện tại bệnh này vẫn được gọi là "hen suyễn mẫn cảm đã phát" là chứng bệnh khiến nhiều bệnh viện trên thế giới phải đau đầu.
Ngô Hữu Đạo khẽ thở dài, còn nói them:
- Tiểu Trương, tôi cũng không giấu cậu, ông ấy bị mắc bệnh này nhiều năm rồi, đã đi nhiều nơi trên thế giới, cũng tìm không ít danh y, vẫn chưa thể chữa được nên lần này khi tôi đề cử cậu mới không được coi trọng như vậy!
Nhìn Trương Dương, ông tiếp tục nói:
- Tôi không biết cậu học y thuật từ đâu, tôi biết, cậu nhất định có phương pháp thần kỳ mà chúng tôi không biết, nếu cậu có cách, tôi hy vọng cậu có thể giúp ông ấy!
Ngô Hữu Đạo nói rất thành khẩn, tuy nhiên có vài câu ông không hề nói đến, sở dĩ ông đặc biệt đề cử Trương Dương, là vì trong lòng ông có dự cảm, bệnh của bạn mình, Trương Dương nhất định sẽ có cách.
- Lão Ngô, ngài yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức!
Trương Dương khẽ mỉm cười, trong lòng cũng đang cảm than, vận may của bạn Ngô Hữu Đạo cũng không tệ, đổi là căn bệnh khác Trương Dương còn khó nói, chứ còn bệnh này, hắn dám nói hiện tại trên thế giới chỉ mình hắn là có cách.
Chứng Parker Trương tổng hợp, vốn là kết quả cố gắng của hắn và Parker, bệnh này, đối với hắn chẳng có gì khó khăn.
- Lão Ngô, ông nói ông ấy đã đi khám nhiều danh y trên thế giới, vậy đã đi Đức chưa?
Trương Dương cười cười, lại nhẹ giọng hỏi một câu, nhìn bệnh án này, cũng làm cho hắn nhớ đến ông bạn cũ là vị bác sĩ hô hấp nổi tiếng người Đức Parker ở kiếp trước, không biết bây giờ Parker có rảnh không.
- Đi rồi, ở Đức có mấy bác sĩ nổi tiếng đã khám cho ông ấy, bác sĩ Bill này, bác sĩ Shalike, còn có giáo sư Pason đã khám cho ông ấy, cuối cùng cũng chẳng có cách nào cả!
Ngô Hữu Đạo lập tức trả lời, ông rất để ý đến bệnh của bạn mình, ông bạn mình đã đi khám những ai ông đều biết cả, lúc nãy ông nói tên vài người, đều là những chuyên gia khoa hen suyễn nổi tiếng nhất của Đức.
- Nước Đức, có phải có một bác sĩ tên Parker, hình như tôi có nghe thấy tên ông ấy, là một trong những chuyên gia chứng Hen suyễn Đức.
Trương Dương hơi nhíu mày, vẻ mặt có chút thay đổi, hỏi một câu.
- Parker, không có, không có ai tên Parker cả! Chỉ có bác sĩ Pason, năm nay 65 tuổi!
Ngô Hữu Đạo lắc đầu nói, các bác sĩ nổi tiếng của Đức ông đều biết, bệnh hen suyễn ông càng nắm rõ, trước kia ông bạn đi Đức, ông cũng có đi cùng.
- Không có?
Trương Dương thoáng sửng sốt, kiếp trước Parker nổi tiếng ở Đức, thậm chí là nổi tiếng toàn thế giới, bệnh hen suyễn, là chuyên khoa ông có địa vị mạnh nhất.
Trương Dương còn nhớ rõ, khoảng thập niên 90 Parker đã nổi tiếng, năm 98 nổi tiếng toàn cầu, năm 2005 họ quen nhau, năm 2008 cùng nhau hợp tác phá giải được chứng Parker Trương tổng hợp. Sau một năm cố gắng hợp tác, cuối cùng cũng giải quyết được vấn đề.
Lúc họ hợp tác, còn được nhiều người khen ngợi, họ chỉ cần một năm đã phá giải được vấn đề khó khăn của toàn thế giới, được nhiều người coi là kỳ tích.
Người như vậy, không thể nào không được biết đến.
- Thật không, có phải ông nhớ nhầm không, hay là vị Pason mà bạn ông đã nói?
Ngô Hữu Đạo lắc đầu, Đức có bao nhiêu chuyên gia hen suyển ông đều biết. Ông có thể khẳng định, không có người mà Trương Dương nói.
- Có thể tôi nhớ nhầm!
Trương Dương nhẹ nhàng lắc đầu, trên mặt còn nở nụ cười, tuy nhiên trong lòng lại rất phức tạp.
Hắn có thể khẳng định, Pason đó chắc chắn không phải Parker, vì lúc họ nhận được vinh dự, Parker mới 52 tuổi, vì hai người họ đều trẻ tuổi, nên được những người trong ngành trên thế giới khen ngợi.
Tuy nhiên hắn hiểu, Ngô Hữu Đạo không nói dối mình, vậy thì chỉ có một cách giải thích hợp lý.
Trên thế giới này, không tồn tại Parker, hoặc có thể nói, trên thế giới không có Parker này.
Điều này làm Trương Dương nhớ tới những lời của hệ thống, vì sự hiện hữu của hắn, sẽ có nhiều người có quan hệ với hắn ở kiếp trước sẽ không tồn tại, khi đó, Trương Dương cứ nghĩ chỉ mình ông nội mình là không tồn tại trên đời này, không ngờ Parker người có quan hệ chặt chẽ với mình cũng không tồn tại.
Điều này có nghĩa là, có thể nhiều người từng hợp tác với hắn, hoặc bạn thân của hắn, đều biến mất khỏi thế giới, bây giờ căn bản Trương Dương không biết, trên thế giới này còn có ai liên quan đến kiếp trước của hắn nữa không.
- Tên người nước ngoài nhiều lúc khó nhớ, đôi lúc tôi cũng nhớ nhầm, sắp đến nhà ông ấy rồi, bệnh án cậu đọc xong chưa?
Ngô Hữu Đạo gật đầu, ông căn bản không biết suy nghĩ của Trương Dương, còn nghĩ rằng Trương Dương đã nghe nhầm tên của Parker.
Kể ra, Parker với Pason cũng dễ nhầm mà.
- Đọc xong rồi, xem ra bạn ông vẫn may mắn lắm!
Trương Dương mỉm cười gật gật đầu, bệnh án này hắn mới xem một lần, nhưng có rất nhiều thứ trong bệnh án không viết hắn cũng có thể đoán được, tất cả những phản ứng của bệnh, đều được ghi nhớ trong đầu hắn.
Kiếp trước, hắn đã tốn không ít thời gian cho căn bệnh này, cố gắng của hắn cũng không uổng phí, nên biết, vấn đề bọn họ khắc phục được không phải bình thường, Có rất nhiều chuyên gia đã kết luận, chứng bệnh này trong vòng 20 năm không ai có thể giải được, hai người họ, quả là đã tặng cho mấy chuyên gia đó một cái tát nặng nề.
- May mắn, đúng vậy, ông ấy luôn rất may mắn mà!
Ngô Hữu Đạo sửng sốt, ông không hiểu ý Trương Dương, nhưng vẫn đồng ý.
Trương Dương cười cười, không nói gì, hắn không cần phải giải thích, cũng sẽ không giải thích.
Giải thích thì ông ấy cũng không hiểu, hắn không thể nói với Ngô Hữu Đạo, kiếp trước, hắn đã giải quyết được chứng bệnh này, còn được đề cử Nobel y học.
Nếu nói vậy, Ngô Hữu Đạo sẽ không tin, mà hắn còn bị coi là kẻ thần kinh, vậy còn đỡ, nếu thực sự tin, hắn có thể sẽ bị đưa đến phòng thí nghiệm, trở thành chuột bạch thần bí, ngày ngày bị nghiên cứu, như vậy càng thảm hơn.
Xe chạy đến một khu biệt thự, cuối cùng dừng trước một ngôi biệt thự ba tầng.
Biệt thự này nằm sau khi biệt thự, chỗ này hình như trước đây Trương Dương từng tới, là khu tập trung những phú hào của Trường Kinh, là nơi những người có tiền nhất Trường Kinh sinh sống.
Vốn trong trí nhớ, còn có lời khoe khoang của Chu Dật Trần.
Chu Dật Trần từng nói, khu biệt thự này, không phải có tiề là mua được, Chu Minh chú gã phải thông qua quan hệ tốn nhiều tiền mới mua được một căn, nhưng chỉ là một biệt thự nhỏ hai tầng, nằm ở bên ngoài, còn những căn biệt thự phía sau kia, mới là nơi những nhân vật lớn thực sự ở.
Sau khi xe dừng lại, Trương Dương đánh giá xung quan, nếu như Chu Dật Trần không cố ý khoác lác, vậy thì khu biệt thự trước mắt, chính là biệt thự "nhân vật lớn" như Chu Dật Trần đã nói.
- Anh Ngô, ngại quá, hôm nay không đích thân đi đón mọi người, xin lỗi nhé!
Vừa vào, đã có một người đàn ông trung niên đeo kính gọng vàng bước ra, Trương Dương cẩn thận quan sát người đàn ông trung niên này, biết đây là bạn của Ngô Hữu Đạo cũng là bệnh nhân của hắn.