Chương 2: Tuổi thơ
Được 1 lúc thì thấy từ trong nhà có một ông bác tấm hơn 50 đi ra. Tuy đã đứng tuổi nhưng bác lại có một thân hình khá tắn chắc vạm vỡ. Lúc này ông già tôi đamg định nói gì đó thì bác đã lên tiếng trước.
-Thằng bé đây hả? cậu cứ để tôi nói chuyện với nó đã.
Thấy nhắc đến tôi thì tôi giật mình hết nhìn bác lại nhìn ông già
Ông bác lên tiếng:
-Cậu bé nếu muốn học võ thì theo ta.
Hết nhìn ông bác tôi quay sang ông già. Ông già thấy vậy thì ra hiệu tôi đi theo ông bác.
Đi ra sau vườn nhà ông bác thì thấy một sân cỏ lớn và rất nhiều dụng cụ học võ. Nhưng ở khu tập ấy chỉ duy nhất có hai đứa bé tập. Một trai lớn hơn tôi chắc là phải lớp cấp 2, còn cô bé kia chăc nhỏ hơn tôi thì phải. webkit-fake-url://7013f fb-afcf-406c-98f -cd e9b16f38b/imagejpeg
Lúc này ông bác quay qua tôi nói. Cậu bé có chắc muốn học ta không, nếu muốn từ giờ gọi ta là sư phụ, kia là sư huynh cậu tên Huy học lớp 6 và hơn cậu 7 tuổi và con gái ta Linh nhỏ hơn cậu một tuổi. Nếu cậu theo ta học thì phải biết mình luôn là vị trí thứ hai, luôn coi trọng, nghe lời và đứng sau Huy. Và luôn nhớ kĩ mục đích học võ của cậu. Vậy mục đích học võ của cậu là gì?
Chả hiểu sao trong đầu tôi lại có một suy nghĩ và chưa kịp suy nghĩ thì thốt ra luôn khi nghe lệnh " TRẢ LỜI TA" từ ônh bác thì nói luôn:
- Cháu học võ để bảo vệ mọi người thân xung quanh cháu.
Ông bác chợt mỉm cười rồi nói:
- Vậy được rồi. Từ giờ cậu gọi ta là sư phụ. Giờ ra kia làm quen đi.
Vậy là được rồi hả. Học võ, rồi có võ như trên tv. Thằng nhóc là tôi lúc ấy chỉ có suy nghĩ như vậy đó.
Tôi ra làm quen với hai tên kia. À nhầm một tên với một bé. Không hiểu sao lại làm quen rất nhanh rồi phân chia.
Huy lớn nhất là anh cả " Đại ca " luôn. Tôi anh hai và linh em út.