Chương 142: 149
Đi học lại thôi, cả tuần rồi và lại chắc là gần tuần nữa đây.
Vscn xong lại chạy sang nhà chú Q tiện lấy xe về luôn. Nhưng hình như éo có ai ở nhà.
Gọi ngay cho Ly.
- Ly à, đang đâu đó.
- Hai ạ. Em ngủ ở nhà nè.
- Sao cổng khoá ngoài vậy?
- Hì, em bảo Lan khoá hộ vậy đó, nếu bố mẹ về thì mở luôn.
- Cô chú vẫn chưa về à?
- Chắc là vậy đó hai.
- Vậy ra quăng cho hai cái chìa khoá.
- Làm gì vậy hai?
- Hai lấy cái xe.
- Xe nào đây hai? Cả chiếc xe đạp nữa đó.
- Xe kia, xe đạp chiều hai qua chào cô chú rồi lấy.
- Nhưng Ly chưa muốn dậy.....chăm ấm lắm ý.
- Thế cô định nghỉ học luôn nữa hả?
- Mấy....máy giờ rồi hai?
- 7h.
- Thôi ch.ết rồi, hai không nói sớm. Muộn mất. Hu hu
- Dậy nhanh chuẩn bị rồi hai chở đi.
10" sau mới thấy ló ra, nhìn hài không tả được. Tóc thì chưa chải, mắt vẫn lờ đờ, lại còn chơi cái kính nobita, nhưng ngố ngố thêm hai má đỏ hồng lại đáng yêu đấy chứ.
- Nhanh lên hai, muộn bây giờ.
- Còn nửa tiếng nữa mà, hai gọi cô dậy thôi.
- Á, 6h30. Hai xấu lắm.
- Thôi cô vào chải lại đầu tóc rồi đi. Ha ha
- Hứ. Ghét
- Rồi, cứ việc ghét, nhưng nhanh không tôi lại đi học muộn oan đây.
Ly lại chạy vào trong nhà chỉnh trang. Tự nhiên lòi ở đâu ra một cu cậu đi con ab tới.
- Em chào anh, anh là P ạ?
- Ừ, chào.
- Ly có nhà không anh?
- Nó đâu phải vô gia cư[email protected]@
- À không, em muốn hỏi Ly có ở nhà không ạ.
- À, nó vừa chạy vào có tí việc.
- Vâ.....
Cu cậu đang nói thì dừng hình, cô em gái tôi đầu tóc đã gọn gàng, lại còn trang điểm nhẹ, thêm cái kính ban nãy rồi cả cái bản mặt hờn nữa chứ. ch.ết thằng cu em.
- Có xe ôm đây rồi còn định bắt tôi chở hả?
- Nhưng em thích hai chở, em định nhờ Toàn nhưng quên mất chưa báo cho Toàn.
- Thôi hai đi trước, hai đứa sau nhớ.
Ra vỗ vai nói nhỏ cho cu kia.
- Em gái anh anh giữ lắm đó, làm gì cho mó buồn thì lúc ấy gặp anh đừng bất ngờ.
Đang định quay lại xe thì.
- P ơi.
- Lan hả? Chuyện gì vậy?
- Ly bỏ Lan rồi, P chở Lan đi học nhá.
- Xe của hai cô đâu?
- Hỏng rồi á hai.
- Xe ôm, 50k đến tận trường.
- Thôi free đi, tôi ôm ông ha?
- Ôm nữa thì 100k. Mình không phải loại đàn ông dễ dã[email protected]@
- Hứ, gái xinh ôm chả sướng bm ra. Lan, quen cái mới biết cô này ăn nói đéo hiền đâu.
- Ơ thế tưởng ôm trai đẹp mà dễ à[email protected]@
- Ơ....thôi lát tôi mời đi căngtin ăn.
- Căngtin hả? Dẫn theo người nữa nhá?
- Vậy cũng hết hơn cả tiền xe ôm á.
- Giờ giá xe ôm lại tăng rồi, mà xe này của em nữa đó chị.
- Hu hu, bắt nạt người đẹp là một tội ác.
- Tội ác của em nó lớn lắm rồi chị. Ha ha ha
Rồi Lan cũng nhảy lên xe ngồi.
- Mà hôm nay mấy cô có việc gì mà trang điểm với nước hoa ghê thế?
- Không cho bọn tui quyền làm đẹp nữa hả?
- Vì không thích mấy mùi này thôi.
- Vậy hả? Xong im lặng.
Và im lặng từ đó đến trường. Nhưng đi quả xe này vào trường hơi quá thật, lại thêm cả "hót tờ gơn" ngồi sau nữa chứ. Chưa bỏ mũ vẫn bị nhìn với chỉ trỏ mãi.
Và thề là đã nhìn thấy mấy thằng định ra nói chuyện cho đến khi bỏ mũ[email protected]@
Mà nhớ không nhầm thì trường có cấm học sinh đi xe má[email protected]@. Mà thôi có gì chịu sau.
Nhưng vừa vào đến lớp lại là nhỏ Mai.
- P đi đâu cả tuần vậy?
- Cô cũng biết rõ chứ?
- Ông bà mình có quen với bên nhà P thật, nhưng mình đâu phải theo ý họ đâu, mình....mình....thích P thật mà. Từ hôm thấy P đấu đó.
- Bỏ đi, người yêu tôi.....định nói là chờ ở nhà rồi nhưng nhỏ cũng liên quan đến bên bà già nên thôi.
- Người yêu P thì sao?
- Thì tôi không yêu lại.
- Sao lại vậy? Vừa rồi chẳng phải P về chấm dứt với bạn ấy sao?
- Có ai nói là chấm dứt hả? Tôi cũng nhớ là mình đâu có nói vậy.
- Bạn ấy lừa dối P, coi P như trò chơi thôi mà.
- Nhưng với tôi không vậy, đừng xem vào chuyện của tôi nữa được không?
- P là một tên ngu ngốc.
- Giờ cô mới nhận ra à? Tôi như vậy từ ban đầu rồi.
- Mình sẽ không từ bỏ đâu.
- Cũng cùng một kết quả thôi.
- Sao P lại giữ tình cảm với một người không coi trọng tình cảm đó.
- Cô biết cô ấy không coi trọng nó?
- Vậy tình cảm của mình P coi là gì?
- Cảm xúc nhất thời, không hơn....không kém.
- Mình chỉ được như vậy trong mắt P thôi sao?
- Cũng khá rồi đó, vì ít nhất cô còn làm tôi cảm thấy bực mình nữa.
Bực cả mình, cay cú vào chỗ...ngủ.
Ngủ được lúc thì lại bị lôi dậy. Là Linh
- Hôm qua anh nói gì á?
- Nhớ, nhưng đợi lát ra chơi tiết sau.
- Không, em muốn đi bây giờ.
- Tôi sợ cô lắm rồi đấy ạ.
- Hứ.....biết vậy là tốt.
Cũng nhanh tay gọi cho Lan xong đi.
Vậy là mất oan một lúc đi với hai nàng rồi cả lúc Lan nói. "Hì, tui hông mang tiền". Mới cảm thấy mình ngu vler.
Về vật vờ đợi cô chủ nhiệm lên tụng việc nghỉ một tuần trong khi xin có ba ngày rồi lại muối mặt xin nghỉ thêm mấy hôm tiế[email protected]@
Đợi cô xa khỏi tầm quan sát của "cô" tôi lại chuồn.
Chạy về cất xe định ra quán coffee rồi đến trưa sang gặp chào cô chú Q luôn nhưng quán đóng cửa cmnr vậy nên sang luôn, không biết là về chưa nữa. Nhưng mình nghi là mẹ vẫn chưa hoàn toàn cho mình tự do.
Cũng may đến nơi thì đã có người ở nhà.
Chính xác bấm chuông thì cô H ra.
- P hả? Sao hôm nay con còn bày trò bấm chuông vậy?
- Con tới để nói chuyện với cô chú đây ạ.
- Vào nhà rồi từ từ nói.
Vào thì chú Q cũng đang đi xuống. Ngồi vào bàn nói chuyện.
- Con cám ơn cô chú mọi việc trong thời gian qua, nhưng giờ con xin phép con chuyển đi chỗ khác ở tiêng ạ.
- Sao phải vậy, biết là cô chú có giúp bố mẹ con nhưng cô chú đối xử với con đúng tình cảm mà. Cô H
- Con biết chứ, nhưng dù thế nào thì nó cũng không thoải mái lắm đối với con vì vẫn chưa ra khỏi việc bảo bộc của mẹ con.
- Vậy cũng được, nhưng cho chú biết việc con biết là từ khi nào vậy?
- Con nói rồi mà, ngay lần đầu gặp cô đấy ạ.
- Và con cũng làm theo mặc dù biết là sắp xếp?
- Lúc đó là con tin vào những người mà bố mẹ con nhờ vả, với lại lúc đó con vẫn muốn theo kịch bản của mẹ con.
- Nhưng chỉ vài chi tiết đó đủ để con biết hết như vậy?
- Không, cô chú lộ nhiều lắm.
-....
- Cô chú nhớ ngày đầu con ở đây con đã thắc mắc chuyện sao dễ dàng cho con ở vậy.
- Ừ.
- Lời giải thích của cô chú là chuẩn bị sẵn nhưng vẫn không thuyết phục lắm.
-....
- Rồi lần mà con cùng chú đi đánh nhau cứu Ly.
- Lần đó đám kia không hề đánh vào chỗ nào hiểm cả mặc dù đang rất loạn và hăng máu. Chú thì còn chả đánh cái nào thật tay nữa.
- Nhưng chú cũng bị đau mà.
- Không như những gì chú tỏ ra, tối hôm đó chúng ta có nói chuyện mà chú, cháu phân biệt được đau và giở vờ đau mà.
-.....
- À cả việc giá cho thuê nhà của cô chú như cho không nữa.
- Vậy là chúng ta mới là trò hề trong vở kịch của cháu phải không?
- Không hề, thời gian qua cháu sống bình thường, đối xử hay tình cảm đều là thật.
- Vậy cháu ở riêng cũng giữ gìn sức khoẻ vào, cô chú cũng cảm ơn cháu trong thời gian qua.
- Vâng cháu sẽ cố gắng.
- Bữa nay ở lại ăn nốt với cô chú một bữa chứ.
- Dạ vâng, cho cháu phụ cô.
Và hôm nay nấu mới thấy cô trổ hết nghề ra, hoá ra mình cũng chỉ "múa rìu qua mắt thợ" mà thôi. Nhìn cô nấu mà hơi choáng thật.
Tới tầm trưa thì Ly gọi.
- Hai chở bạn em đi mà không thèm đón về hả?
- Thôi tìm ai khác đi nhờ đi, mà gọi Lan về cùng luôn, nay tôi ăn trực nhà cô nà[email protected]@
- Bố mẹ về chưa ạ?
- Về rồi, cả "cậu út" đây rồi.
Gọi là thế đấy nhưng mãi sau mới thấy hai nàng vác mặt về.
Bữa cơm chia tay căn nhà này.