Chương 72: Mắc câu.

Trong giới tu hành, liên tiếp những tin tức kinh người nổ vang.
Ly Hỏa Phái khẩn cấp triệu hồi các đệ tử, tuyên bố toàn bộ môn phái bế quan.


Tà Linh Đường lại phái ra toàn bộ đệ tử đi tìm người. Lăng Độ Sơn bị Tà Linh Đường tông chủ mắng cho tối tăm mặt mũi, mắng tới độ máu không dồn lên não nổi nữa.


“Ngươi ngu xuẩn, thái thượng tổ sư ở ngay trước mặt, nếu ngươi mời được lão nhân gia trở về. Ngươi nói, Bá Thiên Đường còn có thể đứng trước ta được sao, ta…”


Đàm Ứng Thiên hận không thể một cước đạp tên ngu xuẩn Lăng Độ Sơn này bay ra ngoài. Ngoại trừ lão tổ tông Tà Tu ra có ai có thể bổ toàn bộ kiếm pháp này. Tên ngu xuẩn này bình thường tự cho mình thông minh, tới thời điểm mấu chốt lại ngu tới vậy.


“Tông chủ, các đệ tử đều đã đi tìm rồi.”
“Lão tổ tông là thần long thấy đầu không thấy đuổi, nếu đã hiện thân, chính là có duyên với Tà Linh Đường chúng ta, ta nghĩ sẽ gặp lại.”


Đệ tử trên dưới Tà Linh Đường đều rất hưng phấn. Đàm Ứng Thiên lại vô cùng hưng phấn, nếu có thể mời được lão tổ tông trở về trấn thủ, tam đại tông tính là cái rắm.


available on google playdownload on app store


Nếu nói hai sự kiện này chỉ là dị động của ngũ đại phái thì tin tức làm chấn động thế giới Tiểu Thiên chính là. Địa giới Thông Minh thành, xuất hiện hai chuyện càng kinh bạo hơn.
Cuồng Kiếm phái bị huyết tẩy.


Lão đại của Cuồng Kiếm phái là Phác Bá, kiếm tu hơn bốn mươi tầng nguyên lực. Kiếm pháp của hắn không tầm thường, dưới tay cũng có hơn 200 đệ tử. Có một sốlà bại hoại của tu hành giới bị các môn phái vứt bỏ, nhưng tất cả đều không ngoại lệ rất có thực lực.


Hơn nữa bọn họ còn có Vạn Ma giáo làm chỗ dựa, địa giới Thông Minh thành căn bản không có người dám chọc. Trước đó còn huyết tẩy Thông Minh thành, kết quả thế lực khắp các nơi không dám phản ứng gì, kỳ thực đã chấp nhận Cuồng kiếm phái là thế lực ở địa khu này rồi.


Kết quả, Cuồng Kiếm phái không ngờ bị người ta đồ sát sạch sẽ trong một đêm.
Cho dù là nhân vật cấp tổ sư cũng không có khả năng làm được tình trạng này!


Mà đầu của Cuồng Kiếm Phác Bá cũng bị người cắt đi, xem có vẻ như chưa kịp phát huy thực lực đã bị người ta xử lý. Đối thủ thực lực chỉ sợ vượt qua tưởng tượng rồi.
Chẳng lẽ là kiếm thần Tiết Chung Nam ra tay?
Không có khả năng.


Thánh Đường tông chủ đang bế quan, hơn nữa lấy tính cách Tiết Chung Nam mà nói, hắn nhiều lắm là giết ch.ết Cuồng Kiếm Phác Bá. Mà trên dưới Cuồng Kiếm phái 231 người không một người nào trốn thoát.
Vũ khí là loại gì đó giống như cây búa, Thể Tu khủng bố như vậy sao?


Cũng có người nói, Cuồng Kiếm phái gặp phải trời phạt, ác giả ác báo. Mặc kệ như thế nào thì đây là một chuyện mà người người hả hê nhất trong địa giới Thông Minh thành này.


Cũng có người nói, là một tiền bối đi ngang qua đã ra tay. Tuy nhiên xem phong cách coi ác như thù này, sợ rằng không phải là Thánh Tu.
Trong thời gian ngắn, Thông Minh thành có không ít người tu hành muôn hình muôn vẻ mà tới, mục đích cũng đủ loại luôn.


Có người là muốn đến cướp khoảng trống để lại trong các thế lực của Thông Minh thành, có người muốn tới thử vận may xem có thể bái sư học nghệ không? Còn có là tới tìm người.


Chuyện này là do Tà Linh Đường gia nhập mà trở nên điên cuồng hơn. Thông Minh Thành không phải là phạm vi thế lực của Tà Linh Đường. Mà Tà Linh Đường lại gần như phá hư quy củ không kiêng nể gì cả, khiến cho người khác chú ý, đều đoán người ra tay này tới tột cùng là ai?


Vốn chỉ là Tà Linh Đường cũng thôi, nhưng sau khi người của Thánh Đường cũng ra tay tìm người lập tức làm cho toàn bộ giới tu hành chú ý. Tà Linh đường muốn tìm thì không nói, Thánh Đường vì sao lại thế?
Không bao lâu tin tức kinh bạo đi ra, kiếm thần Tiết Chung Nam xuất quan.


“Lôi sư huynh, ngươi xác định là thật chứ?” Là người đứng đầu Thánh Đường, Tiết Chung Nam làm cho người ta cảm giác phong phạm chân chính của cao nhân, gần như hoàn mỹ.
Luận theo bối phận, Lôi Đình là sư huynh của Tiết Chung Nam.


“Tông chủ, ta cảm giác không sai, vẫn nghĩ lão nhân gia đã đắc đạo phi thăng, không ngờ còn ở nhân gian!”
Lôi Đình rất kích động, hắn và Mạc Sơn rất có sâu xa.


Tiết Chung Nam gật đầu nói: “Ta cảm giác được Không Minh sơn có thiên kiếp xuất hiện. Nhưng dường như không đầy đủ, xem ra lão nhân gia đã tới bên cạnh của phi thăng rồi. Nếu có duyên gặp được, xin thỉnh giáo một chút.”


Người có năng lực tới cảnh giới phi thăng luôn sẽ chọn phi thăng. Nhưng luôn luôn có ngoại lệ, lựa chọn ở lại thế giới Tiểu Thiên. Tuy nhiên như vậy phải áp chế lực lượng trong người, chỉ sợ thực lực đã có thể lừa gạt được thiên kiếp rồi. Đối với người khao khát cầu phi thăng như Tiết Chung Nam mà nói. Nếu có thể được một ít nhắc nhở, có thể lược bớt mười năm bế quan.


Đường tu hành, kinh nghiệm không thể nghi ngờ là quý giá nhất.


Chỉ tiếc, chuyện này thực sự cần duyên phận, hắn là tông chủ Thánh Đường, cho dù trong lòng có khát vọng cũng không thể nói ra. Nhưng Lôi Đình lại khác, tuy rằng là đệ tử Thánh Đường, nhưng với người nọ vẫn có chút sâu xa ở trần thế. Chỉ cần hơi một chút thôi, là Lôi Đình có thể đột phá được bình cảnh đã lâu rồi.


Ước ao rất nhiêu, nhưng cũng chỉ có thể cảm thán cơ duyên.
Mà người khởi xướng ra là Vương Mãnh và Tác Minh thì đã về tới Lôi Quang Đường. Đối với Tác Minh mà nói, thế giới này rất đơn giản, Vương Mãnh là tín ngưỡng của hắn.


Vương Mãnh trở về Lôi Quang Đường không có gợn sóng gì xảy ra cả. Hiện tại ở Lôi Quang Đường này Hồ Tĩnh với Trương mập mạp mới là thần tượng mới. Nhưng đối với hai người mà nói, Vương Mãnh bình yên vô sự trở về là chuyện cao hứng nhất.


Tác Minh ở Lôi Quang Đường cảm nhận được cảm giác giống như một gia đình. Ở Hoành Sơn Đường, thì là bạn nhậu, nhưng trong này, tất cả mọi người hoan nghênh hắn trở về. Đối với Hồ Tĩnh mà nói, Vương Mãnh tán thành người nào, thì bọn họ cũng tán thành.


Trong thời gian này Hồ Tĩnh và Trương mập mạp dưới ưu thế tài nguyên và các trưởng lão tỉ mỉ tài bồi, cũng đã đột phá cực hạn rồi. Trương mập mạp mười bốn tầng, Hồ Tĩnh lại tới mười lăm tầng phá kỷ lục rồi. Lôi Quang Đường sáng tạo kỳ tích, Chu Khiêm cũng tới mười sáu tầng đại viên mãn. Tác Minh chính là một niềm vui bất ngờ khác.


Hắn tới làm Vương Bạc Đương vui muốn hỏng rồi, thân là trưởng lão Lôi Quang Đường, hắn đương nhiên không thể đi đào người, quá mất mặt. Nhưng là người ta đã chuyển tới bên mình thì chuyện không thể bỏ qua được rồi. Thể tu mười bảy tầng, lại cần cù thật thà cố gắng, Tác Minh có thể là bảo của Vương Bạc Đương.


Đệ tử Lôi Quang Đường cũng cảm giác được Lôi Quang Đường đang bừng bừng sức sống. Có lẽ thực lực vẫn chưa đông đảo, nhưng đã có thể nhìn thấy hy vọng rồi. Bất cứ kẻ nào cũng không phải là trời sinh mạnh mẽ, đều phải từng bước nhược biến cường, bắt đầu từng chút một.


Hồ Tĩnh trí tuệ quyết đoán, phối hợp với Trương mập mạp kích động, thật đúng là đã điều chỉnh cả Lôi Quang Đường. Chu Khiêm tuy rằng lười biếng, nhưng cũng có khi tới hỗ trợ, bầu không khí của Lôi Quang Đường lúc này rất đặc thù.


Sau khi trở lại, Vương Mãnh vẫn là tới mái nhà tranh của mình làm bạn với Chu Phong. Hắn vẫn là thích im lặng ở nơi này. Hiện tại Lôi Quang Đường tràn đầy tin tưởng, chuẩn bị nổi tiếng ở đại hội năm sau, vì mục tiêu này mà tất cả đều cố gắng.


Vương Mãnh thì nhàn nhã ngồi đánh cờ với Chu Phong, thần cách bị phong ấn, quả thực làm cho Vương Mãnh không ít phiền toái. Ví dụ như Ô Mộc Tinh này, nếu có thần cách Vương Mãnh có thể trực tiếp chuyển hoá, nhưng bây giờ còn phải luyện đan. Hắn không tới trình độ như Chu Phong được, lại không thể nhờ được, hơn nữa cũng khó thể giải thích được, phiền toái.


Sau một ván, Chu Phong lại bỏ dở giữa chừng nói: “Ta nói tiểu tử ngươi không tôn trọng người già hả, cho ta chừa chút mặt mũi đi.”
Vương Mãnh ngược lại không tức giận, cười cười nói: “lão Chu, chúng ta thương lượng, ngươi dạy ta luyện đan, ta dạy cho ngươi chơi cờ, thế nào?”


Chu Phong ánh mắt gian xảo lộ ra ý cười, nhưng rất nhanh trụ lại, ra vẻ thâm trầm cân nhắc một chút nói: “Ừ, ta dạy cho ngươi luyện đan, ta dạy ngươi chơi cờ, trao đổi công bằng, rất tốt, rất tốt.”


Kỳ thực trong lòng hắn vui như nở hoa rồi, nếu không phải vì muốn kéo tiểu tử này xuống nước, lão tử ở trong này chịu khổ làm quái gì, cuối cùng cũng mắc câu.


Lão bà nương Lư Vận kia không biết từ chỗ nào tìm được một đệ tử khá tốt, hơi một chút là nói móc hắn, lần này hắn sẽ cho nàng biết thế nào mới là thiên tài chân chính.






Truyện liên quan