Quyển 1 - Chương 47: Barbasa
Burlando sai Thạch Tượng Quỷ nới lỏng móng vuốt, hắn và Charr rơi xuống bãi cỏ mềm mại. Rừng cây trên đỉnh núi im ắng, đập vào mắt họ chính là một căn nhà gỗ cong vẹo — giống phòng ốc trong xóm nghèo, hai tầng, có ánh nến mờ nhạt chiếu ra từ những khe hở trên ván gỗ.
"Lãnh chúa đại nhân, đây là chỗ up level mà ngài nói sao?" Charr nắm cổ tay ê ẩm của mình, cẩn thận đánh giá căn nhà trước mặt, gương mặt lộ thần sắc hoài nghi nghiêm trọng: "Tôi không phải là muốn chất vấn đại nhân, nhưng tôi nhìn thế nào cũng thấy chỗ này giống như nơi ở của các nữ phù thủy Bunosong."
"Anh không nhìn lầm, đây chính là chỗ ở của một nữ phù thủy."
"Ồ, quả thực các nữ phù thủy có vài biện pháp có thể tạm thời tăng cao lực lượng."
"Không, lực lượng tạm thời rất yếu ớt."
"Như vậy mục tiêu của lãnh chúa đại nhân là thuật thông linh? Thuật thông linh quả thật là một biện pháp khi sự cấp tòng quyền. Nhưng thưa đại nhân, tà linh ở thế giới tầng dưới không dễ tiếp xúc, thật ra tôi lại có mấy biện pháp lừa gạt chúng, chẳng qua chính tôi cũng chưa từng tự nếm thử —" Burlando đi tới căn nhà gỗ, người thanh niên đi theo sau nói.
"Charr, lần sau nhớ nói cho ta, có điều lần này chúng ta tới buôn bán."
"Buôn bán?"
Burlando tới trước cửa thì dừng, thân thể căng thẳng, chậm rãi điều chỉnh hô hấp.
Chỉ có hắn mới biết, nữ phù thủy gọi là Barbasa ở đây chỉ là một ngụy trang. Khi quý tộc thiết kế thành lũy gia tộc thường để lại một đường ngầm dùng cho trường hợp khẩn cấp, mà chủ nhân trước kia của bảo lũy Usson là Công tước Goran – Elson, bởi vì thuộc phái bảo thủ, ngoan cố trong chính trị nên rước lấy rất nhiều kẻ thù, mà đường ngầm của tòa thành lũy càng phải tránh khu vực đông đúc dân cư, cho nên mới dẫn tới ngọn núi này.
Barbasa là phù thủy cố vấn của Công tước Goran – Elson, nên việc ở lại đây bảo vệ con đường ra bí mật thay cho lãnh chúa cũng là chuyện đương nhiên. Bí mật này cho đến tận khi người chơi giằng co với Madala trong cuộc chiến tranh Hoa Hồng Đen lần thứ hai, không phá được thành bảo Yuson, cho nên tìm tới thiết kế thành lũy mới phát hiện ra.
Mà đối với nữ phù thủy Barbasa cấp 32 này, Burlando cũng thật sự quen thuộc. Khi hắn cày cấp ở Riedenburg, nơi này là cửa hàng bày bán vật phẩm thần bí duy nhất. Vào thời điểm đó, Burlando vẫn chưa có kinh nghiệm mấy, lại còn thích đổ cược, kết quả bị mụ phù thủy già này nuốt mất không ít tiền mồ hôi nước mắt.
Chẳng qua đó chưa phải điểm mấu chốt, quan trọng là hắn nên chế ngự vị phù thủy một vòng này như thế nào, để hắn có thể tiếp tục tiến hành kế hoạch của hắn. Hắn vẫn luôn đặt tay lên chuôi kiếm, ngón tay vì quá khẩn trương mà lạnh lẽo.
Hắn do dự một chút, cong ngón tay gõ gõ ba cái lên tấm ván gỗ nghiêng bảy mươi độ, có hai khe hở dài ngắn kia.
Trên tầng hai căn nhà mau chóng vang lên một giọng nói sắc nhọn, già cả: "Ai, muốn bói toán thì ban ngày lại tới."
"Ta không tới xem bói, mà mang tới vài thứ."
"Ngươi muốn buôn bán, biết quy củ chưa?" Giọng nói trên tầng hơi dừng, lại hỏi.
"Ta có thứ bà cần, nữ phù thủy."
"Phải không? Tốt nhất ngươi nên lấy ra thứ ta muốn, bằng không ta sẽ móc tim ngươi ra cho chó của ta ăn." Giọng nói sắc nhọn từ tầng hai vang xuống tầng một, cùng với tiếng bước chân lộp bộp.
Cánh cửa mở ra, xuất hiện một gương mặt già nua, xấu xí. Con mắt đục ngầu dưới chiếc mũ trùm đầu của nữ phù thủy kia nhìn hắn sau một lúc lâu, nói: "Có chuyện nói mau."
Burlando không chút nghĩ ngợi, cheng một tiếng rút bảo kiếm đặt lên cổ mụ. Chiêu thức ấy của hắn ngoài dự đoán của mọi người, ngay cả Charr cũng giật nảy mình: Có kiểu buôn bán như thế sao?
Lúc Burlando xuất kiếm, toàn thân giống như một sợi dây đàn vặn căng, cho nên sau khi thành công, cơ thể như bị thoát lực. Hắn thở hắt ra, tay cầm kiếm hơi run run — chỉ cần Barbasa phản ứng nhanh hơn hắn một phần mấy giây, mụ sẽ có hơn mười biện pháp dùng một phép thuật đánh hắn thành tro bụi.
Thật may, xem ra mụ yêu bà này sống an nhàn quen rồi, ỷ vào thực lực phù thủy một vòng liền không để một kiếm sĩ Hắc Thiết bậc thấp vào mắt. Có lẽ Barbasa còn cảm thấy, cho dù trường kiếm đâm vào người, cũng không phải mụ đã hết cơ hội. Tuy nhiên, đối với Burlando mà nói, kết quả chiến đấu đã được quyết định.
Charr ở bên cạnh cũng giật bắn mình. Cái gì mà trốn ngục hay gây chuyện với một Bá tước, so với hiện giờ quả thực chỉ là trò trẻ con. Barbasa vừa mở cửa, anh ta đã phát hiện — đây là một vị phù thủy một vòng, lạy thánh Martha, phù thủy cấp cao như mụ tát một cái có thể đánh bay mười thằng như mình.
Nhưng chính lãnh chúa đại nhân không nói hai lời đã gác kiếm lên cổ đối phương.
"Người trẻ tuổi, ngươi muốn làm gì?" Barbasa lạnh lùng, cao giọng hỏi.
"Trước khi ngón út tay trái của bà hoàn thành thủ thế thứ ba, kiếm của ta đã đâm vào tim bà. Nghe nói trái tim của nữ phù thủy là ngọn nguồn sinh mệnh của họ, tương ứng với tam giác ma lực, ta luôn luôn muốn thử xem thực tiễn có thực là như vậy không." Burlando lạnh lùng đáp. "Đương nhiên, nếu ta là bà, ta sẽ tập tức dừng hành vi ngu xuẩn này."
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt Barbasa và Charr lập tức kịch biến.
Charr không ngờ mụ yêu bà này lại có thể đang làm phép, mà mình không ngờ hoàn toàn không nhìn thấy. Đó nhất định là một kỹ xảo phép thuật cao cấp cực kỳ tinh thâm, nhưng làm sao lãnh chúa đại nhân nhận ra?
Mà Barbasa càng rung động vô cùng. Một kiếm sĩ rõ ràng không có một chút sóng ma lực trên người vậy mà liếc mắt một cái đã nhận ra kỹ xảo phép thuật của mụ, còn chính xác chỉ ra đoạn chú ngữ đang dừng ở đâu, thế giới này điên đảo rồi sao?
"Ngươi muốn làm gì?" Tâm linh kịch chấn, thái độ của mụ mềm xuống, hỏi.
"Ngài công tước Goran – Elson dường như không có một người bạn nào ở thủ đô, nói vậy vị Bá tước đại nhân kia hẳn là nể tình đối phương cũng là cận thần của bệ hạ nên mới cho mượn thành bảo Yuson. Một khi đã như vậy, bà làm gì phải uổng mạng vì một kẻ xa lạ."
Tuy Burlando nói lời đã được suy tính trước, nhưng tay cầm kiếm không ngừng run nhẹ. Hắn không ngừng chú ý mỗi một chi tiết động tác và ánh mắt của Barbasa, sợ đối phương giở trò. Vốn phù thủy cấp 30, 40 trong mắt hắn đáng lẽ không có một chút bí mật, nhưng thuộc tính cảm giác của hắn hiện giờ quá thấp, như thế chỉ có thể đoán mò mà thôi.
Burlando cảm thấy hiện tại chính là đang so xem lá gan của ai lớn hơn.
Mà Barbasa lại biến sắc: "Ngươi muốn gì?"
"Yêu cầu của ta rất đơn giản. Ta muốn bà chỉ vào sao bản mạng của mình mà thề, cho ta mượn dùng đường hầm bí mật của bảo lũy Usson một lần, chỉ một lần, ta cũng sẽ không nói cho bất kỳ ai."
Mụ phù thủy nhìn Burlando như nhìn quái vật. Đường hầm bí mật của bảo lũy Usson trừ Công tước Goran – Elson chỉ mình mụ biết. Thậm chí, ngay cả hầu cận và người nhà Công tước cũng không biết rõ, gã thanh niên này làm sao biết được? Chẳng lẽ hắn là con riêng của Công tước Goran – Elson?
"Ta sẽ không nói."
"Ta không muốn giết bà."
Lúc này Barbasa mới nhận ra bản thân không hề có đường trả giá. Mụ suy nghĩ một chút, đành chịu thua, run rẩy duỗi tay chỉ hướng chòm sao Vua Phù Thủy chuẩn bị thề, nhưng Burlando lại lắc đầu.
"Barbasa, chẳng phải chòm sao bản mạng của bà là là chòm sao Trường Xà sao?"
Nữ phù thủy run lên bần bật, làm sao hắn biết được? Mụ nhìn con mắt đen thâm thúy của đối phương, dường như mọi bí mật của bản thân đều bại lộ dưới ánh mắt sắc bén đó. Chòm sao bản mạng là bí mật lớn nhất của mỗi nữ phù thủy, mụ cũng chỉ nói cho mình Công tước Goran – Elson để đổi lấy sự tín nhiệm của đối phương mà thôi. Barbasa càng cảm thấy Burlando thần bí, thì càng không dám ra vẻ, thành thật chỉ vào chòm sao bản mạng của mình phát lời thề độc.
Tới đây Burlando mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cảm thấy ngực đã ướt sũng mồ hôi. Hắn hạ kiếm, nói với Charr: "Charr, anh tới mặt sau giá lấy quyển sách đầu tiên bên phải hàng thứ nhất, còn chiếc hộp ở giữa hàng thứ hai, ba bình thuốc thử ở ngoài cùng hàng thứ ba nữa. Những chiếc lọ khác không được đụng vào."
Charr đằng sau đã bội phục lãnh chúa đại nhân của mình sát đất. Vừa rồi khi anh ta nịnh hót trên trời dường như có nói Burlando bí hiểm, nhưng đến lúc này anh ta mới thật sự cảm thấy vị lãnh chúa đại nhân này quả đúng là có phần bí hiểm.
Barbasa lại càng cảm thấy bản thân đang rơi vào một vực sâu không đáy. Gã thanh niên này vậy mà không thèm nhìn đã biết ngay thứ hữu dụng thực sự trên giá của mụ, mà những thứ khác đều là vật ngụy trang chứa đầy nguyền rủa ác độc. Phải biết, mấy thứ kia là bí mật chân chính mà chỉ có mình mụ mới biết được.
Tuy nhiên, khi Charr mở chiếc hộp ra lại vui mừng kêu lên: "Đây là pha lê nguyên tố a, lãnh chúa đại nhân tốn chút thời gian hấp thu là có thể trực tiếp sử dụng!"
Nhưng Burlando lại lắc đầu, đi qua cầm ba bình thuốc thử màu xám xịt ở dưới cùng hỏi: "Biết đây là gì không?"
Barbasa cũng nghi hoặc ngẩng đầu. Ngay chính bản thân mụ phù thùy già kia cũng không biết rõ ba cái chai thuốc kia chứa gì, chẳng qua đạt đến cấp bậc của mụ đã có thể theo bản năng cảm giác được một chút sóng ma lực tản ra từ vật phẩm, bởi vậy mới giữ lại — qua năm này tháng nọ, chúng đã bị phủ lên một tầng bụi xám thật dày.
Vốn số thuốc thử này không thể tùy tiện thí nghiệm loạn, chẳng những độc dược có thể gây ch.ết người, mà dược tề tăng phúc sử dụng sai lầm cũng có thể khiến người ta không bệnh lăn ra ch.ết.
Phép thuật vốn là một thứ mạnh mẽ, thần bí và nguy hiểm.
Charr nhìn nhìn, lắc đầu.
"Đây là nước thuốc ma lực, ngay cả thứ này mà anh cũng không quen sao." Burlando hơi bất mãn phủi phủi bụi trên ba cái chai, lộ ra chất lỏng màu lam nhạt bên dưới.
"Không thể nào!" Barbasa và Charr khiếp sợ.
"Giật mình thế làm gì, chẳng phải là nước thuốc ma lực sao? Bây giờ tôi muốn hỏi anh, ba bình nước thuốc ma lực này có thể tăng cho giá trị ma lực của anh lên bốn lần, không tính đến sự biến hóa uy lực phép thuật, anh cảm thấy bản thân có ma lực gấp bốn lần thì sẽ tương đương với phù thủy cấp bậc gì?"
"Phù thủy trung cấp." Charr đáp cộc lốc.
"Cho nên nói, đây là ba chỉ tiêu tôi nói cho anh. Ba bình nước thuốc ma lực, trước khi anh dùng hết thì anh chính là một phù thủy trung cấp. Mà trên thực tế, hiện giờ anh mới là một học đồ, hiểu chưa?"
Charr gật gật đầu theo bản năng, nhưng đó là nước thuốc ma lực a, được gọi là vàng của giới phù thủy. Thứ này là kết quả thoát thai từ thuật Luyện Kim cao cấp, tuyệt đối không dễ chế tạo như nước thánh — chính mình cũng chỉ nhìn thấy trong quyển trục da dê, cứ vậy tùy tiện ném cho mình?
Burlando lại cầm quyển trục da dê thật dài trên giá nói: "Đây là một quyển trục huyền bí của những người khổ tu ghi chú về phương pháp nén ép không khí hai bên mũi kiếm khiến nó sắc nhọn hơn. Kỹ năng, là một phần của thuộc tính. Đây là ba chỉ tiêu, hiện giờ anh đã hiểu ý ta khi ta nói tới nơi này để up level cho bản thân chưa?"
"Luyện tập kỹ năng không phải chuyện một sớm một chiều, lâm trận mài thương có tác dụng sao, thưa lãnh chúa đại —" Charr lập tức nói, nhưng anh ta nhìn thấy Burlando mở quyển trục, đảo mắt qua một cái, sau đó tiện tay ném xuống. Quyển trục rơi xuống mặt đất không phát ra tiếng động, Burlando ngẩn ra mất vài giây, sau đó hắn chợt chém ngược ra một kiếm về phía bên ngoài nhà gỗ. "Rắc" một tiếng, khung cửa cách bốn, năm bước chân đứt lìa, ván cửa chia đôi, văng mạnh ra xa chừng mười mét mới rơi xuống đất.
Charr há hốc miệng, cằm trễ xuống.
Burlando còn nhíu nhíu mày, vẻn vẹn luyện kỹ năng này đã dùng mất 153 điểm kinh nghiệm kỹ năng. Đây còn chưa phải kỹ năng vượt cấp, kỹ năng bậc trung này tiêu hao thái quá đi. Trên diễn đàn nói kỹ năng này ít nhất cũng phải tăng tới cấp 25, nếu thế thì cần ngốn bao nhiêu kinh nghiệm chứ, quả thực là nói nhảm.
Tuy nhiên, theo hắn thì coi như cũng đáng giá, dù sao ở kiếp trước hắn tổng cộng cũng chỉ học có hơn mười kỹ năng hạng trung, một nửa trong đó là kỹ năng của bản thân nghề nghiệp. Quyển trục này ước chừng là một kỹ năng hạng trung đã từng cách hắn gần nhất trong giai đoạn đầu của trò chơi, đáng tiếc, vì một chút yếu tố vận may mà hắn đã bỏ lỡ mất dịp.
Bởi vậy, mặc kệ có phải tiến hành kế hoạch tiếp theo hay không, ít nhất kỹ năng trên quyển trục này phải vào tay. Hiện giờ cũng chỉ tiện đường mà thôi.
Hắn buông kiếm, quay đầu nói với Barbasa: "Ta mượn mấy thứ này của bà một chút, không thành vấn đề chứ?" Nói là mượn, thực ra chẳng khác gì cướp. Tuy nhiên, lão yêu bà cũng chẳng phải thứ tốt, hắn không có gánh nặng tâm lý gì.
Nhưng Burlando chẳng qua chỉ thuận miệng hỏi, lại không đoán được Barbasa bịch một cái quỳ xuống, dập đầu xuống tận mặt đất: "Lời tiên đoán hắc ám có nói, chỉ có Rồng Hắc Ám mới có thể nhìn thấu mọi bí mật của nữ phù thủy, bất luận thủ đoạn nào trước mặt ngài chỉ là múa rìu qua mặt thợ. Ngài nhìn thấu lòng người, thấy rõ vạn vật. Tổ tiên người Miner ôi, thì ra ngài đã trở lại — "
Lần này đến phiên Burlando và Charr đồng loạt sửng sốt.