Quyển 2 - Chương 56: Lời mời của hội Vạn Vật Quy Nhất
Chiến đấu còn chưa bắt đầu đã chấm dứt — Burlando lệnh cho lính đánh thuê Rubis quẳng hai sĩ quan kỵ binh Cánh Bạc vào góc phòng, hắn xoay chuyển ý niệm, nghĩ đến tay kiếm kia có khả năng đã đuổi theo. Hắn đè vai trái — miệng vết thương do kiếm đâm bỏng rát. Với trình độ thực lực hiện giờ của hắn mà đứng trước mặt một kiếm sĩ Hoàng Kim, chỉ cần lơi là một chút thôi cũng đã đủ trí mạng: khác với tay đồ tể Thập Tự quân, hoặc Kỵ sĩ trắng Eberdon, thực lực chênh lệnh gần hai mươi lần, tác dụng của kinh nghiệm trở nên quá nhỏ bé.
Nói cách khác, nếu Teste toàn lực ứng phó, Burlando thậm chí còn không cảm giác được quỹ tích di động của đối phương.
Hắn lau mồ hôi đầy đầu, thái dương giật giật, cảm giác nghi ngờ nảy sinh. Tuy không rõ lối ra bài của đối phương, nhưng vừa gặp mặt mà gã đã nhắm mục tiêu lên người mình khiến Burlando sinh lòng cảnh giác. Hắn nghĩ đối phương có thể là sát thủ của hội Vạn Vật Quy Nhất, bởi vì hiện giờ hắn chỉ đắc tội duy nhất với tổ chức này mà thôi.
Có điều lại không giống lắm. Phong cách hành sự của hội Vạn Vật Quy Nhất là kín đáo, muốn trả thù thì sẽ không chọn địa phương đông người như ở đại sảnh của sàn đấu giá.
Trừ khi chúng cấu kết với Madala. Chẳng qua nếu là thế thì lại càng buồn cười hơn, hội Vạn Vật Quy Nhất tín ngưỡng hỗn độn, là tùy tùng bí mật của Rồng Hoàng Hôn, làm sao có thể trộn lẫn với trật tự dưới màn đêm — Madala. Burlando lắc đầu gạt bỏ ý tưởng lộn xộn trong đầu, chỉ mấy "Thuộc hạ" của mình dặn dò: "Sáu người các anh chia nhau chạy đi."
Việc cấp bách, giữ mạng rồi hãy nói.
Hắn ra lệnh này xong lập tức cảm thấy mình vẽ vời sinh chuyện. Burlando có cảm giác xúc động muốn gọi họ lại, nhưng nghĩ rồi lại thôi. Lo trước khỏi họa cũng tốt, dù sao thì có họ hay không cũng không khác biệt bao nhiêu.
Trong Thanh Gươm Hổ Phách, ở cấp bậc hắn hiện giờ có mười hai chiến sĩ thực lực Hắc Thiết bậc thấp gọi thì tới, bảo thì đi, nhất định là một chuyện sướng mê. Thế nhưng trong thế giới chân thực lạnh lùng, không có tình người, lại có một kiếm sĩ đã mở ra lực lượng cấp thứ ba đang định gây sự với hắn đây, thì thực khiến người ta đứng ngồi không yên.
Người mở ra lực lượng cấp thứ ba, lực lượng bình quân ít nhất cũng phải vượt 100 năng cấp. Burlando nghĩ đối phương là một kiếm khách dùng kiếm lưỡi hẹp không thông dụng thì nhất định đi theo con đường linh xảo của kiếm thuật tinh linh. Nếu như gã có linh xảo trên 120 năng cấp thì tốc độ phản xạ của gã đạt tới gấp 23 lần người bình thường, tốc độ bùng nổ thì gấp tới 47 lần.
Với năng lực như vậy lại thêm đối phương lao thẳng tới thì tốc độ có thể đạt tới 700 km/h, gấp đôi vận tốc xe đua công thức một, thậm chí gần bằng tốc độ của máy bay chiến đấu phản lực ở đời trước. Thể chất của gã cũng đủ kiên cường và dẻo dai để chống đỡ cho tốc độ này, triệt tiêu lực cản không khí, chịu được áp lực lên nội tạng.
Dựa theo phương thức tính toán trong "Thanh Gươm Hổ Phách", một nhân vật đạt tới 120 năng cấp linh xảo thì thể chất của người đó ít nhất phải trên 60 năng cấp. Người như vậy chỉ bằng phòng ngự trên da đã có thể vượt cả xe bọc thép dày 200 mm. Burlando suy nghĩ, hiện giờ một trong các công kích mạnh nhất của mình là "Đạn gió" có thể tạo thành tổn hại gì cho tấm thép dày 200 mm — cùng lắm là một vết lõm.
Đổi cách nói khác — một kiếm sĩ lực lượng cấp thứ ba chính là quái vật hình người.
Burlando nghĩ, nếu mình va chạm một kiếm với người như vậy có phải toàn thân sẽ bắn xuyên qua cả phòng đấu giá này hay không. Nếu như tên kia muốn thì có thể tìm toàn bộ cả phòng đấu giá này một lượt chỉ trong mấy chục giây. Bởi vậy, dù hắn phái hết mười hai người này đi thì nhiều lắm chỉ thêm được vài giây là cùng.
Vài giây với hắn không tính là bao, nhưng với đối phương lại đủ để giết tới giết lui mấy lần.
Burlando hít một hơi, cho rằng từ khi bản thân đi đến thế giới này, mỗi việc cơ bản đều nằm trong phạm vi thiết kế của hắn. Hắn luôn luôn dè dặt cẩn trong, để tránh những tồn tại ở tầng cao kia. Trong cả quá trình mạo hiểm, có thể nói khuyết điểm duy nhất chính là không cẩn thận chọc tới hội Vạn Vật Quy Nhất, có điều hắn vẫn luôn chú ý né tránh ánh mắt đối phương.
Chẳng qua, mặc kệ hắn có nghĩ vỡ đầu cũng không thể tưởng tượng nổi, đó chỉ là một sự trùng hợp xui xẻo mà thôi. Hắn quay đầu rút kiếm của gã quân sĩ, rồi nhìn ra phía cửa. Các lính đánh thuê Rubis đã tỏa ra, khắp hành lang bừa bộn, không khí khô cạn giống như bị tháo nước, toát lên một vẻ tĩnh mịch khiến người bất an.
Burlando khởi động thẻ bài Thánh kiếm, giang đôi cánh trắng tinh, thanh kiếm lớn lóng lánh hoa văn thần bí xuất hiện sau lưng hắn. Đây là lần thứ ba hắn dùng tới lá bài này. Lực lượng vinh dự khởi động trên thân kiếm, giống như đang chiếu vào trong thân thể hắn, dường như chỉ cần chớp mắt có thể phá xuyên mọi lá chắn. Có điều Burlando lại hiểu rằng đây là một ảo giác khi bất chợt nhận được sức mạnh to lớn. Trên thực tế, thẻ bài Thánh kiếm chẳng qua chỉ có thể cường hóa năng lực công kích của hắn — giúp hắn tiến vào tiêu chuẩn Bạch Ngân bậc trung theo một phương diện nào đó.
Thế nhưng lực lượng này chỉ có thể cho hắn một chút an ủi là có thể xúc phạm tới đối phương mà thôi. Thực ra hắn cũng hiểu là nếu thực sự đánh tới, có lẽ mình không thấy nổi hành động của đối phương đã bị một kiếm xuyên yết hầu. Đương nhiên, mọi chuyện cũng không hẳn, Burlando cho rằng mình không phải hoàn toàn không có cơ hội.
Sau đó rốt cuộc hắn nghe thấy vài tiếng kêu thảm thiết. Thẻ bài "Lính đánh thuê Rubis" được duy trì trên Bí địa Thánh thụ chợt tối đi một nửa.
Burlando căng thẳng, ngẩng đầu, vừa đúng lúc nhìn thấy gã quý tộc trẻ tuổi chậm rãi đi ra từ khúc rẽ — người kia mặc áo choàng ngắn màu đen, một tay cầm thanh kiếm lưỡi hẹp, trên thân kiếm như pha lê chảy vài tia máu. Burlando nhận ra thanh kiếm kia: Tinh Hạt Thứ. Trong "Thanh Gươm Hổ Phách", thanh kiếm này thậm chí không được xếp hạng trong các vũ khí trên cấp 60, nhưng tính dẻo dai và độ bền của nó lại là số một số hai. Hắn nhớ lúc mình còn là một tân thủ gà mờ đã từng nghe một người chơi già đời nói, nếu có người quen dùng loại kiếm này, như vậy ít nhất cũng chứng tỏ là người đó cực kỳ tự tin vào thực lực của mình.
Burlando cũng không tin tưởng hoàn toàn phán đoán này, nhưng từ biểu hiện của gã thanh niên phía trước thì quả thực là thủ đoạn của kẻ tự tin vào bản thân mình.
Đồng thời khi hắn đã đánh giá Teste, vị kiếm sĩ quý tộc kia cũng đang dùng đôi mắt tím như thủy tinh đánh giá hắn. Ánh mắt của gã thanh niên đầu tiên rơi về phía ảo ảnh Thánh kiếm sau lưng Burlando, hơi nheo mắt. Sau đó gã lại đảo mắt qua những người khác. Tất cả đều có thực lực Hắc Thiết bậc thấp, tên này coi như có chút tiền vốn, có điều theo gã thì vẫn chỉ là vô nghĩa. Bây giờ có lộ ra nanh độc nữa hay không cũng đều mang lại uy hϊế͙p͙, như vậy có thể thu hồi được rồi — bởi vậy Teste thu kiếm về vỏ, mỉm cười, nụ cười ngọt tươi như một cô gái thùy mị.
Sau đó lông mi của gã thanh niên hơi nhướng lên, hỏi: "Ta đã từng gặp ngươi ở đâu?"
Burlando không biết trong hồ lô của gã bán thuốc gì, chỉ có thể cố gắng dằn lòng, cười khinh thường, nói thẳng: "Tất nhiên, vì mới một phút trước anh mới đâm một nhát vào vai ta. Còn trước kia, ta xác nhận là chưa bao giờ từng gặp anh, tiên sinh." Hắn không tức giận đáp.
Hắn vừa trả lời vừa lặng lẽ mở bảng thuộc tính của mình. Một hàng số liệu chảy xuống như dòng nước trước mắt hắn.
Sau vài đợt chiến đấu, kinh nghiệm dự trữ của hắn lại tăng vọt. Huống chi quyển trục dẫn đường nguyên tố vào tay chẳng những giúp hắn tiết kiệm gần 2000 kinh nghiệm, mà quan trọng là lược bớt chuỗi nhiệm vụ mở rãnh nguyên tố. Đối với người gấp gáp về thời gian như hắn thì thực quá quan trọng.
Teste thì lắc đầu, cũng không giận đáp: "Không, đó là chuyện sớm hơn lúc đó. Ta xác nhận là đã gặp mặt ngươi ở tổng bộ kỵ binh."
"Tổng bộ kỵ binh?"
"Đúng vậy."
"Ngươi là ai?" Burlando bỗng nhiên nghĩ ra gì đó, nhưng vừa nghĩ tới vấn đề này, hắn lại trầm tĩnh lại, trấn định thở một hơi nhìn đối phương.
"Ta gọi là Teste, đây là cái tên mà ta tự đặt cho mình, lấy từ chữ "Tiryhd" trong ngôn ngữ cổ đại của người Kruz, nghĩa là "Đấu tranh"." Teste cười đáp.
"Nếu ngươi hỏi thân phận, thân phận của ta chính là phụ tá của trưởng đoàn kỵ binh Cánh Bạc, trưởng quân sĩ cấp ba của quân đoàn Bờm Trắng, Tử tước Manorvel của vương quốc Erewhon. Có điều, so với cái danh hiệu dài dòng đó, ta thích cái tên này hơn, đơn giản, lại có hàm nghĩ hi sinh sâu sắc."
Burlando hiếm khi gặp một kẻ có thể cười tủm tỉm bốc phét về cái tên của mình như thế. Nhưng giờ hắn đã gặp một.
Hóa ra là gã. Burlando chợt hiểu, chẳng lẽ chuyện mấy người mình làm ở phố Người Sóc đã bị phát giác? Nhưng khả năng này không lớn, trừ khi lão thọt bán đứng bọn hắn, mà lão có cái gan đó sao? Burlando lắc đầu, bắt buộc bản thân bình tĩnh, miễn bị đối phương bắt được nhược điểm.
Tử tước Teste.
Con riêng của Đại Công Goran – Elson. Một nhân vật như Tử tước Teste vùng Manorvel tại đoạn lịch sử ngắn ngủi cuối cùng của Erewhon quả thực không dễ thấy, nhưng cũng không đến mức vô danh như dân chúng bình thường. Ấn tượng của Burlando đối với gã là từ một câu chuyện tình yêu buồn của gã với một cô gái hát rong — đương nhiên, đó là chuyện về sau.
Chẳng qua Burlando biết tính cách của người này. Vị Tử tước tiên sinh này bề ngoài rộng rãi không bó buộc vào khuôn mẫu, nội tâm lại tỉ mỉ tới mức cứng nhắc. Tuy Burlando từng nghi ngờ Teste là phụ tá của Magesk ở đoàn kỵ binh Cánh Bạc thì có khả năng cấu kết với hội Vạn Vật Quy Nhất, hơn nữa hành tung của kẻ này bí hiểm, bề ngoài cũng chứng thực điều đó, thế nhưng lần đầu tiên hắn nhìn thấy vị Tử tước Teste trong lịch sử này vẫn phải lắp bắp kinh hãi. Trên người đối phương không có biểu hiện tâm lý vặn vẹo vì bị xa lánh, chèn ép trường kỳ như trong thơ ca, tiểu thuyết miêu tả. Sự thản nhiên của đối phương biểu hiện trên mặt, có lẽ gã không có ý tốt — nhưng ý đồ không tốt này lại rất thản nhiên, không thể khiến người ta nghĩ tới những từ ngữ tràn ngập sự xấu xa như "Miệng nam mô, bụng bồ dao găm" hay "Đạo đức giả".
Gã cười tươi như một con rắn độc sặc sỡ, biết rõ là nguy hiểm nhưng vẫn cảm thấy vừa tao nhã lại thong dong.
Teste cầm kiếm — kiếm ở trong vỏ hơi thẳng lên — ý uy hϊế͙p͙ không cần nói cũng hiểu, nhưng gã thanh niên tóc bạc lại nói: "Giữa ta và ngươi còn một việc cần giải quyết. Ta không gạt bỏ khả năng sẽ một kiếm xuyên tim ngươi, nhưng ngoài ra thì chúng ta không có gì không thể thương lượng." Tựa hồ với người như thế, sống hay ch.ết đã không còn để ý, gã có thái độ và truy cầu của riêng mình.
Thấy vậy, Burlando biết là mình không có khả năng tìm được sơ hở gì từ tên kia. Thế nhưng khi hắn là Tô Phỉ đã có cái tính gặp mạnh càng lỳ, nếu không đã chẳng đập nhau sống ch.ết với Madala suốt mười năm. Bởi vậy, lúc này hắn càng tỉnh táo hơn, lạnh lùng cười.
"Ta không nhớ là trước kia từng đắc tội ngài, tiên sinh Tử tước."
Đôi mắt tím của Teste hơi lóe sáng. Gã luôn cảm thấy người trẻ tuổi kia không đơn giản. Vừa rồi gã đột nhiên ra tay, đối phương chỉ là một kiếm sĩ có thực lực Hắc Thiết bậc thấp lại có thể thong dong chạy thoát, đủ để chứng minh rằng đối phương có năng lực nhất định. Bây giờ gã càng chắc chắn điều này hơn.
Một câu nói vô cùng đơn giản, vừa là phản kích, lại là khách sáo, giống như đối phương nắm đúng tính cách của gã. Gã thanh niên tóc bạc chợt cảm thấy lạ kỳ. Gã vuốt mũi, đương nhiên không muốn bị nắm mũi dẫn đi, coi như không muốn nghe cũng không được, sự tự tin của gã không cho phép.
"Nói hay lắm, nhưng không phải mọi chuyện trên thế giới này đều có đường sống để chọn lựa." Gã đáp.
Burlando hơi nheo mắt. Teste trước mềm sau cứng, dường như sự tình không tốt như hắn tưởng. Có điều muốn hắn giao Anditina ra cũng không có nhiều khả năng. Hắn vừa nghĩ, vừa lặng lẽ phân phối kinh nghiệm không giữ lại vào chức nghiệp lính đánh thuê, lập tức vượt qua 11, 12 cấp, nâng tổng cấp bậc của hắn nhảy vọt tới cấp 20.
Đồng thời, lực lượng của hắn lần đầu tiên vượt qua hai con số, đã tới 10 điểm.
Tuy rằng bằng chút ấy lực lượng vẫn không đủ cho Teste nhìn, nhưng tốt xấu gì cũng coi như tiến vào trình độ Hắc Thiết bậc trung.
"Ngươi muốn nói gì?"
Một tay hắn ép lực lượng Thánh kiếm, lòng bàn tay đổ mồ hôi, nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh.
"Đi thẳng vào vấn đề đi, ngươi có quan hệ gì với Reto?"
Dương như Teste thấy được động tác nhỏ của Burlando, nhưng không hề tỏ vẻ mà vẫn ung dung hỏi. Chẳng qua thái độ của gã khiến Burlando như gặp đại địch. Là một chiến sĩ lâu năm, Burlando hầu như có thể thấy được đường Teste xuất kiếm từ mỗi hướng của đối phương. Điều này làm hắn đổ mô hôi lạnh đầy đầu.
Teste bề ngoài có vẻ không quan tâm, thực ra cũng đã cảnh giác.
Thế nhưng lúc này hắn càng khiếp sợ đối với vấn đề mà Teste hỏi hơn. Khi Burlando vừa nghe thấy suýt nữa đã biến sắc. Còn may hắn kinh nghiệm đầy mình, tốt xấu gì tố chất tâm lý không phải của tay mơ, mới cố nén xuống được, thở nhẹ, hỏi ngược lại: "Reto nào?"
Mặc dù tỏ vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng Burlando như đang có sóng thần đánh vào. Teste lấy thân phận trận doanh nào tới hỏi hắn vấn đề này? Quý tộc địa phương? Quân đoàn Bờm Trắng? Hay là hội Vạn Vật Quy Nhất? Nghĩ lại thì dường như đều có khả năng, nhưng mỗi bên lại thiếu phần cơ sở trung tâm. Vấn đề mấu chốt là bọn họ đã biết được bao nhiêu.
Burlando bắt buộc bản thân nhìn thẳng vào mắt Teste, đây là sở trường của hắn. Trong trò chơi hắn đã từng lừa gạt không biết bao nhiêu người chơi đứng đầu Madala, có điều dường như lúc này đã mất tác dụng.
Teste không bắt được dấu vết gì trên người Burlando, nhưng chính như thế lại càng khiến gã sinh nghi. Gã cười: "Câu trả lời của ngươi chẳng có ý nghĩa gì với ta lắm, vốn giết ngươi là đơn giản nhất đối với ta, có điều biểu hiện của ngươi khiến ta nổi lòng yêu tài. Ta không quan tâm ngươi nói gì, ngươi cũng biết điều đó chẳng có ý nghĩa gì với ta —"
Gã nhìn Burlando bằng đôi mắt như thủy tinh tím, cười nói: "Ngươi tên là Burlando đúng không? Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có bằng lòng gia nhập chúng ta không?"
Burlando giả ngu hỏi: "Các ngươi?"
Nhưng hắn nhìn tư thế ấn chuôi kiếm cùng với chiếc nhẫn rắn cắn đuôi Ouroboros đen xì trên ngón tay của đối phương liền nuốt nước bọt. Hắn biết đây là tối hậu thư của Teste cho mình, hoặc là đồng ý, hoặc là đi báo danh với thần Martha.
Nhưng gia nhập hội Vạn Vật Quy Nhất chính là một sự dày vò đối với Burlando. Ở kiếp trước, hội này là kẻ thù sống còn thứ hai của hắn, chỉ đứng sau Madala mà thôi.
Vậy vẫn chưa hết, Burlando biết một khi gia nhập tổ chức tiếng xấu đồn xa này, cả đời hắn sẽ bị đóng lên dấu ấn của nó. Đây không phải con đường hắn phải đi, chỉ cần không phải hoàn toàn cùng đường mạt lộ, hắn sẽ chẳng bao giờ cân nhắc đi lên con đường này dù chỉ một khắc.
Nhưng hiện giờ, giữa gia nhập hội Vạn Vật Quy Nhất và kiếm của Teste, hắn phải chọn một.
Burlando đình chỉ thao tác trên bảng thuộc tính… Không gian chìm trong tĩnh mịch.