Chương 134
Anh ho nhẹ một tiếng, chậm rãi nói:
- "Đừng nói nữa, nhà bọn họ không dễ gì mới xóa được một khoản phí, đừng làm ảnh hưởng tới người khác."
Lời vừa dứt, có người lập tức tiếp lời anh:
- "Tại sao không thể nói, có hoài nghi thì cân phải giải thích rõ ràng mới đúng."
Triệu Khang Vân nghe thấy âm thanh này có chút quen tai, quay đầu nhìn, không ngờ vậy mà là An Tĩnh Nguyên.
An Tĩnh Nguyên liếc nhìn Triệu Khang Vân, cười cười, lại nhìn mọi người, giải thích:
- "Thật ra tốn không ít tiền, nhưng mà vẫn còn may là tìm được người hợp tác với tôi, lại vay được bên tín dụng một ít, chắp vá vào mới làm được."
Nói xấu sau lưng người khác kết quả lại bị mọi người nghe thấy trước mặt, khuôn mặt còn hiện lên ý cười, giải thích một phen, mọi người nhìn nhau, trong mắt đối phương đều nhìn ra có chút ngượng ngùng, có vài người vội vàng nói:
- "Thì ra là như vậy, chúng tôi chính là lo lắng nhà cậu sẽ xảy ra chuyện, nếu như cậu không xảy ra chuyện gì vậy thì chúng tôi yên tâm rồi."
An Tĩnh Nguyên biết rằng chuyện mở cửa hàng này đương nhiên sẽ không tránh khỏi việc bị bàn tán, cho nên cũng sớm chuẩn bị các thứ rồi, chỉ vào tờ rơi trong tay mấy người nói:
- "Nội dung ở phía trên đó là thật, đến lúc đó mua hàng sẽ có quà tặng, nếu như mọi người cảm thấy hứng thú, vậy ngày hôm đó cũng nên tới xem."
Mấy người liên tục gật đầu nói được, sau khi An Tĩnh Nguyên rời đi, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ có Triệu Khang Vân âm thầm nghiến răng, thâm mong lần mở cửa này của bọn họ sẽ vắng khách!
Cho nên vào ngày An Tĩnh Nguyên khai trương, sáng sớm Triệu Khang Vân liên lặng lẽ theo sau đi vào trong huyện, vì để tránh những người trong đội, anh ấy đi muộn hơn so với mọi người, rất lâu mới tìm đến được vị trí mà họ đã nói.
Nhưng mà, tình huống dường như không giống những gì anh dự đoán ban đầu.
Ding ding
Phải nói rằng, vị trí mà An Tĩnh Nguyên chọn thực sự quá tốt rồi, cửa hàng bách hóa trong huyện chỉ có một cái, hợp tác xã cung ứng và tiếp thị cũng không nhiều, xung quanh vị trí mà anh chọn không chỉ có trường học, nhà máy mà cửa hàng của họ là nơi đầu tiên đi qua khi đi từ trường học và nhà máy đến cửa hàng bách hóa.
Kia là một ngôi nhà không quá lớn, tuy nói là cửa hàng, nhưng mà trên đầu lại viết công ty thương mại Thịnh Bách Thế, lúc đầu Triệu Khang Vân cho rằng là cửa ngõ thưa thớt ít người qua lại, nhưng hiện tại một đám người đang túm tụm lại xếp hàng chờ đợi, đại khái là quá phấn khích, đều đang hò hét, âm thanh huyên náo.
Sắc mặt Triệu Khang Vân khẽ thay đổi, tại sao không ngờ tới sẽ xảy ra loại tình huống này, chẳng lẽ những lá truyền đơn kia thật sự hữu dụng sao? Anh nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có thể có câu trả lời này.
Mua hàng mà còn có quà tặng, ai không hứng thú cho được?
Phải biết rằng bây giờ ở trong hợp tác xã mua đồ, người bán hàng có bộ mặt khó chịu đối với những người thiếu tiền như bọn họ, càng không thể nào mua đồ mà còn được tặng món gì, cho nên chiêu này của An Tĩnh Nguyên rất thực tết
Quá khác so với những gì nghĩ trong lòng, Triệu Khang Vân càng nhìn càng tức giận, địa chủ quả nhiên là địa chủ, suy nghĩ không giống nhau, chẳng lẽ anh ta tùy ý quấy rối giá cả thị trường như vậy mà không có người nào đến giám sát sao?
Người xếp hàng quá nhiều rồi, đến mức anh lập tức bị gạt ra khỏi cổng, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, lòng ghen tị và lửa giận trong lòng khiến anh ta nảy ra một ý nghĩ xấu xa, bây giờ anh ta sẽ đi báo cáo An Tĩnh Nguyên!
Suy nghĩ thúc giục hành động, Triệu Khang Vân vừa mới xoay người muốn đi, trước mặt liên đụng phải An Tĩnh Nguyên trong tay cầm hai cái túi từ bên đường đối diện đi tới, rất rõ ràng, đối phương cũng nhìn thấy anh.
- "Triệu Khang Vân, hôm nay anh cũng đến xem tôi khai trương à?"
An Tĩnh Nguyên bước chân vội vàng đi vê phía người đàn ông, suy nghĩ một lúc, lại hỏi:
- "Tôi vừa tiễn mấy người trong đội, đúng rồi, tại sao anh lại không đến cùng họ?"