Chương 55-56

Mấy loại lá cây này đều giống lá dâu, nhưng lại không phải là lá dâu.


Tô Hiểu Mạn nói: “Thư ký Lương, người trong thôn chúng tôi lớn lên trên núi từ nhỏ, so sánh với các thanh niên trí thức trong thành, tuy rằng chúng tôi không được học hành nhiều lắm, nhưng mà chúng tôi có ưu thế, biết thiên thời địa lợi, biết quy luật sinh trưởng của thực vật, nhận biết được các loại lá cây trên núi.”


“Như cái loại tổ học tập này, hẳn là phải có vị trí của thanh niên trí thức, nhưng cũng càng phải có vị trí của các thanh niên trong thôn, người Thanh Hà chúng ta đời đời đều ở chỗ này, xây dựng đội sản xuất của chúng ta, phải nhờ vào sức lực của chúng ta, chúng ta cũng vĩnh viễn chỉ cắm rễ ở chỗ này.”


Cô vừa dứt lời, mọi người an tĩnh trong chốc lát sau đó, một giọng nói của phụ nữ trong đám người tiếp lời: “Hiểu Mạn, cô ấy nói đúng!”
Người nói chuyện lúc này là một người bạn tốt của chị dâu Tô Dương Anh Tử, Tưởng Ngọc Linh.


“Vì sao mà Tô Hiểu Mạn không thể đi học được? Vì sao mà Hiểu Mạn cô ấy lại kém những nữ thanh niên trí thức đó chứ?”


“tay nghề may quần áo của Hiểu Mạn tốt vô cùng, các người xem, đây là bộ quần áo trước đó cô ấy giúp tôi may cho đứa cháu họ, Anh Tử, cô mau lấy ra cho mọi người nhìn… Các người nhìn đường may này mà xem, có tinh tế hay không?”
“còn có đường thêu này, đến nhìn mà xem!”


available on google playdownload on app store


“Này đúng là tay nghề của Hiểu Mạn ư? Hình thêu này đẹp thật đấy.”
“Tôi làm chứng! Đây đúng là tay nghề của Hiểu Mạn, lần trước tôi với Thục Phượng đi tới nhà bà ấy, thấy hai người chị dâu em chồng bọn họ đang làm quần áo…”


“Tay nghề của Tô Hiểu Mạn rất được, người thì lại xinh đẹp hiền huệ.”
“Tôi còn nghe người nhà họ Tạ nói, cô ấy nấu thức ăn và nấu cơm cũng ngon cực kì.”
“Tôi nghe ông Tạ khen cô ấy nấu cơm ngon lắm.”


“Không tồi không tồi.” Thư ký Lương gật đầu rất nhiều lần: “Tô Hiểu Mạn cô là người trẻ tuổi trong đại đội Thanh Hà, am hiểu nữ công gia chánh, đi học nuôi tằm theo cách khoa học, cô nên đi góp một phần.”
Thư ký Lương giải quyết một cách dứt khoát.
Sắc mặt Vương Lam trắng bệch.


“Tô Hiểu Mạn đi, vậy… những người khác? Vậy Tạ lão ngũ, hắn ta dựa vào đâu mà được đi?”
“Tạ lão ngũ cùng là đứa trẻ lớn lên trong thôn này, vóc dáng cao, có sức khỏe, người trẻ tuổi nên đi học hỏi kinh nghiệm.”


“Thư ký Lương.” Liễu Triệu Cường nói: “Tôi chọn những người này đều đã có suy tính kỹ càng, tôi nói cặn kẽ cho ông nghe một chút.”
*


Vương Lam đi náo loạn một trận, tuy rằng cuối cùng không thay đổi được danh ngạch, nhưng mà thư ký Lương xem xét tới mong nguyện của bên thanh niên trí thức, lại đi vào trong huyện xin thêm vài vị trí nữa, sau đó cho thanh niên trí thức thêm một vị trí đi học tập.


trong danh sách đã có hai nam thanh niên trí thức nên cần chọn thêm một nữ thanh niên trí thức nữa, Liễu Triệu Cường cho đám thanh niên trí thức bọn họ tự chọn ra một cá nhân.
Cuối cùng cũng không chọn Vương Lam, mà là chọn một nữ thanh niên trí thức khác tên là Triệu Thanh Thanh.


Triệu Thanh Thanh và Vương Lam có quan hệ không tốt lắm, như vậy rất tốt, trong tối ngoài sáng trào phúng người nào đó “trộm gà không thành còn mất nắm gạo”.
“Cũng tốt lắm, dù sao thì người nào đó cũng không đến tìm thân nhân được.”
Làm Vương Lam tức giận tới mức không ăn cơm.


Khương Yến Đường và bạn cùng phòng là Lâm Bạch Tuấn ăn xong cơm, lấy nước rửa qua chén đũa một lượt, Lâm Bạch Tuấn tùy tiện lau trên quần áo vài lần, cảm thán đói: “Khương Yến Đường, cậu có phát hiện hay không, Tô Hiểu Mạn không quá giống như trước kia.”


“Thế mà cô ta có thể nói ra được những lời đó.”
Khương Yến Đường cầm sách bỗng dưng sửng sốt một chút, trong đầu không tự giác nảy ra hình ảnh cô gái xinh đẹp như phát ra ánh sáng kia.
Mái tóc và đôi môi đỏ của cô, rõ ràng là quen thuộc như thế, ký ức vẫn còn rất mới mẻ.


*
Tô Hiểu Mạn về nhà họ Tô trước một chuyến, người nhà họ Tô đều nhìn cô mà cười, chuyện đã giải quyết, cả nhà bọn họ vô cùng vui vẻ.
“Hiểu Mạn nhà ta không giống như trước kia nữa.”
“Cậu cả con vừa tới đây khen con, nói tinh thần và diện mạo con rực rỡ hẳn lên.”


“Đúng là chuyện tốt, chuyện tốt, em gái con cuối cùng cũng không nhớ thương đến tên thanh niên trí thức Khương kia nữa.”Tô Hiểu Mạn lấy ra một ít sách cũ ở nhà họ Tô, trước kia cô mang về là vì muốn lấy lòng Khương Yến Đường, tích cực dựa sát vào các phần tử tri thức, mua không ít sách cũ về để học tập, cũng có một số sách giáo khoa trung học cũ.


Cô tính toán đem về nhà họ Tạ.
Sách đều là sách tốt, chờ mấy năm nữa khôi phục lại thi đại học vẫn còn có chút tác dụng, có thể xem trước một ít, hiện giờ chính bản thân Tô Hiểu Mạn không nhất định cần số sách này nữa, nhưng có thể đem về nhà họ Tạ cho Tạ Minh Đồ.


Nhóc đáng thương hay bị bắt nạt kia, nấp ở cửa sổ bên phòng học nghe lén học sinh bên trong học bài, nghĩ đến hình ảnh được miêu tả từ miệng thím Chu kia, Tô Hiểu Mạn không nhịn được cảm thấy chua sót.
Cô đóng gói lại số sách cũ này, ôm ở trong ngực, mang về nhà họ Tạ.


Vẫn là căn nhà cũ nát kia, Tạ Minh Đồ cao gầy nhìn số sách Tô Hiểu Mạn mang về, không để ý chút nào, đôi mắt chuyên chú mà nhìn Tô Hiểu Mạn ở đối diện, đôi con ngươi đen nhánh lóe sáng, như là một bầu trời đầy sao.


“Mạn Mạn, cô rất khác trước kia.” Tạ Minh Đồ vẫn còn nhớ bộ dáng cô đứng trước đám người, má đào mặt phấn, tóc dài đen nhánh kết thành bím rũ trên vai, gió nhẹ phất qua ngọn tóc cô, xinh đẹp vô cùng.
— Cô còn nói mình là chồng cô ấy.


Tô Hiểu Mạn gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy, tôi thay đổi rồi, hiện tại tôi biến thành Tô Hiểu Mạn phải học tập tử tế, tích cực hướng về phía trước.”
Tạ Minh Đồ cười với cô, đôi mắt rất ôn nhu.


Đôi mắt Tạ Cẩu Tử lúc cười rộ lên xinh đẹp vô cùng, tim Tô Hiểu Mạn theo bản năng đập chậm mất một phách, nhưng mà qua một giây sau, cô lại che đi đôi mắt.
Trước mắt trên dưới tên nhóc này tương phản quá lớn, mà bản thân anh cố tình lại chẳng có chút tự giác nào cả.


Tô Hiểu Mạn có chút oán niệm mà liếc nhìn đối phương, nghĩ thầm không biết tới lúc nào gia hỏa này mới nguyện ý chỉnh tu lại nhan sắc của chính mình.
Chậc, như vậy cũng tốt, miễn lại ảnh hưởng học tập.


Tô Hiểu Mạn cầm lấy một quyển sách, vừa lật ra chính là rất nhiều đề mục, làm cô có hơi hoa mắt, thời đại này Tô Hiểu Mạn vẫn chưa tốt nghiệp cấp hai, tính lên hẳn cũng chỉ mới là học sinh tiểu học.
…. Đúng vậy, học sinh tiểu học.


Cô lại liếc mắt nhìn Tạ Minh Đồ, tên cộc lốc này phỏng chừng cũng là một đứa “học sinh tiểu học”.
Tô Hiểu Mạn vỗ vỗ quyển sách, nói với Tạ Minh Đồ: “Tạ Minh Đồ, anh có muốn học với tôi không? Có một số đề tôi không biết làm, anh có muốn thử xem hay không?”


Tạ Minh Đồ gật đầu, cũng xán tới đây.
Hai đứa “học sinh tiểu học” bọn họ châu đầu ghé tai nghiên cứu đề toán cấp hai.


Tô Hiểu Mạn cảm thấy chính mình có ưu thế hơn, cô muốn chiếm vị trí chủ đạo, dù sao thì cô cũng chẳng phải học sinh tiểu học thật, bản thân khác của mình đã sớm tốt nghiệp đại học từ lâu!


Vì thế học sinh tiểu học Tô Hiểu Mạn rất có vị thế của giáo viên, tính toán kiểm tr.a thử trình độ của học sinh tiểu học Tạ một chút.
Tô Hiểu Mạn đọc qua vài lượt sau đó đưa cho Tạ Minh Đồ một cái đề kiểm tr.a năng lực.
“Anh làm bài trước đi.”


Tô Hiểu Mạn muốn xem trình độ của đối phương tới đâu, có thể Dương Anh Tử tới tiêu chuẩn một học sinh đã tốt nghiệp tiểu học hay không, tuy rằng cô cũng hoàn toàn không biết tiêu chuẩn của một học sinh đã tốt nghiệp tiểu học ở thời đại này là cái gì.


Tạ Minh Đồ cầm lấy đề, nhìn chăm chú chữ của Tô Hiểu Mạn ở bên trên, thoáng… có hơi xấu.
Vì Tô Hiểu Mạn viết hơi nhanh một chút, chữ cũng hơi qua loa, đồng thời vì chiếu cố cảm nhận của học sinh Tạ, cố ý viết xấu một chút.


“Sao anh không viết hả? Không biết viết ư?” Thấy đối phương vẫn nhìn đề mà không nhúc nhích, Tô Hiểu Mạn đột nhiên cảm thấy có chút khó khăn.
Đề mục trước mắt chỉ là cộng trừ đơn giản mà thôi, chẳng lẽ tới cái này Tạ Minh Đồ cũng không biết làm?
Đề thứ nhất là 7857 thừa lấy 568.


Mấy con số này đều do Tô Hiểu Mạn tùy tay viết, người bình thường có học ai cũng có thể tính ra được.
Tô Hiểu Mạn: “...”
“Có.”
Tạ Minh Đồ cầm lấy bút, bắt đầu giải đề.


Tô Hiểu Mạn ngồi một bên, trơ mắt nhìn gia hỏa này tùy tiện giải đề, thời gian tính toán đáp án đề, cơ hồ là một giây anh xong một câu.






Truyện liên quan