Chương 139-140

Anh ba Tô nói: “Mẹ cũng nghĩ đẹp quá nha, con chỉ sợ Hiểu Mạn vẫn còn nhớ thương cái người Khương thanh niên trí thức kia thôi”.
“Con đừng có mà nói bậy, lúc trước Hiểu Mạn cũng nói rồi, không thích Khương thanh niên trí thức”.


“Mẹ à, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, con biết tính tình Hiểu Mạn cũng thay đổi thất thường giống tính của mẹ mà, hơn nữa… Bây giờ hai người bọn họ cùng nhau ra ngoài học tập, Khương thanh niên trí thức ưu tú như vậy, nhỡ đâu…”


Liễu Thục Phượng ném một cái giẻ lau về phía mặt của anh ba Tô.
“Con đừng có mà miệng quạ đen, Hiểu Mạn nhà chúng ta mà còn yêu đương với Khương thanh niên trí thức, thì mẹ coi như không có đứa con gái này nữa”.


“Mẹ à, mẹ nói cho sướng miệng đi, làm sao mẹ có thể bỏ được con gái yêu của mẹ chứ”.
Liễu Thục Phượng giận đến mức đập bàn một cái, mắng: “Mấy đứa nhóc các con, sinh ra đều là quỷ đến đòi nợ”.
*
Nhà họ Tạ.


Nhà họ Tạ cũng nhận được tin tức về hai người Tô Hiểu Mạn. Ông Tạ hút điếu thuốc, cũng không có phản ứng gì về chuyện này, lúc Tạ Minh Đồ mới đi, trong nhà thiếu người nên cũng đúng là có hơi bận rộn hơn một chút, nhưng mà cũng không đến mức quá quan trọng.


Ngày xưa Tạ Minh Đồ giống như là một người tàng hình vậy, rất ít khi khiến cho người ta chú ý đến. Người trong thôn cũng không quan tâm đến anh, nếu không phải đột nhiên gặp mấy cưới được Tô Hiểu Mạn, cô gái xinh đẹp nhất trong thôn thì cũng không ai để ý đến anh cả.


available on google playdownload on app store


Đừng thấy hiện giờ vẫn còn rất nhiều người ngoài miệng coi thường thằng năm nhà họ Tạ, nhưng mấy thanh niên trẻ tuổi, không ai là không hâm mộ thằng năm nhà họ Tạ có thể cưới được mỹ nhân như hoa như ngọc như Tô Hiểu Mạn vậy.


Còn có một vài người tâm tư ác độc hy vọng ngày hai người ly hôn nhanh đến hoặc là tên nhóc Tạ Minh Đồ này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn khiến cho Tô Hiểu Mạn thành một người đàn bà goá chồng.
……


"Thằng năm với vợ nó sắp về rồi ạ?" Trần Tú Anh-Chị dâu cả nhà họ Tạ nghe thấy chuyện này cũng vui vẻ giống Chu Tiểu Hủy- chị dâu ba nhà họ Tạ vậy.
Bây giờ hai người bọn họ không thể nào ưa nổi Hứa Diễm Lan-chị dâu hai nhà họ Tạ suốt ngày tác oai tác quái trong nhà.


Chỉ chờ Tô Hiểu Mạn trở về lại đấu với chị dâu hai- Hứa Diễm Lan một trận.
Trẻ con cũng không có hiểu biết âm mưu gì, cô gái nhỏ Tạ Xuân Quyên nghe nói thím nhỏ xinh đẹp sắp về đến nhà, vui vẻ đến không chịu được: “Thím nhỏ xinh đẹp sắp về rồi!”


Cô bé vẫn nhớ Tô Hiểu Mạn từng buộc tóc và tết tóc cho bé.


Hứa Diễm Lan nghe nói cái tên Tạ Cẩu Tử khiến người khác ghét bỏ với cái người còn khiến người ta ghét hơn là Tô Hiểu Mạn sắp về đến nhà, kéo tay Tạ Diệu Tổ, không nhịn được mà oán giận vài câu trước mặt mẹ chồng-Tôn Mai: “Nhà ta mới được yên ổn vài ngày, người lại sắp về đến nơi rồi”.


Nàng cho rằng bà bà Tôn Mai giống nhau cùng nàng chán ghét Tô Hiểu Mạn, lại không nghĩ Tôn Mai nghe nói chuyện này sau, phản ứng cùng nàng dự đoán một trời một vực.
“Phải không?” Tôn Mai dừng trong tay sống, tim đập chợt gia tốc, “Bọn họ là cùng nhau trở về? Khi nào, chúng ta đi cửa thôn tiếp người.”


“Vậy à?” Tôn Mai dừng việc đang làm dở lại, đột nhiên tim đập nhanh hơn: “Bọn họ cùng nhau trở về sao? Lúc nào về đến nơi, chúng ta đi ra cổng thôn đón người”.
Ra cổng thôn đón người
Hứa Diễm Lan trợn tròn mắt.


Hai vợ chồng nhà thằng năm lại còn có đãi ngộ này ở trước mặt mẹ chồng cô ta sao?


Hứa Diễm Lan lại không biết tâm tư nhỏ kia của Tôn Mai, Tôn Mai cố gắng bình phục hơi thở của mình, bà ta muốn đi ra cổng thôn đón người, mục đích đương nhiên không phải thằng chó con Tạ Minh Đồ kia, mà là vì con trai ruột của bà ta, Khương Yến Đường.Mấy người Tô Hiểu Mạn về đến nơi thì đi đến đại đội Thanh Hà trước, từ đại đội lại ngồi máy kéo về nhà, trong thôn bọn họ cũng có vài người biết lái máy kéo, bây giờ làm xây dựng nên đại đội cũng phân cho thôn Kiều Tâm của bọn họ hai chiếc máy kéo mới tinh, cũng chính là chìa cho đội sản xuất của bọn họ.


Hai chiếc máy kéo vừa đúng lúc để cho bọn họ lái xe về nhà, trong đội cũng có người biết lái máy kéo, đó là mấy chàng trai Tạ Minh Đồ, Khương Yến Đường, Hà Lượng, Đường Kiến Cường. Đường Kiến Cường lái một chiếc, thời điểm như này Hải Lượng cũng muốn giành lái một chiếc để nổi bật hơn, tuy rằng bản thân anh ta cũng không quá thích việc lái máy kéo này, nhưng ở dưới quê thì một chàng trai biết lái máy kéo chính là một chuyện rất đáng tự hào, tất nhiên là anh ta không thể bỏ lỡ rồi.


Tạ Minh Đồ và Khương Yến Đường cũng không tranh với hai người này, vì vậy người lái máy kéo cũng cứ thế mà phân chia xong.


Đại đội trưởng là Đường Chấn Hoa nhắc nhở bọn họ: "Các cậu phải dùng cẩn thận một chút đó, nếu mà hỏng thì phải đi sang đại đội bên cạnh, chỉ có lão Đổng bên đó mới có thể sửa cái thứ to lớn này thôi".


Triệu Thanh Thanh nhanh miệng nói: "Lần này bọn em qua đó học, cũng học cách sửa máy kéo luôn rồi".


Đường Chấn Hoa không cho là đúng, cũng không cảm thấy bọn họ đi học mấy ngày là đã có thể học được nhuần nhuyễn cách sửa máy kéo: "Thế hả? Ai biết sửa thế? Nếu mình có thể tự sửa đương nhiên là tốt hơn nhiều".
"Cái người trẻ tuổi bên kia kìa, Tạ Minh Đồ".


Đường Chấn Hoa nhìn theo hướng ngón tay cô ta chỉ, ngày lập tức cảm thấy ngạc nhiên, ở đại đội của bọn họ từ khi nào xuất hiện một người thanh niên có vẻ ngoài xuất sắc như vậy? Còn là họ Tạ nữa, chẳng lẽ là thằng hai nhà họ Tạ bên Kiều Tâm thôn sao? Thằng hai nhà họ Tạ cũng có chút văn hoá, cũng đã từng làm giáo viên, nhưng mà chắc hẳn cũng không trẻ như vậy chứ.


"Đó là con thứ mấy của nhà họ Tạ thế".
"Con trai út, đứng thứ năm".
Đường Chấn Hoa nghi ngờ, hình như ông ta cũng đã từng nghe nói đến thằng năm nhà họ Tạ rồi, nhưng mà cũng không nghe thấy ai nói tên nhóc đó lớn lên đẹp trai như thế mà.
*


Ở cổng Kiều Tâm thôn đã có không ít người tụ tập để xem náo nhiệt. Vốn dĩ hoạt động giải trí ở nông thôn cũng đã ít rồi, đợi đoàn người Tô Hiểu Mạn trở về là chuyện lớn ở trong thôn, nghe nói còn lái cả hai cái máy kéo lớn về đây nữa.


Liễu Triệu Cường hút một ngụm thuốc, chậm rãi nhả khói ra, trong lòng ông ta phi thường kích động, rất muốn biết những người này đã học được gì từ bên ngoài về, về sau đội sản xuất của bọn họ có thể thay đổi lớn được hay không?


Đồng thời cũng mơ hồ lo lắng cho cháu gái Tô Hiểu Mạn của mình, chuyến đi xa nhà lần này có lẽ cũng không phát sinh chuyện gì không tốt đi? Quán hệ của con bé với cháu rể-thằng năm nhà họ Tạ như thế nào rồi?
"Đến rồi đến rồi, tôi nghe thấy tiếng, tiếng động cơ của máy kéo, mọi người ơi".


"Ui da, bác Đường ơi, Đường Kiến Cường nhà bác lái máy kéo kìa, giỏi quá luôn nha"
"Nhanh tìm đối tượng xem mắt cho nó đi, máy kéo như này mà cũng biết lái kìa, là hàng nóng đó, chắc chắn có rất nhiều người con gái muốn gả đến nhà bác đó".
……


Trong đám người nói chuyện sôi nổi, hầu hết đôi mắt của mọi người đều nhìn vào đoàn người đang trở về, ngoại trừ Đường Kiến Cường và Hà Lượng đang lái xe khiến mọi người hâm mộ ra thì người hấp dẫn ánh mắt nhất vẫn là Tô Hiểu Mạn đứng ở trên xe.


Mái tóc dài thắt gọn gàng, khuôn mặt nhỏ nhắn hình trái xoan, đôi mắt sáng xinh đẹp, cho dù bây giờ đã gả cho người khác rồi nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người như những cô gái chưa chồng vậy.


Vừa nhìn thấy Tô Hiểu Mạn lại có không ít người bắt đầu ghen tị, đúng là bông hoa lài cắm bãi cứt trâu.
Thằng năm nhà họ Tạ đâu? Tại sao lại không nhìn thấy thằng năm nhà họ Tạ?! Cùng trên một chiếc xe lại không thấy Thằng năm nhà họ Tạ đâu?!


Đây chính là tin sốt dẻo đó nha! Tô Hiểu Mạn đã không muốn ngồi cùng xe với chồng cô ấy rồi! Nhưng hình như Khương thanh niên trí thức cũng không ở trên chiếc xe kia.






Truyện liên quan