Chương 159-160

Lúc mà Tạ Minh Đồ tới,đã tìm người đi mượn dụng cụ và linh kiện đầy đủ hết rồi, làm trò trước mặt người phụ trách và Tô Hiểu Mạn, anh nhanh chóng tháo dỡ ba cái máy may, nhưng mà lại lắp ráp thành một chiếc mới, làm Tô Hiểu Mạn và Vương Phong Sơn xem đến sửng sốt kinh ngạc.


“Chồng cô là học sinh của thầy sửa chữa nào đó đúng không?” Vương Phong Sơn nhịn không được tò mò hỏi.
Tô Hiểu Mạn “Ừm, ừm” hàm hồ đáp hai tiếng.


thiên phú của Tạ Minh Đồ đối máy móc thật sự không nói, không chỉ là am hiểu sửa chữa đồ vật, tháo dỡ đồ vật, năng lực lắp ráp đồ vật càng mạnh, bản thân anh còn có năng lực đã gặp qua là không quên được Tô Hiểu Mạn suy đoán anh có thể đem tháo dỡ máy kéo ra rồi lắp ráp lại lần nữa cũng nên.


Anh sửa lại chiếc máy kéo kia một lần nữa vậy mà lại có thể sử dụng được tiếp!!!


Phía trước Vương Phượng Sơn nói với bọn họ, mấy chiếc máy may này đã hỏng lâu lắm rồi, có thể bán cho bọn họ mười đồng tiền một chiếc, này liền tương đương với bọn họ tiêu mất 30 đồng tiền mua ba chiếc máy cũ lắp ráp thành một chiếc máy mới.


Tô Hiểu Mạn xỏ chỉ vào, tìm miếng vải rách tùy tiện may thử vài đường, nhịn không được vui sướng, “Dùng rất tốt, còn dùng tốt hơn chiếc máy kia nhà chị Chu, Minh Đồ, có phải anh còn nâng cấp nó lên hay không?”
Tạ Minh Đồ gật gật đầu, “Mạn Mạn em cảm thấy thích hợp không?”


available on google playdownload on app store


“Khá tốt, khá hơn nhiều so với em tưởng tượng.” Vốn Tô Hiểu Mạn nhìn một đống sắt vụn đồng nát cũ kĩ này, cho rằng có lắp ráp chúng nó lại một lần nữa, cũng sẽ không dùng tốt như máy may mới tinh t.


Nhưng mà không sao cả, hiện tại điều kiện gian khổ, Tô Hiểu Mạn tự tin với trình độ của chính mình, chẳng sợ máy may không dùng tốt, dưới tay cô chắc cũng có thể phát huy được công dụng tốt nhất.


Nhưng là không nghĩ tới Tạ Minh Đồ lắp ráp lại một lần nữa lại dùng tốt như vậy, này không khỏi cũng thật tốt quá đi.
30 đồng tiền đổi lấy một chiếc máy may!!
Còn phục vụ được vô số sản phẩm sau khi bán!!
Là chồng của cô lắp ráp đó!


Tô Hiểu Mạn nhịn không được dùng một loại sùng bái ánh mắt nhìn về phía Tạ Minh Đồ, “ Anh quá tuyệt vời!”
Tạ Cẩu Tử đúng là một thanh niên như cái bảo tàng, không chỉ có thể nuôi gà trên trên núi bắt được thỏ, còn có thể sửa máy kéo sửa máy may.


Tạ Minh Đồ nguyên bản còn đang đứng bình thường, nhưng là bị đôi mắt lấp lánh như trời sao của cô nhìn, tay và chân không biết nên để như thế nào, nỗi vui sướng và kích động không tên đấu đá lung tung ở trong cơ thể anh.


Được khuyến khích khiến anh cảm thấy mình còn có thể sửa thêm vô số máy may cho Mạn Mạn.
Từ ban đầu khi bắt đầu đi theo Chu Hạ Cường học sửa máy kéo, anh phát hiện chính mình nhớ cấu tạo của những thứ máy móc này rất dễ dàng, trực giác luôn nói cho anh biết nên làm như thế nào.


“Anh còn biết sửa những loại máy móc khác ư? Nhà máy chúng tôi có một chiếc bị hỏng, người sửa chữa chuyên nghiệp thì tuần sau mới tới đươc.” Nhìn một thân khí chất của hai vợ chồng trước mắt, bộ dáng trẻ tuổi lại rất có văn hóa,có thể là học trò của thầy nghề sửa chữa nào đó, cũng có khả năng là sinh viên chuyên nghiệp ngành nào đó có liên quan, ngựa ch.ết trở thành ngựa sống, Vương Phong Sơn không nhịn được mở miệng hỏi.


Nếu mà đối phương có thể hỗ trợ sửa hết máy móc, đó chính là giải quyết vấn đề lửa xém lông mày của nhà máy bọn họ.
Tạ Minh Đồ do dự mà nhìn Tô Hiểu Mạn, Tô Hiểu Mạn đẩy cánh tay anh, ý bảo anh đi thử chút xem sao.


Tô Hiểu Mạn cảm thấy anh có thiên phú như vậy, cần phải khai phá nhiều một chút, hiện tại có cơ hội, vậy tới xem xét một chút, không sửa được cũng không phải ngại ngùng gì hết.
“Không có việc gì, chúng ta về muộn hơn hai ngày cũng không có vấn đề gì cả.”


Phỏng chừng chỉ chịu mấy câu mắng chửi của Tôn Mai mà thôi, đương nhiên, cũng có khả năng vui vẻ đứng ở cửa chờ đợi bọn họ, còn chuẩn bị tốt đồ ăn.


Vương Phượng Sơn dẫn bọn họ tới chiếc máy móc hỏng nặng, là một chiếc máy kéo vải kiếu mới rất lớn, bên cạnh máy còn có một bản thuyết minh kết cấu máy, nhưng mà mặt trên phần lớn là tiếng Anh.


Tạ Minh Đồ cầm lấy bản thuyết minh kia, cúi đầu nghiêm túc mà nhìn.Anh đang xem bản thuyết minh, Tô Hiểu Mạn thì đứng bên cạnh nghiêm túc nhìn anh, trong lòng cô suy đoán, người này đến tột cùng là xem hiểu hay là xem không hiểu.


“Đây là máy móc mua được từ bên ngoài, bản thuyết minh này người bên chỗ chúng tôi đều không đọc hiểu được….”
Vương Phong Sơn đứng bên cạnh vô cùng phần hoài nghi mà nhìn anh.


Tạ Minh Đồ đi kiểm tr.a thiết bị máy móc kia một chút, nói cho Vương Phong Sơn, “Máy móc không bị hỏng, là do bên này lắp ráp bị sai, sửa lại chút là được.”


Tạ Minh Đồ nói chuyện với người phụ trách máy móc, cùng nhau tháo bộ phận cơ khí ra lắp lại, máy móc đã có thể vận chuyển bình thường,
Tảng đá lớn trong lòng Vương Phong Sơn rơi xuống đất.


“cái bản thuyết minh này cậu đọc hiểu được ư? Thợ sửa chỗ tôi có vài chỗ vẫn không hiểu lắm, mau giúp chúng tôi giải thích cho họ với, anh Tạ.”


Tạ Minh Đồ thật đúng là xem hiểu được gần hết bản thuyết minh này, nói mấy vấn đề với thợ sửa máy móc, cuối cùng, Vương Phong Sơn vô cùng cảm tạ bọn họ, tới 30 đồng tiền kia cũng không lấy của bọn họ, còn mời bọn họ ở lại nhà xưởng ăn bữa cơm.


“Mấy chiếc máy may cũ bị nhà máy đào thải kia, nếu mà hai người cần, tám đồng tiền một chiếc, đều có thể bán giá thấp cho hai người, mấy chuyện này, tôi còn có thể làm chủ được.”
Nghe hắn nói như vậy, trong đầu Tô Hiểu Mạn đột nhiên nảy ra một cái ý tưởng.


Tám đồng tiền một chiếc máy may cũ nát, tổng cộng có mười ba chiếc, Tô Hiểu Mạn hỏi Tạ Minh Đồ, ước chừng có thể cải tạo thành công năm sáu chiếc. Như vậy chỉ tiêu mất có 104 đồng, lại thêm mấy chục đồng tiền linh kiện, hơn một trăm khối tiền là có thể có được năm sau chiếc máy may có thể sử dụng.


Phải biết rằng, một chiếc máy may mới tinh đều phải tốn hai ba trăm khối mới mua được, quý lại càng quý, còn phải có phiếu công nghiệp tương ứng, hiện tại không cần phiếu, có thể sử dụng số tiền mua một chiếc máy may mới để đổi lấy năm sáu chiếc máy may dùng ổn, không thể nói không phải chuyện tốt.


Tô Hiểu Mạn nói với Vương Phong Sơn rằng bọn họ muốn lấy hết chỗ này, để Tạ Minh Đồ sửa chữa cải tạo lại, tổng cộng tạo thành công sáu chiếc, hơn nữa còn một chiếc của chính bọn họ ban nãy, ước chừng có bảy chiếc máy may, trừ bỏ một ít linh kiện máy móc cần dùng, phí tổn là 153 nguyên hai mao tiền.


Nếu mà chính bản thân cô bỏ tiền, chính là đem toàn bộ số vốn rót vào đó, nhưng mà số tiền này, Tô Hiểu Mạn cũng không tính toán chính mình bỏ ra.


Tô Hiểu Mạn liên hệ Liễu Triệu Cường, nói chuyện máy may này cho cậu cả mình, lại cho ông một cái kiến nghị, đề cử thôn bọn họ lấy danh nghĩa đội sản xuất tới thu mua đám máy may cũ được lắp ráp này.


Cậu cả Liễu nghe xong tin tức này, quả nhiên vừa mừng vừa sợ, “30 đồng là có thể mua một chiếc máy may có thể sử dụng, thế đạo này còn có loại chuyện tốt như thế sao?”


Tô Hiểu Mạn gật gật đầu, “Đây là loại máy may công nghiệp nhỏ, sẽ dùng tốt hơn một chút so với máy may bình thường, chẳng qua là hàng cũ cải tạo lại, có mấy cái dùng tốt như mới nhưng cũng có mấy cái không được tốt lắm.”


“Không có việc gì, có thể sử dụng là được, nhà cậu cũng muốn thêm một chiếc, đây đều là những chiếc máy may không cần tốn phiếu đó.” Liễu Triệu Cường động tâm với mấy thứ này, không có người nào không động tâm được cả.


“Cậu cả. cháu kiến nghị chúng ta lấy danh nghĩa đội sản xuất tới mua đám máy may này về, sau đó chúng ta xây một nhà may ở trong thôn, đặt máy may ở trong đó, tìm người tới quản lý, nếu mà sau này xã viên nào trong thôn mà có nhu cầu may vá cái gì, có thể dùng công điểm để đổi, ví dụ như dùng bao nhiêu công điểm có thể đổi để may hai ba bộ quần áo, may vá cái gì đó, hoặc là tốn bao nhiêu công điểm thì có thể sử dụng trong thời gian bao lâu gì đó, cụ thể là quyết định như thế nào cứ để trong đội xem đã.”






Truyện liên quan