Chương 23: Cô Sợ Mình Nấu Ra Thứ Gì Đó Hắc Ám, Đầu Độc Nhà Chồng (1)
Dẫu cho nhà họ Lục không quan tâm hoàn cảnh gia đình nhà gái hay ngoại hình ra sao gì đó, nhưng những điều cơ bản nhất, tính cách và nhân phẩm kiểu gì cũng phải ổn, tam quan đứng đắn chính trực.
Cứ như vậy, hai bên đều phải chọn lựa, mà không phải lúc nào Lục Tư Đình cũng rảnh rỗi đi xem mắt. Cho nên, người nhà họ Lục đều vô cùng vui mừng trước sự xuất hiện của Bạch Vi, rất thân thiện với cô.
"Em dâu, em đi làm ở đâu vậy?"
"Em làm việc ở bưu điện, mỗi ngày chỉ viết thư cho mọi người, công việc khá là nhẹ nhàng."
Bạch Vi trả lời một cách khéo léo hợp tình.
Muốn đi làm ở bưu điện, ít nhất phải tốt nghiệp trung học cơ sở, cũng phải biết viết chữ, đây là một công việc khá ổn.
Lục Chính Hoa âm thầm gật đầu, cảm thấy công việc này rất thích hợp với các cô gái.
Lục Tư Dĩnh khen ngợi: "Em dâu giỏi quá, nếu viết thư cho mọi người vậy chắc chắn là em viết chữ rất đẹp đó ha."
"Chữ ví như người, vợ Tư Đình xinh đẹp như vậy, chữ viết có lẽ cũng đẹp lắm." Hoàng Nguyệt Nha lại khen tiếp.
Khóe miệng Lục Tư Đình hơi nhếch lên, người khác khen vợ mình, anh cũng rất vui vẻ: "Chữ có đẹp hay không cũng không quan trọng, người cũng đã đủ đẹp rồi."
Lục Chính Hoa vừa rồi còn rất nghiêm túc, bấy giờ cũng gật gù tỏ vẻ đồng tình.
Không ngờ rằng, mọi người trong nhà họ lại giỏi khen ngợi người khác đến vậy.
Cho dù là người có da mặt dày như Bạch Vi, lúc này đây cũng thấy hơi ngượng ngùng.
"Cũng tạm được thôi, thật ra em cũng không giỏi lắm đâu."
Bạch Vi có chút ngại ngùng nói: "Em tự tìm được công việc đó, nhưng bình thường thì không biết làm việc nhà, cũng không xuống bếp, nấu cơm rất khó ăn." Cô phải nhắc trước như thế, chờ một chốc sau, cô có không xuống bếp giúp đỡ thì mong mọi người cũng đừng quá ngạc nhiên.
Cô sợ mình nấu ra thứ gì đó hắc ám, đầu độc nhà chồng mất!
Người nhà họ Lục thì không để ý lắm, không biết làm việc nhà thì sao chứ?
Chẳng phải Lục Tư Đình biết là được à, hai vợ chồng chỉ cần một người biết là đủ rồi.
Hiện giờ, các cô con gái của những gia đình giàu có đều được nuông chiều từ nhỏ, mười ngón tay không chạm nước.
Bạch Vi có thế thì cũng không lạ, tuy rằng không biết làm việc nhà, nhưng bản thân Lục Tư Đình cũng biết làm mà.
Cô gái trẻ không biết làm việc nhà, nhưng bù lại ngoại hình xinh đẹp, còn rất biết nói chuyện hàn huyên, lần đầu tiên đến nhà Lục Tư Đình đã tán gẫu rất vui vẻ với mọi người.
"Nếu hai đứa đã đăng ký kết hôn rồi, vậy nên tổ chức đám cưới sớm chút nhé, nếu không thì trì hoãn thời gian lâu quá, người ngoài sẽ đồn đãi đấy."
"Mẹ, tối hôm qua chúng con đã bàn bạc cả rồi, quyết định tổ chức vào tháng sau, trong tháng này chúng con sẽ đặt mua những thứ cần thiết cho đám cưới."
Một tháng cũng được.
Mặc dù hơi gấp gáp chút, nhưng những thứ nên có thì bọn họ cũng sẽ không để Bạch Vi thiệt thòi.
Lục Chính Hoa gật đầu, nói: "Được, một tháng là vừa đủ rồi, tuy thời gian hơi gấp gáp đôi chút, nhưng những thứ nên có thì chúng ta vẫn phải chuẩn bị, không thể để người ta thiệt thòi."
"Đúng vậy, kết hôn chính là chuyện lớn, bọn em phải lo liệu thật cẩn thận chu đáo đó." Lục Tư Dĩnh nói.
Được người nhà Lục Tư Đình quan tâm chú ý như vậy, nói không cảm động là nói dối.
Bạch Vi mỉm cười, một nụ cười chân thành từ tận đáy lòng.