Chương 67: Con Gái Bà Thật Giỏi (2)

Cảm giác này khác với lúc ở bên Lục Tư Đình, đó là trạng thái cả người đều thả lòng, tâm trạng thoải mái, giống như chỉ cần có mẹ ở đây thì cô có thể làm một cô bé cả đời.
"Mẹ, cảm ơn mẹ."


Bạch Vi đột nhiên cảm ơn bà rồi bỗng cười một cách hồn nhiên, như thể người vừa nghiêm túc vừa rồi không phải là cô vậy.
Thẩm Quyên bật cười, đứa trẻ ngốc này.
Trong cửa hàng không có chuyện gì, vì vậy Thẩm Quyên đã đi mua một hộp cơm giữ nhiệt trước.


Bạch Vi đứng bên cửa sổ nhìn Thẩm Quyên rời đi, một hình ảnh đột nhiên hiện lên trong đầu cô: Âm thanh đọc sách ở trường vang lên, một đứa trẻ đang đeo balo, cách đó không xa, một cô gái trẻ tuổi đang đưa mắt nhìn những đứa trẻ đi về phía trường học.


Đó là Bạch Vi khi cô còn nhỏ và Thẩm Quyên khi còn trẻ.
Mặc dù Bạch Vi trong hình ảnh đó nguyên chủ, nhưng bây giờ ký ức này cũng thuộc về Bạch Vi.
Leng keng...
Khi tiếng chuông gió vang lên, Bạch Vi quay đầu lại thì thấy một khách hàng đang bước vào cửa hàng.


Bạch Vi theo bản năng nở nụ cười ấm áp, đi tới nói: "Xin chào, ngài muốn xem cái gì, tôi giới thiệu cho ngài."


Buổi trưa hôm nay khách hàng có khá nhiều, Thẩm Quyên rời đi không lâu, Bạch Vi đã tiếp khách đến bốn lần, một cặp vợ chồng trẻ mua hai chiếc vòng tay 12 cung hoàng đạo và một sinh viên đại học mua hai chiếc cài áo cho cha mình.
Không lâu sau, hai cô gái ăn mặc như học sinh bước vào.


available on google playdownload on app store


Mục đích của các cô rất rõ ràng, đó chính là vòng tay 12 cung hoàng đạo.
Kể từ khi các đồ trang sức 12 cung hoàng đạo mới được ra mắt và giảm giá 20% vào vài ngày khi khai trương, Bạch Vi đã kiếm được một khoản tiền nho nhỏ.


Sau một đêm bận rộn với Lục Tư Đình, sau khi bện xong những chiếc vòng tay mà nhóm sinh viên đặt hàng, Bạch Vi sẽ bện thêm hơn hai mươi chiếc mỗi ngày.
Những chiếc vòng này là mấy món bổ sung thêm hàng để duy trì doanh số hàng ngày, đồng thời Bạch Vi cũng bắt đầu thiết kế các phụ kiện mới.


Không nói xa, chỉ nói gần.
Không ngoa khi nói ở trường trung học cách đó 500 mét, khoảng một phần tư nữ sinh trong trường đã đến cửa hàng trang sức của Bạch Vi để mua đồ, hoặc đặt mua một chiếc vòng tay 12 cung hoàng đạo.


Bây giờ các bạn học gặp nhau, hầu hết họ sẽ hỏi một câu, cung hoàng đạo của bạn là gì?
Chuyện về vòng tay 12 cung hoàng đạo này đang dần lan rộng ra mấy khu vực gần đó.
"Mình nghe nói cậu mua trang sức của mười hai cung hoàng đạo ở đây phải không? Mình muốn xem mọi người đeo trang sức gì."


"Được, trang sức của 12 cung hoàng đạo ở đây, cậu xem ở đây được này."
"Bà chủ, mười hai cung hoàng đạo này là do chị tự nghĩ ra sao?"
"Đương nhiên không phải."


Bạch Vi cười giải thích với hai người: "Mười hai cung hoàng đạo không phải là thứ mà mọi người nghĩ ra được, chúng bắt nguồn từ bốn nền văn minh cổ quốc vào thời cổ đại. Sau đó, để thuận tiện cho việc quan sát thiên tượng và xác định phương hướng, mọi người đã tưởng tượng ra các ngôi sao trên bầu trời như những ngôi sao kết nối với nhau. Vậy nên mới có mười hai chòm sao này."


Cô gái dường như đã hiểu ra, bèn hỏi: "Trên trời nhiều sao như vậy, tại sao chỉ có mười hai chòm sao vậy?"


"Mười hai chòm sao chỉ là một lời giải thích đơn giản nhất mà thôi, cũng có thể gọi là mười hai chòm sao hoàng đạo. Ngoài ra, mười hai chòm sao có thể chia làm bốn loại chòm sao, chia thành hỏa, thổ, thủy, gió. Với cách phân chia thế này, chúng sẽ cho ta cái nhìn tổng quan về mười hai chòm sao."


Lúc đầu, Bạch Vi chỉ viết ra những điều đơn giản nhất của mười hai chòm sao. Giống như lúc mà mấy chòm sao mới trở nên phổ biến vậy, ban đầu bọn họ chỉ đưa ra những điều đơn giản nhất mà thôi.


Sau khi mọi người đã quen thuộc với các chòm sao, những kiến thức khác về các chòm sao mới được tiết lộ khiến mọi người càng háo hức muốn biết hơn.






Truyện liên quan