Chương 124: Cuộc Sống Mới Chẳng Dễ Dàng Gì
Trên đường đưa Uyển Nhi đến bệnh viện thăm Dương Tư Minh, Tiểu Nghiên lại thầm nghĩ lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ. Sau khi cô sang nước ngoài đã phải chật vật tìm việc làm thêm, vừa đi học, vừa đi làm.
Ông bà Đan ở nhà thì luôn kiên quyết khuyên cô hãy ở nhà, về chi phí sinh hoạt ông bà có thể gửi cho cô. Nhưng Tiểu Nghiên không chịu nghe, cô muốn tự lập cả về tài chính. Dựa dẫm vào gia đình không phải là cách giải quyết tốt.
Nghĩ lại hồi đó mới đầu thì cũng có chút khó khăn thật, nhưng chí ít thì cô cũng đã nỗ lực vượt qua.
7 tháng sau khi sang nước ngoài, Tiểu Nghiên hạ sinh một bé gái ở bệnh viện thành phố Helsinki, Phần Lan. . Truyện Ngôn Tình
Bé con đã được cô cùng các bác sĩ ở đó đặt cho một cái tên hết sức ngọt ngào là Jasmine. Ý chí một bông hoa nhài nhỏ bé nhưng lại mang hương thơm lay động lòng người.
Cuộc sống làm mẹ bỉm sữa thật không dễ dàng gì, khoảng thời gian đầu khi Tiểu Nghiên phải vừa một mình chăm con vừa đi học. Cô đã rất trầm cảm.
Không chỉ thế, Tiểu Nghiên còn hay tin Bạch Phong Thần ở trong nước sau 1 tháng cô rời đi đã đính hôn với Bạch Thanh Vy…
Khi nghe được tin này trái tim cô như ch.ết lặng, nước mắt không tự chủ được cứ thế tuôn rơi. Dù Tiểu Nghiên đã chuẩn bị trước tâm lý rằng kiểu gì ngày này cũng đến, nhưng cô không ngờ nó lại đến sớm như vậy.
Cũng đúng thôi, cô và Bạch Phong Thần đã ly hôn rồi. Hắn có quyền được lấy người, điều này là lẽ đương nhiên. Tuy có chút luyến lưu nhưng cô vẫn mong hắn sẽ hạnh phúc.
Đến năm Jasmine lên 1 tuổi, Tiểu Nghiên quyết định cùng bé trở về nước. Một phần là để làm giấy khai sinh ở quê nhà cho bé, và cô cũng nhớ ba mẹ rồi. Chuyến về nước này cô sẽ sống ở một thành phố khác, nhất định sẽ không gặp lại hắn.
Và thật sự thì cô đã thành công, những năm tháng sống ở đây cô đã sống rất yên bình. Thi thoảng ông bà Đan sẽ ghé qua để thăm cô và bé con.
Tên của cô bé được đặt theo họ của cô, kết hợp cùng tên do ông bà ngoại đặt nữa. Jasmine bé nhỏ đã có một cái tên khác là Đan Uyển Nhi!
Xe của Tiểu Nghiên dừng lại ở bãi đỗ xe bệnh viện. Cô tắt xe bước xuống vòng ra đằng sau để gỡ dây an toàn cho Uyển Nhi. Cô bé hai mắt thao láo nhìn cô, ngây thơ hỏi.
“Mẹ, chú Tư Minh bị gãy chân rồi. Mẹ ở lại bệnh viện chăm sóc chú đi, con qua nhà dì Vương Hân cũng được mà.”
Tiểu Nghiên nghe vậy thì có chút ngỡ ngàng, cô không biết con bé học cách ăn nói này ở đâu ra. Gì mà ở lại chăm sóc Dương Tư Minh chứ, cô đâu phải mẹ anh ta mà chăm sóc.
“Con bé này, nghĩ linh tinh gì vậy. Nhanh đi thăm chú Tư Minh rồi còn về.” Cô ảo não nói, tay đưa ra bế Uyển Nhi vào lòng.
Bên này Dương Tư Minh đang xử lý nốt công việc. Kể từ khi Tiểu Nghiên rời đi vào 3 năm trước, mối quan hệ của anh và Bạch Phong Thần cũng không còn như trước. Anh quyết định ngưng làm giảng viên, chuyên tâm cho sự nghiệp của mình.
Tuy ngoài mặt anh và Bạch Phong Thần vẫn là bạn, nhưng sâu bên trong mối quan hệ của cả hai đang có một bức tường lớn ngăn cản.
Sau khi Tiểu Nghiên rời đi, đã có rất nhiều chuyện xảy ra. Bạch Thanh Vy đắc ý, cùng Bạch Thanh Phong ép buộc Phong Thần kết hôn với cô ta. Thậm chí cô ta còn bày ra rất nhiều chiêu trò để ép hắn kết hôn với mình.
Dương Tư Minh lúc ấy cứ tưởng Bạch Phong Thần vẫn còn yêu Tiểu Nghiên, hắn sẽ không đời nào chịu chấp nhận kết hôn với Bạch Thanh Vy.
Nhưng không, anh thật sự không hiểu nổi suy nghĩ của Bạch Phong Thần. Hắn không những không từ chối, mà còn đưa ra đề nghị sẽ đính hôn với Bạch Thanh Vy trước rồi sẽ lấy cô ta.
Dương Tư Minh dù rất tiếc nuối cho cuộc hôn nhân của bọn họ, nhưng cả hai đều có những quyết định của riêng mình. Anh là người ngoài cũng thể làm gì hơn. Bạch Phong Thần buông tay cô rồi, lúc ấy anh cũng có thể đường đường chính chính theo đuổi cô.
Hôm nay anh bị tai nạn xe, không phải là do anh đi ẩu, càng không phải là tai nạn. Chuyện này kể ra cũng rất dài, mọi chuyện bắt đầu từ 1 tháng trước. Khi Bạch Phong Thần, Lý Hạo Nam và anh tụ họp lại với nhau đi uống rượu sau bao lâu chưa gặp.
Cả buổi cả ba chẳng nói năng câu gì, Lý Hạo Nam khui rượu rồi rót cho anh và hắn. Không ai nói câu nào nhưng bầu không khí lại rất hoà hợp. Cùng nhau ngồi uống rượu giải sầu.
Rượu vào thì lời ra, Tư Minh nhớ lại người đầu tiên mở lời trước chính là Bạch Phong Thần. Hắn thấy vẻ khác lạ ở Hạo Nam, bèn lên tiếng hỏi.
“Hôm nay cậu sao vậy? Thất tình à?”
Bạch Phong Thần nhìn dáng vẻ của Lý Hạo Nam lúc này thật sự rất giống bản thân hắn 3 năm trước. Trong ánh mắt phảng phất nỗi buồn khôn nguôi, chán trường. Trông thật thảm!