Chương 73: Hành động (2)
Lâm Nhược Mai nhìn cô gái nói:
-Này cô không sao chứ? Mà cô có thể cho chúng tôi biết tên để tiện xưng hô được chứ, tôi tên là Nhược Mai, còn đây là Triều Hi và Hàn Phong
Cô gái mỉm cười nói:
-Cám ơn, tôi không sao. Tôi tên là Mẫn Hoa.
Triều Hi nói:
-Tại sao bọn chúng lại truy bắt cô, cô và chúng có quan hệ gì?
Mẫn Hoa nói:
-Chuyện này kể ra thì phải bắt đầu từ lúc tôi quen được một người bạn trai qua Facebook. Một ngày kia hắn rủ tôi ra gặp mặt, lúc đầu tôi hơi do dự. Nhưng nghĩ lại lâu nay khi hai chúng tôi nhắn tin cho nhau, thông qua cách hắn nói chuyện tôi thấy hắn ta cũng rất được, nên đồng ý. Không ngờ hắn bỏ thuốc mê trong nước của tôi, bắt cóc tôi để bán ra nước ngoài. Không chỉ tôi, mà còn rất nhiều bạn gái khác cũng như tôi chỉ vì tin vào những lời ngon ngọt trên thế giới ảo để rồi hại chính bản thân mình. Khi nãy tôi thừa lúc chúng không để ý nên mới bỏ trốn ra ngoài. – Nói tới đây Mẫn Hoa khóc nức nỡ, khi ấy ba mẹ cô đã từng cảnh báo với cô, nhưng cô vẫn không tin, để rồi bây giờ…
Nhược Mai tức giận nói:
-TMD, thật hèn hạ. Chúng nuôi sống bản thân nhờ vào thân xác phụ nữ mà không thấy nhục nhã sao? Loại người này sống trên đời chỉ thêm chật đất mà thôi.
Triều Hi nhìn Mẫn Hoa nói:
-Cô biết đường đi đến căn cứ của chúng chứ?
Mẫn Hoa gật đầu và sau đó mô tã đường đi cho Triệu Hi, Nhược Mai và Hàn Phong nghe.
Triều Hi nói:
-Hàn Phong cậu hãy bảo vệ Mẫn Hoa xuống núi đi, mình và Nhược Mai sẽ tiến vào căn cứ của chúng.
Hàn Phong nói:
-Nhưng chỉ có một mình hai cậu được không đó?
Triệu Hi nói:
-Không sao đâu. Mẫn Hoa không biết võ, bây giờ nếu chúng ta bỏ mặc cô ấy ở đây sẽ một mình sẽ rất nguy hiểm. Nhưng nếu mang theo cùng tiến vào căn cứ của chúng thì sẽ rất vướn bận, nên cách tốt nhất vẫn là như thế đi.
-Ừm mình hiểu rồi. Các cậu phải cẩn thận đó nhe.
-Ừm – Nhược Mai và Triều Hi đồng thanh trả lời.