Chương 10: Chẳng lẽ ....mình sai sao ?
_Sao ạ ? _Tuyết Nhung quay lại thì thầy anh liền cúi chào ._Em trả cho Quân Quân này giúp thầy nhé !_anh nói giọng trầm ấm thu hút. Quân Quân ? Sao gọi thân thiết vậy? Chẳng phải chỉ có gia đình ,bạn bè thân mới gọi như vậy sao ? A~thật kì lạ à nha . Phải lưu ý về người thầy này .
_Nhung ,sao Quân Quân không đi học _Anh luôn thắc mắc sao cô gái nhỏ này lại không đi học chứ ? Thường ngày có trễ cũng sẽ đi học mà? .
_......
_Nhung _anh quơ quơ tay trước mặt cô khi thấy cô không trả lời ,ánh mắt cô chau lại .
_......
_Nhung ,sao vậy? _giọng anh bắt đầu khàn hơn
_Dạ? _Tuyết Nhung lúc này mới quay trở về trần gian ,thoát khỏi vòng suy nghĩ . Anh chỉ tay về hướng cậu học sinh kia .
_Em đang nhìn cậu đẹp trai kia à ?_anh khẽ cười ,Tuyết Nhung nhìn theo hướng anh chỉ ,mặt ửng hồng ,thu ánh mắt về phía khác.
_Không phải em nhìn Thế Mạnh đâu _Tuyết Nhung xua tay
_Biết cả tên luôn_anh trêu chọc khi thấy Tuyết Nhung ngại . Đây là điểm yếu của Tuyết Nhung vì người Tuyết Nhung thích chính là Thế Mạnh . Tuyết Nhung cúi đầu không dám nhìn .
_"Ra là cậu nhóc bên lớp kế đây mà"_anh thầm nhớ ra
_Lúc nãy thầy hỏi em gì vậy ạ _Tuyết nhung hỏi phá tan bầu không khí này
_Quân Quân sao không đi học _ Anh nhắc lại
_Quân bị sốt tối đến giờ nên nghỉ thầy ạ _cô nói ,ánh mắt quan sát anh .
_Cảm ơn em ,thầy đi trước nhé _anh nói rồi bước đi rất nhanh . A~ sao không có biểu hiện gì ? Chẳng lẽ ...mình sai sao ?