Chương 52: Chap riêng giành cho hai chữ \"gia đình\"
Alen xếp gọn gàng hai bộ âu phục mang lên trên phòng theo lệnh của Ken. Những người còn lại thì giúp dọn dẹp
Mở cửa phòng, Ken vẫn còn nhắm mắt, Rin thì xoay người úp mặt vào tường không biết đã thức hay ngủ. Biết có người Ken mở mắt. Alem đặt trang phục lên bàn rồi ra ngoài. Hai người vẫn không hề có mảnh vải che thân
Ken nhìn sang cá thể bên cạnh, không biết cô ấy đang nói gì. Anh nhích người ôm lấy cô từ đằng sau cố ý để hai chiếc nhẫn chạm vào nhau vang lên keng êm tai. Lúc này Rin như bừng tỉnh nhìn vào chiếc nhẫn trên tay. Từ khi nào...
- Chúng ta đã kết hôn Rin. Chuyện này xảy ra cũng là chuyện bình thường mà. Anh đã đeo nó cho em khi mang em đến hang động của Kai
Từ đầu đến cuối Rin vẫn im lặng mặc anh sờ mó hay làm gì mình. Nhưng những cử chỉ đều rất nhẹ nhàng như sợ làm cô đau vậy
Anh lại đi sâu vào trong cô lần nữa. Hai người lại đánh thêm một giấc vào buổi sáng sớm
- Tối hôm qua hoàng tử làm mấy hiệp thế? Hết ngày rồi mà vẫn chưa thấy ló dạng
Tất cả những vệ sinh cá nhân đều do một tay anh làm cho cô cả. Cả hai vẫn cứ trần truồng mà đi khắp phòng
Anh đang cầm chiếc bàn chải đánh qua lại nhịp nhàng. Sau màn đánh răng, anh bế Rin vào bồn tắm xả nước ấm rồi lau người cho cô. Có vẻ trúng huyệt, cô thoáng giật mình
- Đ... đau...
Nhìn vẻ mặt đỏ như cà này là chắc chắn đang nói chuyện tối qua, Ken cười tà ghé mũi vào mà nói chuyện
- Mỗi ngày đều như thế. Em chịu không!?
- Ở thế giới con người gọi đây là ăn cơm trước kẽn
Anh lại cười, cô đã chịu nói chuyện, chỉ thiếu một nụ cười trên môi
- Nếu em không chịu cười, anh sẽ ăn em tại đây đó. Ở đây thú vị hơn nữa. Vì bên ngoài ga giường đã có vết máu đỏ rồi
Đây là bồn tắm, hai thân thể ở nơi này không hề ổn chút nào. Cô nói
- Anh... đã cướp nó
- Ấy! Quang minh chinh đại nhé, chúng ta đã kết hôn
Nhắc đến hai từ kết hôn Rin chợt bật cười. Có phải vì hạnh phúc chăng
- Đừng nghĩ rằng em bỏ đi vì không yêu anh nhé
Thật tình, tất cả mọi người trong bộ thất và Roxy đều bất đồng với hoàng tử vì quá đáng. Làm quái như nào lại để cho con nhà người ta đến đi còn không nổi cứ bồng lên bồng xuống
- Mỏi tay không?
-...
- Bỏ em xuống, mọi người... đang nhìn
- Có bình luận gì không lên tiếng đi nào
Họ cuối đầu. Jesika ghe sát vào tai Rin mà nói
- Chúng tôi bị bắt ở lại đây vì nữ hầu duy nhất của cung điện này phải bận giải quyết chuyện đại sự
"Bận giải quyết chuyện đại sự" Có cần phải nói thế không? Thì ra tất cả chuyện này đều có sắp đặt từ trước
Hậm hực còn chưa tan hết thì có mùi quen thuộc xộc vào mũi. Đó là... Rin nhìn ra phía cửa, Ana đang trong tay với Isa đứng đó nhìn cô cười rồi chạy lại. Rin nở nụ cười tươi rói bước ra ngoài ôm lấy hai đứa nhỏ
Hậm hực lại chuyển sang cho người kia. Làm biết bao nhiu thứ lại không cười, vừa thấy bóng dáng nhỏ doll kia lập tức free cười cho người ta. Anh lạnh mặt đi vào bếp xếp dọn cùng bang đàn ông khi buổi ăn đã xong. Bây giờ là đến lượt tụi con gái bàn tán tr.a hỏi
- Rin à! Cậu mệt lắm không- Roxy hỏi. Cô gật đầu
- Kentarus đã làm mấy hiệp mà lắm thế- Jesika vuốt cằm suy nghĩ
Rin lại giật đỏ mặt, sao cứ muốn nhắc đến chuyện của tối hôm đó
- Gynabess đã từng trải... - Jay liếc sang cô với ánh mắt đầy gian tà
Gynabess cười, Gin vẫn còn ở đây vì thế cô vẫn khoác lên người bộ y phục thục nữ. Rồi họ cứ thế tán gẫu mà đề tài chính là chuyện cả đêm qua của Rin
Ken cùng May và Alen đang hặm hụi rửa chén. Nhìn sắc mặt của Alen hai người còn lại cũng đôi chút hiểu được. Cậu không phải người trong hoàng tộc, anh chỉ là một quý tộc mà thôi. Có thể không thì anh không biết. Đúng là ba mẹ Roxy có thiện cảm với anh nhưng anh không dám tiến đến
Rin cũng có ý nghĩ tương tự, cô chỉ là một kẻ không danh không phận thậm chí không có danh tiếng trong đất nước này. Cô chỉ là một con người ở thế giới con người "thấp hèn"
Xong xuôi bữa tối, tất cả họ bắt đầu lên kế hoạch vào hôm sau. Gee đã mang Dogy đến, Rin mãi âu ấp nó trong phòng riêng của mình. Bên ngoài còn để bản "Không phận sự miễn vào". Ken đứng bên ngoài nhưng cả nắm cửa cũng không chạm vào được, kết giới đã được văng lên
Sau khi dùng bữa cuối cùng trong ngày, việc cuối chính là đi ngủ. Dogy đã ra ngoài bằng đường cửa sổ vì không muốn quấy rầy giấc ngủ của Rin. Không này thì nọ, nửa đêm cô cảm thấy có gì đó nhột nhột trên người. Mở mắt thì nhận ra đó là Ken, vẻ mặt còn khá là mệt mỏi
- Em hay lắm Rin Weaslly
- Anh mệt không!? Ngủ đi- Cô cười nói
- Để xem hôm nay anh phạt em như nào
- Này hôm qua mới dần em một trận cơ mà, hôm nay ít nhất cũng tha cho em đi chứ!!
Bên ngoài cánh cửa, Tinker đang lơ lửng trước đó
- Sao nhị hoàng tử cứ hành hạ Rin thế nhỉ!?
Lời nói buông ra khi Peter vừa đến. Tinker khá ngạc nhiên với sắc mặt của cậu hiện tại. Có vẻ có việc gì đó khá nghiêm trọng
- Chúng ta được tập hợp tại rừng thiên. Tương lai mới sắp được hé mở. Gần đây thôi
Thế là hai người cùng tất cả tiên linh có mặt ở đây làm phép triệu hồi ngắt kết nối với thân chủ sau đó quay lưng lạnh lùng bay đến rừng thiên. Đúng, không chỉ mình họ. Khi tất cả bay ra khỏi cung điện thì vô vàn đốm sáng khác cũng vậy mà bay đi
Trong rừng thiên, không gian rộng hơn hẳn, tất cả các tiên nhỏ chăm chú nhìn lên vạt sáng như một chiếc ti vi trong suốt. Trong hình ảnh đó, Ken chính là người cầm trên tay là Tử Kiếm mạnh bạo đâm vào nơi ngực trái của Rin trước nhiều người không chút lưu tình. Cô đang bị trói trên chiếc thánh giá gỗ bằng dây bạc. Mọi người trong hoàng tộc đều xuất hiện ở đó thiếu bóng nữ hậu Erzanitan, không thấy bộ thất. Tất cả mọi người dân ai cũng được phép tấn công vào cơ thể yếu đuối của Rin không dứt. Cho đến khi cô trút hơi thở cuối cùng. Ánh sáng vụt tắt, Tinker không thoát khỏi sự bàng hoàng
- Sao ngài ấy có thể tàn nhẫn như vậy, rõ ràng ngài rất yêu Rin. Không! Điều này không thể xảy ra
- Có thể điều này sẽ giúp Vampire World chúng ta bước vào một thời đại mới
- Ý ngài là gì thưa ngài Victoria- Peter không thể thoát sự tò mò mà hỏi
---
Vừa đặt chân xuống bờ cát mịn là Rin đã nhong nhong vọc nước biển không cần đợi ai. Cô nhớ biến, rất nhớ và muốn ôm ấp nó thật lâu
- Hoàng từ ơi người bị bỏ rơi rồi- Roxy thừa nước đục thả câu
Anh nhướng nhướng mày khó chịu đứng phắt khỏi chiếc ghế phơi nắng đi nhanh đến nơi người con gái đang hòa làm một với nước
- Em vui quá nhỉ
Cơn rùng mình giật lên tận gáy, Rin quay người nhìn thẳng vào mắt anh
-...
- Chỉ nhìn anh thôi ư!! (-.-)
Rồi cô cười nhảy tót lên người mặc cho anh bế lên trên bờ. Sau khi đặt người xuống chiếc ghế bên cạnh cánh dù cô mới bắt đầu nhăn mặt phồng má giận dỗi
Tất cả đều như thế, không bất cứ ai dám lại gần vì hiện tại sát khí của Ken đã bao trùm cả bầu không khí rồi. Nhưng Rin lại rất thảnh thơi, cô lấy một quả dừa cho nước vào miệng nhìn mọi người chơi đùa. Sau khi đặt tay lên thành nắm chuấ bị tư thế để đứng dậy mới nhận ra người bên cạnh đang tỏa ra loại ám khí hiếm thấy. Biết mình đã làm anh giận Rin nhanh chóng nài nỉ
- Ken à~~
Anh vẫn nhắm mắt khoanh hai tay lại tạo một vẻ uy nghiêm đúng chất hoàng gia
Rin nhồm người đến dùng một tay chỏ đúng chỗ hiểm khiến anh bật cười và cô cũng từ đó mà cười phá lên
- Anh nhạy cảm thật
- Bây giờ mói chịu nói chuyện à!!
Khuôn mặt bốc lửa ngay với khoảng cách như thế này. Cho dù hai người đã làm... chuyện ấy... nhưng...
- Rin à~~~
Câu nói cắt đứt mạch suy nghĩ, là Roxy đang gọi tên cô. Nhìn sang Ken, anh vẫn giữ nguyên thần thái cũ. Cô không ra ngoài đó một mình được kẻo bọn họ lại tiếp tục đùa ghẹo thêm lần nữa. Phải kéo anh theo cho bằng được. Rin giờ tay định chạm vào cơ thể anh thì anh lên tiếng
- Không đi đâu~~
Đúng là đang giận. Cô miểm cười chồm người đến hôn nhẹ vào má anh khiến nó ửng hồng lên. Anh chưa hề nghĩ đến việc cô sẽ hành động như thế này. Lấy lại vẻ mặt cũ anh xoay người để mặt đối mặt bàn tay nhẹ nhàng nâng cằm cô lên cùng với nhiệt độ bắt đầu tăng
- Em thật là đáng yêu Rin Weaslly
Nói rồi anh hôn thật nhẹ và sâu lên môi cô... rất nhẹ nhàng như muốn kéo theo nó luôn vậy. Phản ứng như này làm anh cảm thấy hứng thú, hai người thực tình chẳng muốn buông. Khi anh rời khỏi bờ môi mềm mại đó ánh nắt Rin có gì đó đang tiếc nuối. Biết anh nhận ra vẻ mặt của mình cô nhanh chóng xoay người đi lại chỗ của Roxy nhưng chỉ vừa được vài bước thì tiếp tục bị anh kéo lại vô tình làm hai khuôn mặt ghé sát vào nhau. Chẳng phải anh định hôn cô nữa chứ?
- Vợ thì phải đi cùng chồng hiểu chứ!
Nhắc đến hai chữ vợ chồng cô liền nhớ đến cái đêm hôm đó làm chín đỏ cả mặt. Phất tay anh ra khỏi người mình và cố rảo bước nhanh hơn. Anh cười và theo dấu chân mà tiếp tiến
- Nào tất cả mọi người!! Đi biển thì phải có bóng mà có bóng là phải chơi- Jesika phấn khởi nói- Ta cùng chia ta đội nam đội nữ...
Ở đây có ba nam thôi nhưng lại tận năm nữ. Bất công! Bất công! Tụi con trai lên tiếng biểu tình
- Hay mình rút lui nhé
Rin nói trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Thật ra bỗng nhiên cô cảm thấy choáng khi ánh nắng chíu trực tiếp vào mặc dù không phải là ánh nắng mặt trời
Như cậy là vẫn còn 3-4
- Tụi này chấp 1 đó- May lên tiếng
- Này!!
Ai cũng nhận ra đây chính là tiếng của Dellas. Anh đang ở phía xa xa một chút cùng với Hella. Dellas tiến đến cùng nhau nhập bọn với họ. Bây giờ là 4-4
- Tại sao cậu lại không chơi- Rin thắc mắc hỏi khi thấy Hella đi về phía mình
- Tại vì mình đang mang thai. Được một tuần rồi. Vài tuần nữa mình và Dellas sẽ kết hôn
Ánh mắt Rin hắc lên sự thích thú hiếm có
- Ý... ý cậu là có em bé- Hella gật đầu- Có... có vui không
- Có vẻ cậu rất thích có em bé nhỉ- Ken tình cờ nghe thấy
- Chúng rất dễ thương!!
- Thích lắm, cậu sẽ thấy hạnh phúc vì nó chứng minh cho một tình yêu nồng nhiệt giữa hai người
"Nồng nhiệt"!! Nó khiến Rin rợn cả da gà sau đó liếc sang bóng lưng với cơ bụng sáu múi đang hăng hái chơi bóng chuyền. Máu mũi cứ thế tuôn trào. Rin đặt tay mình lên bụng của Hella. Tuy còn rất nhỏ nhưng cô cảm nhận được sự sống của nó. Thật ấm áp. Cô cũng muốn có con... thử một lần. Cảm giác không biết sẽ như thế nào nhỉ!? Tại sao cô lại có cái suy nghĩ này nhỉ (._.)
Yeah!!
Bên nữ đã giành phấn thắng một cách ngoạn ngục
- Sao ngài lại lơ là thế hoàng tử - May hậm hực nói
Nhưng Ken chỉ cười tà rồi quay sang nhìn Rin vẫn đang vui vẻ nói chuyện với Hella với chủ đề "em bé"
Bên nữ sẽ đưa ra hình phạt cho bên nam. Đó là... từ bây giờ đến hết ngày bên nam sẽ là oshin cho bên nữ
- Này Jesika!! Cậu có làm hơi quá không- Jay nói
- Này mau mai đi bắt bếp để chuẩn bị nướng BBQ đi~~- Jesika réo bên kia mặc cho Jay nói như thế nào- Mình không thiếu bóng con trai, tại mình không thích người khác giới thôi
Nói cũng phải, trong một nhóm người bây giờ chỉ còn mình cô là chưa có bóng người nào để dắt vai. Rin thì có Ken, Roxy thì có Alen, Jay thì có May và Gynabess thì lại có Gin. Chỉ còn mình cô là lẻ bóng. Nhưng không sao, sống thế cho khỏe
Tất cả bọn con gái bây giờ thả lỏng xuống biển. Hella cũng thế vì dù sao áp lực của biển rất ít. Tất cả 5 người lo chơi mà quên bén mất Rin đã đi đâu
Rin đang ngồi trên một vách đá ven bờ, sóng biển đổ xô vào bờ làm bật tung hơi nước đọng lên mặt mát lạnh cộng thêm luồn gió thoảng quanh đây. Nó khiến cô buồn ngủ và đã thiếp đi lúc nào không hay. Đầu lắc lư, cuối cùng cô ngã xuống tựa đầu vào vai Ken. Anh đã ở đó tựa khi nào
- Thì ra nhóc trốn ở đây
Lim dim một hồi cô bừng tỉnh khi nghe tiếng gây gỗ đánh nhau. Đầu thật đau khi biết mình đang tựa đầu vào một tảng đá nhọn
- Ai!?
Cô giật thoáng mình khi nhận ra đó là Ken cùng với... là hoàng tử của vương quốc người cá... và còn có cả hai chân nữa. Anh ta làm gì ở đây. Họ chiến đấu va chạm nhau khá manh động, cô sợ làm liên lụy đến cuộc chơi của mọi người
Thủy và Hỏa đánh nhau, ngoại lực của Ken là Phong và lực phụ của vị hoàng tử kia là Lôi. Có sự tương thích nhau rất lớn. Bây giờ cô mới cố gắng lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người
- Biến khỏi đất liền tên người cá đáng ghét
- Ta đến để đón vợ ta về. Không liên quan đến người tên Vampire hiếu thắng
- Rin là người của ta và sẽ trở thành vợ của ta trong tương lai. Thật nực cười vì ngươi lại có ý định cưới một Vampire đấy
- Ta chỉ muốn cưới người ta yêu
Hành động của Ken dừng lại ngay lập tức và cả Rin cũng thế. Cô muốn đi lại để ngăn cản hai người họ nhưng điều này thật quá bất ngờ. Vị hoàng tử không phải lên đất liền để vui chơi mà là để... bắt cô về làm vợ? Mình ảo tưởng quá chăng
- Câm đi tên miệng thối. Có giỏi thì cướp cô ấy từ tay ta xem
Cả hai lại tiếp tục cuộc đấu của mình. Có lẽ vì bị kích động, mây đen kéo đến sóng biển trở nên mạnh hơn. Vị hoàng tử đang muốn tạo dựng một cơn bão? Ken cũng không kém, anh bốc lửa xung quanh làm nhiệt độ ở cả khu nghỉ dưỡng tăng cao. Họ lại bắt đầu cuộc chiến của mình
- ch.ết đi tên Lửa thúi
- Phắn xuống biển ngay đồ Nước dơ
Phặt!! Xì~~~
Roẹt!! Roạt!!
Một tay tạo nước một tay tạo băng. Ngọn lửa xung quang Ken đã bị dập tắt và làn nước bao quanh vị hoàng tử bị đóng băng. Dưới chân họ, một số mầm non nhỏ bắt đầu nhảy khỏi mặt đất và bắt đầu lớn nhanh như thổi. Hai thanh niên đơ người nhìn cô gái phía bên (._.)
Rin tức giận hai mắt sắc lên cộng thêm hai cái sừng như satan (xạo) mà nói rất nhẹ nhàng
- Nếu muốn đấu thì đi chôc khác. Chỗ này là khu vui chơi nghỉ dưỡng của mọi người. Đường đường là một hoàng tử mà đến điều này cũng không biết sao!?
Một cảm giác lên đến tận gáy, hai chàng trai nhanh chóng thu hồi lại thuật pháp chạy nhanh đến bên cô
- Rin!!
- Rin... làm vợ tôi nhé
Vị hoàng tử người cá đã nhanh tay hơn chộp lấy bàn tay trái với những ngón tay thon dài của Rin mà nói. Ken tức giận hất mạnh tay hắn ra ngoài
- Bộ nãy giờ người không hiểu ta nói gì sao
- Ấy dza tôi chỉ là một con cá- Anh ta chu mỏ nói
Tình hình ngày càng tệ hơn khi Ken càng tức giận hơn nữa. Rin đành phải xen vào cuộc nói chuyện của hai người
- Thôi nào Ken, anh hạ hỏa đi. À... tôi vẫn chưa biết tên anh nhỉ
Ken liền bật cười hả hê
- Nhận cô ấy làm vợ... mà đến cả cái tên cô ấy cũng chưa biết à
- Ngươi!!... ta không so đo. Tôi là Los, Los Atoiy
- À... anh có cả đôi chân à!?
- Người cá chúng tôi khi lên bờ sẽ hóa đuôi thành chân. Đây là một khả năng sinh tồn của người cá chúng tôi
- Oa~~- Rin ra vẻ thích thú- Chúng tôi có tiệc nướng BBQ. Hay anh cùng vào chung vui nhé
Từ nãy đến giờ im lặng, Ken như bị chạm vào điểm yếu mà dựng cả lông đuôi (xạo)
- Em... em biết mình đang làm gì không
- Anh thôi nào. Dù sao cậu ấy cũng là hoàng tử mà, tôn trọng chút đi
- Anh cũng thế mà- Ken đưa ngón tay về phía mình
- Người ta đệ nhất anh là nhị được chứ
Im lặng là cách mà anh có thể phản ứng bây giờ