Chương 57: Zales là ai?!
Trước khi vào chap mình muốn nói điều này nha (TvT)
Cha và mẹ của Rin hiện tại là vô sinh vì tiếp súc với hóa chất nhiều. Nhặc được Rin trên núi đấy. Phiền đọc chap Quá khứ của Rin nhé
Và nữa!! Dellas là một người thuộc hoàng gia dòng họ Ritras. Là con độc nhất trong gia đình. Còn Alen chỉ thuộc tầng lớp quí tộc thôi a
------
Cứ thế mỗi tuần Rin lại đến để xem tình hình của cái thai trong bụng mình. Phát triển rất khỏe. Điều này khiến cô rất vui vẻ, miệng không ngừng vẽ lên một đường cong mang tên nụ cười
Jesi đã theo Los về vương quốc người cá, hôn lễ đã được gia đình hai bên chấp thuận. Có lẽ mọi chuyện được giải quyết quá nhanh nhưng như vậy cũng tốt. Mọi thứ bây giờ chính thức quay về trật tự ban đầu
Lâu lắm rồi nhỉ, Peter cùng Tinker vẫn chưa về. Nhớ quá!!
Về đến cung điện thì Rin thấy xuất hiện thêm một vị khách mời mới
- Kin!?
Anh ta từ ngày hôm đó bắt đầu đeo bám Jesika không yên. Mọi sự tự do của cô dường như tan biến tất cả. Ngày cả việc uống nước ép cũng có cả khuôn mặt Kin trong đó. Bây giờ, cô đang ngồi cùng bạn bè nhưng Kin cứ đi kề kề bên cạnh. Đúng đều là những ánh mắt thân quen nhưng cứ nhìn mãi không rời như thế, quả thật rất ngượng. Ken từ trên lầu đi xuống, Rin nở một nụ cười với anh. Anh cũng thế
Hôm nay không có gì đặc biệt, cả bốn cặp đôi ngồi lại tán gỗ chuyện riêng tư của nhau
- Cái gì bốn cặp đôi chứ?! Tôi và tam hoàng tử chưa hề có gì nha
Kin mắt long lanh nhìn Jesika
- Em đang nói nhảm gì đấy?! Cũng đã hôn rồi!!
Nhắc đến cái nụ hôn đó, thật phiền phức. Nó như một mẫu keo kéo dán cô và Kin lại với nhau vậy. Chạm nhau một giây là nhớ nhau cả đời?! Ai thèm nhớ hắn chứ. Cô không ham quyền cao chức trọng như hoàng tử. Là phận con gái mà, một anh chàng thường dân cũng được mà. Nhưng lại thêm một điều đang sốc, nữ hậu đôi mục tiêu như tên đôi hướng. Sau khi Kin tuyên bố quan hệ giả tạo của hai người trước mặt bà, ngay lập tức bà đến hỏi ngay ý kiến của cha mẹ cô. Nói qua nói lại, bây giờ Jesi đi rồi nếu ngay cả cô cũng thế thì cha mẹ họ ở căn lâu đài to lớn đó một mình, không chừng sẽ tự kỉ mất. Vẫn nên là đừng nghĩ đến hai chứ hôn nhân sớm
Đã gần đến sinh nhật của Ken. Nhân lúc anh vào bếp làm một số thức ăn Rin nhanh chóng phân phó nghiệm vụ cho tất cả mọi người để anh có một buổi sinh nhật đáng nhớ nhất. Cô dám chắc ngày hôm đó Ken sẽ không khát máu và biến thành quái vật càng không. Liều thuốc do chính tay cô chế ra đảm bảo không thể nào không có hiệu dụng. Để tác hợp cho các cặp đôi laih với nhau, Rin không nỡ tách bỏ họ. Và cả cô rất cương quyết phân phó cho Jesika cùng Kin ở cùng một nhóm. Jesika rất muốn phản bác nhưng vì Rin đang có thai nên cô không dám nói nhiều. Để Rin nghỉ ngơi vẫn hơn vài phần. Trong ba tháng đầu thì đứa bé trong bụng vẫn nằm trong vòng tròn nguy hiểm
Đến rồi, ngày đó đến rồi!! Là sinh nhật của Ken. Năm nay, anh quyết định ở một mình không liên can đến ai, vẫn ngoan ngoãn uống mấy viên thuốc mà mẹ anh đưa. Anh im lặng ở trong phòng riêng của mình tại cung điện hoàng gia. Vắng bóng Rin thật sự cr thấy rất thiếu thốn, cả ngày hôm nay thôi mà. Cố gắng lên. Năm nay không có máu, anh hơi khó hiểu với quyết định này của mẹ mình nhưng rồi cũng cho qua. Không có nó thì con quái vật trong anh sẽ không có năng lực để trỗi dậy. Có ai bắt một chiếc xe hết dầu chạy nhanh lên đâu
Một cốc nước chính là thức ăn và thức cho cả ngày hôm nay. Có hơi nhạt nhẽo nhưng cũng tốt. Khi đưa cốc nước lên miệng Ken có suy nghĩ gì đó liền dừng mọi hành động đưa miệng ly ra khỏi mình. Erzanitan và Rin quan sát từ xa chờ đợi muốn mòn cả răng (hai tay đang cắn tay mình như một khúc xương do chó gặm). Sau khi bắt lấy hành động này càng cắn tay dữ dội hơn miệng không ngừng nói uống uống uống!!
Đến giqay phút cuối cùng anh vẫn cho vào miệng một hơi uống cạn ly. Rin mừng rỡ nhìn anh, trong ly nước đó có pha thuốc mà cô đã pha chế, không màu và cả không mùi. Đố anh phát hiện ra!!
Rời khỏi cung điện Rin đến nhanh kí túc xá cũ của mình. Đã lâu rồi không gặo Zales cùng Frizen. Cả John, Jack và Fons. Họ ngày nào lại chẳng đến đây. Mà nhắc mới nghĩ đến, anh chàng Jack này từ đâu chui ra vậy nhể. Nhớ lúc trước cô gặp chỉ có Fons cùng John mà thôi. Nếu hôm nay mà có gặp phải hỏi cho vỡ lẽ mới được
Đứng trước cửa phòng, thật kì lạ vì hôm nay Frizen không ra đón như hằng ngày. Không nghe tin tức gì bao lâu nay khiến Rin bất giác lo lắng. Và vừa rồi, người mở của cho Rin chính là anh bạn Jack mà cô vừa nghĩ đến
- À!! Là Jack à!?- Đây cũng xem như là một lời chào hỏi ha!!
Bước vào bên trong nhưng cô cũng chẳng thấy Frizen đâu cả
- Zales à!!? Frizen...
Nhắc đến Frizen, mặt của cả ba người liền đanh lại lạnh như băng. Trên mặt để lộ ra vẻ bất mãn gì đó. Lúc này mặt của Zales như có cao su, nó giãn ra lại như bình thường rồi ông tiếp tục nói
- Hai người đó đang ở trong nhà vệ sinh... (-.-)
Nói đến đây Rin cũng như bao người khác mặt đanh lại lạnh như băng. Cô đứng thẳng người xoăn tay áo một chân để lên bàn một tay đặt lên ghế
- Hai cái người kia đây là phòng kí túc của bà mà dám làm cái chuyện gì vậy hả?!
Rin nổi sát khí đúng đùng như bà la sát, may mắn có John và Jack hai bên kéo tay lại. Thật, đã lâu rất lâu rồi cô mới quay lại nơi này nhưng Frizen lại không để tâm tới. Đau lòng chứ. Rin đưa tay về phía WC ngay lập tức liền có một tấm chắn bằng thủy tinh xuất hiện bao quanh khu vực đó. John và Jack dường như không có phản ứng nhưng Zales thì ngạc nhiên hết phần thiên hạ. Rin kấy đâu ra cát thủy tinh từ trong lòng đất ở nơi này?!
Xong xuôi cô phủi tay như đã hoàn thành nhiệm vụ. Đã bơ thì bơ luôn vậy
Jack nhìn Rin nhếch môi cười. Cô gái này vui tính đáng yêu thật
- À đúng rồi!! Chào cậu. Jack đúng không?! Có vẻ trước giờ tôi chưa biết cậu...
- À!! Tôi là Jack. Tôi là người trở thành vệ sĩ đáng tin cậy bên cạnh người kế thừa tiếp theo của tộc người sói. Cô không biết tôi cũng phải tôi, tôi chỉ vừa đến đây một vài lần
Rin gật đầu như đã hiểu
- À!! Nhưng sao lần trước tôi lại không thấy cậu nhỉ?! John!!
- Tôi được đề cử để trở thành hộ vệ bên cạnh Fons. Phải tập luyện rất gắt gao
Thì ra là thế, có vẻ như cô vẫn còn nông cạn kiến thức về tộc người sói rất nhiều. Và cả vương quốc người cá, cô không biết gì về họ cả. Có lẽ sau ngày hôm nay phải dành chút thời gian đi phiêu lưu mới được. Nghĩ đến đây Rin cảm phấy phấn khởi thích thú. Không có gì sướng hơn việc được thoải mái tự do. Cô vươn tay sang ngang cố ý liếc mắt đến tấm kính vừa tạo. Cả hai đang đứng đó nhìn cô bằng ánh mắt chờ mong. Nhưng Rin không thèm để vào mắt, muốn làm gì cứ làm đi. Hứ!!
Jack lại bật cười thêm một lần nữa vì chợt nhận ra điều thú vị. Lập tức một ánh mắt sắc như kim lao đến đâm thẳng vào đầu anh. Xoay đầu sang một bên, Fons đang cầu cứu
Khụ!!
Dạo này không đến Rin cũng lo cho Zales lắm chứ. Ông ấy bây giờ ngày càng tùy tịu ra, gầy đến sắp thấy da bộc xương. Với lại hơn cả, cơ thể ông đã bay mùi thối rửa. Tại sao?!
- Zales là ông nằm xuống đi!!- Rin hỏi thăm. Cô bắt đầu đưa tay rà xét xung quanh cơ thể. Zales lại tiếp tục lên tiếng
- Đây không phải cơ thể của ta. Nó sắp mục rửa mất rồi
- Vậy bây giờ... tôi phải làm sao để đưa ông trở về?! Nếu như thế mọi tác dụng sẽ phản bác lại chứ
- Có lẽ bây giờ cơ thể của ta cũng thế. Nó bắt đầu mục rửa. Nếu hắn hồ đồ đem xác ta đốt đi, sợ linh hồn ta sẽ tan biến. Nhưng hắn cũng quá cứng đầu, một mực đối đầu với ta. Ta muốn ôm con trai mình, âu yếm vợ của mình. Ta sợ nếu họ bên cạnh hắn sớm muộn gì cũng mất mạng thôi
Rin từ nãy giờ luôn trầm tư, nghe đến hai chứ mất mạng liền ngẩng cao đầu mắt dán thẳng vào đôi con ngươi trong suốt của Zales. Ông vẫn giữ nguyên trạng thái tiếp tục nói
- Thứ duy nhất mà bây giờ cô chưa hề biết, đó chính là quá khứ và trận đại chiến của năm trăm năm trước. Quá khứ của ta, của Erzanitan, của con trai ta và mẹ ta, nữ hoàng Victoria Hekfoen... là một
- Nữ hoàng Victoria!
- Cô biết?!
- Mẹ tôi đã từng nói qua
- Mẹ cô?! Bà ấy ở đâu
- Mẹ tôi ở thế giới con người. Bà ấy nói... nữ hoàng Victoria nhờ bà chăm sóc tốt cho tôi. Tôi nghĩ... Victoria gì đó biết đến thân phận của tôi
Đúng như Rin nói, thân phận thật sự của cô rất bí ẩn. Trong lịch sử hầu như không có ghi chép gì về nhân vật này. Làm sao mà mẹ ông biết được thân phận của cô được. Và làm sao để biết?! Bà ấy đã mất tích rất lâu rồi
- Cứ một thời gian tôi lại gặp một giấc mộng. Tôi ở trên một đỉnh núi tuyết và cứ tiến thẳng thì gặp một lâu đài. Bên trong đó... rất uy nghi lộng lẫy. Có cả... một tảng băng... và một người phụ nữ trong đó --
- Một người phụ nữ trong tảng băng đó- Zales chợt trở nên khẩn trương khiến Rin có hơi ngạc nhiên. Từ trước giờ ông luôn là người điềm tĩnh để suy nghĩ mọi chuyện- Còn gì nữa không? Như... ngoại hình bà ấy thế nào?!
Rin nhớ lại ngẫm nghĩ một hồi rồi tiếp tục nói
- Bà ấy khoác lên người bôn trang phục hoàng gia rất sang trọng. Nó giống như trong quyển sách mà tôi đọc lúc trước- Cô nhớ là nó còn ở trong căn phòng này. Bước đến kệ sách, may quá nó vẫn ở đây- À~~ còn một điều đặc biệt tôi để tâm nhất. Tóc bà ấy rất đẹp. Tôi chắc thế dù nhỉ nhìn qua lớp băng dày cộm đó. Tóc bà trắng xóa như tro...
- Đó là nữ hoàng Victoria- Ông nhìn vào trang phục mà Rin đã hướng dẫn lật để xem và nói- Người đó chính là mẹ tôi... Tại sao bà ấy lại đi vào giấc mơ của cô cơ chứ?! Và ngay cả... cô biết ngọn núi tuyết đó là nằm ở vị trí nào không
Rin hơi ngẩn người lắc đầu không biết. Quả thật nơi đó là một chỗ rất đẹp. Nhất là vào sáng sớm. Tia nắng mặt trời sau khi nhô khỏi ngọn núi chíu sáng lên từng hạt tuyết rơi xuống óng ánh thật đẹp- Tôi không biết nơi đó có tên là gì, nhưng nó là một nơi rất đẹp ở thế giới con người... có lẽ vậy
- Sao cô lại nói thế?!
- Hmm... cha mẹ tôi có đưa cho vài tấm hình nơi mà họ đã nhặc được tôi. Tôi có ấn tượng như vậy... dù sao thì vẫn chưa có điều gì chắc chắn cả. Ông đừng kì vọng nhiều. Tôi mong những gì tôi nói sẽ có ích cho ông
Sau khi nói chuyện xong thì... choang! Một tiếng vỡ lớn vang lên. Thì ra hai người họ đã phá vỡ thành công tấm kính. Fons thì thở mệt nhọc còn Frizen thì hấp tấp chạy đến bên cạnh nắm lấy tay Rin lay lay mững rỡ
- Rin à cô đã mạnh lên rất nhiều rồi... ôi may quá
Rin vẫn im lặng một hồi rồi tiếp tục lên tiếng
- Thời gian qua tôi không hề chơi không nhé
Rin đang giận, cô biết. Bao lâu nay khi Rin đứng ngay ngưỡng cửa thì cô đã lon ton chạy ra đón. Điều đó khiến Rin cảm thấy rất hạnh phúc. Chí ít ra khi đi đâu về đâu cũng có người đợi mình. Nhưng hôm nay cô đã làm Rin thất vọng hơi nhiều
- Rin à tôi xin lỗi mà
Giọng của Frizen lí rí trong miệng nhưng Rin cũng nghe được. Cô miểm cười
- Không sao, tôi lại tưởng cô xảy ra chuyện gì. Bây giờ nhìn cô an toàn là tôi vui rồi
Vừa dứt lời thì Rin bị thu hút bới sự rên rỉ của Zales. Ông đang tan biến, những hạt linh hồn đang dần tách ra khỏi cơ thể. Rin trở nên lúng túng. Rin chạy đến bên ông hỏi hang nhiều thứ nhưng ông chỉ lắc đầu. Ông hiện giờ không ổn chút nào, nếu để thêm một thời gian nữa chắc chắn sẽ tan biến, cái xác hiện tại cũng sẽ thối rửa mục nát đi
Frizen chạy kên trước mặt ông giơ tay lên trước niệm chú. Lập tức nhưng đốm sáng kinh hồn ấy quay trở lại khiến ông thoải mái hơn
- Chuyện gì thế Frizen. Zales gặo chuyện gì?!
- Trên cơ thể con người có 37.2 nghìn tỉ tế bào. Kinh hồn cũng theo thế mà tan biến. Tôi không thể trụ được lâu, nhiều nhất là hai tuần. Trong thời gian đó, Rin à làm ơn hãy tạo điều kiện để ngài ấy quay về cơ thể của mình. Chỉ có cô... mới làm được
Đột nhiên tất cả mọi trách nhiệm đều để lên đầu nưen có hơi phản ứng lại được. Nhuqng trong đầu cô đã vạch ra được một kế hoạch rồi
Sau khi từ biệt mọi người Rin nhanh chóng theo lối tát về cung điện. Không biết mọi người đã chuẩn bị đến đâu rồi. Nhưng giữa đường lại gặp được Peter. Cô vui mừng muốn bái cho cậu biết về buổi sinh nhật của Ken nhưng lại bắt đầu run sợ vì khuôn mặt sắc lạnh của cậu ta. Cả không gian bỗng chốc bao phủ một màu đen đáng sợ
- Peter à có chuyện gì vậy?!
- Zales đâu Đưa tôi đi gặp Zales!!
Bị hỏi bất ngờ như thế Rin quả nhiên không thể nào trả lời ngay được. Không lẽ ngay cả thân phận thật sự của Zales tiên tộc cũng biết?! Nếu như vậy bây giờ cô phải làm sao?!
Bỗng nhiên được triệu kiến Maya có phần hơi lo lắng, không biết đức vua xảy ra chuyện gì. Sau khi vào bên trong, không có ai cả nhưng có một mùi hôi thối nồng nặc bốc lên. Với chiếc mũi thính đương nhiên Maya không thể chịu nổi. Cô nhìn về phía chiếc ghế nơi Zen đang ho khụ khụ không ngừng lo lắng chạy đến
- Đức vua, ngài sao vậy
Lập tức ông nắm chặc lấy cổ tay Maya ánh mắt hướng thẳng vào mắt cô lóe lên một màu đỏ máu đặc trưng. Ngay lậo tức ông thấy khỏe hơn, Maya nhanh chống gục người xuống đất
- ch.ết tiệt!!- Ông thầm rủa một câu
Lần này Frizen bắt rõ được đường đi của Rin nhanh chóng đứng trước cửa mà đợi. Sau khi thấy cô sau cánh cửa, Rin chợt nhảy lên ôm lấy Frizen sau đó nhanh chóng chạy vào chiếc giường nơi mà Zales đang nằm
- Zales!! Zales!! Mau dậy nào. Tôi có cách để đưa ông về với thân thể cũ rồi
Lập tức ông mở mắt nhìn thẳng vào người con gái đang hớt hải trước mặt
- Bằng cách nào chứ. Khả thi không?!
- Tôi nghĩ là có thể. Vì chính Ken cũng đang nghi ngờ thân phận của đức vua hiện giờ
***
Tất cả đều đã gần xong xuôi. Nhưng tại sao bây giờ Ken vẫn chưa đến khiến họ có phần lo lắng. Rin đi lâu như thế không biết có bị làm sao không, đang có thai mà
Roxy cùng Jesika nhìn nhau sau đó đồng ý cùng nhau ra khỏi cung điện. Ana cùng Isa vẫn đang mải mê vắt đồ trang trí lên cửa sổ. Trông thấy hai người học bước ra ngoài liền đi theo
Đứng trước cung điện hoàng gia, Rin biết vị trí phòng của Ken hướng nào. Nữ hậu đã đồng ý thì ngại gì vết bẩn. Rin xoa xoa bụng mình sau đó hướng lên của sổ phòng Ken mà huýt sáo ra âm hiệu. Không hiểu sao anh lại không nhận được. Tức thì cô hóa một làn gió dưới chân để nâng mình lên. Cửa sổ đóng chặc kín, Ken đang ngồi uống rượu ưu tư một mình. Rin vui vẻ tạo một lỗ hổng trên cửa nhanh chóng chui vào. Phát hiện có người đột nhập Ken nhanh chóng tấn công nhưng khi nhận ra đó là Rin liền rút đòn lại
- Sao em lại đến đây?! Có biết hôm nay, ngày trăng tròn này anh rất nguy hiểm không hả?!- Anh mắng
Rin nhẹ nhàng nhìn anh sau đó cầm tay anh lên mà nói
- Một năm chỉ có một ngày hôm nay thôi. Ken à... năm nay... cùng dự tiệc nhé. Tất cả đều đã chuẩn bị xong rồi. Bây giờ chỉ thiếu nhân vật quan trọng. Đó là anh
- Anh không thể... Rin à em biết rõ anh nhất mà
- Cả ngày hôm nay anh chỉ uống một cốc nước thôi chứ?! Anh có cảm thấy khát máu không
- Tất nhiên là... không
Quả đúng thật, hôm nay anh không cảm thấy khát máu như mọi năm, ngược lại cơ thể cũng rất khỏe mạnh. Con quái vật trong anh không còn quấy nữa. Nhùn là hiểu ngay, chính Rin đã làm điều này. Anh vui mừng nắm lấy tay anh giọng nhẹ nhàng
- Lần trước anh đã hại em rồi. Lần này, anh đảm bảo sẽ vui chơi hết mức có thể. Yêu em. Rin
Và rồi hai người trao nhau một nụ hôn môi. Đợi chừng đến khi cả hai không còn hơi thở mới buông ra. Rin thở dốc
- Chúng ta ra ngoài bằng đường cửa sổ nhé. Em có thứ này muốn cho anh. Hiện tại đang ở trong bãi đất trống ở khu rừng trước mặt. Đảm bảo anh sẽ rất thích