Chương 1: Triệu Hoán Đặc Chủng Khô Lâu

“Linh lực 29 điểm”.
Trên máy đo linh lực, hiện lên hai con số, thiếu niên kia thấy thế, nhẹ cười một tiếng, thần sắc hết sức bình thản chờ lão sư công bố kết quả.
“Lạc Cảnh Thiên, linh lực, hai mươi chiến. Luyện Linh cảnh hạ cấp”.
Lão sư đứng bên cạnh lập tức lớn tiếng kêu lên.


“Tên họ Lạc này thiên phú cũng không cao đi chỗ nào a? Làm sao lại có người đồn thổi hắn ghê lắm mà? Chỉ có 29 cũng có mặt mũi tiến vào học viện?”.


“Ta nghe một số người nói, hắn trắc thí qua vài lần, cứ mỗi tháng lại trắc thí một lần, năm tháng trước là hắn lần đầu trắc thí, cũng là 29 điểm, phải biết lần đầu trắc thí, 29 điểm nhưng là rất cao,chỉ là… hắn năm tháng qua đều ăn xong rồi ngủ sao? Một chút cũng không tăng lên?”.


“Chậc chậc, nghe ngươi nói thế, hắn xem như phế rồi”.
“Ngươi nói xem hắn làm sao nguyên khí không chút nào tăng trưởng? Trong sách cũng chưa từng gặp loại trường hợp này, hấp thu nguyên khí trong không khí chuyển hóa thành linh lực cũng không khó a?”.


“Nói không chừng hắn lười đi, dù sao 15 tuổi a, tuổi trẻ, ham chơi 1 chút cũng bình thường”.
“Ngươi bao lớn?”.
“Mười lăm, thế nào?”.
“... Ngươi có mặt mũi nói hắn tuổi trẻ? Ngươi lớn hơn hắn chỗ nào a?”.
“Ta đùi lớn hơn hắn, cánh tay to hơn hắn, bụng to hơn hắn, cũng lớn hơn ngươi”.


“Ha ha ha, ngươi là muốn đem ta ch.ết cười sao?”.
Xung quanh truyền tới đôi chút lời trêu đùa, nhưng là cũng không có xuất hiện tình trạng khinh bỉ, chế nhạo gì gì đó.
Lạc Cảnh Thiên trên miệng treo nụ cười đi xuống, dù sao số điểm này cũng đã đủ tiến vào học viện rồi.


available on google playdownload on app store


“Các ngươi ăn no rửng mỡ không có việc gì làm sao? Đều được thông qua, còn ở chỗ này làm gì? Không đi báo danh nhập học, tụ tập ở đây có biết hay không gây cản trở giao thông qua lại?”. Vị lão sư kia kiểm tr.a xong Lạc Cảnh Thiên, lại nhìn xuống dưới đám người tụ tập hơn trăm người, hắn liền nhịn không được lớn tiếng nói. Dù sao đám người này nhao nhao làm phiền hắn.


“Lão sư, chúng ta chỉ là muốn quan sát một chút đồng học tương lai thôi a”.
“Lão sư, nơi này là sân trường, nơi nào có công cụ giao thông qua lại, lão sư là không muốn chúng ta ở đây thì nói thẳng a”.


“Tránh ra, kêu gào cái gì, biết hay không cản trở người khác làm việc?”. Đột nhiên, một người cưỡi một chiếc xe đạp tới, hướng về đám người lớn tiếng kêu.
Tên học sinh vừa nói kia thấy thế, mặt đỏ bừng, muốn tìm một cái lỗ để chui xuống. Cái này đánh mặt cũng quá nhanh đi.


“Ha ha ha”.
Đám người xung quanh cười lớn, bởi vì vừa rồi tên kia nói vô cùng lớn tiếng, lại thấy hắn ngượng ngùng xấu hổ, họ cười càng lớn. Lạc Cảnh Thiên cũng không ngoại lệ bật cười.


Đám người cũng không có nhường lối đi, bởi vì họ biết, người kia đơn thuần chính là muốn làm tên học sinh kia mất mặt, để ngươi lớn tiếng. Để ngươi kêu gào.
Cho nên, người kia liền lái xe vòng qua đám người chạy đi.


“Được rồi, tiếp theo, Mạc Uyển”. Vị lão sư kia cười nhẹ một tiếng rồi nói.
Nghe vị lão sư kia gọi tên, một vị thiếu nữ từ trong đám người đi ra, xung quanh đám người cũng trở lên yên lặng. Từng đạo ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía thiếu nữ kia.


Đây là kiểm tr.a trước khi nhập học, cho nên tuổi tác đều là 15 tuổi đến 17 tuổi. Mà thiếu nữ này gương mặt lại hết sức non nớt, tuy nhiên chưa coi là tuyệt sắc mỹ nữ, nhưng lại mang theo thanh thuần sức sống, lại có chút mị hoặc, làm nàng trở thành tiêu điểm toàn trường.


Hơn nữa, nghe tên của nàng, trong đám người cũng nhận ra nàng là ai.
“Đây chẳng phải là Mạc gia đại tiểu thư sao? Nghe nói thiên phú vô cùng cao”.


“Cao hay không ta không biết, nhưng dáng người này, nhan sắc này, đôi chân dài này, bờ mông này… chậc chậc, ta có thể chơi một năm không chán. Đáng tiếc ngực có chút… phẳng”.


“Ngực không phẳng lấy gì bình thiên hạ? Nhưng nàng mới 15 tuổi, còn có thể phát dục nha, hắc hắc, chưa nghe qua 2 lần phát dục từ này sao?”.
“Nhỏ tiếng một chút, dù sao cũng là Mạc gia, chúng ta là chọc không nổi”.


“Vừa rồi không phải ngươi bàn luận về Lạc Cảnh Thiên lớn tiếng nhất sao? Làm sao lúc này lại như thế sợ sệt?”.


“Ngươi là không biết, Lạc Cảnh Thiên ta biết, có thể xem như là bằng hữu, từ nhỏ đã nhận biết, hắn tính cách rất tốt, nhưng Mạc Uyển cô nàng này thì khác, tính cách như cọp cái, động một chút là mắng chửi người. Một chút giáo dưỡng cũng không có”.
“Đừng nói, cô ta nhìn xuống”.


“Đặt tay lên máy đo đi”. Vị lão sư kia thấy Mạc Uyển không có tiến hành kiểm tr.a liền nhẹ nhàng nhắc nhở.
“Vâng!”.
Mạc Uyển gật đầu một cái, quay người lại, đưa bàn tay đặt lên máy đo.
“Mạc Uyển, linh lực 60 điểm, Luyện Linh cảnh trung cấp”.


Nghe được lão sư đọc thành tích của mình, Mạc Uyển đắc ý cười một tiếng.
“Chậc chậc, Luyện Linh cảnh trung cấp a, nàng mới 15 tuổi, cứ theo tốc độ này, một năm sau khả năng cao có thể đạt tới Khai Linh cảnh đi?”.


“Mạc gia có khác, khó trách có thể trở thành một trong tứ đại gia tộc Tâm Nguyệt Thành”.
“Cắt, thiên phú cao nhưng nhân phẩm không được, có gì hay ho mà khen ngợi?”.


“Đúng thế, ban đầu Lạc Cảnh Thiên hắn kiểm tr.a ra 29 điểm, Mạc Uyển lúc đó mới có 20 điểm đây. Cảnh Thiên hắn còn không có khoe khoang cái gì, ngươi nhìn cô ta xem, mặt mày vênh váo, cao ngạo như thế tương lai là không không có nam nhân”.


“Ngươi là ngu đi? Với vóc người của nàng, dù lấy không được chồng, nhưng cũng có thể dùng nhan sắc đi câu dẫn nam nhân a”.
“...”. Lạc Cảnh Thiên.
Cái này kịch bản có vẻ không đúng.


Hẳn là phải châm chọc, khinh thường ta cái này thiên phú yếu kém đi? Làm sao tất cả đều chuyển qua công kích Mạc Uyển rồi? Còn nói nàng đi câu dẫn nam nhân, khác nào nói nàng làm “gái”?.


Người ta vẫn chỉ là một thiếu nữ a, cần như thế nặng lời sao? Một chút thương hương tiếc ngọc cũng không có? Người ta thiên phú cao, xuất thân cao quý, cao ngạo một chút cũng không được? Nàng ăn nhà ngươi thóc gạo? Vẫn là ngủ ngươi lão ba?.


Lạc Cảnh Thiên một chút cũng không có cảm kích đám người này bênh vực hắn. Một đám ghen ghét quỷ mà thôi. Mạc Uyển hắn biết, tuy nhiên tính cách có chút hung hăng một chút, nhưng là cũng không đến nỗi như đám người này nói, cần thiết châm chọc như thế sao?.


Nhớ năm đó nàng còn chạy theo hắn cái mông, luôn mồm gọi Cảnh Thiên ca ca đây. Tuy nhiên càng lớn, nàng giống như càng thay đổi, nhưng cũng không có hỏng đi nơi nào.
“Người tiếp theo, Lạc Cảnh Điềm”.
“Tới ngay”.


Một tiếng âm thanh trong trẻo vang lên, cắt đứt đám người âm thành ồn ào, nhất thời đám người ánh mắt đều di chuyển.
Bị nhiều người như thế nhìn, Lạc Cảnh Điềm không chút hoang mang, gương mặt không thay đổi chút nào.


Lạc Cảnh Điềm có một khí chất trang nhã, mái tóc đỏ rực tung bay, gương mặt không chút tỳ vết, môi hồng răng trắng, có thể tưởng tượng được, sau khi lớn lên nàng sẽ đẹp tới mức nào. Khuynh thành khuynh quốc cũng không nói chơi.


Nếu như đem Mạc Uyển cùng Lạc Cảnh Điềm so sánh, Mạc Uyển dung nhan là không so sánh được. Càng đừng nói tới dáng người.
Lạc Cảnh Điềm chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm. Khó thể tin được đây lại là thiếu nữ mới chỉ 15 tuổi. Cái này phát dục cũng quá tốt đi?.


Lạc Cảnh Điềm chạy lên, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn đạt lên máy đo linh lực.
“Linh lực 89 điểm, Lạc Cảnh điềm, Luyện Linh cảnh cao cấp”. Sau một lúc, vị lão sư kia mang theo giọng nói hơi chút khiếp sợ vang lên.
Sân trường nhất thời tĩnh lặng.


“Cao cấp! Lại là Luyện Linh cảnh cao cấp! Ông trời a, đây là cái gì yêu nghiệt?”. Một lúc lâu sau, đám người mới khiếp sợ bàn tán.
Luyện Linh cảnh, con đường cường giả mà bất kỳ người nào đều phải trải qua. Luyện Linh cảnh linh lực từ 1 đến 29 là hạ cấp, 30 đến 69 là trung cấp, 70 đến 99 là cao cấp.


Khi mà đạt tới Luyện Linh cảnh cao cấp, linh lực từ 99 điểm đột phá tới 100 điểm, như vậy người này chính thức bước vào Khai Linh cảnh. Chính thức ngưng tụ Linh Tâm của bản thân. Mà mới chỉ 15 tuổi đã là Luyện Linh cảnh cao cấp, toàn bộ Tâm Nguyệt Thành có thể dùng hai bàn tay đếm ra.


Đủ biết họ kinh ngạc thế nào.
Nghe được lão sư báo thành tích, Lạc Cảnh Điềm nở ra nụ cười ngọt ngào, cúi đầu cám ơn một câu sau đó đi xuống duối.


Lạc Cảnh Thiên cũng nở ra nụ cười, chỉ là nụ cười trên mặt hắn dần dần cứng đờ. Bởi vì hắn nhìn thấy Lạc Cảnh Điềm lao tới chỗ hắn.
“Á nè nè, Lạc ca ca, làm sao không chờ ta cùng đi. Biết hay không ta đi một mình rất sợ hãi?”. Lạc Cảnh Điềm ôm lấy cánh tay hắn ủy khuất nói.
Xong.


Lạc Cảnh Thiên biết mình xong đời rồi, nhìn về phía đám người, ai nấy ánh mắt đều bốc lửa, như muốn đem hắn nuốt sống. Hắn biết, tại học viện, nhất định là phiền phức không ít.


Hắn biết Lạc Cảnh Điềm là đang cố ý để hắn gặp phiền phức, đây chính là báo thù hắn sáng sớm bỏ lại nàng một mình rời đi. Đáng tiếc, hắn không có chứng cứ. Nói ra ai sẽ tin?.
Ta là nàng ca ca! Lạc Cảnh Thiên rất muốn lớn tiếng nói câu này. Nhưng là hắn biết, nói ra cũng vô dụng.


“Ngươi là con nuôi, không phải ruột thịt”. Nếu biết Lạc Cảnh Thiên ý nghĩ, đám người nhất định sẽ hét lên câu nói này.
Xong! Triệt để xong!
Hắn nhìn về phía Lạc Cảnh Điềm, ánh mắt có chút bất lực. Đây là muốn đem hắn hố ch.ết a.


Khi ngươi không hiểu rõ một sự vật, có lẽ chỉ có cảm giác thần bí, nhưng khi thực sự hiểu rõ nó, tam quan của ngươi... sẽ đổ *Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư*






Truyện liên quan