Chương 102: Thế nào lại là ngươi???
Lạc Cảnh Thiên cùng Lạc Thiên Y được tên nhân viên đưa vào bên trong. So với trong tưởng tượng của hắn khác biệt rất lớn, cũng không phải khắp nơi đều là người ngồi, mà đơn giản chỉ là một cái hành lang rất dài, bên cạnh có những cánh cửa khác biệt.
Tổng cộng có 4 đầu hành lang, bên trên lối vào đều có chữ khác nhau. Phân biệt thành Thiên - Địa - Huyền - Hoàng bốn chữ.
Điều này làm hắn cảm thấy khó hiểu.
“Đây là tiêu phí khác biệt, phân chia cảnh sắc cùng chất lượng khác biệt”. Giống như nhìn ra được Lạc Cảnh Thiên hiếu kỳ, tên nhân viên liền lên tiếng giải đáp.
“Tiêu phí vấn đề sao? Như vậy, chúng ta còn chưa chọn, ngươi định dẫn chúng ta đi đầu thông đạo nào?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“Đương nhiên là Thiên cấp thông đạo. Ngài chung là chúng ta thượng khách, tất nhiên chỉ có thể vào Thiên cấp gian phòng. Để ngài tiến vào những gian phòng khác sẽ làm thấp đi thân phận của ngài”. Tên nhân viên nói.
Lạc Cảnh Thiên nghe thế cười không nói, tuy nhiên nghe rất êm tai, nhưng là bên trong lại giấu đi thứ quan trọng nhất là - tiêu phí.
Dẫn hắn vào Thiên cấp thông đạo, đồng nghĩa với việc hắn phải tiêu phí với mức giá cao hơn rất nhiều. Đây cũng không phải là lừa gạt, hắn có thể chắc chắn tên nhân viên này cố ý nói như thế không phải vì để hắn tiêu phí cao, bởi vì tên nhân viên này không biết được hắn nắm giữ bao nhiêu kim tệ, thì làm sao xác định được hắn có khả năng tiêu phí?.
Như vậy chỉ có thể nói, một là hắn biết rất chính xác bản thân có bao nhiêu kim tệ, thứ hai chính là… không cần tiền.
Cả hai đều là xác xuất 50-50, bởi vì hắn từng tự lộ ra bản thân có 100 vạn kim tệ cho đám người Đinh Đang thương hội, Nhật Nguyệt Các có thể điều tr.a được bản thân hắn, như vậy biết được những thứ hắn nói ra khả năng rất cao. Cho nên tên nhân viên này mới có thể khẳng định bản thân có khả năng tiêu phí.
Mà loại thứ hai, chính là có người muốn gặp hắn, mời hắn tới Thiên phòng.
Hắn càng nghiêng về khả năng thứ hai hơn.
Như vậy, sẽ là ai đây? Mục đích của người này sẽ là cái gì?!
“Mời”. Tên nhân viên kia hơi hạ thấp người đưa tay ra nói.
Lạc Cảnh Thiên nhìn hắn một cái, sau đó cùng Lạc Thiên Y đi vào.
Đầu hành lang này rất dài, cứ cách khoảng hơn 10m lại xuất hiện một cánh cửa ở một bên, bên trên có đánh số dần lên cao. Hắn còn thật nhìn không ra, mặc dù bên ngoài nhìn vào nơi này rất lớn, nhưng là đi vào mới biết nơi này thật quá con mẹ nó lớn.
Đi gần 10 phút mới tới gian một gian phòng trống, Lạc Cảnh Thiên lúc này mới biết, gian phòng có người bên ngoài đều con số đều là hiện màu đỏ, còn gian trống la màu xanh.
Tên nhân viên kia đi tới, dùng một tấm thẻ đưa lên trên cái lỗ nhỏ trên cửa, sau vài giây liền nghe “ting” một tiếng, gian phòng liền mở ra.
Đi vào bên trong, Lạc Cảnh Thiên liền ngây người.
Cái này…
Mẹ nó, Nhật Nguyệt Các thật mẹ nó giàu có. Đây là chuyển cả một khu rừng nguyên sinh đi vào? Vẫn là nhân tạo?!
Hắn thề, đời này cũng chưa từng thấy loại gian phòng như thế này. Mặc dù kiếp trước chứng kiến không ít những căn phòng sang trọng, cái gì mà nằm dưới biển, giữa không trung cái gì. Nhưng mà những thứ đó đều là có dấu vết nhân tạo.
Nhưng nơi này hoàn toàn khác biệt, xung quanh một chút dấu vết nhân tạo cũng không có, duy nhất có chính là mấy chiếc bàn ghế kia mà thôi, nhưng mà những cái bàn ghế kia nhìn nhắn liền tê cả da đầu.
Những thứ đó lại dùng rễ cây tạo thành, hơn nữa… còn là sống. Chính là dùng rễ cây còn sống kéo ra, không ảnh hưởng tối sự phát triển của cây cối, tạo thành một bộ bàn ghế, vấn đề chính là, làm sao làm được?!
Mà lại, xung quanh cũng không phải là bị bao kín như một căn phòng, mà hoàn toàn dùng nhánh cây cùng thân cây tạo thành một bộ gian phòng.
Hơn nữa, hắn có thể khẳng định, những cái cây này… chí ít trước mắt với cấp bậc của hắn, còn thật đúng là hủy không được. Trong không khí tràn ngập sinh mệnh lực, không khí nơi này quá mức dễ chịu, hắn đều có cảm giác mình là đang ở một khu rừng, mà không phải là một gian phòng.
Có thể làm tới mức này, hắn không cách nào không bội phục Nhật Nguyệt Các năng lực.
Lạc Thiên Y cũng bị khung cảnh này rung động đến rồi, nàng hai mắt đều phát sáng.
“Nhị vị khách quan, mời ngồi. Nơi này chính là một trong ba gian phòng Thiên cấp cấp bậc cao nhất, khung cảnh đẹp nhất. Chỉ có đặt trước mới có phòng, hơn nữa không phải người nào cũng có thể”.
“Tại nơi này, trong không khí nguyên khí vô cùng dồi dào, so với những nơi khác gần như là gấp 10 lần. Có những người thậm chí bỏ tiền ra chỉ vì tới đây tu luyện”.
“Cho nên tại nơi này, ngài có thể làm bất cứ cái gì mình muốn, cho dù muốn phá hư cũng không quan hệ”. Tên nhân viên kia nói.
“Không tồi, thật sự rất tuyệt. Ta thật đúng là vô cùng hiếu kỳ, người nào lại có năng lực lớn như vậy. Nếu như ta đoán không sai, nơi này sớm là đã chuẩn bị trước chứ? Các ngươi là thế nào biết được ta sẽ tới đây?”. Lạc Cảnh Thiên gật đầu, sau đó hỏi.
Tên nhân viên kia nghe thế, hơi ngẩn ra, ánh mắt nhìn Lạc Cảnh Thiên đều hiện lên dị sắc. Chỉ là thần sắc hắn rất thản nhiên đáp.
“Đúng là chuẩn bị trước, có người đã đặt bao gian phòng này một tháng. Cũng đã thanh toán mọi phí dụng, hai vị có thể tùy ý tiêu phí, không có bất kỳ hạn mức nào. Mà lại, vị đại nhân đó rất nhanh liền sẽ đến”.
“Là như thế sao? Như vậy, trước mang lên 5 món ăn đặc sắc nhất của các ngươi đi, nghe nói nơi này thức ăn đối với võ giả có cực lớn tác dụng, không biết có phải sự thật là như thế không”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Đương nhiên, ta dùng danh dự của ta đảm bảo. Như vậy, nhị vị, mời ngồi chờ trong chốc lát, thức ăn rất nhanh sẽ mang lên”.
Nói xong, tên kia liền đi ra ngoài.
Lạc Cảnh Thiên thu liễm lại nụ cười, ánh mắt hiện lên vẻ sắc bén.
Một tháng? Đây là trùng hợp? Vẫn là dự mưu? Từ lúc hắn vào sa mạc cho tới bây giờ, vừa vặn cách nửa tháng chỉ còn 5 ngày. Người này là nhắm vào hắn?.
“Có vẻ như ngươi bị để mặt tới”. Lạc Thiên Y bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng.
“Đừng uống, không sợ bên trong có độc?”. Lạc Cảnh Thiên rót lấy một ly trà đưa lên miệng uống, nhìn thấy Lạc Thiên Y cũng uống hắn liền lên tiếng nhắc nhở.
“Ngươi không phải cũng uống sao?”.
“Ta là khác biệt, ta trong cơ thể liền là độc dược, có thể trung hòa mọi loại độc. Không có thứ gì có thể so với rượu của ta còn độc hơn, ta lại sợ cái gì? Ngươi thì khác, tốt nhất vẫn đừng uống”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.
“Ha ha, ta thân thể này đều ngủ đông hơn ngàn năm, sớm đã bách độc bất sâm, hơn nữa, trong trà này cũng không có độc, hương vị còn rất thơm đây”. Lạc Thiên Y cười đáp.
“Quên đi”. Lạc Cảnh Thiên liếc nàng một cái nói, sau đó hắn liền im lặng, không có nói thêm cái gì.
Rốt cuộc là người nào?!
Thánh địa sao? Băng Cung?!
Không đúng, những người đó hẳn là không dám nhắm vào hắn, dù sao lúc đó Thượng Cổ Chi Linh uy hϊế͙p͙, họ là không dám manh động, dù có thì cũng không phải lúc này.
Như vậy, ai lại có năng lực lớn như vậy? Muốn gì ở hắn?!
Thời gian chậm rãi trôi qua, sau một lúc, bên ngoài đi vào mấy tên nhân viên mang thức ăn lên liền rời đi.
Lạc Cảnh Thiên nhìn một chút, trang trí còn rất đẹp, hơn nữa còn tản mạn ra năng lượng. Xem ra lời đồn là không giả.
Mà ngay lúc này, cánh cửa bỗng nhiên mở ra. Từ bên ngoài đi vào một nữ tử.
Lạc Cảnh Thiên cùng Lạc Thiên Y đều nhìn lên, mà khi thấy người kia, Lạc Cảnh Thiên liền trừng lớn con mắt tại chỗ đứng dậy.
“Thế nào lại là ngươi”.
Khi ngươi không hiểu rõ một sự vật, có lẽ chỉ có cảm giác thần bí, nhưng khi thực sự hiểu rõ nó, tam quan của ngươi... sẽ đổ *Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư*