Chương 3: Học sinh mới

Tiếp:
Bọn du côn cãi lại
_ Sao bọn kia không việc gì mà bọn lại bị đình chỉ học chứ thầy có thiên quá thiên vị không.
Hiệu trưởng: Nếu Ah thik cãi tôi có thể cho ah nghỉ học luôn cũng dk. Ah đừng tưởng gia đình có chút quyền mà lộng hành ở cái trường này.


Lũ du côn đứa nào đứa ấy đều uất ức chịu trận không làm j dk. Nhóm Thiên Lạc dk tha để quay về lớp. Trên đường về lớp để nhận cô giáo chủ nhiệm rồi vào học, Tiểu Linh thấy lạ lên hỏi Bạch Phi
Tiểu Linh: Nè bà có quen hiệu trưởng không mà ổng tha cho mình dễ dàng vậy.


Bạch Phi: Chịu, tôi đâu có quen, tôi tưởng ổng quen bà chứ.
Hai người thấy Thiên Lạc là chẳng lo lắng j khi gặp hiệu trưởng lên đồng thanh quay sang hỏi
_ Bạn quen hiệu trưởng hả.
Thiên Lạc: điên hả nhà tôi nghèo lắm quyền cũng chả có sao có thể quen được người đức cao vọng trọng vậy được.


Tiểu Linh: ừ mà cậu tên j vậy xưng hộ vậy ngượng mồm quá. Mình tên Tiểu Linh còn này là Bạch Phi
Thiên Lạc: còn mình tên Thiên Lạc
Bạch Phi: tên hay thế sao mặt xấu vậy.
Thiên Lạc: vô duyên vừa thôi, tôi xấu kệ tôi nhá.
Bạch Phi: hì tôi đùa tí thôi làm gì nóng thế.


Nói chuyện một lúc lâu thì cả ba mới tìm dk lớp. Ngộ hay cả ba đều học chung lớp. Do bị gọi lên phòng hiệu trưởng lên chúng nó vào lớp muộn. Nhưng bà giáo vẫn cho Bạch Phi lẫn Tiểu Linh vào lớp do một phần vì nhan sắc một phần cũng đã đọc qua gia thế của hai người này ở hồ sơ nhập học. Riêng Thiên Lạc thì bị đứng ở ngoài mãi về sau Tiểu Linh xin cho Thiên Lạc mới dk vào học. Không chỉ cô giáo mà cả học sinh cũng không ưa Thiên Lạc. Bạch Phi, Tiểu Linh vào lớp bọn con trai con gái náo loạn hò reo vì vẻ đẹp của hai người đó còn Thiên Lạc thì bị những lời khó nghe nói vào mình


_ Sao lớp mình có một đứa vào nhập học xấu thế.
_ Trông nó nhà quê hết sức
_ Trông còn giống con gái nữa chứ.


available on google playdownload on app store


Rất nhiều câu nói khinh bỉ, cười nhạo Thiên Lạc. Nó đành cúi gằm mặt đi vào chỗ ngồi. Không ngờ nó diễn xuất giỏi như thế mọi người đâu biết sau lớp mặt nạ kia là vẻ đẹp của thiên thần khiến cho biết bao nhiêu người say mê. Khi vào chỗ ngồi Thiên Lạc vẫn bị những ánh mắt soi mói. Bạch Phi không chịu nổi nữa liền quát


Bạch Phi: Đứa nào còn nói bạn tao nữa thì đừng trách sao răng không còn trên mồm đấy
Nghe xong ai cũng ngạc nhiên nhưng cũng chả dám nói gì. Bà giáo cũng chỉ bảo Bạch Phi ngồi xuống.


Thiên Lạc cảm ơn Bạch Phi một tiếng. Ba đứa tụi nó mới gặp như đã thân lâu rồi. Cả buổi học chỉ nghe thấy tiếng nói chuyện của chúng nó, thầy cô giáo nói gì làm gì tụi nó cũng chả kinh, học hành không một đứa nào thèm nghe giảng. Không phải chúng nó học dốt lên không nghe giảng. Cả ba sinh ra đã có chỉ số IQ rất cao, khi học ở nước ngoài tất cả đều học vượt cấp lấy bằng đại học từ năm 16t rồi. Do đó trong các buổi học chúng nó không ngủ thì nói chuyện. Buổi đầu nhập học Bạch Phi, Tiểu Linh đã quen dk rất nhiều bạn vì ai cũng tìm cách bắt chuyện với họ. Thiên Lạc thì chả quen nổi ai ngoài Bạch Phi và Tiểu Linh. Buổi học nhanh chóng kết thúc. Lúc ra về


Tiểu Linh: Ê Thiên Lạc bọn tôi về nhà ông ăn cơm nhá. Cả bọn ăn cho vui
Thiên Lạc: không được đâu, nhà tôi không dk sạch sẽ cho lắm không hợp với mấy bà.
Bạch Phi: ông bị điên sao bọn này có phải kiểu tiểu thư dơ tí là không chịu nổi đâu
Thiên Lạc: không dk nói chung là không dk


Thiên Lạc tỏ ra khá lo
Bạch Phi: sao vậy, bọn này chỉ về nhà ông ăn cơm thôi có làm gì đâu mà trông ông căng thẳng vậy.
Thiên Lạc: vì một số lí do, để bao giờ tôi dẫn mấy bà về nhà sau. Thôi muộn rồi tôi phải về. Bye
Thiên Lạc nói xong liền chạy mất hút khiến cho hai đứa kia không kịp phản ứng gì


Tiểu Linh: ê Bạch Phi bà có thấy Thiên Lạc nó cứ sao sao không chỉ là về nhà nhau ăn cơm thôi có cần tỏ ra thái độ vậy không.
Bạch Phi: bà hỏi tôi, tôi biết hỏi đầu gối à. Sao tôi biết dk. Thôi tìm nhà hàng nào ăn đỡ vậy rồi chiều mk đi chơi bọn mk chỉ phải học buổi sáng thôi mà.


Tiểu Linh: chuẩn, tiện thể đi săn trai đẹp mới dk. Hì hì
Bạch Phi: bà chỉ dk cái đó là giỏi
Cả hai lên xe ô tô rồi phóng đi ăn
Bây giờ tại ngôi biệt thự nhà Hoàng Thiên Lạc. Một ngôi nhà rộng lớn bao bọc bởi những bông hoa hồng đen, trắng
_ Thiếu gia cậu về rồi ạ


Một người phụ nữ giúp việc hỏi Thiên Lạc
Thiên Lạc: dạ
_ cậu có dùng bữa luôn không
Thiên Lạc: thôi, cháu chưa đói
_ À thiếu gia cho tôi hỏi một câu. Sao cậu đi học mà phải đeo chiếc mặt nạ xấu xí thế ạ


Thiên Lạc: Hì Hì cô không biết đó thôi, đeo cái này vào khá lắm điều thú vị đó chứ. À mà cô đừng gọi cháu thiếu gia này thiếu gia nọ nữa cháu không thik cứ xưng cô cháu dk rồi
_ Vâng, mà ông bà chủ dặn với cô cháu đừng lên quậy quá khi không có ông bà chủ bên cạch


Thiên Lạc: Gớm bố mẹ cháu khéo lo. Thôi cháu đi ngủ đây
Sáng hôm sau tại sân trường Thiên Lạc đang học
_ Ê tên kia sao hôm qua dám bỏ hai bà về hả
Bạch Phi, Tiểu Linh hùng hổ đi về phía Thiên Lạc mặc mẹ mấy thằng con trai ngắm mình đến chảy nước miếng.


Thiên Lạc: thì cháu đã nói cháu phải về rồi mà. Hai bà làm gì ghê vậy
Thiên Lạc: Mặt nhăn nhở vừa cười vừa nói
Bạch Phi: á à còn nói cái giọng đấy hả. Tiểu Linh đâu tẩn cho nó một trận
Thiên Lạc: ế ế khoan có tin hot đó đừng đánh tôi, tôi nói cho nghe


Tiểu Linh: nói nghe xem thử có tha tội được không nào






Truyện liên quan