Chương 35

Max nói lời tạm biệt với Ellie tại sân bay, và bởi vì anh đang vội bắt chuyến bay khác về Honolulu, anh đã không có thời gian để hôn nhanh tạm biệt cô.


Anh ấy vội vàng, cô nhắc nhở mình. Nếu không, anh ấy chắc chắn sẽ nói gì đó ngọt ngào lúc chia tay rồi, phải không? Nghĩ lại, Max chưa bao giờ nói bất cứ điều gì ngọt ngào với cô cả, vậy tại sao cô nghĩ anh ấy sẽ làm điều đó bây giờ chứ?


Vì cô để xe ở gara của gia đình Wheatley, cô đón taxi đến nhà họ và quyết định qua đêm luôn ở đó. Dì Millie và chú Oliver muốn nghe cô kể tất cả về chuyến thăm nhà vừa rồi. Ellie giấu chuyện kinh hoàng xảy ra ở bệnh viện Winston Falls. Cô chỉ bảo với họ rằng Patterson đã ch.ết và cô hy vọng cuối cùng anh ta sẽ được an nghỉ bình yên.


Sau đó cô kể cho họ nghe về bữa tiệc ngoài vườn của Ava, và khi cô kể xong, họ phá ra cười, nước mắt ràn rụa trên má.
Dì Millie cố gắng nói, “Ava tội nghiệp,” sau đó lại phá ra cười tiếp.
Sau bữa tối, Ellie đi lên phòng mình và gọi cho Ava.
Ava bắt máy với câu hỏi, “Chị muốn gì?”


“Đừng có mà thô lỗ, Ava. Patterson ch.ết rồi.”
“Em biết rồi.”
“Vậy là sẽ có một bữa tiệc tuyệt vời.”
Ava đồng ý và bắt đầu nói về chi tiết cho lễ cưới. “Em không có ý nói về chuyện tránh xa đó. Em vẫn mong chị tham dự lễ cưới.”


Ellie không hứa gì. Cô nghe Ava miêu tả về hoa, nhạc và cả chuyện sắp đặt bàn tiệc. Ellie biết cô sẽ phải làm gì, sẽ phải tiêu tốn tiếp một gia tài để mua một cái vé máy bay khác, mặc váy đen, và đi dọc theo lối vào nhà thờ bên cạnh em gái. Không quan trọng Ellie có muốn làm chuyện đó hay không; mà đó là điều nên làm.


available on google playdownload on app store


Cô vui vì đã về nhà. Đó là một cuối tuần nhanh chóng và tốn kém theo tiêu chuẩn của Ellie, nhưng cô thấy hạnh phúc vì đã có nhiều thời gian với Annie và ba mẹ. Mẹ cô rất vui vì Ellie đã thôi không bướng bỉnh nữa và cuối cùng cũng đã đồng ý tham dự lễ cưới của Ava. Ava đã là một cô dâu xinh đẹp. Nó vẫn khó chịu, nhưng đẹp, cả hai thứ đó đều bằng nhau.


Khi Ellie trở lại căn hộ của mình, cô thấy bồn chồn, khó chịu. Bây giờ cô đã có thể đi bất cứ đâu và làm bất cứ điều gì mà không cần phải trốn tránh Patterson nữa. Nhưng có một vấn đề nhỏ - cô không có được một ý niệm gì dù là mờ nhạt nhất nơi cô sẽ thuộc về. Và Chúa ơi, cô nhớ Max làm sao.


Cô trở lại nơi quen thuộc. Bác sĩ Westfield vỗ nhẹ vào vai cô, đó là một cử chỉ dạt dào tình cảm của ông, và nói, “Giỏi lắm, Prod, giỏi lắm.”
“Thưa ngài, bây giờ tôi đã giành được giải Chapman rồi, ngài vui lòng đừng gọi tôi là Prod nữa nhé.”


Bởi vì ông đang rất vui vì số tiền mà khoa ông sẽ nhận được, nên trong một phút yếu lòng, ông đã đồng ý. Ông ta cũng chấp nhận sự thật cô sẽ không ký hợp đồng nhưng vẫn sẽ làm ở đây thêm một thời gian ngắn nữa.


“Chúng ta sẽ cứ tiếp tục làm việc với nhau cho đến khi cô nhận ra sai lầm và đồng ý ký hợp đồng,” Westfield nói, luôn luôn muốn là người có tiếng nói cuối cùng.


Một tuần đã trôi qua và sau đó một tuần khác cũng đã trôi qua, nhưng vẫn không có tin tức gì của Max. Ellie trải qua đủ loại cảm xúc: từ tức giận tới thất vọng, rồi đau khổ và lại giận dữ.


Addison nhắn tin cho cô rất thường xuyên – họ đã trở thành bạn bè – nhưng các bình luận duy nhất của cô ấy về Max chỉ là anh ấy và Ben đang làm một việc gì đó bí mật mà Ben đã nói với cô đó là một vụ án đặc biệt.


Ít nhất một lần mỗi ngày, Ellie tự nhủ với bản thân mình rằng cô sẽ quên anh, và cô muốn tin rằng, một ngày nào đó, nó sẽ trở thành sự thật.


Cô tự trói mình vào công việc. Đó là vào cuối buổi chiều thứ Năm, và cô vừa hoàn thành việc cắt bỏ một túi mật bị vỡ từ một cuộc tấn công bằng dao. Cô đang đi đến tủ đựng đồ của mình để thay quần áo thì cô nhìn thấy vợ của Carlos Garcia đang chờ trong phòng đợi. Cô bước đến để chào hỏi. Mọi việc ổn, nhưng Carlos vẫn phải trải qua một đợt hóa trị nữa trước khi được ra viện. Ellie bước vào phòng riêng của anh ta vừa lúc anh ta thức dậy. Cô rất hài lòng khi nghe nói các bác sĩ đã đối xử với anh ta rất tốt. Thật ngạc nhiên làm sao trước hiệu quả của một lời hăm dọa.


Ellie tưởng đâu sẽ có một ngày không nghĩ ngợi về Max, nhưng ngay khi cô về tới nhà, anh lại nhảy vào trong suy nghĩ của cô. Giấc ngủ đã trở nên khó khăn hơn, một vấn đề mà cô chưa bao giờ gặp trước đây. Đau khổ. Đó là từ đồng nghĩa với Max Daniels.






Truyện liên quan