Chương 44: Mạch Như thử
Tin tức khiếp sợ này làm cho Hàn Mạch Như thiếu chút nữa đã muốn thử nam nhân ngốc này ngay trên đường cái, nhưng khi nàng nhìn đến những người qua lại trên đường, nàng biết đây không phải nơi thích hợp để nói đến chuyện này.
"Thần nhi ca ca, huynh rất lợi hại." Hàn Mạch Như kìm lòng không được đã thốt ra những lời này, nam nhân này không biết còn bao nhiêu khả năng làm cho mình ngạc nhiên nữa đây. Hàn Mạch Như ánh mắt si mê nhìn hắn.
Ở cách bọn họ không xa thợ săn đại thúc chờ một hồi lâu cũng không thấy bọn họ quay lại mua thỏ, trong lòng khiếp sợ có phải là thiếu gia tiểu thư kia đã biết mình bán con thỏ này giá quá cao, đáy lòng bắt đầu sinh ra ra bất an, thấy vẫn nên sớm bán hai con thỏ này đi mới an tâm, vì thế hắn nhìn bọn Hàn Mạch Như gọi to, "Vị tiểu thư này, ngươi còn muốn mua hai con thỏ nữa không, để ta còn bán cho những người khác." Kỳ thực ý tứ khác trong câu nói của vị thợ săn đại thúc này là nghĩ muốn dọa bọn họ một chút, hi vọng bọn họ bị mình dọa, sẽ vội vã đi qua mua thỏ.
Hàn Mạch Như nắm tay Thương Đông Thần đi qua, đứng ở trước mặt thợ săn, xem ra vị thợ săn đại thúc này khá thành thật, Hàn Mạch Như trong lòng có tính toán một chút, quyết định thử thăm dò xem những lời nam nhân ngốc kia nói có phải sự thật hay không, nếu là thật thì hắn xem ra là có thể đọc suy nghĩ người khác.
"Này vị đại thúc, ngươi bán hai con thỏ này cho ta có phải đắt quá không?" Hỏi xong những lời này, đôi mắt linh động của nàng luôn vụng trộm quan sát phản ứng của vị đại thúc, quả nhiên trên mặt hắn chợt lóe một tia kinh hoảng nhưng không để cho Hàn Mạch Như biết.
Thợ săn đại thúc lập tức phản bác, "Không thể nào, vị tiểu thư này, ta bán giá này đều là thấp nhất ở chợ đấy, làm sao là bán đắt cho ngươi được." Hắn cúi đầu, không dám nhìn thẳng Hàn Mạch Như sợ nàng phát hiện ra sự chột dạ trong ánh mắt.
Cái dạng này của hắn càng làm cho Hàn Mạch Như khẳng định là hắn tự mình nâng giá lên, đối với lời Thương Đông Thần vừa nói càng thêm tin vài phần.
Nàng trấn an Thương Đông Thần đang muốn mở miệng nói chuyện, sau đó tiếp tục nói chuyện cùng vị đại thúc này, "Phải không, đại thúc đã khẳng định như vậy, chúng ta liền tìm một người bất kỳ ở đây hỏi xem sao, để xem đại thúc ngươi nói giá đó có phải là giá bình thường ở chợ hay không, ngươi thấy ta đề nghị như vậy có được không?"
Thợ săn đại thúc vừa nghe, trong lòng liền phát hoảng, nuốt nước miếng liên tục, vài giọt mồ hôi lạnh còn chảy ra trên chán, trong thời tiết ôn hòa này muốn mồ hôi toát ra được cũng là khó.
"Ta không bán nữa, các ngươi đi đi, ta không bán ." Thợ săn đại thúc lập tức đổi giọng, vội đem cái lồng có chứa hai con thỏ đặt tại bên người, cúi đầu không nói chuyện nữa.
Hàn Mạch Như hé miệng cười, xem ra nam nhân ngốc kia là nói thật rồi, vị đại thúc này đúng là đang nâng giá lên.
Chứng thực được vị đại thúc này lừa mình, Hàn Mạch Như không những không tức giận, mà còn đứng ở trước mặt vị đại thúc nói: "Đại thúc ngươi yên tâm, hai con thỏ này của ngươi ta sẽ mua, cũng mua với giá ngươi vừa nói, nhưng ngươi phải nói thật cho ta biết có phải là ngươi nâng giá bán thỏ lên là bởi vì trong nhà ngươi không còn cái gì để ăn, ngươi muốn bán đắt để đủ tiền mua gạo đúng không?"
Thợ săn đại thúc vừa nghe những lời nàng nói xong kinh ngạc nhìn nàng, trong mắt toàn là vẻ thán phục, có chút lắp bắp nói, "Vị này. . . Tiểu thư. . . . Ngươi. . . Thế nào. . . Lại biết ?"