Chương 10: Tình ý đậm sâu
Đang miên man suy nghĩ, Việt Tùy đã mang điểm tâm vào. Việt Tùy khi ở bên ngoài đều bảo trì khoảng cách với Việt Thương, cũng chỉ có thời điểm ở trong phòng, mới có thể trộm thân cận thêm một chút. “ Đến.”
Việt Tùy nhìn Việt Thương vươn tay, trên mặt hé ra nụ cười tuyệt sắc như có như không, hô hấp nhịn không được cứng lại, kìm lòng không đậu liền đi qua. Giây tiếp theo đã bị ấn ngã vào trong lòng một người, bạc thần ( đôi môi) đã bị một cánh môi cực nóng ngậm lấy, tiếng hít thở nặng nề của đối phương phảng phất bên tai, Việt Tùy giống như bị hạ nhuyễn cân tán, nhất thời mất đi khi lực, nhẹ nhàng tựa vào bên cạnh bàn, mặc cho Việt Thương chiếm tiện nghi của mình. Việt Thương sáng sớm đã có tinh thần, lúc này thấy y tự nhiên sẽ không khách khí, cởi bỏ vạt áo của Việt Tùy, lộ ra làn da màu mật ong, khuôn ngực vững chắc, vẫn còn lưu lại dấu hồng ngân. Việt Thương cúi đầu, một đường hôn xuống, nhịn không được để lại những dấu hôn ái muội. Theo động tác của Việt Thương, Việt Tùy hơi hơi ngẩng đầu lên, hô hấp cũng bắt đầu nặng nề, con ngươi đen thẳm chậm rãi nổi lên hơi nước. Việt Thương ôm lấy thắt lưng Việt Tùy để y gần sát với hạ thân của mình. Vật nóng kia hơi đỉnh một chút lên bụng Việt Tùy khiến y không nhịn được nóng lên, hô hấp ngày càng dồn dập. Bỗng nhiên nghe được Việt Thương nhẹ nhàng thủ thỉ: “ Còn đi sao?”
Ba chữ này khiên cho khuôn mặt cương nghị của Việt Tùy càng nóng lợi hại hơn. Y gật gật đầu, sau đó chủ động đem thân mình tiến lại gần hơn, áp sát vào Việt Thương. Việt Thương thế này mới cảm thấy hết thảy là sự thật, bất luận tiếp sau sẽ có bao nhiêu trắc trở, có thể vượt qua hay không không thể nói trước, nhưng tìm được một tri kỉ như thế, hết thảy đều đáng giá. Mà một điều làm cho Việt Thương cảm thấy may mắn chính là công phu của Việt Thương cũng đủ cao, Việt Thương nhẹ nhàng dùng tay thay y nhu ấn, ôn nhu nói: “ Ta sẽ chú ý.”
Nói xong, ngón tay đã nhẹ nhàng hoạt động, tháo đi đai lưng của Việt Tùy, để vạt áo được rộng mở. Nhìn thân hình y tinh tráng lại rắn chắc, ánh mắt Việt Thương đều tối lại, bèn cởi áo y xuống, để y vững chãi dựa vào bàn, sau đó chính mình lại dựa lên người ý, có chút mê muội, vuốt ve đường cong hoàn mĩ của tấm lưng cong, chậm rãi hôn xuống. Việt Tùy khi bị hôn đã có chút động tình. Sau đó vì bị Việt Thương hôn hôn, lại ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ, cảm xúc ướt át khiến cho Việt Tùy có chút căng thẳng, hai bàn tay có chút nắm chặt. Việt Thương đang ɭϊếʍƈ lại chuyển sang cắn,, Việt Tùy nhịn không được hừ nhẹ. Thanh âm của ȶìиɦ ɖu͙ƈ nghe có vẻ trầm thấp mà ám ách, nghe qua dị thường êm tai. Việt Thương yêu nhất là loại thanh âm này, nhịn không được cắn lợi hại hơn, hết cắn lại ʍút̼. Ở trên hai khỏa hồng đậu không ngừng ma sát khiến cho chúng liền dựng thẳng lên. Kích thích quá độ khiến cho Việt Tùy nhịn không được căng thẳng, hai cánh mông càng khép chặt, Việt Thương nhịn không được, nhẹ nhàng lui về phía sau một chút, sau đó vặn bung song kiều đồn của Việt Tùy, nhìn vào huyệt khẩu phấn nộn đêm qua được yêu thương. Tiểu huyệt vẫn đỏ sẫm, hơi hơi mở ra khép vào như đang mời gọi. “A…”
Việt Tùy nhịn không được thét lớn một tiếng, lỗ tai nhuốm đỏ, nhưng không quay đầu nhìn lại. Việt Thương nhịn không được cười khẽ, mới vừa cắn nhẹ một cái, để lại hai dấu răng trên mông Việt Tùy ( Sw: Anh thật bỉ mà +.
+ Em hết nói với anh. =.
=) nhìn qua lại thực ɖâʍ mỹ, đầu ngón tay liền ở huyệt khẩu tiến tiến, lui lui, khiến cho u huyệt không ngừng mở rộng. Cảm giác đã không sai biệt lắm, Việt Thương mới lấy trong ngăn kéo một lọ du cao, tinh tế vẽ loạn lên huyệt khẩu của Việt Tùy, sau đó ở hạ thân mình cũng thoa thêm một lớp mới nhắm ngay cửa vào, chậm rãi đem ngọc hành của mình tiến nhập huyệt động đang ướt át. “ Ân.”
Việt Tùy khẽ ngâm nga một tiếng, sau đó dùng sức bắt lấy cạnh bàn, dường như đang cố gắng thích ứng. Đợi cho đến khi toàn bộ na căn tiến vào sâu nhất, thân thể đều nổi lên một mạt hồng nhạt, không nhìn kỹ kỳ thật không thể nhận ra, nhưng lại nổi lên một tầng da gà, khiến cho Việt Thương biết được người nam nhân này có bao nhiêu mẫn cảm. “ Thoải mái sao?”
Hắn cúi đầu hôn lên cái lưng bóng loáng. Việt Tùy hừ nhẹ, cái mông cũng nhẹ nhàng khép lại, huyệt khẩu mềm nhũn có chút co rúm. Biểu hiện của y đã nói cho Việt Thương biết, y chẳng những cảm thấy thoải mái, còn thực thích, không nghĩ tới nam nhân lạnh lùng, trung tâm này thế nhưng lại có thân mình mẫn cảm như thế. Việt Thương càng cảm thấy mình như nhặt được bảo vật, yêu thích không thể buông tay. Hai tay nắm lấy thắt lưng của Việt Tùy, sau đó bắt đầu dùng sức đẩy nhanh tốc độ, quả nhiên Việt tùy liền bắt đầu rên rĩ không ngừng theo động tác của Việt Thương, hai tay cố gắng bắt chặt lấy bàn, cái mông tự nhiên nhếch lên, một lần lại một lần nghênh đón sự va chạm. Một đầu tóc đen cũng bởi vì bị va chạm mà buông lỏng. Việt Thương đưa tay vuốt qua những sợi tóc đen mượt như mấy tán loạn trên lưng Việt Tùy, sự thỏa mãn khó có thể nói thành lời, kích thích dưới thân lại tăng thêm vài phần. Việt Tùy cùng hắn chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ, tự nhiên cảm nhận được, cuối cùng nhịn không được, đành mở miệng cầu xin: “ Không cần…Không cần lại lớn…”
Mật huyệt ngày càng bị tiến nhập nhiều hơn, tốc độ càng lúc càng nhanh, va chạm càng lúc càng kịch liệt, cuối cùng khiến cho Kim đường chủ vỗn lãnh huyết lãnh tâm không thể không nức nở: “ Thương…Không được…”