Chương 14: Tác dụng của cái gương
Hoa Thần lại cúi đầu hôn cô mãnh liệt, bàn tay chạy dọc khắp người cô.
Tim của Giản Hân đập nhanh hơn. Dựa vào tường thở dốc, phía dưới bụng như có một luồng nhiệt.
Hoa Thần vuốt ve tấm lưng trắng muốt của cô, ra sức ngậm đỉnh phấn hồng, một tay khác lại bắt đầu chuyên tâm nghiền nát lối vào hoa huyệt.
Chờ ngón tay bị ướt bởi mật hoa, anh kéo miếng vải hình tam giác xuống, nhẹ nhàng ma sát bộ phận nhạy cảm qua quần tây.
Giản Hân anh làm như vậy không hề có chuẩn bị, thân thể có chút khó nhịn: “Tổng giám đốc... Thật là khó chịu...”
Ánh mắt nóng bỏng của Hoa Thần nhìn cô chăm chú, hai ngón tay ở nơi nào đó ra sức vân vê, móc, làm nước ra càng nhiều, anh cảm thấy đầu ngón tay của mình đã thấm nước: “Thế nào khó chịu ở đâu?”
Giản Hân ngượng ngùng nghiêng đầu qua chỗ khác, chân lại bị anh nâng lên. Cô chỉ còn cách quấn cả hai cánh tay lên đôi vai rắn chắc của anh, căn chặt môi, trong mắt như nhuộm một tầng nước xuân, đôi môi sáng bóng, hàm răng khẽ cắn không biết muốn trả lời như thế nào.
Hoa Thần nhìn bộ dáng xấu hổ, hờn dỗi của cô, khóe miệng cong lên, ngón tay dọc theo vách thịt tiến thẳng sâu vào, ngón tay cong lên hình vòng công, tìm kiếm điểm nhạy cảm của cô.
Giản Hân run lên, toàn thân đều căng thẳng.
“Ở đây khó chịu?” Hoa Thần nham hiểm nhấn ngón tay xuống vài cái, giống như đã tìm được nơi cô động tình rồi.
Giản Hân càng run dử dội hơn, trước ngực hai luồng trắng noãn hô hấp phập phòng thật mê người, toàn thân bắt đầu gợn sóng.
Ngón tay Hoa Thần lại đổi chỗ khác nhấn mạnh vào, giọng nói càng thêm khàn khàn: “Ở đây? Hay là ở đây?”
“Đều khó chịu a...” Lưng Giản Hân dính sát vào tường, mái tóc đen... rơi lả tả, chuyện này lúc trước đã trải qua, cô rất rõ tính tình nham hiểm của Hoa Thần. Vì vậy thở phì phò thấp giọng nói: “Tổng giám đốc... Phía dưới thật là khó chịu... Mau giúp em đi mà.”
Dù sao ở đây cũng là nơi công cộng, Hoa Thần cũng không ý dằn vặt Giản Hân quá nhiều, nghe được Giản Hân chủ động mở miệng cầu xin, anh cũng không trì hoãn nữa thời gian, cởi thắt lưng ra bắt đầu động thân tiến vào.
Bị anh đứng thẳng xâm lược, toàn thân Giản Hân không có chỗ nào có thể dựa vào, chỉ có thể càng thêm dùng sức vịnh thân thể mạnh mẽ, ánh mắt thật sâu rơi vào ngũ quan anh tuấn trên mặt anh.
Trán anh có lớp mồ hôi mỏng, đuôi lông mày nơi khóe mắt lộ ra vẻ sắc bén, thoạt nhìn rất gợi cảm khiến cô không thể nào kiềm chế được, anh mang theo đôi mắt đầy sắc ȶìиɦ ɖu͙ƈ dụ người khác muốn phạm tội, Giản Hân nhịn không được ôm lấy cổ của, đưa lưỡi ra ɭϊếʍƈ tầng mồ hôi mỏng kia.
Đầu lưỡi nhỏ nhắn mềm mại, khẽ lướt qua trán, giống như có dòng điện chạy qua khiến anh cảm thấy ngứa ngái tê dại, dưới thân Hoa Thần không ngừng tiến vào, nặng nề liếc nhìn cô.
Không biết có phải là ở chỗ như phòng thử quần áo này làm kích thích như vậy hay không. động tác của Hoa Thần ngày càng thêm mạnh, phía sau lưng Giản Hân bị móc treo quần áo trong phòng cọ phải làm sưng đỏ lên đau nhói, nhịn không được đưa hai tay ra phía sau người xoa nhẹ.
Hoa Thần nhìn động tác của cô, bỗng nhiên dừng lại, Giản Hân cho là anh có lòng tốt buông tha cô, ai ngờ anh lại ôm hông của cô, bế cả người cô lên.
Giản Hân cực kỳ kinh ngạc, anh sẽ không phải là ôm cô bay lên chứ!
Hoa Thần đặt Giản Hân trước gương của phòng thử đồ, Giản Hân nhìn toàn thân mình là bộ lễ phục màu đỏ không chỉnh tề, có chút sững dờ. Mãi đến Hoa Thần lại đâm vào, cô mới đột nhiên hoàn hồn lại.
Hoa Thần hung hăng đâm cô vài cái, khiến cô chật vật thiếu chút nữa là té vào cái gương, vội vàng đưa tay ra đỡ, giận dữ quay đầu trừng mắt nhìn anh.
Hoa Thần nắm tay cô, cùng nhau để trên mặt kiếng lạnh lẽo, tay kia nắm lấy bàn tay thon gầy của cô, tay dưới vội vã xoay đầu cô lại: “Nhìn vào”
Giản Hân bị ép nhìn đôi nam nữ đang dây dưa trong gương, đôi mắt xanh đen của người đàn ông nóng bỏng nhìn dáng dấp động tình của cô, còn cô thì vẻ mặt tràn đầy mê loạn.
Tầm mắt của cô không tự chủ đi xuống dưới, bầu ngực trắng muốt của chính mình, theo động tác của người đàn ông này, không ngừng nhảy loạn, xuống chút nữa là giữa hai chân, tiểu huyệt run nhè nhẹ mở ra, mật dịch trong suốt từ từ chảy xuống, giữa hai chân thỉnh thoảng lộ ra ƈôи ȶhịȶ màu tím đen không thuộc về mình, hình ảnh đầy ɖâʍ mỹ.
Giản Hân xấu hổ đỏ mặt, phía dưới tiểu huyệt bởi vì thị giác kích thích trở nên càng thêm động tình, Hoa Thần mím môi cười, đưa tay ôm lấy hai luồng đang chuyển động, ƈôи ȶhịȶ mạnh mẽ thâm nhập, rời chậm rãi rút khỏi, ƈôи ȶhịȶ chuyên tâm ở trên vòng thịt non, lưu luyến, anh cắn nhẹ vành tai cô thấp giọng nỉ non: “Buông lỏng một chút, sao lại hút chặc như vậy.”
Cũng không biết là nói miệng phía trên hay là miệng phía dưới của cô.
Tiếng nước chảy, cùng tiếng đâm vào ngày càng nhanh, Giản Hân cắn răng không để cho mình kêu lên thành tiếng, uốn éo người theo động tác của Hoa Thần, nụ hoa đỏ không ngừng chuyển động.
Hình ảnh trong gương quá mức ɖâʍ mỷ, Giản Hân không dám nhìn nữa.
Hoa Thần kéo đầu cô lại, nhìn vào gương, khiến cô nhìn thấy ƈôи ȶhịȶ tím đen của anh rút ra, đưa thịt non trong tiểu huyệt ra ngoài, một mảnh ửng đỏ, khiến cô nhìn thấy dịch mật chảy ra dính đầu chỗ hai người giao hợp...
Giản Hân sắp bị anh ép tới điên rồi, trong đầu một mảnh trắng xóa. Không biết điên cuồng này giằng co bao lâu, cô thấy hai chân mình mềm nhũn, thân thể run rẩy, hầu như không thể nào đứng thẳng được.
Hoa Thần nhìn vẻ mặt cô lúc cắn môi. Không tốt, lúc này anh mới nhanh chống rút ra.