Chương 58: Cung điện thảo nguyên (2)

Nếu sơ suất, sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề!


Từ nhỏ Sở Mặc được dạy cẩn trọng, gặp chuyện gì đều lưu ý. Như thế, lúc quyết định mới có thể ít phạm sai lầm.Đuổi mấy nha đầu giúp hắn tắm rửa, Sở Mặc tự ngâm mình trong bồn nước, cảm giác vô cùng thoải mái. Thậm chí hắn còn không nhớ lần tắm rửa trước là bao giờ nữa.


Ước chừng ngâm mình nửa tiếng đồng hồ, Sở Mặc bước ra ngoài, thay y phục được đưa đến từ trước đó, lần này, y phục rất vừa thân. Nhưng không hề hoa lệ, giống y phục của mấy kỵ sỹ.
Đây là do Sở Mặc đã dặn dò Na Y từ trước.


Sau khi thay đổi y phục, cả người tinh thần cảm thấy tốt hơn rất nhiều.Theo sau, Sở Mặc ở trong phòng, yên tĩnh tu luyện. Dù thế nào, việc tu luyện mỗi ngày, sấm có đánh cũng không thể đổi được. Thiên tài dù có xuất sắc hơn nữa, cũng cần chuyên chỉ tu luyện, nếu không, thiên phú tốt cũng bị lãng phí mà thôi.


Từ nhỏ, Sở Mặc đã hiểu được đạo lý này.
Sau khi tu hành được một đại chu thiên, sắc trời cũng tối. Lúc này, có thị nữ tới mời Sở Mặc đi dự yến tiệc.


Bữa tiệc đón gió tẩy trần này, chắc chắn không thể thiếu được rồi.Đi theo thị nữ đến một căn phòng yến hội to lớn, Sở Mặc gặp lại Na Y và Liệt Ca, hai người đang ở cạnh Bảo Liên công chúa, tất cả đều thay y sam mới.


available on google playdownload on app store


Lúc này Na Y, thay một thân áo màu vàng sáng, càng lộ vẻ xinh đẹp động lòng người, thấy Sở Mặc, con ngươi lộ ra ý cười ôn nhu.
Bảo Liên công chúa nhìn theo ánh mắt của chất nữ, thấy Sở Mặc, khẽ gật đầu nhưng không hề qua đây tiếp đón.


Chắc là Na Y cũng đã nói với cô cô của mình điều gì đó.Trong lòng Sở Mặc thở nhẹ một hơi, vị Bảo Liên công chúa này xem ra là hướng về chất nữ với chất nhi của mình nhiều hơn.
Trước đây Na Y cũng từng nói qua, cô cô của nàng, đáng tín nhiệm nhất.


"Nếu như thế, kế hoạch... đã thành công một nửa rồi."
Sở Mặc nghĩ thầm trong lòng.


Hắn chuyển mắt nhìn một vòng, không hề phát hiện ra thân ảnh của Bàng Trung Nguyên. Đúng lúc cảm thấy kỳ quái, Bàng Trung Nguyên từ ngoài bước vào, mặc một thân màu trắng thư sinh nho nhã. Đầu tócchải gọn ghẽ, chỉnh tề, trông cả người tỏa sáng.


Thấy Sở Mặc, Bàng Trung Nguyên khẽ mỉm cười. Sau đó thong dong bước về phía bàn Bảo Liên công chúa.
Sở Mặc mở to mắt, trong lòng tràn đầy khó hiểu. Lúc trước Bàng Trung Nguyên cẩn thận dè dặt tránh tị hiềm, sao giờ... như thay đổi thành một người khác vậy?


Bảo Liên công chúa bên kia cũng mỉm cười duyên dáng, đứng dậy, hơi hành lễ với Bàng Trung Nguyên:
- Bàng tiên sinh tới rồi!Sở Mặc không kìm nổi trợn mắt, lòng nghĩ: "Thế giới của người trưởng thành thật phức tạp!"


Yến hội bắt đầu, từng món ăn tinh xảo được dâng lên, những người ngồi cùng bàn với Sở Mặc, đều là kỵ sỹ bên cạnh Na Y công chúa, vô cùng tôn kính Sở Mặc, món gì dâng lên cũng để Sở Mặc nếm thử trước. Từ nhỏ Sở Mặc lớn trong quân đội, tự nhiên biết cách giao tiếp cùng những người này.


Nhanh chóng, không khí trên bàn rượu trở nên sôi nổi. Mọi người nâng ly cạn chén, lớn tiếng nói cười, tạm thời quên đi những bi thương và không vui trước đấy.Người qua đời cũng đã qua, nhưng người còn sống... vẫn phải sống tiếp.
Sở Mặc cũng chỉ nhấp môi, mọi người cũng không ép hắn.


Lúc tiệc rượu sắp kết thúc, trong phòng đột nhiên có người cao giọng thông bá:
- Hạo Nguyệt trưởng lão đến! Đại công tử đến! Nhị công tử đến! Tam công tử đến!


Tiếng ồn ào náo nhiệt trong đại sảnh, thoáng chốc yên tĩnh. Sở Mặc nhìn theo ánh mắt của mọi người về hướng cửa lớn.Chỉ thấy một người trung niên độ tuổi ngũ tuần, mặc một trường bào hoa lệ, đầu đội kim quan, khí thế hiên ngang đi tới.


Sau y, còn có ba thanh niên trẻ, vị đằng trước tướng mạo mười phần anh tuấn, mặc thân bạch y, mặt mang nụ cười ôn hòa.
Thanh niên ở giữa trông giống hệt với thanh niên vừa rồi, chỉ khác biểu tình lạnh lùng nghiêm túc, mặc thân hắc y, không nói không cười, mỗi một bước đi, như dùng thước để đo.


Thanh niên sau cùng, nhìn trông cũng mười bảy mười tám tuổi, tướng mạo mười phần anh tú, mặc một thân thanh y, trong tay cầm mộtchiếc quạt, ngó nhìn bốn phía, trông bộ như mấy công tử danh môn thành Viêm Hoàng.


Đồng thời, hai gã trung niên tướng mạo bình bình, đi theo sau bốn người, nhìn qua ăn mặc giống như thị vệ tầm thường.


Nhưng Sở Mặc, hơi động trong lòng, nhớ lại trước đây Na Y từng nói, bên cạnh Hạo Nguyệt trưởng lão, lúc nào cũng có hai thị vệ đã đạt cảnh giới Nguyên quan, như hình với bóng. Nói vậy... chắc là hai người này rồi.


Nhìn bốn phụ tử Hạo Nguyệt trưởng lão ăn mặc, Sở Mặc có cảm giác được mở rộng tầm mắt.Trên vùng thảo nguyên này, những người hắn gặp trước đây đều là những hán tử thô lỗ, đến ngay cả Na Y, tuy rằng mặt mũi cực kỳ xinh đẹp, nhưng ăn mặc trang điểm, là phong cách thảo nguyên, trên đầu trên người, đeo rất nhiều trang sức.


Đi trên đường, cứ va vào nhau đinh đinh đang đang.
Trong tưởng tượng của Sở Mặc, người thảo nguyên đều như thế cả.


Nhưng nhìn thấy trưởng lão Hạo Nguyệt và ba nhi tử của y, Sở Mặc lập tức cảm thấy có chút bối rối, có cảm giác dường như hắn trở về Đại Hạ.Sở Mặc nhìn về phía Bàng Trung Nguyên, mặc dù sau khi trưởng lão Hạo Nguyệt xuất hiện, trên mặt Bàng Trung Nguyên thoáng có nét không tự nhiên, nhưng ngay sau đó liền khôi phục dáng vẻ bình thường, cười tủm tỉm đứng dậy.


Trong ánh mắt mang theo vài phần tôn kính nhìn trưởng lão Hạo Nguyệt.
Na Y với Liệt Ca, cũng đứng dậy, cười đón tiếp Hạo Nguyệt trưởng lão.


Bảo Liên công chúa là người cuối cùng đứng dậy, không những thế, ngữ khí vô cùng bình thản, hoàn toàn không giống như đang đối diện vớitrượng phu của mình, nhìn trưởng lão Hạo Nguyệt bước tới, điềm nhiên hỏi:
- Sao ngươi lại tới đây?


Hạo Nguyệt trưởng lão khẽ mỉm cười, gật gật đầu với Bàng Trung Nguyên ở bên cạnh:
- Bàng tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt nhau rồi!
Bàng Trung Nguyên thi lễ với Hạo Nguyệt trưởng lão:
- Tại hạ tham kiến Hạo Nguyệt trưởng lão.


- Ha ha, không cần khách khí như vậy, đều là bằng hữu từ xưa!- Hạo Nguyệt trưởng lão cười sang sảng, lúc này mới nhìn Bảo Liên công chúa với vẻ mặt cưng chiều:
- Chất nữ với chất nhi của chúng ta tới, ta lại không tới thăm chúng sao?
Nói rồi, quay đầu nói với ba người trẻ tuổi phía đằng sau:


- Còn không qua gặp công chúa và Tam vương tử?
Quy tắc Vương đình trên thảo nguyên tuy không nhiều như Đại Hạ, nhưng tôn ti trên dưới, giống nhau.


Trên mặt ba người trẻ tuổi không hề thấy bất kỳ sự không tìnhnguyện nào, cả ba nở nụ cười bước lên chào Na Y và Liệt Ca. Na Y và Liệt Ca cũng mỉm cười đáp lễ, không khí vô cùng hòa hợp.


Mức độ nguy hiểm của Hạo Nguyệt trưởng lão trong lòng Sở Mặc lại lớn hơn vài phần. Chỉ xem cảnh này thôi, hoàn toàn không thể tưởng tượng được thái độ lạnh như băng của Ba Đa với họ.






Truyện liên quan