Chương 37. Thiên Cơ Lão Nhân xuất hiện
"Phụ thân ta trốn ở Thiếu Lâm Tự?"
Mộ Dung Phục lúc này đang bị Đại Tống Hoàng Triều cùng Nhất Phẩm Đường đuổi giết liên tục, hoang mang vô cùng, giống như chó nhà có tang.
Khi nghe tin tức phụ thân Mộ Dung Bác của hắn đang trốn ở Thiếu Lâm để học trộm thì Mộ Dung Phục nhanh chóng chạy đến.
"Đợi ta tìm được phụ thân, hai cha con ta nhất định sẽ cùng nhau thanh toán Thiên Cơ Lâu."
Mộ Dung Phục rất tự tin.
Lúc phụ thân giả ch.ết thì đã là cao thủ Nửa Bước Tông Sư.
Qua nhiều năm như thế, cộng thêm việc học trộm ở Thiếu Lâm Tự nữa, nói không chừng giờ y đã là cao thủ Đại Tông Sư rồi.
Hiện tại Mộ Dung Phục không hận Đại Tống Hoàng Triều cùng Tây Hạ Nhất Phẩm Đường bằng Thiên Cơ Lâu, nơi đưa hắn ra ánh sáng.
...
Ở gần Thiếu Lâm Tự Đại Tống, trong mắt Mộ Dung Bác loé lên ánh sáng kinh người.
Một kình khí đáng sợ bắn ra từ người của hắn, khiến cho bụi đất cùng lá cây bay tứ tung.
"Thiên Cơ Lâu..."
Mộ Dung Bác nghiến răng nghiến lợi.
Kế hoạch bây giờ của hắn đã bị phá hư hết.
Việc hắn trốn ở Thiếu Lâm cũng lộ ra ngoài, hiện tại cao thủ của Thiếu Lâm Tự đã tụ hợp La Hán Đại Trận để lục soát xung quanh, hắn không còn cơ hội lẻn vào Tàng Kinh Các để học trộm nữa.
Không chỉ Thiếu Lâm đang tìm hắn.
Ngay cả Cái Bang cũng thế.
Bất kỳ thế lực nào có tham dự vào đại chiến Nhạn Môn Quan năm đó đều đang đi tìm hắn.
Bởi vì sau khi tin tức về chân tướng trận đại chiến năm đó được Thiên Cơ Lâu vạch trần thì những thế lực này đều đã thành trò cười cho cả Cửu Châu.
"Trước tiên tìm Phục nhi, hắn là huyết mạch duy nhất của Mộ Dung gia, không thể gặp bất kỳ nguy hiểm nào."
Chỉ một bước lấy đà, Mộ Dung Bác bay vút lên, trong nháy mắt đã phóng lên mấy chục thước.
Vài giây sau đã thấy hắn biến mất ở phương xa.
Cũng vừa lúc Tiêu Viễn Sơn đuổi kịp đến.
Tiêu Viễn Sơn cảm giác được khí cơ còn chưa tiêu tán tại nơi này, tức đến mức thở hổn hển.
"Đáng ch.ết, không ngờ hắn lại là tên đầu sỏ Mộ Dung Bác."
Bản thân đã giao thủ cùng với Mộ Dung Bác được vài lần, nhưng không ngờ tên đó lại là cừu nhân lớn nhất của mình.
"Phong nhi chắc cũng đã biết đến sự tồn tại của ta, vậy trước tiên đi gặp Phong nhi cái đã."
Tiêu Viễn Sơn cũng tung người lên, chỉ một thời gian ngắn đã rời khỏi phạm vi của Thiếu Lâm.
Tiêu Viễn Sơn đi, Mộ Dung Bác cũng đi.
Tảo Địa Tăng hoàn toàn ngơ ngác.
Kế hoạch mà y khổ tâm gầy dựng bao năm nay, chỉ thiếu một tý là có thể thu được hai cao thủ Đại Tông Sư cho Thiếu Lâm, lúc này lại chạy đi hết rồi.
"Ai..."
Tảo Địa Tăng thở dài, thương tiếc vô cùng.
Cả hai người này đều có tiềm lực trở thành Đại Tông Sư.
Bên trong Thiên Cơ Lâu, việc làm ăn hôm nay còn sôi nổi hơn hôm qua.
Rất nhiều người đều đang chờ ở đây, canh lúc người khác trả phòng để giành lấy, thế nên dù không quen biết nhau nhưng mọi người cũng ngồi chung một bàn, khiến cho cả Thiên Cơ Lâu không còn bất kỳ chỗ trống nào cả.
Khi biết bản thân mình họ Tiêu thì Kiều Phong cũng tuyên bố đổi tên thành Tiêu Phong.
Đoàn Dự ban đầu muốn lôi kéo Kiều Phong đi uống rượu.
Nhưng hiện tại Kiều Phong đã là người của Thiên Cơ Lâu rồi, đông khách như thế thì sao đi uống rượu được.
Thế hên hắn liền kéo Đoàn Dự vào làm tiểu nhị cùng với hắn, còn nói là làm để phát tiết, kiếm việc gì làm để quên đi nỗi buồn.
Thế nên trong Thiên Cơ Lâu xuất hiện một màn vô cùng quỷ dị.
Trong phòng bếp Cưu Ma Trí sử dụng Nhiên Mộc Chưởng Pháp để xào rau, Khoái Kiếm - Kinh Vô Mệnh thì sử dụng song kiếm để thái đồ ăn.
Bên ngoài đại sảnh thì Đoàn Dự dùng Lăng Ba Vi Bộ để mang thức ăn cho khách.
Kiều Phong thì sử dụng Cầm Long Thủ, một lần bưng mười mấy khay thức ăn, hiệu suất vô địch.
"Ngữ Yên ngươi nhìn xem, bọn hắn ai nấy đều có sở trường riêng, vậy ngươi đi học khiêu vũ thử xem sao? Sau này ta mở riêng một không gian để ngươi khiêu vũ ở Thiên Cơ Lâu luôn."
Lưu Tiêu thử dò xét Vương Ngữ Yên một cái.
Với dáng người của mình thì Vương Ngữ Yên có thể khiến một đám người mê đắm quên lối về.
"Không!"
Vương Ngữ Yên nghẹn lời.
Muốn ta đi học khiêu vũ sao, nằm mơ đi!
"Lâu chủ, lấy cho ta một phòng chữ "Thiên"."
Phòng chữ "Thiên"?
Lại một người có tiền nữa!
Còn là một nữ nhân!
Thanh âm cũng dễ nghe.
Lưu Tiêu vội vàng ngước đầu lên, ngừng cuộc trò chuyện cùng Vương Ngữ Yên.
Phát hiện trước mắt là một lão đầu tóc hoa râm cùng một mỹ nữ tuyệt mỹ.
Trong tay lão đầu thì cầm một cây bổng còn dài hơn cánh tay, thiếu nữ tuyệt mỹ kia thì ghim hai bím tóc, mỉm cười nhìn Lưu Tiêu.
Theo bản năng, Lưu Tiêu sử dụng năng lực suy tính của Thiên Cơ Lâu.
"Tên: Tôn Bạch Phát"
"Thân phận: Tộc trưởng của võ lâm thế gia Tôn Thị, sở hữu mạng lưới tình báo khổng lồ"
"Cảnh giới: Tông Sư hậu kỳ"
"Võ học: Thiên Cơ Bổng Pháp, Thiên Cơ Tâm Pháp"
"Mục đích: Ở trọ, thuận tiện dò xét sâu cạn của Thiên Cơ Lâu"
Lưu Tiêu lại nhìn về mỹ nữ.
"Tên: Tôn Tiểu Hồng"
"Thân phận: Cháu gái của Thiên Cơ Lão Nhân - Tôn Bạch Phát"
"Cảnh giới: Tiên Thiên Sơ Kỳ"
"Võ học: Thiên Cơ Tâm Pháp, Du Vân Chưởng Pháp"
"Mục đích: Ở trọ, thuận tiện dò xét sâu cạn của Thiên Cơ Lâu"
Ánh mắt Lưu Tiêu lộ ra vẻ bất ngờ, cả hai lại là Thiên Cơ Lão Nhân cùng Tôn Tiểu Hồng.