Chương 2: Trọng sinh
"Đùng"
Một tiếng sấm chớp nổ vang trời hướng xuống căn nhà trọ, điều đặc biệt là tiếng sấm này nổ dường như không có người để ý mà mọi người vẫn chăm chú làm việc.
Căn nhà trọ này nhìn rất cũ nát bên trên có treo bảng hiệu "Nam sinh kí túc xá ",đây là căn kí túc xá mà mọi người đã bỏ hoang,bên trong một thanh niên nằm trên giường khuôn mặt đẹp trai nhưng mỗi tội có làn da dám nắng, thanh niên này khuôn mặt vui vẻ không mang biểu hiện gì sợ sệt sau tiếng sấm vừa nãy, thanh niên cười vang mở miệng nói:
"Ha....ha...ta Thiên Đế trọng sinh rồi,đây là kiếp cuối cùng sau 99 lần độ kiếp ta sẽ chưởng khống chư thiên "
Đúng vậy cậu thanh niên này không phải người bình thường,không phải người bình thường đây không có nghĩa là đầu óc không bình thường,mà đây không bình thường là do thân phận đặc biệt của hắn. Hắn chính là Thiên Đế lần trọng sinh thứ 99. Thiên Đế đây là chỉ một thực thể tối cường trong tam giới mà không thần tiên hoặc quỷ nào dám trêu chọc. Hắn tính ra năm nay mới hơn 9000 tuổi thấp hơn những vị thần khác nhưng không có một ai dám động vào hắn vì hắn có thực lực nghiền ép tam giới người đứng đầu,hắn có thể một ngón tay giết vạn quân, một bàn tay trảm phật tổ.
Người thanh niên này là lần trọng sinh thứ 99 của hắn cũng chính là lần cuối cùng độ kiếp. Thiên Đế lúc này đang một mảnh vui mừng nói thầm:
"Ta chẳng biết lần này trọng sinh là vào người nào đây, chắc hẳn phải có tiền tài cùng thế lực mạnh mẽ đi"
Lúc này một mảng trí nhớ trôi vào đầu của hắn, một đống ký ức không ngừng dung hợp. Khi thấy những kí ức này mặt hắn tối sầm lại tức giận gầm thét:
"Diêm vương lên đây cho lão tử thỉnh tội"
Hắn tức giận vì thân phận của mình sau khi trọng sinh, bình thường hắn trọng sinh đều là người có tiền phú nhị đại lần này trọng sinh làm hắn tức giận không chịu nổi.
Thân xác mà hắn chiếm lĩnh không phải người có tiền hoặc quyền mà chỉ là một người bình thường.
Thân xác này chủ nhân lúc trước mang tên Lạc Tiêu là một tên cô nhi không cha không mẹ, khuôn mặt cũng không đến nỗi nào ngược lại còn được mệnh danh là soái ca,trong trường học là bao nỗi mộng của thiếu nữ, năm nay 17 tuổi trước lúc ch.ết có một người bạn gái mang tên Phùng Diệp. Chắc mọi người đang hỏi tại sao hắn lại ch.ết đúng không, đẹp trai, soái ca nhiều người ngưỡng mộ đã thế còn có người bạn gái xinh đẹp đáng lẽ ra phải vui mừng mà sống chứ.
Nhưng điều này tất cả đều sai,hắn đẹp trai soái ca nhiều người ngưỡng mộ nhưng khổ nỗi là một cô nhi nhà nghèo, bạn gái hắn Phùng Diệp lại là một người xinh đẹp không ít phú nhị đại truy. Truyện bi kịch là mới tối hôm qua hắn gặp bạn gái mình đi theo phú nhị đại vào khách sạn, hắn tức giận lao vào nói nhưng nàng chỉ để lại một câu chế giễu:
" Ngươi xen lại mình đi cóc ghẻ đòi ăn thịt ta,ngươi xem mình có gì vượt qua hắn không, hắn nhà giàu có thế lực khác xa ngươi, ngươi cùng lắm chỉ được cái đẹp thôi "
Cũng chính vì câu nói này mà gây nên cái ch.ết của hắn,nếu là bình thường thì không sao đằng này thì nàng ngay trước mắt mọi người nhục nhã hắn khiến mọi người trong trường đều biết ngay cả người ái mộ hắn bây giờ cũng không còn mà chỉ còn lại là khinh thường.
Hắn biết tin tức vậy nghiến răng nghiến lợi quyết định uống thuốc ngủ tự sát.
Khi đọc những kí ức này Thiên Đế tức giận cười khổ khẽ mỉa mai:
"Ha....ha...ta đường đường là Thiên Đế lại trọng sinh vô thân thể rác rưởi này, đã thế còn bị người yêu vung"
Đúng vậy hắn tức giận là bị người yêu vung. Phải biết hắn là ai đường đường là người đứng đầu tam giới hàng vạn tiên nữ phải ngước nhìn đòi làm nương tử của hắn,đằng này giờ lại bị người yêu vung nếu như những người ái mộ kia của hắn mà biết không thịt cô gái kia mới là lạ.
Lúc này trong bóng tối bỗng xuất hiện một người đàn ông cao to vạm vỡ thân mặc áo quan ra cúi người trước mắt hắn:
"Thiên Đế ngài có việc gọi ta Diêm Vương "
Người này là Diêm Vương thống lĩnh âm phủ nổi tiếng là kiêu ngạo ngay cả Ngọc Hoàng cũng phải kiêng nể 3 phần,thường thường nhân giới mang một câu tục ngữ:
"Diêm Vương kêu canh 3 ch.ết ai dám lưu canh năm "
Qua câu tục ngữ trên đã miêu tả ra hết tính tình kiêu ngạo của hắn,nhưng câu tục ngữ trên cũng không có chính xác, Diêm Vương có một người sợ mà nhân giới không biết đó chính là Thiên Đế, nếu như Thiên Đế chỉ cần nói một câu thôi ngay cả hắn Diêm Vương cũng không dám cãi lời.
Thiên Đế thấy Diêm Vương xuất hiện tức giận nói:
"Diêm Vương ngươi tốt lắm,hay bây giờ ta xuống địa phủ xem ngươi lá gan lớn từng nào mà dám cho ta trọng sinh vào thân thể này"
Vừa nói sát khí của hắn vừa bắn ra tứ phía, phải biết đây là Thiên Đế đã trọng sinh 98 kiếp giết vô số người mà sát khí ngưng tụ há mà Diêm Vương có thể chống lại.
Diêm Vương cảm nhận được sát khí chân không ngừng run giờ nguyên người đã quỳ xuống dưới đất hoảng sợ nói:
"Thiên Đế bớt giận xin hỏi vi thần có gì sai mà làm Thiên Đế tức giận như vậy "