Chương 65-5
“Nương nương.”
Mai Tâm cùng Mạc Sầu khẽ gọi, các nàng thực sự yêu thương chủ tử, vừa vào cung liền cùng thái hậu châm ngòi đối đầu, nếu nương nương có cái gì không may thì làm sao bây giờ? Hai tiểu nha đầu sắc mặt lóe ra bất an, Mộc Thanh Dao tầm mắt hòa hoãn một ít, khóe môi mềm mại hiện lên ý cười nhợt nhạt.
“Được rồi, nếu như yêu thương chủ tử, các ngươi sau này liền lanh lợi một chút, chuyện gì cũng phải có tầm nhìn xa, như thế còn bảo hộ chủ tử nhà ngươi không được sao.”
“Dạ, nương nương, nô tỳ hiểu, ” Mai Tâm cùng Mạc Sầu trăm miệng một lời đáp lại, nương nương nói không sai, sau này các nàng phải lưu ý và mở rộng tầm mắt nhiều hơn nữa, như vậy mới có thể bảo hộ nương nương, Mộc Thanh Dao xoay người lại tiếp tục hướng Phượng Loan cung đi.
Trong đôi mắt đen xinh đẹp ẩn dấu nhuệ khí mà không phát ra, hiện nay nàng đã thân bất do kỷ, chỉ có thể đi một bước tính một bước, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không cho phép bất luận kẻ nào khi dễ trên đầu của nàng, còn có, nàng sẽ toàn thân trở ra…
Phượng Loan cung…
Trước cửa rào chắn bạch ngọc, bên dưới là tầng tầng thềm đá, đứng thẳng một đống người, dẫn đầu chính là Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương một thân hoa phục, mọi người đứng vây quanh vừa nhìn thấy Mộc Thanh Dao đi tới, lập tức sắc mặt lộ ra vui mừng, bước đến chào đón, nôn nóng hành lễ.
“Thanh Châu ( Thanh Hương) tham kiến hoàng hậu nương nương.”
Mộc Thanh Dao đôi mi thanh tú cau lại, không nghĩ tới hai người này thật đúng là tiến cung, chỉ sợ thái hậu muốn đem các nàng đi khai đao a, ánh mắt trầm tĩnh hiện lên sắc bén, nếu như không phải niệm tình mặt mũi của thừa tướng cha, nàng mới lười để ý chuyện ch.ết sống của các nàng, người không hiểu biết, chỉ thấy người sang bắt quàng làm họ, ở trong cung này căn bản không phải là nơi cho kẻ hồ đồ ngu ngốc, còn muốn cuốn vào cơn sóng lớn này thì chỉ tự mình chuốc lấy đau khổ mà thôi.
“Đứng lên đi, không biết hai vị tỷ tỷ qua đây có chuyện gì?”
Mộc Thanh Dao sắc mặt lạnh lẽo, lời nói còn lạnh hơn, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương vốn đang cao hứng bừng bừng, nghe thanh âm lạnh giá của nàng, thật giống như bị vội một chậu nước vào đầu, nhiệt tình của các nàng như thủy triều dâng không gì sánh được bị tưới tắt lập tức, sắc mặt tức thời cứng ngắt, một lúc lâu không biết nên nói gì, Mộc Thanh Hương rốt cuộc còn có chút tài trí, rất nhanh liền khôi phục trấn định, dịu dàng như nước mở miệng.
“Các tỷ tỷ nhớ muội muội, nên sang đây thăm viếng muội muội.”
Lời này vừa nói ra, giả dối làm cho người ta muốn ói, tất cả thái giám cùng cung nữ đều mắt trợn trắng, người nào mà không biết các nàng muốn làm gì, lại ngang nhiên dối trá như vậy?
Dù sao người tới cũng là khách, tuy rằng Mộc Thanh Dao rất không muốn để ý tới hai tỷ tỷ, nhưng hiện tại thân phận của các nàng là tú nữ của Trữ Tú cung, mà nàng là hoàng hậu Huyền Nguyệt quốc, nếu như hiện tại nàng đem các nàng đuổi đi, chỉ sợ rất nhanh sẽ có lời đồn đãi, nói cái gì hoàng hậu ghen tị, hoàng hậu có tấm lòng nhỏ nhen, hoàng hậu không biết khoan dung, nghĩ một chút cũng có thể hình dung ra được, chuyện đó sẽ làm cho người sinh lòng oán hận, bởi vậy Mộc Thanh Dao dẫn thiếp thân nha đầu đi vào Phượng Loan cung, chưa quên đạm nhiên phân phó một tiếng.
“Vào đi.”
“Tuân lệnh, hoàng hậu nương nương, ” cung nữ Phượng Loan cung lĩnh mệnh, cung kính mời hai vị tú nữ vào điện, tuy rằng hai nữ nhân này buồn cười, thế nhưng các nàng là tỷ tỷ của hoàng hậu nương nương, đây cũng là chuyện mà không phải người khác có thể sánh bằng, vì thế các thái giám cung nữ cũng không dám khinh thường, tuy rằng bây giờ họ là tú nữ, nhưng không chừng ngày sau sẽ trở thành phi tử, các nàng vẫn nên cẩn thận hầu hạ cho thỏa đáng.
Đại điện, hương huân lượn lờ, màn che rủ xuống, cao cao ở chỗ ngồi, trên phượng trường kỷ đỏ thẫm, Mộc Thanh Dao đang ngồi trên đó, quanh người mặc bộ y phục thủy thảo màu xanh lục, hồng và xanh lần lượt thay đổi, hai màu sắc này tương hỗ kích thích lẫn nhau, nhưng mặc trên người nàng thì lại đặc biệt phù hợp, hồng đỏ xinh đẹp, màu xanh tươi mát, hồng như hoa sen nổi bậc trên màu xanh của lá sen, mang theo hương hoa sen tỏa ra bốn phía.
“Ban thưởng ghế ngồi.”
Mộc Thanh Dao nhàn nhạt mở miệng, lập tức có cung nữ mời Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương ngồi vào bên cạnh, dâng nước trà, rồi lui xuống.
“Nói đi, có chuyện gì tìm bản cung?” Mộc Thanh Dao khẽ nhấp một ngụm trà, vẻ mặt thản nhiên nhìn xuống phía hai tỷ tỷ đang ngồi, chỉ thấy Mộc Thanh Châu sắc mặt ngập ngừng một hồi, rồi cùng Mộc Thanh Hương hai mặt nhìn nhau, không biết có nên mở miệng hay không, cuối cùng hai tỷ muội hạ quyết tâm, nhất tề theo chỗ ngồi đứng lên, xoay mình hướng trên mặt đất quỳ xuống, chân thành khẩn cầu mở miệng.
“Thanh châu ( Thanh Hương) xin nương nương thành toàn.”
Mộc Thanh Dao ánh mắt tối sầm lại, khóe môi co rút một cái, hai nàng còn mặt mũi để nói câu này, nếu không phải nhớ một ít cũ tình, các nàng có thể ngồi ở chỗ này sao? Nhưng nếu mình kiên quyết cự tuyệt, thái hậu nương nương nhất định sẽ lấy cớ gây xích mích, đến lúc đó, thái hậu sẽ châm ngòi cho Tam tỷ muội đối đầu nhau, họ nhất định trở thành tâm điểm cho người ngoài chê cười chế giễu, và cũng trúng quỷ kế lão bà kia, nếu như đồng ý, thì chuyện này cũng không phải do nàng có quyền quyết định, nạp phi chỉ có bản thân hoàng thượng mới có thể làm chủ, nếu như hoàng thượng bằng lòng cho hai người các nàng làm phi, thì lúc đầu khi hạ chỉ, nhất tịnh sẽ nhắc tới điểm ấy, cũng không để cho các nàng lấy thân phận tú nữ tiến cung như hiện nay.
Hơn nữa Tam tỷ muội đồng thời làm phi, đối với sẽ có hoàng thượng ảnh hưởng không tốt, chỉ sợ người trong thiên hạ nói hoàng thượng là hoàng đế ɖâʍ loạn bất kham …
Mộc Thanh Dao lông mài khẽ nhướng, vừa nảy ra ý hay, tạm thời trước dùng kế hoãn binh đi, đợi cho hai người các nàng nhìn thấy rõ trong cung hung hiểm, đến lúc đó nàng sẽ tìm cách đưa các nàng xuất cung là được.
“Tuy rằng muội muội có lòng thành toàn cho hai vị tỷ tỷ, nhưng chuyện nạp phi vốn là chủ ý của hoàng thượng, muội muội liều lĩnh đáp ứng, chỉ sợ sẽ rước lấy mầm tai vạ, nhưng cự tuyệt các tỷ tỷ, trong lòng lại cảm thấy khó khăn, như vậy đi, ta sẽ tìm cơ hội, cho hai vị tỷ tỷ ở trước mặt hoàng thượng biểu hiện, nếu như hoàng thượng thích, chắc chắn phong cho các ngươi làm phi.”
Mộc Thanh Dao tiếng nói vừa dứt, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương khó có thể tin quét mắt liếc nhìn đối phương một cái, cuối cùng mặt đều lộ vẻ vui mừng, khuôn mặt tươi cười tạ ơn Mộc Thanh Dao.
“Tạ ơn hoàng hậu nương nương thành toàn, Thanh Châu ( Thanh Hương) vô cùng cảm kích.”
“Được rồi, ta mệt mỏi, các ngươi trở về đi, ” Mộc Thanh Dao phất phất tay, nàng cần phải cẩn thận suy nghĩ kế tiếp mỗi một nước cờ nên đi như thế nào cho tốt, không nói đến chuyện ở trong cung, bắt đầu từ khi Trưởng Tôn Trúc xuất hiện, chỉ sợ thiên hạ này đã lung lay, các thế lực âm thầm ẩn náo, sắp linh đình thu hoạch…
“Dạ, nương nương nghỉ ngơi đi, chúng ta đi xuống trước, ngày khác lại tới thăm nương nương.”
Hai nữ nhân cao hứng lui ra ngoài, hoàn toàn không biết một hồi bão tố chân chính gần kéo tới.
Vẫn ngồi ở trên cao, Mộc Thanh Dao đợi được Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương rời đi, mới nhắm mắt lại tựa ở phượng trường kỷ nghỉ ngơi, cả người cũng không nhúc nhích, Mai Tâm lặng lẽ phất tay, ý bảo thái giám cùng cung nữ trong cung điện tất cả lui ra ngoài, để cho nương nương nghỉ ngơi một chút nhi.
Kỳ thực Mộc Thanh Dao đâu có ngủ được, phong vân quỷ quyệt đang hướng tới, nàng chỉ hy vọng chính mình tĩnh táo mà chống đỡ…
Ngoài cửa điện, truyền đến thanh âm Mai Tâm: “Nô tỳ tham kiến A Cửu công công!”
“Đứng lên đi, tiểu nhân qua đây truyền khẩu dụ hoàng thượng, nương nương đâu?” nghe thanh âm A Cửu truyền vào, Mộc Thanh Dao nhăng mài một chút, mở mắt ra nhìn về phía cửa điện, chỉ thấy Mạc Sầu đứng ở trước cửa, vừa lúc Mai Tâm từ bên ngoài chạy vội đến, nhìn thấy nương nương đã tỉnh, vội vàng mở miệng.
“Nương nương, hoàng thượng phái A Cửu công công qua đây truyền khẩu dụ.”