Chương 42
Tại tầng cao nhất của một khách sạn lớn nhất thành phố
Một người con trai tầm 23 tuổi lắc lư ly rượu vang đỏ trên tay, đôi mắt màu xanh nhìn xa xăm ra phía thành phố được thu nhỏ trong tầm mắt, đột nhiên anh có điện thoại, anh bắt máy:
-Alo.
-Là tôi đây.
-Có chuyện gì vậy, thưa tiểu thư.
-Chuyện tôi muốn anh làm thế nào rồi.
-Còn tập đoàn JAE nữa, tôi vẫn chưa tìm ra được điểm yếu của họ.
-…. –Người bên kia nheo mày khó chịu.
-Tôi sẽ cố gắng tìm ra, tiểu thư. –Không nghe thấy câu trả lời người con trai vội nói.
-21KaG6aKL8b978HHN, dãy số đó sẽ giúp anh.
Người bên kia cúp máy, anh cúp máy rồi lấy laptop ra, bấm bấm cái gì đó, anh bất chợt mỉm cười “tiểu thư, cô giỏi thật đó”.
Ngày hôm sau
Tại tập đoàn JAE
Người con trai 23tuổi ngồi vắt chân trên ghế sofa, tay cầm tách trà ông thư thái, người đàn ông hơn 50t ngồi đối diện anh ta đang xem tập giấy gì đó, thỉnh thoảng nhíu mày, người đàn ông cầm tập giấy vứt mạnh xuống bàn, khuôn mặt tức giận, người con trai bỏ tách trà xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt người đối diện, lạnh lùng nói:
-Ngài chủ tịch JAE, dù ngài có tức giận thì cũng không có ích gì đâu, chỉ làm mọi việc trở nên xấu hơn thôi, và ….. tôi còn rất nhiều bản copy nữa.
-Rốt cuộc cậu muốn gì –Ông ta đạp mạnh tay xuống bàn, quát lên.
Người con trai khẽ nhíu máy, khó chịu, rồi lấy lại vẻ bình tĩnh, nói:
-Cổ phần của ông tại tập đoàn họ Trần.
Ông chủ tịch JAE ngạc nhiên nhìn người con trai phía trước, ông ta nói:
-Tôi không đồng ý.
-Được thôi, vậy ông hãy chờ xem tập đoàn của ông bị phá sản và toàn bộ những chứng cứ về việc ông uy hiếm các tập đoàn khác rồi bắt họ xác nhập, những thứ đó sẽ được nộp lên tòa án và toàn bộ kênh trên truyền hình. Và nói cho ông biết một điều nữa, tôi là một quán quân võ thuật đó và người của tôi đang bao vây toàn bộ khu này, ở tòa nhà bên kia có một khẩu súng đang hướng thẳng vào đây đó. –Anh ta mỉm cười.
Người đàn ông sợ hãi, toát mồ hôi hột nhìn người con trai phía trước xung quanh anh ta toát ra một luồng khí lạnh lạ thường, anh ta mỉm cười:
-Ngài chủ tịch, tôi không có nhiều thời gian ngồi đây đợi ngài suy nghĩ đâu, người của tôi đang ở dưới kia đợi, nếu ngài không nhanh tôi sẽ đem những thứ nãy đến tòa án đó.
Người đàn ông sợ xanh mặt lại, lắp bắp:
-Đ … được … rồi ….
Người con trai mỉm cười đắc thắng, lấy từ trong túi ra một tập giấy, nói:
-Đây là giấy tờ chuyển nhượng, ông hãy kí vào đó và ông yên tâm đi, chúng tôi không để ông chịu thiệt đâu, số cổ phần của ông sẽ được mua với giá cao đó.
Chủ tịch JAE cầm tờ giấy lên, nhìn vào rồi ngạc nhiên nhìn người con trai đối diện, anh ta mỉm cười nhướng mắt ý bảo ông ta tiếp tục đọc, ông ta đọc xong thì kí tên lên đó rồi đưa cho ngươi con trai. Anh mỉm cười, giơ tay ra bắt nói:
-Cảm ơn vì sự hợp tác của ông, những thứ ông xem sẽ được hủy ngay lập tức.
Người con trai nói rồi đi ra ngoài, người đàn ông đập tay xuống bàn tức giận, người con trai nhìn tập giấy rồi mỉm cười “con mồi cuối cùng”.
Tại trụ sở tập đoàn họ Trần
Một người con trai mang vẻ đẹp phương Tây, mái tóc màu nâu, mũi cao, da trắng như men sứ, đôi mắt màu xanh lam lạnh lùng, ngoại hình cao ráo, rắn chắc đi vào, anh cúi đầu cung kính nói:
-Chủ tịch.
Ông Trần quay lại, nhìn thẳng vào người con trai nói:
-Brian, việc đó tới đâu rồi
-Đã hoàn thành thưa ngài, giờ ngài chỉ cần đến đó thôi. Đây là toàn những thứ ngài yêu cầu.
-Chuẩn bị phòng họp chưa
-Rồi thưa ngài.
-Tập hợp các cổ đông khác cho tôi.
-Không liên lạc được với các vị cổ đông kia.
-Điều tr.a cho tôi có chuyện gì xả ra.
-Vâng thưa ngài.
-Tôi muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo, 1 tuần nữa sẽ có cuộc họp các tập đoàn lớn trên thế giới.
-Tôi sẽ chuẩn bị mọi thứ.
-Tốt lắm, bây giờ câậu có thể đi và hãy gọi cả thằng con bất trị của ta về đây.
Ông Trần ra lệnh, Brian đi ra ngoài.
Tại nhà nó
Bọn hắn, Anna và Mary đang ở dưới phòng khách, người ngồi coi TV, người thì chơi game, người thì đọc tạp chí. Nó và Ken từ trên lầu đi xuống, nó đi xuống chỗ mọi người đang ngồi, Ken nói:
-Mọi người, anh và Thiên Băng sẽ sang Anh.
-Anh đi vui vẻ, tụi em sẽ ở nhà coi nhà cẩn thận. –Anna nói.
-Đi cẩn thận nha. –Mary
-Cho em gửi lời hỏi thăm bà ngoại nha. –Kin nói.
-Đi cẩn thận đó. –Kelvin.
Hắn im lặng, không nói gì, nó và Ken đi ra ngoài cửa, đợt nhiên nó quay đầu lại và nói:
-Quộc họp hồi đồng các tập đoàn sắp tới, mọi người hãy tới tham dự.
Mọi người khó hiểu, nó và Ken đi ra ngoài.
-Vâng. –Anna và Mary đồng thanh.
-Mà ….mọi người thử đoán xem, chủ tịch của tập đoàn Vernilazz bí ẩn kia có đến không –Kelvin.
-Chắc là sẽ đến thôi, họp hội đồng các tập đoàn lớn mà. –Mary lật lật tờ báo nói.
Cái tập đoàn đó, bí ẩn thật đó, không biết chủ tịch sẽ như thế nào nhỉ –Kin nói.
-Chắc chắn sẽ là một người đàn ông, cao thủ của thương trường. –Kelvin.
-Sao anh lại nói vậy –Anna.
-Vì con trai thường thông minh hơn con gái mà, mọi người thử suy nghĩ thử đi (khoanh tay vào và nói). Áaaaa…………
Kelvin chợt kêu lên rồi quay sang bên canh, nhìn người đang nhéo tai mình, Anna gằn từng từ:
-Kelvin, anh vừa nói cái gì vậy Anh nói lại được không
-Con trai đúng là tài giỏi hơn con gái mà. –Kelvin vẫn cố chấp.
-Này thì giỏi hơn. –Anna mạnh tay hơn.
-Á, anh biết lỗi rồi mà, tha cho anh đi, tụi kia, cứu tao. –Kelvin tới tay ra chỗ Kin và hắn.
-Anna à, em tha cho Kelvin đi, nó không cố ý đâu. –Kin nói.
Anna ngậm ngùi bỏ tai Kelvin, không quên nhìn Kelvin một cái nhìn cảnh cáo, Kelvin xoa xoa cái tai đỏ tấy của mình cười trừ. Hắn im lặng này giờ lên tiếng
-Không biết vị chủ tịch kia là ai mà lại gửi cho Kin tấm hình nhân ngày sinh nhật
-Chắc chắn phải là người có liên quan đến mẹ của anh Kin. –Mary nói
Kin nghe đến đây thì mặt mũi tối sầm lại, mọi người nhìn anh như vậy hiểu ý không nói nữa, đột nhiên Kin có điện thoại, anh đi ra ngoài, Anna nói:
-Các anh muốn biết người ta là người như thế nào thì đi đến đó dự là sẽ biết ngay thui.
-Đúng rồi đó. –Kelvin nói.
Kin đi vào, đứng trước mặt mọi người và nói:
-Ông ta vừa gọi anh về, anh đi nha, các em ở nhà cẩn thận đó.
-Vâng. –Anna và Mary đồng thanh
-Tụi anh cũng phải đi rồi, bye nha. –Kelvin nói đứng dậy.
-Tạm biệt.
Hắn nói và đứng dậy, sau đó đó bọn hắn đi ra khỏi nhà.
Tại tầng cao nhất của khách sạn lớn nhất thành phố
Một người con trai 23 tuổi với vẻ đẹp thương Tây đang đứng ở trước cửa gương nhìn xa xăm về phía bên ngoài, trên tay cầm một ly rượu Champagne màu vàng, lắc nhẹ ly rượu rùi nhấp lên miệng. Anh mỉm cười thỏa mãn, anh đặt ly rượu xuống đất, cầm chiếc điện thoại trên bàn và bấm lên đó những dãy số rồi áp chiếc điện thoại sát vào tai:
-Alo.
-Ai vậy
-Tiểu thư à, em vẫn chưa chịu lưu số của tôi vào sao –Người con trai khẽ nhíu mày.
-Tôi nhớ số của anh để liên lạc là được rồi.
-Em cố chấp quá đó, đại tiểu thư (hơi khó chịu).
-Vào việc chính đi, chuyện tôi muốn anh làm thế nào rồi
-Đã hoàn tất thưa tiểu thư, cổ phần của các cổ đông khác đã nằm trong tay chúng ta.
-Bao nhiêu
-35% cổ phần, 5% là của tập đoàn William, 5% còn lại là của Trần Đình Thiên Ân.
-Anh làm tốt lắm, 5% của Trần Đình Thiên Ân tôi có thể lo được
-Nhưng con của tập đoàn William thì…..
-Đó là tập đoàn lơn, chúng ta không nên đụng vào.
-5% cũng không ảnh hưởng nhiều, chúng ta đã nắm chắc chắn phần thẳng trong tay thưa tiểu thư.
-Mọi chuyện ở đó hãy làm theo những gì tôi nói.
Người bên kia cúp máy, đặt điện thoại xuống đất, cầm ly rượu đi đến cửa kính, nhâm nhi ly rượu là nhìn về phía thành phố vào ban đêm.