Chương 34: \"Chị đúng là quá ngốc, Sam à!\"
Thật ra…Thư, tớ thích cậu, cậu sẽ làm bạn gái tớ trong ngày hôm nay chứ? – Trung bất ngờ lên tiếng khiến cả bọn shock toàn tập.
-Hả – Trên đầu họ xuất hiện đầy những dấu chấm hỏi.
-Sao…Sao cậu lại tỏ tình với tớ chứ? – Khóe môi Thư giật giật.
-Không phải cậu tìm bạn trai trên facebook sao? Tớ đến làm bạn trai đây! – Trung giơ điện thoại ra cho Thư xem.
-Nhưng… - "Tôi đang giận cậu đấy!" Thư suy nghĩ mà chẳng thể nói thành lời.
-Không nhưng nhị gì cả! Trong ngày hôm nay, cậu là của tớ! – Trung cố gắng điều chình nét mặt để mặt mình không đỏ. Cậu tháo khăn choàng trên cổ mình ra, choàng cho Thư, cười – Trời trở lạnh rồi, cẩn thận đấy!
-C…Cảm ơn…-Thư gượng cười.
-Gì? – Những người còn lại há hốc mồm. Không phải mới mấy ngày trước, hai người đó còn ghét nhau lắm sao? Sao bây giờ lại…? Có phải họ đã bỏ qua điều gì rồi phải không?
Thực tế chứng minh rằng, họ chẳng bỏ qua điều gì cả! Tất cả chỉ là do Trung đột nhiên thay đổi mà thôi. Không biết cậu có ý đồ gì nhỉ?
Trước cổng trường, khi Trung nắm tay Thư bước vào.
-Ê mày, là Trung kìa! – Học sinh A hô lên.
Lập tức, tất cả các hoạt động của những người xung quanh đều dừng lại. Họ đồng loạt hướng mắt về phía cửa, nơi âm thanh phát ra.
-A…Anh Trung kìa! - Học sinh B hét lên.
-Ôi…Anh vẫn đẹp như ngày nào~~~ À không, đẹp hơn mới đúng! - Học sinh C nói.
-Thôi ch.ết tao rồi bây ơi!!! Hình như…tao biết yêu rồi! - Học sinh D ngại ngùng e lệ nói.
…vv…vv…vv…
-À mà, con nhỏ nào bên cạnh anh Trung thế? - Học sinh R nhìn thấy Thư thì lên tiếng.
-Ê, anh Trung nắm tay nó kìa! - Học sinh E tức giận nói.
-Con nhỏ đó là ai thế hả? - Học sinh N nhìn Thư bằng ánh mắt hình viên đạn.
-A… - Học sinh J đột nhiên hô lên – Tao biết rồi. Nó là Anh Thư lớp 11C .
-Nó là nhỏ nào? Sao tao không biết? - Học sinh K tò mò.
-Mày quên rồi à? - Học sinh L nhiều chuyện – Mày nhớ lúc trước tao có nói, có mấy nhỏ hot girl vừa chuyển vào lớp 11C không? Nó là một trong số đó á!
-A…Tao nhớ rồi. Nó là nhỏ đăng bài viết tìm bạn trai trên facebook đó. - Học sinh K thốt lên.
-Đúng rồi. Không ngờ cô ta lại dám câu dẫn Trung của chúng ta! - Học sinh M tức giận nói.
…vv…vv…vv…
Bên cạnh những lời chê bai của nữ sinh trong trường thì vẫn có những tiếng hò hét của bọn nam sinh.
-A…Thiên Vy, em yêu chị!❤ - Học sinh S hét.
-Anh Đào à, em vẫn xinh đẹp như ngày nào! ❤ - Học sinh I nói.
-Tường Lam ơi, làm bạn gái tớ nhé! - Học sinh W nói.
-Anh Thư, đừng quan tâm lời bọn con gái kia nói, cứ bên cạnh người mà cậu thích đi! Tớ ủng hộ cậu! - Học sinh V nói.
-Tên Trung đáng ghét kia, nếu mày dám làm Anh Thư của chúng tao khóc thì tập xác định đi nha con! – Đông đảo nam sinh hét lên.
…vv…vv…vv…
Khi thấy bọn nam sinh che chở cho Thư và hăm dọa Trung như vậy, nhóm nữ sinh không thể nào không lên tiếng. Và, một cuộc chiến nổ ra. Hai kẻ gây nên cuộc chiến cũng chỉ biết cười cười rồi cùng đồng bọn chuồn êm vào lớp.
-Nè bọn con trai kia, các cậu mới nói gì anh Trung của bọn này đó? – Một nữ sinh lên tiếng.
-Thế các người đã nói gì về Anh Thư của chúng tôi? – Một nam sinh cãi lại – Các người là người bắt đầu trước. Ai bảo các người dám mắng nữ thần của bọn tôi?
-Hơ… Cỡ nhỏ đó mà cũng đòi làm nữ thần? Mơ à? Mà có khi mơ cũng chẳng được nữa là! – Một nữ sinh khác châm chọc.
-Đúng vậy đó! Người gì mà cá cảnh, nai tơ, hồ ly, lòng lang dạ sói. Bọn con trai mấy người đã bị nhỏ đó mê hoặc hết rồi! – Một nữ sinh khác nói.
-Há, còn hơn nam thần của các người! Người gì mà trăng hoa, ẻo lả, three D,…- Bọn nam sinh đồng thanh.
-Các ngưởi!!! – Bọn nữ sinh nháu nhàu lên.
-Sao? – Bọn nam sinh cưởi đắc thắng.
-Hứ, đúng là bị mù! – Nữ sinh đồng thanh.
-Các cô dám nói bọn tôi bị mù? – Bọn nam sinh tức giận.
…vv…vv…vv…
-Azzzz…Mệt quá trời! – Trung nằm dài xuống bàn, thở dài.
-Ai bảo có nhiều fan quá làm gì? – Đào cười.
- - - - -
Canteen trường.
-Nào nào, giới thiệu tớ đi! – Trung háo hức ngồi xuống bên cạnh Thư.
-Giới thiệu gì vậy? – Nam tò mò hỏi.
-Đây là bạn trai "hôm nay" của tớ, Juny! – Thư nhấn mạnh từ "hôm nay".
-Gì? Cậu thích Thư sao Trung? – Minh không giấu nổi kinh ngạc, thốt lên.
-Ờ thì…Tớ thấy cậu ấy cũng khá thú vị nên tỏ tình làm quen thử xem có hợp hay không ấy mà! – Trung cười, gãi đầu.
Nhìn thấy nụ cười vô hại của Trung mà lòng ai đó đã nóng lên, tích tụ dần thành ghét bỏ.
-Mà quên hỏi, sao cậu và Lam giận nhau thế An? – Nam đột nhiên nhớ ra, hỏi.
-À…Cậu có còn nhớ Bảo Ngọc không? – An nhớ lại, hỏi.
-Nhớ. – Nam nói.
-Cô bé đó thích tớ! – An nói.
-Và Thanh Phong thì thích tôi! – Lam bổ sung.
-Hai người họ hợp tác với nhau để tách bọn tớ ra. – An nói.
-Thế, hai người xử lí như nào? – Đào nổi tính tò mò.
-Lúc đó, Lam nói là "Hai em không cảm thấy là hai em rất hợp nhau sao? Cùng hợp tác, cùng thích chị và An. Chị thấy hai em đẹp đôi lắm đấy! Sao không thử tìm hiểu nhau đi? Biết đâu sẽ yêu nhau luôn đấy!" Và thế là hai người họ quen nhau luôn. Thế đấy! – An nói.
-Ô…hai người khoan dung quá nhể? – Đào híp mắt che miệng nhìn Lam và An, nghi ngờ.
-Chỉ trong tình yêu thôi. – Lam nói – Phải không?
-Ừm! – An cười.
Chiều hôm ấy, khi tan học Trung và Thư cùng về.
-Cậu có cảm thấy đói không? – Trung hỏi.
-Một chút… - Thư khẽ nói.
-Vậy đi ăn trước đã rồi hãy về! Bác ơi, đưa bọn cháu đến nhà hàng Minh Anh ạ. – Trung quay sang nói với bác tài xế.
Rồi họ đi ăn. Và cứ thế, một tuần trôi qua. Trung thì ngày nào cũng tỏ tình với Thư. Và hiện tại đã sắp tới Giáng Sinh rồi.
Tối ngày 22/12, Thư đang đi trên phố thì bất chợt bị chặn lại bởi một nhóm người.
-Này, em là Nguyễn Võ Anh Thư đúng không? – Một người con gái với mái tóc vàng tươi được giấu kín trong chiếc mũ len đen, mặc áo thun trắng với quần jean đen ngắn, bên ngoài là chiếc áo khoác đen bóng, đi giày thể thao trắng sọc đen, trên tay còn đeo một chiếc nhẫn có đính một viên ngọc màu xanh biển bước tới hỏi Thư.
-Chị là…? – Thư nhíu mày.
-Chị là ai không quan trọng. Chị chỉ muốn nhắc nhở em một điều. Đừng động vào Trâm và Trân nữa! Nếu không…- Chị ta ngập ngừng.
-Nếu không…? – Thư lặp lại.
-Nếu không thì chị bắt buộc phải "xử" em thôi! – Chị ta bất lực nói – Em biết đó, chị và em đều là con gái cả. Chị không muốn phải ra tay với đồng loại của mình, nên…em đừng bắt nạt tụi nó nữa!
-Chị, chị là người tốt! – Thư bất chợt cưởi.
- – Trong đầu những người đối diện toàn dấu chấm hỏi.
-Nhưng chị quá tốt rồi! Chuyện này em sẽ không tính toán, còn nếu họ muốn làm hại em hay bạn bè của em thì em chắc chắn sẽ "xử" họ. Nhưng đó chỉ là nếu thôi, chị không cần phải lo! – Thư nói.
-Em đúng là một cô bé hiểu chuyện mà! Vậy, chúc em Giáng Sinh an lành, dù hơi sớm! – Chị ta cười, vẫy tay rồi quay lưng bước đi.
Những người kia cũng theo sau.
-Chị đúng là quá ngốc, Sam à! – Thư cười nửa miệng nói.