Chương 97: Giải cứu (3)
Adam từ trong WC chạy ra ngoài, tiện tay cầm cốc mỳ ăn liền đang bốc khói nghi ngút trên bàn. Vừa và mì tôm vào miệng, đôi mắt ẩn sau cặp mắt kính dầy cộp chăm chú vào màn hình máy tính. Cậu ta đã hack vào toàn bộ CCTV trong toà nhà trụ sở kia. Hay nói cách khác, những người trong đó đang làm gì thì Adam đều thấy hết.
Nhìn thấy đám người David thuận lợi tiến vào khu giam giữ Jame Carney thì đáy lòng Adam hơi thả lỏng. Xem ra nhiệm vụ này có thể dễ dàng hoàn thành.
Nhưng mà khi tầm mắt nhìn vào màn hình, nơi chiếc CCTV ở cửa chính trụ sở xuất hiện một bóng hình, đôi mắt Adam trợn tròn, đánh rơi cốc mỳ ăn liền ra sàn.
Không xong... Không xong rồi! Đó chẳng phải là Lucius sao?
...
Lily Beck nhận được tin Lucius vừa tiến vào, đã vội vội vàng vàng bỏ đi hình tượng nghiêm nghị, khó tính tức tốc chạy ra ngoài tìm Lucius.
- Thủ lĩnh Lucius!_ Cô ta mừng húm khi thấy Lucius đang ung dung bước vào.
- Lily? Có chuyện gì vậy?_ Lucius ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt của Lily Beck, có việc gì mà lại hốt hoảng như vậy? - Albus và đoàn thanh tr.a đâu?
Lily Beck thở hổn hển, cánh tay chỉ về thang máy.- Không... Không xong, thủ lĩnh... Cô gái ngài đang truy nã và đồng bọn của cô ta đang trên tầng 12... Bọn họ... Đoàn thanh tra.
- Mẹ kiếp!
Lucius chửi thề, đôi mắt chim ưng sắc lẻm hiện rõ vẻ hung ác. Anh ta chạy về phía thang máy, giật lấy bộ đàm hét vào loa.
- CHẾT TIỆT, ĐÓNG PHÒNG 12 CHO TA... NGAY LẬP TỨC!
Tuy Lily Beck nói không rõ ràng nhưng anh ta là một người thông minh, nên đương nhiên hiểu. Vậy ra đám người Will Turner lại dám cả gan xông thẳng vào xào huyệt của anh ta mà cứu người? Tốt! Tốt lắm! Ngày hôm nay anh ta giăng lưới bắt một mẻ vậy.
Lucius điên cuồng chạy vào thang máy, bấm nút... Còn không quên ra lệnh cho đám cấp dưới kéo lên tầng 12.
..
Trên tầng 12.
Sau khi cửa mở, Will Turner nhanh chóng bước vào. Đôi mắt hổ phách của hắn khẽ lay động nhìn vào thân ảnh gầy gò đang ngồi trên giường kia.
Nghe thấy tiếng động của cửa mở ra, người thanh niên tên Johnny đang ngủ bỗng giật mình tỉnh dậy. Cậu ta lắp bắp..
- Các...các người..là..là ai?
Người đàn ông tên Jame Carney kia vẫn không quay lại, vẫn ngồi yên lặng quay mặt ra phía song sắt cửa sổ... Dường như đang chìm vào một không gian riêng biệt.
V.C và Kid đứng chờ ở phía ngoài cửa, Rose cùng David theo chân Will Turner tiến vào. David nhìn thấy bóng lưng Jame Carney nhất thời như không thể tin vào mắt mình. Người đàn ông có nụ cười hiền lành, ấm áp như gió xuân đã từng dạy anh và Will Turner đi săn giờ đây trông tàn tạ, còm cõi. Trên đầu chỉ còn lưa thưa vài sợi tóc bạc dài phất phơ trong không khí. David xúc động muốn bước lên nhưng Rose cản anh lại, cô khẽ lắc đầu. Hiện giờ vẫn chưa được!
- Đây là Jame Carney?_ Will Turner áp chế cảm giác tức giận mở miệng hỏi Albus Cameron.
- Chính là ông ta._ Albus Cameron gật đầu.
Khi giọng nói của Will Turner vang lên, bóng lưng của Jame Carney khẽ run rẩy. Ông quay mặt lại, đôi môi nứt nẻ mấp máy những từ không đầu không đuôi... Tại sao giọng nói này lại giống với Will đến vậy? Có..có phải là Will không?
- Will... _ Jame Carney thì thào, bàn tay cua cua trong không khí... Hai đôi mắt ông sâu hắm, nhắm lại.... Muốn khóc nhưng không có nước mắt.
Lòng bàn tay Will Turner nắm chặt lại, hắn bước từng bước lại gần nắm lấy bàn Jame Carney.
Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống bàn tay nhăn nheo của ông. Lần đầu tiên trong đời Will Turner rơi nước mắt. Hắn nợ người đàn ông này quá nhiều! Đã để ông chờ đợi hắn quá lâu.
Người đàn ông này như một người cha, hết lòng nuôi dưỡng hắn. Nhưng hắn... Chưa làm gì được cho ông. Ông ở đây, từ năm này qua năm khác bị giam cầm. Mà hắn... Bây giờ mới có thể tìm ra.
- Xin lỗi... Đã để chú đợi quá lâu!._ Hắn nhẹ nhàng nói, nắm lấy tay Jame Carney thật chặt
Jame Carney há miệng, trong lòng nước mắt đã chảy dài. Vậy là cậu bé của ông đã đến. Hắn đã đến... Jame Carney xúc động, úp mặt vào lòng bàn tay hắn nghẹn ngào.
Rose đứng bên cạnh, chứng kiến cảnh tượng này nước mắt tràn ra khoé mắt lã chã rơi. Lần đầu tiên cô phát hiện ra bản thân Will Turner yếu mềm đến như vậy. Trước mọi người, hắn luôn là một người lạnh lùng... Không dễ dàng biểu hiện cảm xúc ra bên ngoài.
Một con người như hắn phải trải qua những ngày tháng như thế nào, đau lòng cho người đàn ông trước mặt như thế nào mới có thể rơi nước mắt?
Đúng lúc này giọng nói của Adam vang lên từ những chiếc hoa tai họ đang đeo.
< - Không xong rồi! Lucius vừa vào toà nhà.... ch.ết tiệt! Anh ta đang kéo quân đến chỗ các cậu >
Cái gì? “Đoàn thanh tra” sửng sốt! Sao lại đúng lúc này cơ chứ. Bất chợt cửa phòng kêu lên bíp bíp...”ầm” đóng lại.
- ch.ết tiệt Adam! Mau làm cửa mở ra_ David gắt lên.
< - Mẹ kiếp! Tôi đang kìm chân Lucius >_ Adam hét lên, những ngón tay lướt trên bàn phím, khó khăn xâm nhập vào hệ thống điều khiển thang máy và bấm nút.
“Ình” Lucius đang đứng trong thang máy, một hồi rung lắc, đèn trong thang tắt cái phụt. Anh ta điên cuồng hét vào bộ đàm.
- LŨ ĂN HẠI! MAU CHÓNG KHỞI ĐỘNG THANG MÁY.
< - Có hacker xâm nhập, chúng tôi chưa thể kiểm soát..>_ Một giọng nói run rẩy vang lên, cơ hồ còn nghe thấy tiếng bàn phím kêu “lạch cạch“.
Đôi mắt Lucius như bắn ra tia lửa, nắm chặt bộ đàm gầm lên như muốn rung chuyển cả khoang máy.
- ĐIỀU ĐỘNG QUÂN LÊN TẦNG 12 CHO TA.. LILY, BẮT SỐNG BẰNG ĐƯỢC BỌN CHÚNG.
< - Rõ >
Trong lúc Lucius đang bị kiềm chân tạm thời thì đám người Will Turner cũng đang vô cùng khẩn trương. Albus Cameron vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị David đánh ngất đi. Mà V.C và Kid ở bên ngoài đang bắn nhau với đám cảnh vệ.
- ch.ết tiệt Adam... Còn không mau tìm cách mở cửa._ V.C tránh né mưa đạn, núp vào bức tường giơ súng bắn, miệng thúc giục.
- V.C cẩn thận!_ Kid ở phía đối diện hét lên nhắc nhở.
Tiếng súng bắn nhau vang lên làm Rose vô cùng lo lắng. Will Turner cõng Jame Carney trên lưng, quay lại nhìn David.
- Phá cửa.
- Khoan đã, các anh là ai?_ Johnny đứng trước mặt Will Turner hét lên. - Thả chú Jame ra.
- Cậm miệng và đứng sang một bên.
- Không thể! Cánh cửa này quá dày, lại có bộ phận cảm ứng, nếu chúng ta phá nó sẽ nổ..._ David đá rầm vào cái giường đầy tức giận.
Mà Adam đang toát hết cả mồ hôi, hai bàn tay mỏi nhừ. Vừa phải kiểm soát thang máy, kiềm chân Lucius. Vừa phải hack vào hệ thống phá cửa tầng 12. Căn bản chỉ có hai tay nên không đủ. Nếu muốn mở cửa thì thang máy ắt sẽ bị người của Lucius kiểm soát lại.
Sau cùng mới quyết tâm cắn răng, chuyên chú mở cửa.
<- Chuẩn bị ra ngoài... Phải nhanh lên, tôi không thể kiềm chân Lucius được nữa.>
Cửa nhanh chóng mở ra, ở bên ngoài đạn bay vèo vèo... V.C mừng húm hét lên.
- Nhanh lên!
David di chuyển nhanh chóng ra ngoài, phất tay một cái, một loạt băng nhọn xuất hiện bay về phía đám cảnh vệ... Nhất thời hành lang tràn đầy xác người, máu me bê bết.
- Lên tầng thượng, trực thăng đang ở đó!_ Will Turner ra lệnh, hắn cõng Jame Carney tiên phong chạy về cầu thang.
- Chờ tôi với... Chú Jame.._ Johnny nối gót Will Turner vội vã chạy theo. Tuy không hiểu mấy người này là ai nhưng nếu đi theo họ thì cậu ta có thể thoát
Nhưng mà lúc này từ phía dưới, Lily Beck dẫn một đội quân chạy lên, cô ta vươn móng vuốt di chuyển nhanh chóng hướng về phía Rose tấn công. Mà từ trên tầng 13 đám cảnh vệ cũng ào ào đổ xuống.
Rose nhanh nhẹn né tránh bàn tay móng vuốt của Lily Beck. Xoay người cầm lấy con dao bên hông chém ngang qua. “Xoẹt” một bên tóc của cô ta bị lưỡi dao sắc nhọn của Rose chém đứt, trên má trái cô ta cũng bị một vết xước, máu bắt đầu rỉ ra.
Mắt cô ta hiện lên tia hung bạo, chồm người đè Rose ngã xuống sàn, móng vuốt giơ lên lấy đà muốn đâm xuống mặt Rose.
Nhưng Rose túm tay cô ta, khiến cho tay cô ta bị đóng băng, dùng chân đá ngược cô ta ngã xuống sàn, chính mình ngồi dậy... Lăn một vòng né tránh loạt đạn.
- V.C, Kid.. Hai người ra hỗ trợ Will. Chỗ này để ta._ David kéo Rose lùi ra phía sau hướng V.C cùng Kid ra lệnh.
Chỉ chờ có thế hai người đó chạy về cuối hành lang, nơi Will Turner và Johnny đang mở đường lên sân thượng.
Trên người hắn xuất hiện vài vết đạn xượt qua, máu đang thấm qua từng lớp áo. Bình thường hắn sẽ dễ dàng xử lý đám cảnh vệ này, nhưng do đang cõng Jame Carney trên vai, hắn phải né tránh ngăn cho không để Jame Carney bị thương. Hơn nữa đám cảnh sát viên cùng với cảnh vệ kéo xuống đông như kiến.
Trong phút chốc họ cảm giác đã như đến đường cùng.
Cũng ngay lúc này, thang máy trở Lucius đã hoạt động trở lại...
Hết